Chapter 8+9+10 - Những người anh em và sự thật tàn nhẫn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Kyooooo!!!! - Rika vừa mở cửa phòng thì Jes đã chạy ùa vào ôm chầm lấy Kyo, (vẫn là chiếc nón lưỡi trai quen thuộc mặt dầu đang là bệnh nhân) làm Rika không nhờ có Joe vừa bước vào sau chị mình đưa tay ra đỡ thì chắc con bé đã đo đất, cám ơn Joe xong thì Rika tru tréo. 

- Jessica Hoàng Thái Anh Thư!!! Cậu có tin là tớ cho cậu ra ngoài hay không - Rika đai nghiến nhìn Jes, (Kêu nguyên tên họ con người ta thì cũng đủ hiểu là Rika tức giận như thế nào rồi ≧^◡^≦) 

- Sorry mà, tại Jes lo cho Kyo thôi - Jes nói rồi quay lại hỏi han Nó, cô đã rất lo lắng cho Nó. 

- Rika thông cảm đi, lúc tối vừa nghe tin Kyo tỉnh lại thì bà đó đã muốn chạy ngay vào bệnh viện rồi nếu không được ba má tui cảng lại, với bả bây giờ Kyo còn quan trọng hơn ông Tim nữa ák - Joe cười cười giải thích. 

- Nhưng mà đâu cần quá đáng như thế chứ - Rika vẫn còn rất tức giận. 

- Từ nhỏ đã vậy rồi, không đổi được đâu - Joe cười nhìn bà chị sinh đôi của mình. 

- Bótay, ủa mà mấy người kia đâu?? Không phải ông Tim lúc nào cũng như hình với bóng với con yêu tinh kia sao? - Rika hỏi, bây giờ thì nó chính thức kêu Jes là yêu tinh làm Joe phì cười, khuôn mặt Rika lúc tức giận còn dễ thương hơn nữa. 

- Ông Tim hôm nay phải lo chút công việc ở nhà cho nên chiều nay tới bar luôn, còn thằng Ken với thằng Jay thì sắp tới, Liz thì đang làm gì đó dưới chỗ tiếp tân hình như thanh toán tiền bệnh viện thì phải" Joe nói rồi cười, thằng này rất thích cười. (Chắc có ngày đười ươi nhập quá >"<. joe:="" t.g=""> 

- Uhm, thôi vào đi - Rika nói rồi cho Joe vào, rồi nó bước ra ngoài lũ đàn em của Nó bây giờ đang tươi tỉnh nhìn Rika chờ một cái gật đầu là tụi nó sẽ xông ngay vào. - Từ từ nghe tôi nói đây, khi vào đó cấm không được la lớn, không được chưởi bậy, không được nhắt gì đến chuyện hôm qua, phải nhỏ nhẹ đàng hoàng vì Kyo nó còn yếu, đứa nào dám làm xai lời thì tự đào mồ đi - Rika nói một cách nghiêm khắc với họ, họ liền gật đầu lia lịa, "nhìn nhỏ này trong mặt thiên thần thế mà ăn nói cũng ghê gớm thật" bọn họ nghĩ rồi từ từ bước vào phòng chứ không hề chạy rần rần như trước. 

- Chị Kyo có sao không? - Có tới gần 20 đứa khoảng từ 16-18 tuổi lại gần hỏi han Nó, nhìn mấy thằng nhóc mà Nó hơi ngỡ ngàng, hôm bữa mải mê làm việc mấy tên kia Nó không để ý là cái đám người mà nó thu thập được chỷ toàn là một đám người tuổi từ 15 16 tới 21 22 là cùng, giờ nhìn lại nó không dám tin vào mắt mình. 

- Ờ chị không sao - Nó trả lời, đối với mấy đứa nhỏ hơn mình lúc nào Nó cũng tỏ ra dịu dàng hơn, - Chắc mọi người đã lo lắn nhìu ha, chiều nay chúng ta sẽ có một bữa no say tại bar chào đón những thành viên mới của Kyouko này, còn bây giờ các người hãy theo người của Kyo về nhà mới nghỉ ngơi đi - Nó nói với họ, nhìn mặt từng người cười một nụ cười rất hiền, nhưng không ai thấy rõ bởi chiếc mũ lưỡi trai đã che khuất. 

"Bạn đang đọc truyện tại"*KenhTruyen.Com*+* [Hot]:  *[Ebook Truyện Teen] Yêu Em Nhanh Thế

#27

 | nguyenvule 

*[ 18175 XU ]* 

Thứ 4, 29/08/2012, 5:35:21 - ↓↓↓↓

- Bọn em không mệt, chị cho bọn em ở lại đây với chị đi - bọn nhóc lại nói, những người lớn hơn cũng đồng tình. 

- Nhưng mà cái phòng này đâu có thể chứa hết được tất cả mọi người, các người cũng phải để cho Kyo nghỉ ngơi chứ, cứ về đi, tối nay thì Kyo nó sẽ chơi với các người sáng đêm - tiếng của Liz lạnh lùng phát ra từ phía cửa làm mọi người giật bắn mình. 

- Uhm đúng rồi đó, mọi người về nghĩ ngơi đi tối nay Kyo sẽ chơi với mọi người sáng đêm có chiệu không - Nó nói. 

- Ok, vậy chị ráng nghỉ ngơi đi, tụi em về - một thằng nhóc hình như là nhỏ nhất nhóm nói một cách đầy lo lắng với Nó rồi nguyên đám kéo ra ngoài, thấy Nó tỉnh lại và cười nói họ mới thấy nhẹ nhõm, nguyên 3 ngày nay có người nào chợp mắt được tí nào đâu, giờ thì họ đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Đợi họ ở ngoài là một người mang đồ đen đang đứng chễm chệ từ khi nào. 

- Các người theo tôi - Người đó nói rồi quay bước, họ liền theo sau, trước cổng bệnh viện có khoảng 10 chiếc ô tô màu đen đang chờ họ, cứ 4 người lên một xe. Điểm dừng đầu tiên là một tiệm quần áo có tiếng ở Sài Gòn, họ được tự do chọn lựa cho mình vài bộ quần áo tùy thích, xong xuôi thì họ bị đưa đi vào một tiệm cắt tóc cũng không phãi thường và được cắt tỉa tóc tai và được lựa chọn 3 màu tóc đỏ, đen hoặc nâu chứ không được chọn màu khác. Xong xuôi mọi thứ thì cũng phải đến 2h trưa, rồi họ được đưa về một căn biệt thự tuy không được trang hoàng lộng lẫy cho lắm nhưng với họ thì có lẽ là không thể nào tin được, vào tới trong thì họ đã thấy thức ăn được dọn xẵn cho họ nhưng trước tiên là nhận phòng, nhà này có 4 lầu, mỗi lầu có khoảng 5-7 phòng, cho nên 40 người thì một số sẽ phãi dùng chung phòng, không cần phải tranh giành vì phòng đã có tên đầy đủ rồi, cho nên chỉ cần tìm phòng có tên mình là ở thôi, 15' sau thì họ có mặt ở nhà ăn. 

- Chị Kyo đúng là một người tốt bụng thật, em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ được sống như thế này cả, ngay cả trong mơ - thằng nhóc lúc nãy nói chuyện với Nó nói một cách thích thú và vui sướng, ngay từ đầu cậu đã rất thích Nó. 

- Uhm, tuy hơi lạnh lùng nhưng anh nghĩ con người thật của cô bé không phãi là thế, chúng ta nên bảo vệ cô ấy, xem cô ấy như một nữ hoàng của mình - tên cầm đầu nói. 

- Anh Trường nói đúng, chúng ta phải thề chết bảo vệ chị ấy, không cho bất cứ ai xúc phạm đến chị ấy - một đứa khác nói. 

- Đúng, chúng ta đã nợ chị ấy quá nhiều, ông ấy có ơn cứu sống chúng ta nhưng chưa bao giờ coi chúng ta là người, còn chị Kyo tuy là không có quan hệ gì với chúng ta nhưng lại cho chúng ta nhiều như thế này, em thề là ai mà dám làm hại đến chị ấy em thề chết sẽ phanh thấy tên đó ra - một thằng nhóc khác lại nói một cách kiên quyết. 

- Đúng vậy - họ đồng thanh nói rồi bắt đầu ăn những thức ăn đã được dọn sẵn một cách ngon lành, họ cười nói rất vui vẻ. Ăn xong thì khoảng 3h30 cho nên họ đứng dậy dọn dẹp rồi về phòng nghỉ ngơi đến khoảng 6h thì dậy chuẩn bị 6h30h thì xong xui, bây giờ nhìn họ chẵng ai lại nói là một đám lưu manh cả, nhìn người nào cũng rất tươm tất. Họ bước ra ngoài và bây giờ thay vào 10 chiếc ôtô lúc sáng thì bây giờ là 20 chiếc môto phân khối lớn, họ hết nhìn nhau lại nhìn mấy chiếc xe đủ loại đủ màu một cách không tin được, bỗng dưng người đàn ông lúc sáng lại xuất hiện. 

- Đây là những chiếc xe mà cô Minh Châu và những người bạn của cô ấy tặng cho các cậu, cậu Trường sẽ lo cho cậu Anh Tuấn, Phúc với Minh, Thanh với Minh Hoàng, Nhật với Thuận, Nghĩa với Quang Anh, Tính với Khanh, Quốc Anh với Cương, Tú với Pháp, Long với Quân, Lộc với Bảo, Khánh với Hoàng Huy, Chiến với Quốc, Tâm với Nguyên, Thanh Tuấn với Đông, Quang với Phong, Hoàng với Phương, Hậu với Bình, An với Ân, Hiếu với Trực và Hải với Lai sẽ đi chung xe với nhau - Ông ta nói một tràng làm bọn họ không ngậm miệng lại được, tại sao ông ta lại thuộc lòng hết tên của tụi nó hay thế. - Thôi các cậu đi đi, cô Minh Châu với mọi người đang đợi các cậu đấy, chắc các cậu không muốn để cô chủ chờ đâu phải không - Ông ta lại nói, giọng rất nghiêm khắc. 

- Vâng, cám ơn ông - tụi nó nói rồi từng cặp nhảy lên xe phóng vù đi, trên đường người ta thấy 1 hàng xe môtô phân khối lớn lướt trên đường, những người trên xe thì cũng đều rất tuấn tú chứ cũng không đến nỗi nào đang tiếng thẳng về phía quán Bar JK với một vận tốc vừa phải. Hehehe, nói cho mà biết chứ mấy cậu này chã có cậu nào xấu đâu nhá nhá, tại vì không chải chuốt gì nhiều cho nên nhìn cứ như mấy tên đầu trâu mặt ngựa, nhưng giờ nhờ được Kyo chải chuốt cho nên nhìn các cậu trông sáng xủa ra hẳng. Tụi nó bước vào quán làm cho mọi người xôn xao cả lên, ở đâu mà lôi được ra tới 40 người con trai tuấn tú như thế chứ, tới Nó và mấy đứa kia khi nhìn thấy tụi này cũng không dám tin đây là 40 tên con trai đầu xanh đầu đỏ kia, đa số tụi nhóc thì chơi đầu tóc màu đỏ như chị Kyo của tụi nó, còn mấy tên kia thì toàn là đen thôi. Vừa thấy dáng Kyo thì họ đã chạo ào tới, thằng nhóc nhỏ nhất chạy lại gần chị Kyo của nó, nhưng chỉ dừng lại trước mặt Kyo chứ không dám đụng vào.

- Xin lỗi chị tụi em tới trễ - Thằng nhóc nói kèm theo là 39 cái đầu kia cuối sập xuống. 

- Đâu có, mọi người ngẩng lên đi, mới có 6h45 thôi, Kyo nói mọi người 7h mới tới mà, cho nên còn sớm tới 15' lận, không cần phãi dậy đâu - Nó bối rối nói, nó không quen cái cách hành lễ này. 

- Chị Kyo này, cám ơn chị nhiều về mọi thứ nhé, cám ơn các anh các chị nữa - thằng nhóc nhìn 8 đứa tụi nó một cách 

triều mến và biết ơn. 

- Em không cần phải cám ơn đâu, tối nay chơi với Kyo cho đã đi, vì trong vòng 2 năm tới đây các người sẽ phải khổ nhiều đấy - Rika cười một cách ma mãnh, không hiểu sao vừa nhìn thấy nụ cười trên môi cô gái có khuôn mặt thiên thần này, không hẹn mà cả 40 người rùng mình một lượt, Rika thì cười một cách thích thú vì trò chơi của mình. 

- Tui đã nói là không ai được đụng đến 40 người anh em này của tui mà, kể cả bà đó nghe chưa - Nó khó chịu nói, nó đã coi 40 chàng trai này là anh em trong nhà cho nên ngay cả Rika là bạn thân của nó cũng không được đụng đến. Nghe Nó nói mình là anh em trong nhà của mình thì tụi nó không đứa nào dám nhận cả, nhưng ai cũng vui ra mặt. 

- Thôi mọi người cứ ăn chơi xả láng đi, tối nay tôi tuyên bố đóng cửa để cho các người tùy ý hoành hành đấy, đừng đập phá đồ trong quán là ok - Hắn phán 1 câu mà tất cả 47 cặp mắt nhìn nó như người trên trời rơi xuống, - Sao?? Không muốn àh?? Hay là muốn tôi lấy tiền mới chịu?? - Hắn khó chịu nói, "Các người nghĩ tôi keo tới vậy sao? >" Hắn nhăn nhó nghĩ. 

- Không không, Ken đôp dzai mã đãi thì tụi này phải nhận chứ - Rika cười cười ranh mãnh nói với Hắn, vừa nghe Rika khen mà óc ác Hắn cứ gọi là rợn lên. - Vậy thì tối nay quậy xã láng đi anh em - Rika nói một cách thích thú, Jes là người hưởng ứng nhiệt tình nhất. Thế là những người ở trong quán đều được đá ra ngoài không thương tiếc, rồi tụi nó bắt đầu quậy phá, nhưng chủ yếu là Jay, Joe, Jes với Rika thôi, còn đa số là ngồi nói chuyện với Nó,họ cười nói vui vẻ. Nó đòi Trường kể chuyện của họ trong những năm sống dưới trướng nhà họ Trương. 

- Anh Trường kể em nghe về cuộc sống của anh với mọi người trong những năm vừa qua đi" Nó nói, bây giờ thì tất cả đã thân thiện hơn, Nó một mực bắt những đứa nào lớn hơn nó đều phải kêu em xưng anh, còn những đứa = tuổi thì cứ kêu tên rồi còn lại thì kêu nó = chị xưng em, đứa nào dám cãi lại thì tự đào mồ đi (Ack, bạo lực thế, ức chế dùm mấy anh này lunz ==!), thành ra tụi con trai đành chịu thua Nó, ngay cả Rika là đứa bạn thân nhất của Nó cũng không khỏi bàn hoàng về sự thay đổi chóng mặt của Nó. 

- Uhm, những năm sống dưới trướng của nhà họ Trương họ đối sử với chúng tôi không khác gì chủ với chó, chúng tôi chưa có một bữa nào được ăn no, tối ngủ thì cứ 10 người chui vào một phòng nhỏ, có nhiều đêm còn không được ngủ vì phải đi xăn lùng một tên nào đó, với chúng tôi những người lớn thì không sao, còn như tụi nhóc Anh Tuấn thì tụi nó còn quá nhỏ để làm việc nhiều như thế, nhưng nếu không bắt được tên đó thì chúng tôi sẽ phải chịu trừng phạt gay gắt của họ - Anh Trường nói một cách nghẹn ngào. 

- Những ngày đó là những ngày kinh hoàng nhất, họ đánh đập không thương tiết, Minh với Hoàng có nhiều lần chịu không nổi đã phãi nằm một chỗ hết gần nữa năm vì lúc đó 2 thằng nhóc chỉ mới có 13 14 tuổi thôi, nhóc Tuấn thì nhờ cứng đầu cho nên còn gắng gượng được, họ không cho hai thằng nhóc đi bệnh viện mà chỉ cho mấy viên thuốc giảm đau những ngày đầu rồi sau đó là những ngày đau khổ của hai đứa, nhìn hai đứa nằm lăn lộn đau đớn mà mấy anh đành bất lực vì không biết phải làm sao, vì họ không cho chúng tôi một đồng tiền nào cả" Anh Phúc kể tiếp, nhưng vì nhớ lại những ngày đó anh thấy sót sa cho nhóc Minh với nhóc Hoàng. 

- Thế các anh không có người thân sao? - Hắn hỏi, thấy bất bình dùm cho bọn họ. 

- Họ nhặt nuôi chúng tôi từ những gầm cầu góc phố vì chúng tôi đều là con mồ côi - anh Nhật trả lời Hắn. 

- Hèn gì mà bà Kyo cứ xem họ như anh em trong nhà - Rika không biết ở đâu chen vào. 

- Chứ bà nghĩ sao - Nó hất mặt cười nói với Rika. 

- Là sao? - 46 cái miệng cùng hỏi. 

- Thì vì Kyo riêng nó cũng là trẻ mồ côi mà, nguyên một cái băng của bả bên Nhật cũng toàn là những cô nhi mồ côi, 

có một số là do chính Kyo nuôi lớn cho nên họ vừa xem Kyo là người chị, người mẹ và là một thứ gì đó rất thiêng liên mà không ai có thể đụng đến. - Rika giài thích, lập tức 46 cặp mắt nhìn về phía Nó. 

"Bạn đang đọc truyện tại"*KenhTruyen.Com*+* [Hot]:  **Xem trọn bộ 100 Ảnh HotBoy Hàn Quốc, Việt Nam

*

#29

 | nguyenvule 

*[ 18175 XU ]* 

Thứ 4, 29/08/2012, 5:35:38 - ↓↓↓↓

- Các người làm gì nhìn tôi như thế, vì tui hiểu được cái cảm giác lạnh lẽo của một đứa nhỏ mồ côi cho nên tui không thể nào bỏ họ được - Nó nói một cách bình thản nhưng sao nghe nó chua chát quá. 

- Nói cho đúng thì chị Kyo có cha có mẹ đó chứ, nhưng chỉ là cha mẹ nuôi thôi - Tiếng của một thằng con trai lạ hoắt chen ngang vào cuộc nói chuyện của tụi nó làm tụi nó giật bắn mình.Chapter 9 - Ngũ Quỷ xuất hiện 

- Nói cho đúng thì chị Kyo có cha đó chứ, nhưng chỉ là cha nuôi thôi - Tiếng của một thằng con trai lạ hoắt chen ngang vào cuộc nói chuyện của tụi nó làm tụi nó giật bắn mình. - Sau khi cha mẹ mất thì được ba nuôi của chị ấy nhận về nuôi, vì chỉ cần nhìn vào Kyo ông đã biết chị ấy sẽ trở thành một người có ích cho đời và ông đã không sai, từ lúc lên 6 thì Kyo đã bắt đầu dắt về nhà những đứa trẻ bị gia đình ruồn bỏ hoặc là mồ côi về nuôi, có nhiều anh chị lớn hơn chị ấy đến 2 3 tuổi cũng được đem hết về, đòi cha nuôi cho riêng một căn nhà lớn ở một ngoại ô của Tokyo, chính tay chị ấy chăm sóc hết nguyên một căn nhà khoảng trên 100 đứa trẻ từ sơ sinh cho đến 15 16 tuổi cùng với 5 người nhủ mẩu, cho đến năm 15 tuổi thì trong căn nhà của chị đã có trên 300 trẻ mồ côi và gần 50 anh chị được chị Kyo nuôi đã thành tài và quay về phụ giúp chị ấy, và chính 50 anh chị ấy là những anh chị nổi danh ở Nhật và đã rèng luyện ra 2000 tay chân của chị ấy đấy - có khoảng 5 tên con trai không biết từ đâu xuất hiện chen vào cuộc nói chuyện của tụi nó, tuy hơi khó chịu về 5 thằng nhóc này dám nói chuyện riêng của mình nhưng Nó không thể nào dấu nổi sự sung sướng khi nhìn thấy 5 chàng trai này. Mặt kệ cho 47 cặp mắt đang nhìn mình một cách hết sức khâm phục thì Nó chã nhảy cẫn lên. Còn tụi Ken thì ngạc nhiên tột độ, tại sao mấy thằng nhóc này có thể dễ dàng vào đây như thế trong khi ở ngoài có rất nhìu bảo vệ?? (hehehe, để tg bật mí cho, tại vì tg vík vậy chứ sao :->) 

[Ngũ quỷ, sao mấy đứa về mà không nói chị một tiếng!] Nó hét lên rồi chạy lại ôm chầm lấy 5 thằng nhóc trong sự ngỡ ngàng của 47 người kia. (cái này nói = tiếg nhật àk nha) 

[Tụi em mới về tới, nghe thằng Rio nói chị bị nhập viện nhém chút nữa tụi em đã lật hết cái Sài Gòn này để tìm cái thằng chó chết nào dám đánh chị như thế, nhưng biết chị ở đây liền tới đây xem chị sao rồi, thấy chị như vầy thì biết là không sao rồi] thằng nhóc vừa kể chuyện cho họ nói với Nó một cách lo lắng, rồi 5 thằng bỏ Nó ra mà chào Rika. 

[Chào chị Rika] 5 tên cùng đưa tay chào Rika, bất ngờ không kém, Rika cũng bay ngay lại chỗ 5 thằng nhóc ôm chầm từng đứa. 

[Vắng mặt mới có mấy ngày mà nhớ mấy đứa muốn điên luôn vậy á] Rika nói giọng nói trẻ con hơn ngày thường, cứ như là đang nhõng nhẽo với bạn trai vậy áh làm cho tụi kia cứ phải nói là bất ngờ kinh khủng, 2 con nhóc ngày thường tuy vui vẻ nhưng lạnh lùng khi thấy 5 thằng nhóc này thì cứ như là con nít thấy mẹ đi đâu xa về vậy á. 

[Trời, không phải chị mới quậy phá chán chường xong sao] 1 thằng nhóc tóc vàng cười nói với Rika. 

[Mày đừng nói chị không dám đánh mày nhá thằng kia] Rika nói rồi nhóm lên kí một cái rõ đau vào đầu thằng nhóc, (hihi, tại thằng nhóc hơi cao ý mà ≧^◡^≦) 

[Đau!!] thằng nhóc ôm đầu, những gì tụi nó nói với nhau thì ngoại trừ Nó với 5 đứa kia thì chỉ có Liz là hiểu thôi, Liz phì cười. 

- Eh-hèm, giới thiệu đi chứ, làm gì mà cứ tay bắt mặt mừng như thế vậy - Jes hắn giọng, cô thấy không được vui vì tại sao lúc nào Nó cũng tỏ ra lạnh lùng với tất cả mọi người mà bây giờ Nó lại tươi cười với 5 tên con trai đó. (chị này ganh tị đấy ạk) 

- Thôi đi không cần ganh tị như thế đâu - Rika chọc Jes, - Giới thiệu với mọi người đây là 5 đứa con... nhầm, năm đứa em trai mà được chính tay Kyo nuôi dưỡng từ lúc còn nằm tã đấy - Rika giới thiệu, giọng nói pha trò. 

- Người Nhật hết àk? - Jes tò mò, nhìn 5 thằng chã giống Việt Nam chút nào. 

- Dạ không, tụi em là 100% Việt Nam ạ - thằng tóc nâu nâu nói một cách lễ phép. 

- Đây là 5 đứa em nuôi của tui đấy, - Nó nói rồi quay sang chỉ từng đứa một giới thiệu, 

- Đây là anh hai Ren, Thái Ngọc Minh Quân - Kyo chỉ vào thằng nhóc tóc hơi dài màu hạt dẻ được chải gọn gàng, đeo kiến cận khoảng 3 độ nhìn rất đẹp trai phong độ, cao khoảng 1'85. 

Ren 

- Chào mọi người - Ren gật đầu chào. 

- Thôi còn lại chúng mày tự xử đi chị nhát giới thiệu rồi. - Nó nói một cách ngao ngán, 5 thằng nhóc phì cười rồi cũng làm theo lời Nó. 

- Chào mọi người, em là anh ba tên Rey Thái Ngọc Minh Hoàng - Thằng nhóc tóc vàng lúc nãy nói, nó có một nụ cười rất ư là baby không thua Joe, đeo contact lense màu xanh lá cây, trông nó cứ như người Anh chứ không phải Việt, cao tới 1'90, ngang ngửa với Tim đấy. 

Rey 

- Chào mọi người, em là anh tư Ray Thái Ngọc Minh Vũ - thằng nhóc tóc ngắn màu nâu nâu được vuốt geo dựng ngược lên lên tiếng, tiếng của thằng nhóc rất thanh và êm tai, cao khoảng 1'87, mang contact lense màu đen huyền trông rất long lanh. 

Ray 

- Chào mọi người, em là em út Rei Thái Ngọc Minh Anh - thằng nhóc tóc cùng màu với Kyo cười tươi nói, cao khoảng chừng 1'80, tóc được đánh hơi xù nhìn rất bụi cùng với chiếc bông tai màu đen trông nó càng bụi hơn nữa, mắt cũng cùng màu contact với Kyo, tới phong cách ăn mặt cũng giống nốt. 

Rei 

- Còn em là anh cả song sinh với Ren, Ran Thái Ngọc Minh Tâm - thằng nhóc tóc đen nhìn y chan Ren từ đầu tới chân nhưng chỉ khác mỗi cách ăn mặt lên tiếng, anh này thì toàn bộ trắng tôn lên mái tóc màu đen, còn Ren thì nguyên một màu đen tôn lên mái tóc màu nâu của mình. Nhìn Ran hơi lạnh lùng, có phần già hơn tuổi của mình. 

Ran 

- Đừng nhìn tụi nó như thế, mới có 17 tuổi thôi àh - Kyo phán một câu làm tụi kia té ngửa, nhìn mấy thằng nhóc nhìn già dặn thế mà cứ một em hai em thành ra tụi nó hơi bất ngờ thế thôi. 

- Có thật không ák?! - Jes hỏi một cách nghi ngờ. 

- Thật ạh, tụi em cùng 1 tuổi 17 hết đấy, tại phải trông chừng hai bà chị này từ lúc mới 7 8 tuổi cho nên mấy chị này 18, 19 mà nhìn cứ như con nít, còn tụi em mới có 17 mà ra đường mấy chị 20 hai mấy cứ 1 anh 2 em nghe mà buồn thúi ruột - Rey lên án hai bà chị của mình một cách thẳng thừng làm tụi kia phì cười. 

- Coi mà giữ mồm giữ miệng nhá thằng kia - Rika dẫm lên chân Rey một cái đau điến. 

- Mấy anh chị hiểu ý em nói chưa - Rey vừa nói xong cũng vừa nhảy sang bên Nó tránh một cú đấm vào bụng của Rika. 

- Hay quá ha, mày coi chừng chị mày đấy nhá - Rika nhứ nhứ quả đấm vào mặt Rey. 

- Thôi, để chị giới thiệu với mấy đứa những người bạn của chị - Nó nói rồi quay qua chỉ vào từng người giới thiệu, rồi tới chỗ 40 người anh em mới của mình Nó khựng lại, - Mọi người tự nói tên đi, Kyo không nhớ hết được - Nó nói. Rồi từng người một nói tên mình. 

- Ok, từ nay 40 người này sẽ dao cho 5....ý mà mấy người kia đâu? - Nó đang định nói gì đó xong nhớ lại thấy thiếu rất 

nhiều người nên hỏi. 

- Mấy anh chị đó có việc phải tuần sau mới có thể qua được - Ran trả lời. 

- Uhm, mà bao nhiều người sẽ qua vậy?? Vì chị chỉ cần có 10 tới 20 người thôi - Kyo nói. 

- Có anh Phong, anh Toàn, chị Quyên, chị Mika, chị Mio, chị Mei, anh Kei, anh Jun, and Jae, chị Hyen, anh Hyun, anh Jake, chị Jen, anh Hoàng, anh Khiêm, anh Luật và 5 đứa tụi em thôi - Rei nói một trào làm mấy đứa kia chóng cả mặt, vừa tên Hàn, tên Nhật, tên Việt rồi cả tên Mỹ nữa. 

- Vậy là mấy đứa không định đi chơi với tụi chị sao mà có cả tụi em nữa? - Nó hỏi làm tụi nhóc nhăn mặt chã hiểu bà chị mình đang nói gì. 

- Thì tụi em qua đây chơi mà - Ray nhăn mặt nói. 

- Thế tại sao lại có tên 5 đứa trong danh sách người chị cần qua đây làm huấn luyện? - Nó hỏi một cách ngạc nhiên. 

- HẢ!?!?!? - 6 cái miệng của 5 thằng con trai và Rika. 

- Huấn luyện?? Huấn luyện ai??? - 5 cái miệng cùng hỏi, Rika bây giờ sau khi bất ngờ thì đã biết Nó đang muốn gì. 

- 40 người này chứ ai - Nó chỉ 40 người anh em mới của mình nói giọng tỉnh bơ. 

- Vậy tụi em cần gọi gấp về bên đó không thôi là tiêu - Ray nói rồi lật đật móc điện thoại chạy ra ngoài. 

- Hèn gì mà tụi bey toát nguyên một trào mấy anh chị giáo viên của tao, tụi bây tính mở trường bên này sao - Nó nói làm 4 tên còn lại nhìn nhau không nói gì. 

- Trời ơi, tụi bây đúng là đi theo chị mày bao nhiêu năm mà sao không bao giờ chịu học khôn vậy hả!? - Nó đay nghiến tụi nhóc, chả thèm để ý đến những con mắt đang mở hết cỡ như đèn pha xe hơi nhìn mình. 

- Thôi chị 2 bớt giận mà, anh Ray đang gọi cho mấy anh chị đó rồi mà - Rei chạy lại nấp đằng sau Ran nói giọng run run. 

- Thôi mà chị hai, tụi em hứa lần này là lần cuối mà, hứa danh dự đấy - Ran nhe răng cười làm Kyo bỗng dưng nở một nụ cười

- Hahaha, có đâu vậy chứ, mày nên cười nhiều một chút đi thằng nhóc con ạ, tối ngày cứ làm mặt hình sự hèn gì chã có con nào dám lại gần mày - Nó bật cười nói với Ran, biết mình mắt bẫy thằng nhóc sa sầm mặt. 

- Vui quá ha, không thèm nói chuyện với chị nữa - Ran quay luôn đi. 

- Thôi mà nhóc, mày mà giận là chị tống mày về lại Nhật cấm chỉ không được về đây đấy cho mày hay nhé - Nó năn nỷ mà cứ như đe dọa thằng nhóc làm thằng nhóc tái mét mặt. 

- Chị Kyo là người xấu xí nhất quả đất này, chị mà đuổi em về Nhật là em cứ kêu chị dễ thương đấy - Ran nói với chị mình, tụi kia hơi bất ngờ. 

- Mày mà dám chị xé xác mày - Nó nghiến răng. 

- Cho nên giờ hai chị em mình hòa, chị không đuổi em về Nhật, em không khen chị xinh, thế nhé - Ran ra điều kiện. 

- Mày hay lắm! - Nó nói một các tức tối nhưng không làm gì được thằng nhóc, 3 thằng nhóc còn lại thì té ra cười lăn lộn, ngay cả tụi kia không hiểu gì cũng phải phì cười vì bộ mặt của hai đứa này lúc cãi nhau. 

- Ok xong rồi, tuần sau thay vào mấy anh chị đó thì sẽ có anh Tiến, anh Tính, anh Hòa, anh Huân, anh Dương, anh Vương, anh Peter, anh Kevin, anh Jiong, anh Jae Park, anh Hee, chị Linh, chị Trâm, chị Hương, chị Lee Kim, chị Mika, chị Sara, chị Mei, chị Lee với chị Stephanie sẽ qua thay cho mấy anh chị kia - Ray nói một cách hào hứng, thêm một trào tên nghe mà chóng mặt nữa. 

- Có chuyện gì thế Kyo? - anh Trường lo lắn hỏi. 

- Thôi mọi người cứ chơi thoải mái đi rồi tới khi nào xong tiệc em sẽ nói. - Nó xua tay như không có gì rồi trả lời Trường. 

Rồi tụi nó quay ra chơi bời, kết tiệc thì chỉ còn có Nó, Liz và mấy thằng em nó với 4 chàng trai của chúng ta là còn tỉnh, còn bao nhiêu thì nằm la liệt trên sàng nhảy, hôm nay Tim với Liz cũng thả cho Jes chơi thả ga với Rika luôn. 

- Con nhỏ này sao uống hoài không say nhỉ? - Hắn thấy hơi tức khi cố chút cho Nó say nhưng con bé vẫn cứ tĩnh bơ. 

- Anh nên lo cho mình đi, chứ chị ấy anh có ngâm trong thùng rượu vài ngày cũng chã say được đâu, - Rei đã say say rồi nói với Hắn. 

- Tại sao? - Hắn thắc mắc. 

- Vì chị ấy là thế - Rei cười một cách ranh mãnh rồi quay sang nói chuyện với mấy người anh của mình. 

- Mấy chị em này khác dòng máu mà tính tình thì y chang - Hắn phán cho một câu mà 3 tên kia phải gật đầu đồng ý, ngay cả Tim cũng đồng tình. 

- Ganh tị àh, mi không có cửa để nói chuyện với ta đâu - Nó chọc tức Hắn. 

- Tôi không nói chuyện với cô - Hắn khó chịu nói. 

- Hahaha, mấy đứa coi mà học hỏi anh Ken đi nhá, phải chấp nhận chiệu thua đi, chứ bây lúc nào cũng cãi bướng với chị hết - Nó nói, cái này là một muỗi tên bắng trúng hai con nhạn nè. 

- Cô nói ai chịu thua chứ - Hắn tức tối nói lại. 

- Nói ai tự hiểu đi nhá, ta không thích nói chuyện với mi, bay đi con muổi đáng ghét, đừng để ta phải đập dẹp mi nhé - 

Nó nói rồi đưa tay lên phảy phảy ý đuổi Hắn đi chỗ khác. 

- Con nhóc này, muốn chết à - Hắn tức tối, đây không biết là lần thứ bao nhiêu Nó kêu Hắn là ruồi muỗi rồi. 

- Bình tĩnh đi, mày chọi không lại năm thằng nhóc kia đâu khùng ạh - Tim kéo Hắn ngồi xuống, Jay với Joe thì cứ nhìn Hắn đấu khẩu với Nó mà cười. Jay đã được nếm mùi rồi cho nên cậu có thể thông cảm cho Hắn. 

- Mày có phải là bạn tao không vậy Tim?!?! - Hắn nói một cách tức tối nhưng cũng ngồi xuống. 

- Vì tao là bạn mày cho nên tao mới khuyên mày chứ nếu không coi mày là bạn thì tao đã để 5 đứa em của Kyo xử đẹp mày rồi đấy thằng điên ạ - Tim nói đều đều mà nghe tới đâu thì Hắn tức tối đến đó còn Nó với 5 đứa em của mình thì nhe răng cười như chọc tức Hắn thêm. 

- Thôi chị em mình đi chơi đi mấy đứa - Nó quay sang 5 đứa em của mình. 

- Thế còn chị Rika thì sao? - Rey hỏi Nó. 

- Liz, Chút nữa Liz đưa Rika về giúp Kyo được không? - Nó quay sang Liz. 

- Uhm, Kyo cứ đi đi, để cái đống này Liz tính cho - Liz cười cười nói với Nó, gì chứ có 5 thằng nhóc này đi chung thì có cho tiền cũng chã có thằng nào giám đụng đến Nó đâu, cho nên Liz mới để tụi nó đi đây chứ. 

- Cám ơn Liz nhiều nha - Nó cười nói với Liz. - Thôi tụi này đi trước nha, 4 người làm ơn lo cho họ dùm Kyo nhá, chỉ cần 1 người trong 40 người kia mà bị sức mẻ gì thì Kyo sẽ xử cả 4 người đấy nhé - Nó nói cùng một nụ cười nữa miệng rồi quay ra khoác vai 5 thằng em mình bước đi. (Khiếp, chưa thấy ai như cô này, nhờ người ta mà cứ như uy hiếp không bằng ⊙.☉)Chapter 10 - Sự trả giá cho một cái nhìn và một hành động sai lầm 

- Bây giờ mình đi đâu đây chị hai? - Ray hỏi Nó khi 6 đứa đã bước ra khỏi quán. 

- Dạo một vòng Sài Gòn cho biết đi, 6 chị em mình lần đầu tiên về VN mà - Nó nói rồi lấy đỡ 6 chiếc môtô của mấy người kia chạy. (ack, mới về VN s biết đườg mà dạo, trời tối nhỡ mà đi lạc s chị??? hehehe, chị đừng nói là chị k bík chi rất dốt về địa lí nhá :-". Kyo: cái con tg này múnk chếk sớm thì fãj nà *liếc*. T/g: "nói nhìu ta cho bệnh ung thư chết bi h ở đó mà liếc với chã lườm" cái này chỉ là nghĩ thôi chứ chưa múnk mình chưa cho chị ấy ung thư chị ấy đã cho mình về gặp ông bà rồi. Haizzzzz ai kêu đi cho chị ấy mạnh thế làm rì :-< ) 

- Ok, vậy thì mình dạo một vòng vậy - Ran nói rồi chụp lấy chìa khóa Kyo thảy cho nó, rồi 5 tên kia cũng thế. Nó chạy chiếc màu đen toàn tập, Ran chạy chiếc trắng, Ren chạy chiếc màu đỏ đen, Rey chạy chiếc xanh lá cây sẫm, Ray chạy chiếc màu đen trắng và Rei chạy chiếc màu xám, ngồi vào xe tụi nó rồ ga chạy mà không đứa nào mang nón bảo hiểm cả. 

- Thế có muốn có việc làm không? - đang chạy ngon trớn thì Nó quay sang hỏi 5 thằng nhóc khi ngược đường của tụi nó có một dám phải gần 40 chiếc xe cũng cỡ phân khối lớn đang rồ ga phóng tới. 

- Chỉ có nhiêu có thôi sao, chị muốn thì tụi em chiều thôi - Rey nói, cậu nở một nụ cười nửa miệng trông thật là một con quỷ như tên của tụi nó, Ngũ Quỷ. 

- Ok, vậy 5 đứa tắp vào đường đi, để chị mày làm cho xem nhé - Nó nói rồi thì 5 đứa cho xe vào bên đường tắt máy tối thui, chỉ còn chiếc xe của Nó là mở đèn. Con bé bước xuống xe và đứng lên móc điện thoại ra để lên tai đi vòng qua vòng lại như là xe đang hư cần gọi người tới sửa. 

- Bà chị mình càng ngày diễn kịch càng giỏi đấy chứ - Ray cười cười nói nhỏ với 4 đứa kia. 

- Thật đấy, nhìn cứ như là xe bị hư thật vậy - Rei cười một cách thích thú, và lúc này thì mấy chục chiếc xe đã tới gần, Nó nhìn lên và vào vai diễn. Nó vẩy vẩy tay ra kêu mấy tên đó, với dáng của Nó thì còn phải nói, thằng chạy đầu có lẽ là đại ca đưa tay lên bào hiệu dừng xe, mấy chục chiếc xe đang chạy trên đường thắng két lại đinh tai nhức óc. Thằng đại ca nhìn Nó với một ánh mắt dâm đãng thấy rõ nhưng Nó vẫn chã hề hấn gì, hắn nhìn lướt một lượt qua Nó, con bé vẫn là một bộ đồ đen muôn thưở, Nó mang trên người một cái quần short ngắn khoe nguyên cặp chân trắng muốt, mang cái áo 3 lổ đen bó sát người và khoác ngoài cái áo khoác da ngắn khoe nguyên cái eo người mẫu cộng thêm đôi guốc cao đến 10 phân, dáng người mẫu của Nó làm thằng đại ca nhìn chảy cả nước miếng. 

- Có chuyện gì thế cô em xinh đẹp - Hắn hỏi, vừa nghe tới hai chữ Xinh đẹp thì Nó đã nổi da gà, nhưng vẫn giữ vai của mình. "mấy thằng này muốn chết nè" 5 thằng nhóc nhìn tên đó với vẻ thông cảm. (kekeke, chắc mọi người cũng thắk mắk lắm hỉ, k có j đâu, thôi để mấy chap tới thì sẽ hỉu thôi àk, nói ra mấy người biết mấy người bỏ truyện của Ken s :-> ) 

- Xe em hình như bị gì rồi không chạy được nữa - Nó nói giọng ẻo lả cùng với nụ cười nữa miệng đẹp ngất ngây con gà tây làm tên này mê mẩn. 

- Hay là em vất nốt nó đi rồi đi cùng anh có phải hơn không - hắn nói cùng với một nụ cười dâm đãng. 

- Nhưng mà xe này là xe mượn của người ta mà - Nó giả bộ rụt rè nói. 

- Thế àh, vậy em để anh xem cho - hắn nói rồi định vòng tay ôm eo Nó thì con bé đã nhảy sang một bên làm hắn đâm cái rầm vào xe, đau điến. 

- Anh này, có sao không vậy? - Nó giả vờ lo lắn nhưng không hề đụng đến hắn. 

- Àh không sao - hắn nói rồi lại nhìn chiếc xe của Nó, thử thừ xong thì thấy mọi thứ vẫn chạy bình thường thì hắn quay lên cười với một giọng cười mang rợ. 

- Cô em cũng biết giở trò ghê nhỷ, thấy anh đây nên giả vờ để được anh để ý chứ gì - Hắn nói rồi quay lại định nhảy bổ lại ôm lấy Nó thì con bé đã nhanh chóng nhảy sang một bên làm hắn mất thăng bằng chúi mỏ xuống đất làm mặt mày bắt đầu chảy máu và gãy hết mấy cái răng, nhìn thê thàm hết biết. 

- Anh có sao không vậy?? Sao tự nhiên lại đo đất thế - Nó nói một cách hay hảy làm tên kia tức ói máu. 

- Con ranh kia mày muốn gì hả? - Hắn cố đứng dậy, Nó bật cười một cách khinh bỉ khi nhìn thấy mặt hắn bây giờ. 

- Thì chị muốn dạy cho mấy thằng dê chúa như cưng một bài học chứ gì - Nó nhếch miệng cười đểu nhìn tên đó. 5 thằng em của nó phì cười lắt đầu chịu thua bà chị của tụi nó, "Kyo đúng là Kyo, chị ấy mà muốn chơi chết ai là người đó không thể nào chạy khỏi." 5 thằng nhóc cùng nghĩ. 

- Con ranh này, mày có biết mày đang nói chuyện với ai không hả - Tên đại ca hỏi một cách tức tối. 

- Tao không cần biết mày là ai, tao chỉ cần biết là tao đang nói chuyện với một đám dê chúa thế là đủ -Nó vênh váo nói với tên đại ca mà không chút sự hãi. (Hehehe, nó k có nói wá đâu, vì lúc này trên xe của bọn này hầu như xe nào cũng có 1 e chân dài ngồi đàng sau hết àk) 

- Con ranh còn này không biết chết là gì mà - Tên đó xông lại phía Nó nhưng con bé chã tỏ chút gì sợ sệt, người ta chỉ nhìn thấy một nụ cười nữa miệng của cô bé rồi thì tên con trai to gấp đôi cô bé ngã lăn trước mặt cô bé rên la một cách đau đớn. - Tụi bây còn đứng đó nhìn nữa sao, xông lên đánh chết con nhỏ này đi - hắn vừa rên la vừa hét mấy tên đàn em, con bé đành để tên đó nằm đó mà quay sang đám con trai trên 50 tên to có mà gấp đôi cô bé, lại là một nụ cười ác quỷ cô rồi thì người ta thấy cô giật được một cây côn đài khoảng chừng 1 thướt của một tên vừa bị cô hạ gục bằng một cú đá rồi sau đó là cây côn cứ quay tới đâu là có một tên ngã xuống, nhưng đó chỉ là mới đầu thôi, rồi cô cứ dùng cây côn đó mà quơ tới đâu máu phun ra tới đó làm dấy hết lên bộ đồ cô đang mang và dấy lên cả cặp chân trắng muốt và khuông mặt được che dưới cái mũ lưỡi trai của cô. 

Một lúc sau chưa đầy 10 phút thì khoảng nữa đám đó đã rên la đau đớn nằm dưới đất, người ta thấy có thêm 5 chàng trai đang từ từ bước về phía cô gái, gần tới nơi thì 5 anh chàng chỉ đứng khoanh tay nhìn mà không nói gì mà chỉ nhếch miệng cười nụ cười ác quỷ của các anh. Đang nhìn cô gái xử đẹp hơn 50 tên to gấp đôi mình thì người ta thấy có một tên đang cầm một cây mã tấu dài khoảng một mét định chém vào người cô bé trong khi đang mãi mê đánh mấy tên kia thì người ta thấy có năm cái bóng đen duy chuyển khá nhanh và trong chớp mắt tên cầm mã tấu đã được về với ông bà mà không hiểu ai đã tiễn mình.

- Dám đánh lén chị hai thì mày chỉ có con đường chết - 5 anh chàng cười khảy rồi lại lui ra để cho chị hai mình chơi tiếp, con bé chỉ kịp quay lại cười với 5 chàng trai rồi lại quay sang xử tiếp mấy tên còn lại, khoản 30' sau thì người ta thấy có một con bé đang chiến đấu kịch liệt với 5 tên gấp đôi cô và một đám khoảng chừng 50 tên đang nằm la liệt trên đường một số đã đi thăm ông bà, còn một số thì đang rên la đau đớn. 

Người ta lại thấy cô bé vất cây côn trên tay và cưới khảy, chắp hai tay ra sau, cô từ từ tiến lại phía 5 tên đó và lại nở một nụ cười ác quỷ, chỉ cần dùng chân cô chiến đấu với 5 tên cuối cùng, thấy nụ cười ác quỷ của cô thì tụi kia liền vất vũ khí mà quỳ mọp xuống chân cô mà xin tha. (Lúc này thì mấy nhỏ đi chung với đám này đã k cánh mà bay hết rồi ạk) 

- Xin chị tha cho bọn em, bọn em lỡ dại - Bọn đó quỳ gối xin tha trông rất tội, nhưng với Nó thì lại rất chướng mắt. 

- Bọn bây còn lời gì trăn trồi thì nói ra đi - cô bé quay đi nói với bọn chúng. 

- Chị tha cho tụi em, tụi em lỡ dại - bọn chúng lại van xin, nhụt nhã ê chề. 

- Lũ bọn bây chỉ được cái tham sống sợ chết, thôi được để tao cho bọn bây biết ai đã tiễn bọn bây về với ông bà chứ không như cái bọn này đã thăm âm phủ mà không biết tên tuổi người đã tiễn mình nhé - Nó cười cười nhìn bọn nó. 

- Xin chị tha cho bọn em, bọn em còn mẹ già con thơ ở nhà - 3 tên đó lại van xin con bé. 

- Lắng tai mà nghe cho kỹ đây, tao tên là Siêu Qủy Kyouko, nhớ cho kỹ đấy - con bé nói, bỏ ngoài tai mọi lời xin xỏ của bọn chúng. 

- Siêu quỷ Kyouko! - vừa nghe thấy tên đó thì bọn chúng đã tái mét mặt mủi, tụi nó biết bây giờ có vang xin cũng vô ích, 1 trong năm tên liền nảy ra một ý kiến. 

- Bây giờ thì bọn tôi có vang xin cũng vô ích, dù sao bọn tôi cũng sẽ chết vậy tôi muốn một điều kiện trước khi chết - tên đó nói. 

- Chưa bao giờ có ai dám ra điều kiện với Kyouko này đâu - Nó nói một cách lạnh lùng. 

- Dù sao thì chúng tôi cũng phải chết thôi - tên đó nói, dù sao cũng chết, thôi thì cứ liều đi, cái này chết cũng đáng mà. 

- Thôi được, nói đi - Nó gật đầu, 5 chàng trai hơi gạc nhiên. 

- Nghe người ta nói là những người nhìn thấy mặt cô chưa ai có thể sống được, vậy cô có thể nào gỡ cái nón trên đầu cô ra được không - tên đó nói, bây giờ thì hắn đã không còn gì để mất. 

- Tưởng đâu chuyện gì lớn - Nó nói rồi đưa tay kéo cái mũ lưỡi trai của cô xuống, trong ánh sáng lờ mờ đó, 5 tên con trai thấy có một thiên thần đang đứng trước mặt họ, tuy là bây giờ mặt cô đã dấy đầy máu tươi nhưng người ta vẫn thấy được khuôn mặt thiên thần đó, mái tóc hoe đỏ dưới ánh đèn đường, để mặt cho tóc bay bay trong gió, cô khuyến mãi cho họ thêm một nụ cười làm mấy tên đó phải nói là ngây ngất, nhưng mọi thứ chỉ diễn ra trong vòng chưa đến 10 giây thì chiếc mũ đã được úp ngược lại lên đầu che đi khuôn mặt thanh tú của cô bé, và rồi người ta thấy cô bé với khuôn mặt thiên thần đó đá cho mỗi tên một cú thật đau và mạnh khiến họ ngã lăn ra ôm mặt kêu đau. 

- Vì các người đã thấy được khuôn mặt xấu xí của ta cho nên các người sẽ phải trả một cái giá rất đắc -tiếp theo lời nói của cô là những cú đá kinh hoàng mà không ai nghĩ một cô gái mảnh khảnh như Nó có thể làm được.

Nó tặng cho tên đầu tiên một cú đá nữa vào ngay cạnh sường, tiếng xương sườn tên đó gãy vụng nghe thật khủng khiếp, nhưng người ta chỉ thấy một nụ cười ác quỷ trên mặt cô bé, tiếp theo là một cú dậm từ chiếc guốc nhọn 7 phân của cô vào bụng tên này và cuối cùng là một cú đá chí mạng vào cổ hắn làm hắn chết không kịp ngáp và mọi thứ xảy ra không quá 30 giây. 

Quay sang tên thứ hai đang chết khiếp kia, cô tặng cho hắn thêm một cú đá vào bên má còn lại của hắn làm ngay lập tức hắn phun máu và cùng mấy cái răng không cần nha sĩ đã ra đi, tiếp theo đó cô tặng cho hắn một cú vào tay trái ngay cổ tay, cú cuối cùng cô khuyến mãi hắn ngay phổi làm hắn không thể nào chết được mà sống cũng không xong, nhìn hắn nằm thoi thóp chờ tử thần người ta lại thấy nụ cười ác quỷ hiện ra trên mặt cô bé, và mọi thứ cũng diễn ra không đầy ... 30 giây. 

Tên thứ 3 có thể nói là thê thảm hơn khi cô tặng co hắn một cú lên lưng vì đang lồm cồm bò dậy định chạy, rồi thêm một cú thẳng vào mặt bằng gót chân làm gãy luôn cái mũi tẹt của hắn, máu miệng hắn tuôn ra làm cô gái càng thích thú, tống một cú vào ngay sườn làm tiếng xương gãy nghe khủng khíp cô gái tiễn hắn về với ông bà bằng cú đạp ngay cổ gãy cái rắc nghe sướng tai và cũng không đầy 30s. (đó là những gì mấy chàng trai nhà ta nghĩ, nãy giờ nhìn chị hai giết người mà năm miệng thì chỉ cười những nụ cười ác quỷ chứ không hề nhúng tay vào). 

Tên thứ tư đang định chạy thỳ thấy tên kia bị như thế thì liền nằm yên chờ chết, thấy tên này đáng ghét Nó cũng chơi thẳng chân không kém gì tên trước, đầu tiên tặng cho hắn một cú ghi bàn ngay chỗ ấy làm hắn chỉ còn biết cầu xin cái chết, nhưng Kyo nhà ta đâu có dễ dàng như thế, sau đó là cái guốc nhọc 7 phân đó đã nằm gọn gàng trên bắp chân trái của hắn làm hắn co rút người lại, Nó liền phan thẳng một cú vào mặt hắn làm hắn tru tréo một cách đau đớn, không dừng lại ở đó cô còn ghi thêm một bàn nữa vào ngay sống lưng làm hắn không biết phải ôm chổ nào vì bây giờ hắn đang đau đớn cả hai bên, hắn kêu la đau đớn nhưng mà Nó chỉ nở nụ cười ác quỷ của mình chứ không kết thúc cuộc đau khổ của hắn, phải đến gần 1' ngắm nhìn khuôn mặt đau khổ của hắn Kyo mới trao hắn cho tử thần của mình bẳng một cú nhắm thẳng vào phổi. 

- Chị hai coi chừng - Rei chỉ kịp hét lên như thế thì mọi thứ đã gần như quá trễ vì mãi mê nhìn chị hai xử tên đó mà tụi nó quên mất là còn hai tên chỉ mới bị thương nhẹ là tên cầm đầu và tên thứ 5 chỉ mới được Nó tặng cho một cú đá. Nó vừa quay lại thì đã thấy hai tên đó đo đất một cách đau đớn, người ra tay là Ran, khi thấy tên thứ 5 nằm yên tĩnh quá thì Ran sinh nghi cho nên quay sang xem, thì không ngoài dự đoán của mình, nhưng không chỉ có một mà có tới hai tên đang cùng nhau tiếng về phía Nó, Ran vừa bước chân thì cũng là lúc tiếng hét của Rei vang lên, đáng lẽ là Ran đã cho hai tên này đi gặp tử thần nhưng biết như thế thì Kyo sẽ không thích cho nên anh chỉ ra tay nhẹ thôi làm hai tên đó ngã lăng ra đất kêu la đau đớn, không ai biết Ran đã làm gì hai tên đó cả. 

- Làm tốt lắm Ran, biết giữ mạng cho chúng thì không hổ danh làm em của chị - Nó nở một nụ cười ác quỷ nhìn Ran rồi quay sang 2 tên vừa định đánh lén mình. 

- Hình như tụi bây chưa thấy được hết sự đau đớn của mấy tên kia thì phãi, thôi được để cho mấy đứa em của ta dạy cho hai người nhé - nói đến đó thì Nó đứng sang một bên đưa tay ra hiệu cho 5 thằng em cưng của nó xử lý hai tên đó, không ai biết họ đã làm gì hai tên đó, người ta chỉ thấy một con quỷ đội lốt thiên thần đang cười nụ cười ác quỷ nhìn hai tên con trai đang bị hành hạ mà thôi, trong bóng đêm người ta nghe được tiếng rên la của hai tên con trai đang bị hành hạ một cách đau đớn, tiếng rên la kéo dài đến gần 5' thì mới im bặt, rồi người ta nghe tiếng của vài chiếc xe phân khối lớn rồ ga chạy đi, lúc đó là khoảng gần 3 giờ sáng. Móc chiếc Samsum galaxy đời mới nhất của mình ra Kyo gọi cho một ai đó nói là đến chỗ đó mà dọn dẹp cái đống đó rồi thì nhảy lên xe phóng vù đi cùng với 5 đứa em ác quỷ của mình. 

- Chị nói là cho tụi em chơi, mà gần 60 thằng tụi em chỉ hưởng được có 3, chị chơi như thế là không có đẹp đâu đấy nhé - Rei nó đang đay nghiến bà chị thân thương của mình. 

- Thôi tụi bây đi ngủ đi sáng mai rồi tính, để chị mày đi rửa sạch máu của mấy tên dê chúa này đi cái, thật là khó chịu quá đi - Kyo nói rồi bỏ đi lên phòng. 

- Khoang đã chị, tụi em ngủ đâu? - tụi nó hỏi bà chị của mình. 

- Lên trên lầu ba áh, ở đó mà ngủ, cấm hó hé để người khác còn ngủ đấy nhé - Nó nói rồi đi lên lầu, 5 thằng nhóc cũng đi theo lên lầu ba mà nhảy đại vào một cái phòng mà tắm rửa rồi ngủ luôn một giấc, vừa xuống máy bay nghe bà chị yêu dấu của mình vừa xuất viện thì nhém chút nữa tụi nó đã lật ngược cái đất Sài Gòn này để tìm cho ra tên đó, nhưng rồi nghe bà chị đang ở quán bar thì lật đật chạy đến rồi thì mọi chuyện cứ diễn ra như thế tụi nó đã thấm mệt, 6 đứa tụi nó tắm rửa xong thì nhảy luôn lên giường đánh một giấc thật dài cho đến xế chiều hôm sau. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro