Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Anh không muốn đi cùng bất cứ người phụ nữ nào khác bởi vì em là vợ anh, là Yan phu nhân duy nhất của Yan thị và cũng là người đàn bà duy nhất mà Aaron này yêu. Buổi tiệc này thật sự đối với em chẳng quan trọng nhưng anh muốn cho mọi người biết, em chính là người phụ nữ quan trọng nhất của anh. Chiếc ghế Yan phu nhân của em không ai có thể thay thế đâu bà Yan ạ.
Aaron nghiêm chỉnh nhìn Gui nói với giọng vô cùng nghiêm túc, cậu không phải muốn bắt ép Gui làm điều không thích. Cậu chỉ muốn tất cả mọi người điều biết đến sự hiện diện của cô. Và muốn cho mọi người biết đến vị trí của cô đặc biệt thế nào trong lòng của cậu. Gui tròn mắt, há hốc mồn với những lời nói của Aaron thì ra tất cả cũng vì muốn chứng minh cho cô biết cậu yêu cô..
-Ehem!_Gui hắn nhẹ giọng và khẽ cong môi như mỉm cười cầm lấy cái váy trên tay của Aaron _Tôi sẽ tự chọn, anh chẳng có mắt thẩm mỹ chút nào_Gui quăng một câu cho Aaron rồi tự mình đi chọn.
Aaron mỉm cười nhìn theo Gui đang chăm chú chọn quần áo, tuy là miệng thì cứng nhưng trong lòng Gui thì lại rất dễ mềm lòng. Tuy bướng bỉnh nhưng cô cũng rất biết suy nghĩ đến lời nói của người khác.
-Bà Yan à, chiếc đầm này thật sự rất hợp với bà.
Cô nhân viên nhìn Gui mỉm cười khi cô đang đứng xoay qua xoay lại ngắm mình trong gương. Chiếc đầm hở lưng màu hồng đỏ với điểm xuyến nhẹ nhìn không quá màu mè cũng không quá giản dị nhưng khi mặc lên trên người Gui thì nó lại cực kì nổi bật.
-Được rồi, tôi lấy cái này_Gui ngắm một lúc thấy hài lòng nên quyết định chọn chiếc đầm, cô đi nhanh vào trong thay ra và đưa cho cô nhân viên gói lại.
-Tôi sẽ gói lại cho bà ngay.
Gui mỉm cười nhẹ khi cô nhân viên cầm lấy chiếc đầm và nhanh chóng đi ra quầy, cô đưa mắt nhìn kiếm Aaron vì nãy giờ không thấy cậu đứng bên cạnh làm phiền.
Ở một quầy khác, Aaron đang lựa vest cho bản thân mình. Gui khẽ mỉm cười vì đã tìm được đối tượng. Cô vòng tay đi nhanh về phía Aaron trong khi Aaron đang phân vân cầm hai bộ vest thì...
-Cái này đi, rất hợp với anh_Gui đưa tay chọn giúp Aaron một cái và đưa vào ướm thử cho cậu.
-Được, vậy lấy cái này_Aaron không cần suy nghĩ đưa cho cô nhân viên chỉ cần là thứ Gui chọn thì cậu tin chắc nó là đẹp nhất. Cậu vẫn luôn tin vào con mắt thẩm mỹ của vợ mình.
-Lát anh về trước đi, tôi muốn đi mua giầy...làm tóc nữa_ Miệng nói còn tay Gui thì vẫn đang lật lật những bộ vest hình như cô định chọn thêm vài bộ cho Aaron để mặc khi đi làm dù là quần áo ở nhà cậu cũng hơn mấy tủ.
-Anh đi cùng em_Aaron cười dịu dàng quấn tay quay eo của Gui từ phía sau.
-Tôi đi làm tóc anh theo làm gì?_Gui lạnh lùng nói mắt không nhìn Aaron, lấy bộ vest ra khỏi máng, cô xoay nhẹ lại ướm vào người của Aaron trong khi họ vẫn đang nói chuyện cùng nhau.
-Đi theo cũng đâu ảnh hưởng gì?_Aaron đứng nghiêm người cho Gui ướm thử
-Anh sẽ buồn chết thôi_Gui nhìn cái áo và khẽ chẹp miệng và lắc đầu nhẹ hình như không vừa ý, cô máng nó trở lại và tiếp tục đưa tay lướt nhẹ trên các bộ vest và lấy ra thêm một cái tiếp tục giúp Aaron lựa.
-Chỉ cần đi cùng em anh, sẽ không buồn_Aaron cười dịu dàng.
-Lấy cái này, cái này và cái này nữa.._Gui chỉ tay cho cô nhân viên _Chúng ta đi chọn cavat đi.
Gui quay lưng đi không thèm nhìn Aaron nhưng bấy nhiêu thôi cũng khiến cho Aaron cảm thấy hạnh phúc.
-Tại sao em không tặng cavat cho anh?
-Không thích_Gui quăng một câu gọn hơi trả lời lại, tay thì đang giúp Aaron ướm cavat. Trên tay cô cầm ba bốn cái và không ngừng ướm vào thử cho Aaron..
-Em không muốn trói buột anh sao?_Aaron khẽ mỉm cười dịu dàng nhìn Gui.
-Tại sao phải trói buột anh, nếu anh muốn dù tôi có mua cả trăm cái cũng chẳng trói anh được_Gui nhìn Aaron tỉnh bơ nói rồi lại tiếp tục đi qua bên quầy bán ghim cavat, Aaron lại tiếp tục đi theo Gui.
-Cũng đúng, nhưng mà bây giờ dù không dùng cavat em cũng đã trói chặt anh _Aaron nắm lấy tay của Gui và đặt lên tim của mình, cười tình tứ với cô.
Gui nhíu mày rút tay lại và quay đi mặt cô đang đỏ lên vì ngượng, tên quỷ nhỏ đó rất biết chi phối cảm xúc của cô. Khi thì làm cô rất tức giận, khi thì làm cô cảm thấy ngọt ngào và hạnh phúc.
-Bà Yan, chồng bà thật sự rất yêu bà...ngồi đợi gần hơn 2 tiếng rồi mà vẫn không hề phàn nàn_Người thợ làm tóc nhìn Gui mỉm cười và đầy ngưỡng mộ.
-Vậy sao?_Gui cười nhạt đưa mắt nhìn vào kính, cô thấy Aaron đang ngồi ở phía sau ghế chờ hết đọc báo lại chơi game. Thỉnh thoảng đứng lên đi qua đi lại, không thì nhìn cô cười dịu dàng không hề nhìn đồng hồ hoặc là lên tiếng giục cô.
-Ông Yan mời dùng nước_Cô nhân viên trong tiệm lại đổi tiếp ly trà khác cho Aaron khi cậu vẫn còn ngồi đợi.
-Phiền cô làm nhanh một chút_Gui khẽ nói nhỏ với cô thợ làm tóc, tuy là lạnh lùng nhưng mà Gui vẫn thấy tội khi để Aaron ngồi đợi mấy tiếng đồng hồ.
-Tôi sẽ cố gắng_Cô thợ mỉm cười.
.
.
.
.
-Đó có phải là chủ tịch Yan?
-Còn ai vào đây nữa. Hình như người bên cạnh là vợ của anh ta.
-Đây là lần đầu thấy cô ta xuất hiện..
Aaron vừa bước vào cùng Gui thì mọi cặp mắt điều đưa mắt nhìn về phía họ, từ khi lấy nhau đến giờ ít khi nào cậu đưa Gui đến những buổi tiệc tùng như vậy. Đôi khi mọi người còn nghĩ Aaron cưới Gui về để chủ yếu làm cảnh mà thôi.
Những lời xì xào bàn tán nhỏ, những cặp mắt đang nhìn về phía Gui thật sự làm cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Họ nhìn cô cứ như một sinh vật lạ không phải là của trái đất này.
-Tôi ghét những bữa tiệc như thế này_Gui khẽ lẩm bẩm
-Em đừng để tâm_Aaron vẫn cố giữ nụ cười lịch thiệp trên môi mà khoác tay Gui đi.
-Chủ tịch Yan _ Jacky chủ tịch tập đoàn trang trí nội thất tiến về phía của Aaron.
Đúng phép lịch sự, Gui cũng lập tức nở một nụ cười thân thiện và đáng yêu nhất của mình đế chào Jacky.
-Đã lâu không gặp_Aaron bắt tay cùng với Jacky _Để tôi giới thiệu, đây là vợ của tôi GuiGui.
-À, thì ra đây chính là chủ tịch phu nhân tiếng tăm lừng lẫy đây mà_Jacky mỉm cười nhìn sang Gui.
-Tôi nổi tiếng đến như vậy sao?_Gui cười đùa khi nghe Jacky nhấn mạnh hai chữ lừng lẫy.
-Tất nhiên, kể từ khi chủ tịch Yan đây tuyên bố lấy cô thì mọi người điều phải ngạc nhiên và tò mò về cô gái nào có thể nắm giữ được trái tim của ông ấy_Jacky vui vẻ đang nói về những tin đồn bên ngoài_ Có báo còn viết cô là nữ thần ...
-Họ quá phóng đại rồi_Gui khẽ mỉm cười nhẹ nhìn Aaron, lòng Gui thì đang nghĩ chắc là họ nghĩ cô là nữ thần thu phục con quỷ nhỏ đào hoa trong giới kinh doanh.
-Họ thật sự không hề phóng đại đâu em yêu, em chính là nữ thần trong lòng anh_Aaron mỉm cười dịu dàng nhìn Gui.
Gui cũng khẽ mỉm cười đáp lại.Jacky nhìn thái độ và cử chỉ của Aaron thì khẽ mỉm cười và có chút hơi ganh tỵ với sự hạnh phúc của họ. Bây giờ, thì anh biết chủ tịch Yan nổi tiếng phóng túng một thời bây giờ đã thành lãng tử quay đầu.
-Jacky, tôi có đọc những tạp chí nói đến những thiết kế nội thất của công ty anh. Nó thật sự rất tuyệt nhất là căn nhà của nữ ca sĩ A Tây mà anh thiết kế , lấy màu vàng và màu trắng làm chủ đạo thật sự rất tuyệt_Gui đang mở lời khen Jacky vì cô ít nhiều cũng biết đến danh tiếng của Jacky và cũng có đọc tạp chí nên đối với danh tiếng của cậu không còn lấy làm lạ.
-Không ngờ Yan phu nhân cũng biết đến tôi_Jacky bật cười vui vẻ với sự hiểu biết của Gui, xem ra cô không phải là bình hoa di động như mọi người vẫn bàn.
-Jacky khi nào cậu có thời gian hãy đến xem qua ngôi nhà dùm tôi_Aaron lên tiếng ngỏ ý muốn Jacky đến thiết kế lại nội thất cho ngôi nhà của cậu.
-Không có vấn đề gì, chỉ cần hai vị lên tiếng tôi sẽ đến _Jacky mỉm cười thân thiện _Nhưng tôi nghe nói chủ tịch Yan ít khi chịu sửa sang nhà cửa?
- Sắp có thêm thành viên nên cũng phải chuẩn bị_Aaron nhanh chóng đáp và cười bí ẩn với Jacky.
-Jacky lập tức hiểu ngay và bật cười lớn _Vậy thì tôi chúc mừng anh, khi đó tôi nhất định sẽ đến thiết kế căn phòng cho cậu chủ tương lai của Yan thị.
-Vậy thì phiền anh, chúng tôi đi trước.
Aaron mỉm cười bắt tay với Jacky sau đó cùng Gui đi đến gặp những người khác. Gui thì vẫn khó hiểu với cách nói chuyện của cả hai người đàn ông.
-Nè, cái gì mà thành viên mới...rồi cậu chủ tương lai. Anh có em trai sao?_Gui tò mò hỏi nhỏ.
-Em không muốn sinh con cho anh sao?_Aaron nhìn Gui cười ranh ma
-Anh đừng có mơ_Gui lập tức nghiêm mặt lãnh đạm.
-Để rồi xem_Aaron khẽ đáp lại với một nụ cười tinh nghịch trên môi.
Không để Gui nói tiếp, cậu lại tiếp tục lôi cô đi chào hỏi hết người này đến người khác. Chẳng mấy chốc ai cũng biết đến Gui, còn Gui thì mệt muốn đứt hơi nhưng lại không thể thoát. Càng mệt hơn khi miệng lúc nào cũng phải nở nụ cười thật tươi, riết rồi cô muốn chẹo quai hàm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro