🎶 Chap 5 🏵️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh đột ngột đã thay đổi cách ứng xử và cả ánh mắt trong lời nói.
Và bởi vì cú sốc đó khiến cậu trở nên đau đớn.
Tường : Lâm nhi , chiều rồi ra ngoài dạo cùng anh.
Lâm : Nghiêm Tổng tôi muốn ở một mình.
Tường : uk , hy vọng em ..... Thôi anh ra ngoài.
Anh ra ngoài để cậu trong phòng , cậu mệt mỏi và khóc tiếp . Cậu chỉ hy vọng là về sớm để được nói chuyện với bà mà lại.....
Tối đến.
* Cạch
Tường : Lâm nhi anh mua rất nhiều đồ ăn cho em. * Giơ lên *
Lâm : Nghiêm Tổng ra ngoài đi , tôi không muốn ăn.
Tường vẫn mở hộp mì sợi ra đút cho cậu , cậu hất tay anh và nói : tôi đã nói rồi mà anh không nghe à?
Tường : Em mới là làm người khác buồn đó.
Lâm : tôi?
Anh dọn dẹp chỗ bị đổ thức ăn và nói tiếp : Ba em hy vọng lúc nào cũng muốn em sống vui vẻ và hạnh phúc mà em lại...
Lâm đã ôm từ sau lưng anh nói : tôi rất nhớ ba tôi , tôi.......
Tường : tôi giúp em trả thù. Giờ thì ngoan nên ăn chút gì đi.
Lâm : tôi muốn ăn bít tết * nói nhưng không dám nhìn thẳng vào anh *
Anh xoa đầu cậu nói : được được bao nhiêu cũng được.
.....................................................................

Khuya đến
Lâm ôm gối đến phòng làm việc của anh nói : Nghiêm Tổng.
Tường dừng bút và nói : có chuyện gì sao Tiểu Hạ.
Lâm : Tôi có chút mất ngủ, tôi có thể ở đây trò chuyện với anh không?
Tường : đến đây. * Vẫy tay *
Cậu chạy lại và kéo ghế ngồi gần anh và cười nói : Nghiêm Tổng ở 1 mình chắc buồn lắm .
Tường vẫn ghi làm soạn hồ sơ .
Lâm ụp mặt vào gối và xoay qua xoay lại sau đó cậu ngước mặt nhìn anh nói nhỏ : Mai dẫn tôi về nhà được không?
Tường : được .
Lâm cười để lộ răng thỏ , đa phần cậu nói rất nhiều , cậu bắt đầu lim dim mắt , trước hết cậu nói : Nhà tôi có mẹ kế và 1 người....
Vì không thấy anh trả lời nên cậu đã nằm ngủ trên bàn làm việc của anh.
Tường thấy cậu im lặng nên nói : Và 1 người nào nữa?
Nhìn qua thấy cậu ngủ nên anh ôm trọn cậu vào lòng đi về phòng ngủ. Anh đắp mền cho cậu và mỉm cười nói : Rất đáng yêu .
Anh bật điện thoại và nói : điều tra người nhà của Hạ Tuấn Lâm.
? : Đại ca em đã gửi vào máy tính của anh rồi ạ.
Tường : được.
Anh bắt đầu điều tra đến tận 3h sáng anh mới ngủ.

Sáng hôm sau
Lâm : um..... sáng rồi.
Cậu hí hửng vscn và chạy xuống nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro