ch1 * sự giải thoát của Tloo *

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vinh = Anh

Tloo = cậu

_____________

Khung cảnh : ban đêm, gió mát nhẹ, cả thành phố vắng tanh ko một bóng người, trong căn biệt thự của Vinh chỉ có tiếng lạnh cạnh của tiếng rõ bàn phím

* tiếng đập cửa *

Anh ( Vinh) có vẻ không quan tâm cho lắm, anh đang nghĩ bảo bối bé nhỏ của mình chỉ đang lỡ trúng hoặc làm j đó mới có tiếng đập cửa như thế, anh cứ tập trung vào công việc và không để ý chuyện bên ngoài, cho đến khi quản lý riêng của anh bước vào và báo cho anh một tin khiến anh phải dừng việc ngay lập tức :

??? : cậu chủ!! Cậu chủ nhỏ.. Tloo... Đã xách vali và đi ra khỏi đây rồi ạ!!!

Anh đập bàn bỏ công việc giữa chừng và đuổi theo cậu đang cầm chiếc Vali và bước ra khỏi chỗ này, anh hớn hở chạy xuống thấy cậu vẫn còn đang định mở cửa :

Vinh : TLOO!!

Cậu bị chậm mất một nhịp, nhưng cậu vẫn chọn cách không quay đầu và tiếp tục mở cửa và đi tiếp, mặc cho anh có hét tên cậu như thế nào , khi anh hét tên cậu lần thứ năm thì cậu mới chầm chậm xoay qua nhìn anh , mắt anh rưng rưng , cậu thở dài :

Tloo : hãy để tôi yên! Và để tôi đi đi!

Anh định chạy lại thì... :

Tloo : nếu anh yêu tôi!

Câu nói khiến anh khựng lại một nhịp, anh đứng đó hỏi cho ra lẻ :

Vinh : Tloo.. Sao em lại đi?

Cậu khẽ cừi nhẹ, và trl anh :

Tloo : đơn giản thôi, bởi vì tôi muốn đc tự do, tôi muốn đc bình yên, tôi muốn rời xa anh!

Anh bắt đầu rơi lệ, anh không hiểu ý cậu nói là gì, nhưng anh vẫn tôn trọng lời nói của cậu, vì anh yêu cậu, muốn đc giải thoát thì đc thôi... Nhưng anh sợ thế giới bên ngoài có thể khiến cậu tổn thương bất cứ lúc nào  :

Vinh : anh tôn trọng lời nói của em.... Nếu em gặp khó khăn thì cứ về bên anh nhé!

Tloo : xin lỗi nhé! Có gặp nạn tôi sẽ ko bao giờ gặp anh...

Tloo cười khẩy, rồi quay lưng cầm vali và đi..

Anh đứng đo nhìn bóng cậu đi mà trong lòng nhói một cách cực kì đau, anh đành phải chấp nhận sự việc này thôi

Vinh : em ấy... Xứng đáng cần đc giải thoát....

[ còn nữa ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro