Chương 15-16-17-18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


              Chương 15: Hình phạt dành cho Hạ Thanh Vân. Hạ Điềm Nhi lên tiếng xin tha cho cô ta.

Tại nhà Nam Thiên Kình, Hạ Điềm Nhi đang bướng bỉnh muốn ra khỏi nhà, dù cho quản gia cùng ba mẹ Hạ có cản có khuyên cô cũng một mực muốn ra khỏi nhà.

- Thiếu phu nhân, thiếu gia căn dặn không được để cô ra khỏi nhà _ Quản gia lên tiếng cố khuyên can.

- Không, Thiên Kình, chú _ khó khăn nói không thành lời sau đó liền thở dốc, thấy cô khó khăn diễn tả thành lời, quản gia đành gọi hộ vệ đưa cô đi tìm Nam Thiên Kình.

Tại nhà của Hạ Điềm Nhi trước đây:

- Nam Thiên Kình, Anh muốn gì _ Hạ Thanh Vân sợ hãi hướng mắt nhìn Nam thiên Kình, cô ta đang bị hai hộ vệ của anh giữ lại quỳ gối trước mặt anh. Phía trước là năm tên đàn ông khuôn mặt dữ tợn

- Chẳng phải cô khao khát đàn ông sao. Tôi liền cho cô toại nguyện _ Nam Thiên Kình ánh mắt rét lạnh hướng Hạ Thanh Vân giọng nói lạnh đến không thể lạnh hơn.

- Ý anh là gì _ Hạ thanh Vân vùng vẫy sọ hãi lên tiếng phải khán, không thể tin nhìn Nam Thiên Kình.

- Hạ Thanh Vân, cô là em họ với Điềm Nhi, vì sao cô có dã tâm với cô ấy như vậy, còn nữa năm đó là Điềm Nhi cứu tôi, cô cư nhiên lợi dụng lúc cô ấy hôn mê mà hãm hại doãn Mạt Mạt để đổ lỗi cho cô ấy. Cô thật là độc ác _ Nam Thiên Kình lạnh lùng nòi, ánh mắt không thèm liếc nhìn cô ta một cái.

- Haha, Cô ta đáng được như vậy, vì sao cùng là con cháu của HẠ gia, vì sao tôi lại thua thiệt như vậy, còn cô ta muốn gì có cái đó, đay là ông trời giúp tôi có những gì vốn dĩ thuộc về tôi _ Hạ Thanh Vân cười lớn, trừng mắt nói.

- Hạ Thanh Vân, vậy tôi liền cho cô toại nguyện, cho cô có với những gì mà cô muốn _ Nam Thiên Kình nói xong, Hạ Thanh Vân liền bị mấy tên đàn ông kia lôi đi.

- Nam Thiên Kình! Mày là tên khốn kiếp, mày muốn làm gì con gái tao _ Trác Vân Kim tức giận trừng mắt lên tiếng, muốn xông lên nhưng bị hộ vệ của anh ngăn cản.

- Các người đã hãm hại cô ấy như thế nào tôi sẽ làm như vậy với các người, mà là gấp 10 _ Nam thiên Kình ánh mắt rét lạnh.

- Đừng, đừng, ba mẹ, cứu con _ Hạ Thanh Vân kêu lên đau đớn, cố vùng vẫy nhưng vô ít.

- Nam Thiên Kình, mày là xúc sinh, tao liều với mày _ Hạ Thanh lúc này mới tức giận lên tiếng, nhưng chưa kịp xông lên liền bị hộ vệ đánh ngã.

- Thiên Kình _ Tiếng nói yếu ớt rất nhỏ, tiếng thở gấp của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, bụng đã nhô lên, cô đi đứng còn phải có người dìu, ba mẹ cô và quản gia vì lo lắng cho cô nên mới đi theo, khi đến nơi thấy cảnh này họ cũng hết sức kinh ngạc.

- Điềm Nhi. Sao em lại đến đây _ Nam Thiên Kình thay đổi sắc mặt, dịu dành ôn nhu lại lo lắng cho cô, tiến đến ôm cô vào lòng, cẩn thận quan sát cô.

- Thiên Kình, không muốn, đừng _ Hạ Điềm Nhi cố gắng hết mức để nói hết câu, nói xong thì gần như trút hết hơi thở của mình, cơ thể cũng không trụ nỗi phải nhờ sức của Nam Thiên Kình mới đứng được, Nam Thiên Kình ôm cô đến ghế ngồi, lo lắng hỏi thăm cô.

- Ngon, Sẽ làm theo ý em, em không cần dọa anh như vậy _ Nam Thiên Kình dỗ dành cô.

- Chú, cháu không muốn hận _ Hạ Điềm Nhi nói xong câu này liền ngất đi trong lòng của Nam thiên Kình, mà Hạ Thanh hết sức kinh ngạc nhìn cô cháu gái mà suốt mấy năm qua ông chưa bao giờ thương yêu và có trách nhiệm như một người chú. Ông đã hối hận mà hối hận bây giờ đã không còn kịp.

- Thanh _ Hạ Thành Hữu, lúc này mời tiến lại gần Hạ Thanh gọi. Hạ Thanh nhìn anh trai một câu cũng không thể nói.

- Công ty là mấy năm qua chú cai quản, chú cứ giữ lấy, tôi không cần, hiện tại tôi đã lớn tuổi chỉ muốn ở bên cạnh gia đình tôi và chờ cháu ngoại ra đời, chú hãy sữa đổi _ Hạ Thành Hữu nói xong liền cùng vợ rời đi, mà Hạ Thanh lúc này ôm đầu bật khóc. Ông vì lòng đồ kị và tham lam của mình mà khiến cho ông cùng gia đình mình như thế này, còn có mất đi tình anh em.

Hạ Thanh Vân rất may được Hạ Điềm Nhi đến kịp nên không bị gì, chỉ tổn thương tinh thần và bọ dọa cho ngất đi, cô ta cũng nhận một bài học nhớ đời.

ww.gS



Chương 16: Doãn Mạt Mạt quay về trả thù.

Sau lần trừng phạt cả nhà Hạ Thanh Vân, Nam Thiên Kình đã đem sắp tài liệu thu thập và toàn bộ cổ phần của công ty Hạ gia giao lại cho ba mẹ vợ.

- Đây là tiền của con, con muốn làm gì thì làm, ba mẹ không cần những thứ này _ Hạ Thành Hữu lên tiếng nói, mấy năm qua sống bên ma cao ông bà không đeền nỗi nghèo khó, vẫn có thể kiếm tìm nuôi sống hai người, nay cò dư giã, số tiền tiết kiệm mấy năm qua của ông bà đều chuyển lại cho con gái và cháu ngoại sắp chào đời của họ, thứ họ cần chính là con gái luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.

- Phải, chỉ cần có thể tha cho họ mạng sống, còn lại tùy con quyết định _ Dương Lam cũng dịu dàng lên tiếng.

- Thực xin lỗi, là lỗi do con đã mù quáng mà khiến gia đình Điềm Nhi trở nên như vậy _ Nam Thiên Kình cúi đầu nói, anh đã sai, cái sai nhất trong cuộc đời anh là khiến người con gái anh yêu tổn thương.

- Chuyện qua rồi, không nên nhắc lại, ba mẹ chỉ cần con bù đáp lại cho Điềm Nhi là ba mẹ vui rồi _ Hạ Thành Hữu, không nhanh không chậm lên tiếng.

- Được, con xin hứa _ Nam Thiên Kình cúi đầu kiên quyết. anh nghe theo lời của Hạ Điềm Nhi tha cho Hạ Thanh Vân, nhưng sẽ bắt cô ta phục vụ quán bar, sống những ngày bị người khác xem thường, bắt nạt, phải nói là gấp mười lần những nỗi đau mà cô ta đã hại Điềm Nhi của anh, còn về phần Hạ Thanh cùng Trác Vân Kim bị cắt chức xuống làm nhân viên kinh doanh bình thường giống trước đây, cổ phần của họ bị Nam Thiên Kình cho đóng băng, nếu họ có hướng hối cãi anah tự khắc sẽ bỏ qua cho họ, điều kiện mà anh đưa ra là mốn họ rời khỏi thành phố này, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh và gia đình vợ anh.

Hôm nay đẹp trời, mà Nam tổng đặc biệt chú trọng ngày khám định kì của Hạ Điềm Nhi nên mới đích thân đưa cô đi khám, vì anh đi nên không cho hộ vệ đi cùng, nhưng sau khi khám xong anh vì có cuộc gọi khẩn nên ra ngoài nghe lại sơ ý để Doãn Mạt Mạ thừa cơ bắt cô uy hiếp anh.

- Doãn Mạt Mạt, cô muốn gì liềm nhắm vào tôi, không cần tổn thương vợ tôi _ Nam Thiên Kình ngoài mặt lạnh lùng nhưng trong lúc này anh sợ hãi, không dám manh động hay n1ong nảy, vì chỉ sơ suất một chút liền có thể hại đến bảo bối của anh.

- Vơ sao, Cô ta là vợ anh, còn tôi, tôi là gì của anh, anh hứa lấy tôi nhưng chỉ vì con tiện nhân này mang thai anh liền hủy hôn với tôi _ Doãn Mạt Mạt cười ghê tợn lạnh giọng nói, cô ta lúc này giống như một người điên, không kiểm soát được hành động của mình.

- Doãn Mạt Mạt, Cô muốn gì, Chỉ cần cô đưa điều kiện tôi liền chấp nhận, nhưng cô tuyệt đối không được tổn thương cô ấy _ Nam Thiên Kình hít một ngụm khí lạnh, lạnh giọng nói ra, anh đã kiên nhẫn hết mức, anh không muốn xác hại người trước mặt Điềm Nhi của anh.

- Được, Anh liền ngay lập tức ly hôn với cô ta, kết hôn với tôi _ Doãn MẠt Mạt lên tiếng ra điều kiện

- Doãn Mạt Mạt _ ngay lúc Nam Thiên Kình muốn lên tiếng thì nghe giọng nói của Lăng Bắc HÀn, anh là bác sĩ, anh cũng đã học qua một khóa huấn luyện về tâm lý giống như tình trạng hiện giờ của Doãn MẠt MẠt.

- Anh lùi lại nếu không tôi liền đẩy cô ta xuống _ Doãn Mạt Mạt mắt thấy Lăng BẮc HÀn muốn đến gần liền lôi kéo Hạ Điềm Nhi về sau vách tường, phía dưới chính là độ cao 10 tầng, Hạ Điềm Nhi sợ hãi, khóc cũng không dám khóc, cảm giác khó thở khiến cho cô chỉ muốn ngã xuống. Dưới chân là mộ mảng ẩm ướt, mọi người lo lắng nhìn cô, mà nhất là Nam thiên Kình anh gấp đến độ máu lạnh toát ra đầy người, anh quả thật muốn giết chết người đàn bà kia ngay lập tức.

- Cô Doãn, tôi biết cô đang rất tức giận, nhưng cô nghĩ mà xem, Nam tổng là vì Hạ tiểu thư mang thai nên mới bất đắc dĩ bỏ qua cô một thời gian, khi nào Hạ tiểu thư sinh xong mới tìm đến cô, cô nghĩ mà xem, nếu Hạ tiểu thư có mệnh hệ gì sẽ liên quan đến đứa nhỏ, như vậy sẽ khiến Nam tổng rất buồn _ Lăng Bắc Hàn thao thao bất tuyệt nói chuyện, chốt là muốn trấn tĩnh đi sự chú ý của Doãn Mạt Mạt chuyển hướng sang Nam Thiên Kình.

- Đứa nhỏ, anh cần đứa nhỏ sao _ Doãn Mạt Mạt ngây ngốc hỏi Nam Thiên Kình

- Phải _ Nam Thiên Kình phối họp trả lời

- Huỵch _ ngay lúc Doãn Mạt Mạt buông bỏ phòng vệ, Ngô Mẫn thừa cơ xông lên, cô ôm được Hạ Điềm Nhi ngã xuống dưới đất, đồng thời cũng bảo vệ Hạ Điềm Nhi cùng đứa nhỏ trong bụng cô không bị thương, hiển nhiên cả cơ thể của Hạ Điềm Nhi sẽ đè nặng lên người Ngô Mẫn, nhân cơ hội đó hộ vệ của Nam Thiên Kình giữ lại Doãn Mạt Mạt.

- Buông ra, buông ra, khốn kiếp các người biết tôi là ai không, Tôi là vợ sắp cưới của Nam Thiên Kình là thiếu phu nhân tương lai, sao các người dám _ Doãn Mạt Mạt điên loạn lên tiếng vùng vẫy.

- Điềm Nhi, em có sao không _ Nam Thiên Kình lo lắng đến ôm HẠ Điềm Nhi vào lòng.

- Nhanh, đưa cô ấy vào phòng mổ, cô ấy có dấu hiệu sinh non _ Lăng Bắc Hàn xrm xét liền hối thúc Nam Thiên Kình, Ngô Mẫn cũng nhanh chóng đi theo, cô là con gái tập đàm tài phiệt thế nhưng từ nhỏ đã theo học võ, lúc nãy cứu Hạ Điềm Nhi cô cũng lường trước được mình sẽ bị thương, thế nhưng chỉ là vết thương nỏ không đáng để quan tâm.

ETJ



                                Chương 17: Thời điểm Hạ Điềm Nhi sinh non.

Kết cục của Doãn Mạt Mạt

Trong phòng mổ của khoa sản:

- Nam tổng, cơ thể HẠ tiểu thư rất yếu, người muốn giữ người lớn hay đứa nhỏ _ Nữ bác sĩ sợ hãi lên tiếng, danh tiếng và khí thế của Nam Thiên Kình không phải không ai cũng biết, anh lạnh lùng kiên quyết, giờ phút này anh rất đáng sợ, anh điều động tất cả các bác sĩ giỏi nhất ở bệnh viện đến ca phẫu thuật của Hạ Điềm Nhi.

- Các người đây là có ý gì, Cả hai, tôi muốn hai mẹ con cô ấy phải an toàn _ Nam Thiên Kình tức giận róng to.

- Nhưng _ nữ bác sĩ do dự, caa này đối với bà rất khó bảo toàn mạng cho cả hai, chỏ có thể giữ được một người, nhưng mạng già của bà đâ lại đang ở trong tay Nam tổng đây.

- Nếu vợ và con tôi có mệnh hệ gì, tôi liền khiến các người chôn cùng. _ Nam Thiên Kình nóng nảy quát lờn, khiến các bác sĩ có mặt tại đây đều sợ hãi.

- Để tôi _ Lời nói của Lăng Bắc Hàn phá vỡ không khí nặng nề, anh tuy không chuyên về khoa sản nhưng phẫu thuật anh có thể làm, vả lại có các bác sĩ khoa sản ở đây hỗ trợ cho anh, cái anh cần là điều kiện mà Hạ Điềm Nhi phải chấp nhận đó là cô mất cảm giác đau.

- Được, tôi tin anh _ Nam Thiên Kình hiểu rõ giờ phút này anh không nên chần chừ vì càng kéo dài thời gian thì Hạ Điềm Nhi sẽ gặp nhiều nguy hiểm.

Ca phẫu thuật kéo dài liên tục 8 tiếng đồng hồ, đứng ngoài phòng phẫu thuật Nam Thiên Kình đứng ngồi không yên, anh muốn xông vào phòng phẫu thuật nhưng nếu vậy sẽ đem lại vi khuẩn không tốt cho cô và con, anh phải hết sức kiên nhẫn chờ đợi, mà ba mẹ Hạ sau khi nghe tin cũng lậy tức đến, ba mẹ Nam cũng đang trên máy bay từ mĩ quay về.

Trong phòng phẫu thuật, Lăng Bắc Hàn căng thẳng đến độ anh không dám ngừng tay, thứ nhất anh đã thành công đem đứa nhỏ an toàn ra ngoài, cũng đã cho đứa nhỏ vào lồng kính chống khuẩn, bên này anh phải tập trung phẫu thuât gấp cho Hạ Điềm Nhi.

12 tiếng trôi qua rốt cuộc ca phẫu thuật cũng thành công, vì do thuốc mê còn ngắm nên Hạ Điềm Nhi chưa thể tỉnh lại, Nam Thiên Kình giao toàn bộ công việc cho trợ lý cùng thư ký giúp anh dàn xếp, những gì quan trọng anh liền cho người đem đến bệnh viện cho anh xem xét, đứa nhỏ. À không phải gọi là hai đứa bé sinh đôi, một trai một gái rất đáng yêu, ba mẹ Hạ và ba mẹ Nam đang thay phiên nhau chăm sóc chúng, vì Hạ Điềm Nhi còn trong thời gian đang theo dõi nên không thể cho hai bé mâm sữa, hai bé vì quá nhỏ cần sữa mẹ, Nam Thiên Kình bất đắc dĩ phải thêu vú bên ngoài cho hai đứa, điều kiện thuê vú của anh cho hai bé rất cao, sau khi chọn qua chọn lại với biết bao nhiêu người liền chọn được hai người phụ nữ mới sinh con được một tháng, mà sạch sẽ anh liền chấp thuận để họ mâm cho hai bé.

Còn về phần Doãn Mạt Mạt sau khi bị thuộc hạ của Nam Thiên Kình bắt giữ, cô ta không ngừng làm lạon, chửi bới thậm chí là nguyền rủ Nam Thiên Kình, nhưng không bận tâm, ngược lại anh đưa cô về mĩ giao lại cho tên trùm xã hội đen lúc trước cô ta hầu hạ, cô ta vì muốn về bên cạnh Nam Thiên Kình nên đã hạ độc thủ với yên người mĩ kia, ai ngờ số mệnh hắn chưa tận vẫn còn sống. sau khi được Nam Thiên Kình đưa về nước, vì thế lực của Nam Thiên Kình không hề nhỏ cho nên tên kia không tìm được cô ta, nay Nam Thiên Kình chẳng muốn nhún tay để trừng phạt cô ta chỉ vì Hạ Điềm Nhi sẽ không vui nếu anh lại như thế.

Nam Thiên Kình cho người đưa cô ta cho tên trùm kia, tên kia hận Doãn Mạt Mạt đến thấu xương tủy nên đã trừng phạt cô ta không thương tiếc, dù trước đây cô ta từng là người bên cạnh hắn, Doãn Mạt Mạt bị hắn cho vào quán bar phục vụ đàn ông, một đêm cô ta phải tiếp đãi 10 người đàn ông thì mới được thả, làm nô lệ tình dục cho những tên đàn ông biến thái, ngoài ra tên kia còn không ngường cho người đám đâp cô ta thường xuyên, đến nỗi vết thương chồng chất cầu xin cũng không được mà chết cũng không xong.

Về phần ba mẹ Doãn sau khi biết chuyện cũng đã lên tiếng cầu xin cho Doãn Mạt Mạt nhưng đều vô ích, Nam Thiên Kình chỉ để lại một câu cho hai vợ chồng ông. cô ta đã tàn nhẫn với Điềm Nhi thủ đoạn của cô ta không phải là người, nếu cô ta đã làm thì cũng sẽ nghĩ đến hậu quả mà cô ta phải chịu.

Từ đó họ không hề tới cầu xin Nam Thiên Kình nữa, họ cũng chuyển đi thành phố khác sinh sống.

:


                                                  Chương 18: Đại Kết cục

Sau khi dưỡng thân thể được ba tháng, Hạ Điềm Nhi kháng nghị với Nam Thiên Kình về việc chăm sóc con, cô muốn tự tay chăm hai đứa con, còn anh vì sợ thân thể cô mệt nên không muốn cô phải vất vả, hia người chiến tranh không ngừng tranh cãi, đến ba mẹ Na cùng ba mẹ Hạ cũng chỉ biết nhìn nhau rồi ôm hai đứa cháu bảo bối đi. Nam Thiên Kình sợ cô mệt mỏi nên đã thỏa hiệp nhưng điều kiện là cô phải để hai bảo mẫu ở bên cạnh để phụ cô chăm hai đứa nhỏ, Hạ Điềm Nhi hài lòng mỉm cười sau đó là bỏ rơi anh cồng một bên, một mực chăm sóc hai đứa nhỏ, thế là Nam Thiên Kình tức giận ôm cô vào phòng không cho ra ngoài, đến sáng hôm sau là anh mặt mày vui vẻ bước ra khỏi phòng còn Hạ Điềm Nhi mệt mỏi ngủ không biết gì? Cô thiết nghĩ, chăm sóc con anh sợ cô mệt nhưng chính anh mới là người làm cô mệt mõi đến mức không thể xuống giường.

Cuộc sống của hai người trải qua những cung bậc của hạnh phúc, nhưng điều khiến Nam Thiên Kình đó là chuyện anh giuấu cô mà không giữ được lâu, anh vì sợ cô sinh nữa sẽ vất vả cho cô nên đã đi làm tiểu phẫu thuật nhỏ để không thể có con. Anh muốn cả đời này cô sẽ không cần biết. Nhưng mong muốn của anh lại không được giữ lâu khi có một tên đần độn muốn phá anh.

- Cô nói, đứa bé trong bụng cô là của Thiên Kình _ ba Nam lạnh lùng nhìn cô gái trang điểm đâm trước mặt, con trai ông vì vợ giân nên bỏ về nhà ba mẹ đẻ, đã vậy cô ôm luôn hai đứa cháu cưng của mình cùng đi khiến ông nhớ chúng kinh khủng dù cho con dâu ông mới ông chúng đi chưa tới 30 phút.

- Chủ tịch, có thể đến bệnh viện kiểm tra _ Cô nàng kia giống như được huấn luyện kĩ càng, sắc mặt không hề thay đổi lên tiếng.

- Cô nói với nó được rồi, tự khắc Thiên Kình sẽ giải quyết cho cô, cớ chi cô chọc giận con dâu tôi _ Mẹ Nam tức giận lên tiếng, trong nhà Nam gia này cưng chiều cô con dâu không hết, chưa ai dám nói lớn tiếng với con dâu bà một tiếng vậy mà cô gái này ở đâu ra chỉ nói một câu khiến con dâu bà tức giận khóc không biết ra dạng gì, lại còn ôm hai cháu cưng của bà rời đi, bà không tức giận mới lạ.

- Nhưng cháu không thể gặp được anh ấy, chỉ sợ anh ấy bắt cháu bỏ đi đứa nhỏ, nên cháu mới tìm đến cô ấy cầu xin cô ấy cho cháu chút công đạo _ cô ta nức nở nói.

- Công đạo, cô đây là nói gì _ Mẹ Nam nhíu mày khó chịu nói

- Cô ra khỏi nhà tôi ngay _ Hạ Điềm Nhi tức giận xông vào lên tiếng đuổi người, sau khi nghe Nam Thiên Kình giải thích cô tức giận lại thương anh, cô không thể tin được là Nam Thiên Kình đi làm phẩu thuật để cô không cần vất vả mang thai, cô vốn nghĩ muốn vì anh sinh vài đứa, nhưng anh lại vì cô mà không cần, anh nói chỉ cần hai đứa là đủ, mà Nam Thiên Hạo cùng Nam Thiên Điềm rất biết phối hợp cùng ba ca xướng để mẹ hết giận, chúng cũng mới vừa tròn 4 tuổi nha.

- Điềm Nhi, Em bình tĩnh, không cần tức giận, chuyện này để anh lo là được _ Nam Thiên Kình thương yêu ôm vợ dịu dàng dỗ dành cô.

- Phải đấy, con không cần tức giận có ba mẹ làm chủ cho con _Ba mẹ Nam liên tục gật đầu lên tiếng.

- Ông nội, bà nội _ là tiếng gọi thanh thoắt trẻ con vang lên, phía sau là ông bà Hạ, hai thanh thể tròn trĩnh đáng yêu lao vào người ông bà Nam làm nũng khiến ông bà vui vẻ mặt kệ chuyện trước đó đang làm ông bà tức giận.

- Cô về nhắn lại với Tiêu Tử Đằng, đừng lấy vợ tôi ra cho là điểm yếu của tôi mà có thể đùa giỡn _Nam Thiên Kình lạnh lùng quét mắt giọng nói tràn đầy uy quyền và lạnh lẽo khiến cô gái kia run sợ, muốn gương cổ lên nói nhưng khi thấy ánh mắt lạnh lùng của anh liền nữa chữ cũng không dám nói, cô ta liền ba chân bốn cẳng chuồn đi, đầu cũng không dám quay lại.

- Anh, từ nay cấm không cho anh ra ngoài xã giao. Có đi cũng đem theo em cùng các con, để họ không cần làm phiền em, hứ _ Hạ Điềm Nhi tức giận lên tiếng, cô dù cho có tức giận nhưng cũng không muốn anh bị người khác lấy mình ra làm điểm yếu khiến anh mệt mỏi.

- Được, đều theo ý em, là do trước đây em không mốn đi nên aanh mới bị người khác thừa cơ mà hãm hại _ Nam Thiên Kình tỏ ra đáng thương nói.

- Bây giờ thì em đi _ Hạ Điềm Nhi chu môi cãi

- Được được _ Nam Thiên Kình vui vẻ ôm cô vào lòng nói. Anh cưng chiều hôn môi cô. Ma bên kia mặt cho hai vợ chồng trẻ ân ái hai cặp vợ chồng già vui vẻ chơi cùng cháu yêu.

Lúc này Hạ Điềm Nhi nghĩ ông trời đã không đối xử tệ với cô, mặt dù cho cô đã đau khổ như thế nào đổi lại cô có thể có cuộc sống hạnh phúc như bây giờ, còn có người bạn thân luôn luôn bên cạnh cô. Tháng sau cũng là đám cưới của Ngô Mẫn cùng Lắng Bắc HÀn, cô muốn đến chúc phúc chco hai người họ, cũng muốn thấy cô bạn thân của mình bước vào lễ đường.

Hạ Điềm Nhi cô cả đời cũng chỉ mong có vậy, cô trân trọng hạnh phúc hiện tại.

HOÀN

Tác giả: Minh Phi Angle.

Phi chân thành cám ơn độc giả đã và đang theo dõi tác phẩm của Phi.

A%257SK

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro