Chương 3: Thay Đổi Quá Khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vũ Tín rút mạng nhện ra khỏi túi và quấn nó quanh tay. Nó sắc bén đến nỗi nó sẽ cắt đứt tay hắn nếu hắn không đeo găng tay của Wyvern. Vũ Tín hạ người xuống và thấy đèn tầng 12 bật sáng. Hắn không chờ đợi lâu hơn nữa.

Hắn ta nhảy ra và ngã vào lưng người đàn ông khổng lồ đang đi lên tầng 13. Khi người đàn ông quay lại, Vũ Tín ngã xuống trước mặt người đàn ông và quấn mạng nhện quanh cổ ông ta. Người đàn ông cố gắng tiếp cận Vũ Tín, nhưng cánh tay của hắn đã dang rộng theo hướng ngược lại, khiến mạng nhện ngay lập tức siết chặt cắt đứt đầu người đàn ông.

Khi đầu của người đàn ông bị cắt đứt, toàn bộ cơ thể ông ta biến thành tro bụi. Người đàn ông khổng lồ thứ hai đi theo phía sau đấm một nắm đấm vào ngực Vũ Tín. Nó rất nhanh, nhưng Vũ Tín đã có thể né tránh nó bằng phản xạ cao độ của mình từ Cocktail-B. Sau khi nhanh chóng né tránh đòn tấn công, Vũ Tín quấn mạng quanh cổ tay người đàn ông. Sau đó, hắn nhảy lên để né tránh một cú ôm chặt từ người đàn ông khi hắn quấn mạng quanh cổ người đàn ông và giết anh ta theo cách tương tự như lần đầu tiên.

Vũ Tín nhặt quần áo chứa đầy tro của họ lên và gõ nhẹ vào chúng. Hai viên đá nhỏ màu đỏ rơi xuống đất. Chúng là những viên đá có sức mạnh tâm linh được gọi là 'đá máu', được sử dụng để tạo ra ma cà rồng. Vũ Tín cười lạnh.

"Ma cà rồng..."

Hắn ta đặt những viên đá vào túi và vỗ quần áo ra ngoài cửa sổ để loại bỏ tro tàn. Sau đó, hắn đi xuống tầng một bằng thang máy và đặt quần áo vào thùng quyên góp quần áo. Hắn gọi gà qua điện thoại khi đi bộ đến 7-Eleven.

Hắn không chắc điều gì đã tấn công nhà mình trong quá khứ. Tuy nhiên, hắn biết rằng đó không phải là một việc được sắp đặt vì nó xảy ra ở rất nhiều nơi cùng một lúc. Nếu đối phương là một avatar, điều đó sẽ không xãy ra.

Vũ Tín mua một ít bia và trở về nhà. Khi hắn dựa lưng vào thang máy, nhắm mắt lại để kiểm soát các giác quan của mình.

Vào thời điểm hắn xuống tầng 13, hiệu ứng từ Cocktail-B đã suy yếu và các giác quan của hắn đã trở lại bình thường. Hắn cảm thấy mình hơi khó thở và có thể nhìn thấy không rõ ràng như trước. Hậu quả này là lý do tại sao các thợ săn ít dùng Cocktail-B nhiều lần. Vũ Tín hít một hơi thật sâu để ổn định bản thân và bước vào.

"Ồ, con về nhanh vậy ah."

"Ừ. Con đã gọi món gà. Đây là bia."

"Được rồi. Đi dọn ra bàn đi."

Vũ Tín gật đầu và đi tắm. Mùi của ma cà rồng có thể được rửa sạch bằng nước và xà phòng. Những con ma cà rồng đến đây đã thất bại. Có khả năng người gửi chúng đến đây sẽ thử lại. Hắn ta cần phải tìm ra người đó và giết chúng.

Vũ Tín nhìn vào gương và nghĩ về nó. Hắn cần phải làm bất cứ điều gì có thể để bảo vệ gia đình mình.

"Vũ Tín! Gà ở đây!"

Vũ Tín lau khô người bằng khăn, thay một bộ quần áo mới và bước ra ngoài. Mẹ anh đã chuẩn bị xong món gà và bia trên bàn.

Khi anh ngồi xuống, mẹ anh mở một lon bia.

"Con cũng có thể tự làm được."

"Không sao. Chúng ta hãy nâng ly chúc mừng."

Tất cả các thành viên trong gia đình mỗi người cầm một lon trong khi Ân Tiêu là soda. Sau khi họ nâng ly và uống, mẹ Vũ Tín hỏi.

"Con trai, nói cho ta biết điều gì đang diễn ra ngay bây giờ."

"Cái gì?"

"Chuyện gì xảy ra?"

Cả nhà nhìn hắn. Khi hắn nhìn họ, hắn nhớ lại cảnh tượng khủng khiếp mà hắn nhìn thấy hàng ngày trong suốt mười năm đó, cùng với cái chết của em gái mà hắn không thể ngăn chặn. Sau khi nhớ lại mọi thứ, Vũ Tín nhắm mắt lại và mở mắt ra. Sau đó, hắn mỉm cười.

"Cha. Mẹ. Ân Tiêu."

Hắn nhìn từng người một khi gia đình trở nên im lặng. Sau đó, Vũ Tín nói với tất cả sự thành khẩn.

"Con yêu mọi người."

Sau khi hắn nói, mẹ hắn làm rơi lon nước xuống bàn. Vũ Tín nhanh chóng với lấy lon để ngăn nó làm đổ bia ra.

"Điều đó ngạc nhiên như vậy sao?"

"CON TRAI! Nói cho ta biết ngay bây giờ! Có chuyện gì sao?"

"Anh thật sự đã nghỉ việc rồi sao? Đó không phải là một trò đùa, phải không?"

Em gái hỏi và Cha Mẹ hắn rất sốc.

"Con đang nói cái gì?"

"Vũ Tín nói rằng anh ấy đã nghỉ việc khi đến đón con."

Vũ Tín xua tay và phủ nhận.

"Không, con không có, đừng lo lắng. Chúng ta ăn thịt gà đi."

Vũ Tín gắp một miếng thịt gà và đưa lên miệng. Cha mẹ bị sốc nhưng em gái đã lên tiếng trước.

"Em cũng yêu anh. Hôm nay anh mua gà nên em càng yêu anh hơn."

Và nhờ sự dí dỏm của cô, cha mẹ cũng bật cười.

"Ừ. Mẹ cũng yêu con, con trai."

"Cha cũng yêu con."

Vũ Tín mỉm cười, lấy một ít thịt gà và đưa cho họ. Gia đình đang ăn cùng nhau tại bàn. Hắn ta chưa bao giờ coi trọng nó trước khi hắn mất nó, nhưng bây giờ nó đã khác. Vũ Tín cảm thấy như mình sắp khóc và nhanh chóng bắt đầu nhìn xuống con gà để giấu nó.

Ngày hôm sau, Vũ Tín không quay trở lại nơi làm việc của mình. Thay vào đó, hắn ra đường phố Yeonbeon. Trên đường đi, hắn nhìn thấy tin tức về các vụ giết người ngày hôm qua. Đã có hai vụ giết người xảy ra cùng một lúc. Các nạn nhân đã bị xé toạc theo như Vũ Tín biết, nhưng những chi tiết đó không được báo cáo trong tin tức. Và có vẻ như họ vẫn chưa biết về những người mất tích.

Hắn ta không thể ngăn chặn những vụ giết người đó xảy ra, nhưng có lẽ hắn vẫn có thể tìm thấy những người mất tích đó.

Vũ Tín lại đến cửa hàng thịt và đi qua lính canh để tìm ông lão.

"Còn cần gì nữa không?"

"Ta tới đây bán cho ngươi một ít hàng."

Ông lão vươn tay ra khi Vũ Tín lấy ra một viên đá máu và đặt nó lên lòng bàn tay.

"Huyết thạch."

Vũ Tín chờ đợi mà không nói gì khi ông lão nhìn kỹ trước khi hỏi, "Ngươi có bao nhiêu?"

"Ta có hai cái."

"Ta sẽ trả hai triệu mỗi cái."

Đó là một mức giá hợp lý. Hắn ta có thể kiếm được nhiều tiền hơn nếu hắn bán nó ở Hội Thợ săn, nhưng hắn chưa thể đến đó. Thật khó để vào và bang hội có rất nhiều hạn chế. Nó sẽ chỉ cản trở hắn vào lúc này.

Vũ Tín lấy ra cả hai viên đá và đưa chúng cho ông lão.

"Ngươi có muốn nó bằng tiền mặt không?"

"Ta sẽ lấy một ống Cocktail-B và phần còn lại bằng tiền mặt."

"Tốt."

Ông lão sau đó mang ra một ly Cocktail-B và tiền mặt. Vũ Tín hỏi khi cất chúng đi, "Ta có thể mua thông tin không?"

"Giá cả khác nhau tùy thuộc vào thông tin. Nhưng, tất nhiên là có."

"Ông có thể nói cho ta biết Đực Câu ở đâu không?"

"Đức Câu? Ý anh là Giang Đức Câu?"

"Đúng vậy."

Ông lão nhìn Vũ Tín một lúc rồi bật cười.

"Ngươi có việc gì với hắn?"

"Nếu ta nói cho ông biết lý do, ông sẽ cung cấp cho ta thông tin miễn phí chứ?"

Ông lão dừng lại và lắc đầu.

"Không thể nào. Nếu ngươi cần vị trí chính xác của hắn, đó là một triệu. Hắn thường ở nhà cả ngày nên rất dễ xác định vị trí của hắn".

"Nếu tacó thể xác nhận hắn đang ở nhà, ta sẽ trả một triệu ngay lập tức."

"Chờ một chút."

Sau đó, ông lão nhấc điện thoại lên và thực hiện một vài cuộc gọi trước khi viết địa chỉ lên một tờ giấy ghi nhớ.

"Tôi nghe nói hắn đã không ra ngoài sau khi vào nhà ngày hôm qua. Đây là địa chỉ."

Vũ Tín đã giao một triệu và nhận được địa chỉ. Sau khi Vũ Tín rời đi, ông lão lại nhấc điện thoại lên và gọi điện.

"Ngươi biết về vụ giết người ngày hôm qua không? Lấy thông tin về chúng."

Ông lão sau đó gãi cằm khi đưa những viên đá máu ra ánh sáng.

"Thú vị. Rất thú vị."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro