CHƯƠNG 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Đc rồi! Vậy chốt giá là 7tỷ2!- Giọng nói đầy sự thô bỉ vang lên.
Trong một hội trường rộng lớn,trên sân khấu diễm lệ. Một dàn nam nhân với khuôn mặt tà mị, ra sức uốn éo thân thể mảnh khảnh dưới lớp áo mỏng manh. Những người đàn ông trung niên ngồi dưới với bộ mặt vô cùng "khả ố".
(3condien:Đây đc gọi là j? Là j? Là j a?...Thì chính là buôn nô lệ "tềnh" dục thôi....hố hố)
- Tiếp theo là món hàng cuối cùng, cũng là món hàng đắt giá nhất!!!....Hả? Hả? Nó đâu rồi???- Tên chủ buôn hoảng hốt, đầu ngó tứ phía.
Cả hội trường nhốn nháo cả lên. Món hàng cuối cùng, cũng như món hàng đắt giá nhất....ko cánh mà bay!!

~~~phân cách! Làm méo j mà nhìn~~~
- Hộc hộc hộc...phải nhanh lên mới đc, ko là bị bắt lại mất. - Nó vừa chạy hồng hộc vừa tự nhủ.
Ồ hố! Nó cũng chính là món hàng đắt giá nhất lúc này đây: Quách Khiết Thụ.
Nó sinh ra trong một gia đình nghèo khổ, cha mẹ nợ nầng chồng chất, trốn đi để lại nó bị tên chủ nợ bắt về nuôi chờ đến ngày nó khôn lớn để đem đi bán. Nó càng lớn thì khuôn mặt nó càng kiều diễm, xinh đẹp hơn nữ nhân gấp vạn lần, nhìn thấy liền muốn...(Bẩn: LIỀN MUỐN THAO THAO...;Bỉ+Bưạ: *Bốp* Thật thất lễ! Cn bạn tụi tôi nó chưa uống thuốc.)đem về sủng hạnh mỗi đêm.
-A! Nó kia rồi, bắt lại mau!!- Tên chủ buôn cùng với đồng bọn của gã đuổi theo nó.
-Trời...hộc...ơi...đuổi..nhanh...
quá...- Nó ôm mông nẩy nẩy chạy với tốc độ ánh sáng.
-Đứng lại! Bắt lấy nó!- Tên chủ buôn chỉ về phía nó, ra sức gào rú.
Thụ Thụ nhà ta nhanh chân, trốn vào một căn hẻm nhỏ,tối tăm. Đám buôn người chạy ngang qua, ko thấy nó. Nó liền thở phào nhẹ nhõm.
-Oa~may quá! Họ đi rồi!- Nó ung dung quay lưng đi, bỗng...
-"RẦM"
-Ui da!!!- Hai tiếng la từ hai phía vang lên.
Vật thể lạ trước mặt nó lên tiếng:
-ĐM! ĐI ĐỨNG KIỂU GÌ ZẬY HẢ???
-Tôi xin lỗi! Thành thật xin lỗi!- Nó bối rối gập người xin lỗi, mặt hồng hồng, người run rẩy.
Do gập người hơi thấp, cặp mông tròn triạ, trắng nõn của nó lộ ra dưới lớp vải mong mang của chiếc áo sơ mi rộng, cộng thêm đôi mắt long lanh ngấn nc' kia...chao ôi...tuyệt mỹ...tuyệt mỹ a ~~~~
-Dễ...dễ...dễ thương qué!!- Anh hét lên vui sướng.
Ko chàn chừ, anh liền vác nó lên vai, khuôn mặt tà mị, chính là muốn rước nó về dinh nha ~~
-Anh...anh...làm j zậy???- Nó hét lớn, giẫy đành đạch phản kháng.
-Rước em về dinh chứ còn làm j nữa...- Anh mặt dày nói.
-Ơ??- Nó ú ớ, ko nói nên lời.
Anh vác nó trên vai, thoắt cái bay lên nóc nhà, từ nóc nhà này qua nóc nhà kia.
~~30s sau~~
Bây giờ, trước mặt nó là một tòa lâu đài nguy nga-tráng lệ nằm trên đồi núi heo hút.
Anh vác nó trên vai, bay qua cổng lớn, đạp cửa xông vào.
-Đ* ! MỚI SÁNG SỚM MÀY LÀM CÁI J ZẬY??- Một nam nhân đạp cửa bước ra từ căn phòng lớn, hét lên đầy giận dữ.
-Trời a! Dù sao anh cũng ngủ 30 năm rồi! Em chỉ mún gọi anh dậy sớm đi thưởng thức cảnh đẹp hiếm có thôi mà!- Anh gãi gãi đầu nói.
-NGẮM HAY KO LÀ CHUYỆN CỦA TAO! KO TỚI LƯỢT MÀY XÍA VÀO !- Hắn liếc anh đầy tức giận.
-"Hả? 30 năm??? Chuyện j zậy a ~"- Nó nghi hoặc nghĩ.
-Thôi! Anh đã nói zậy thì em cũng ko thèm quan tâm nữa, em đi chén thịt con mồi mới đây!- Anh hồ hởi, xách nó quay đầu đi.
-Ko...anh...anh làm...j a ?- Nó nc' mắt lưng tròng.
Anh ko một chút để tâm đến những lời dư thừa của nó, ung dung vác nó lên vai.
̀Hắn vẻ mặt ko quan tâm, gãi gãi đầu liền muốn quay lại phòng ngủ.
Nhưng liền bị cặp mông nhấp nhô nẩy nẩy của nó mê hoặc, trong đầu liền đang lên ý chí muốn chiếm hữu nó cho riêng mình.
-Em muốn làm j câuh nhóc đó!- Hắn chỉ tay về phái nó, giọng nói có phần dịu dàng hơn.
-Em chính là muốn "duy trì nồi giống" a~ - Anh quay lại nhìn hắn, trả lời tỉnh bơ.
-Ko...ko...đừng mà!- Nó giẫy đành đạch trên vai anh.
Nó vùng vẫy làm cặp mông vốn đã căn tròn bây giờ rung lắc đến điên đảo càng toát ra khí chất mê người. Anh và hắn liền nhìn vào cặp mông tròn trịa ấy, rồi lại nhìn nhau bằng ánh mắt tóe lửa.

Bây giờ trên đôi mắt hắn đã xuất hiện một tia lửa, ánh lên sự dâm tà hiếm có.
Máu đã xém chảy ra khỏi mũi, hắn ko kiềm nỗi liền dùng "hai móng vuốt sói" vồ lấy cặp mông trắng nõn của Thụ Thụ ra sức kéo lại phía mình.
~...1đàn quạ bay...~
-Anh thik con mồi này phải hơm?- Anh giọng ngọt xớt như mía lùi, ánh mắt tà mị hướng về phía hắn.
-Ko có!- Hắn khuôn mặt lạnh lùng, tay vẫn ôm chặt nó.
-Thế anh ôm làm j?- Anh chỉ chỉ tay về phái nó.
-Thik!- Hắn mặt lạnh trả lời.
-"Đây là cái thể loại j đây a? Rót cuộc anh thik hay là ko thik đây!"- Anh nghĩ thầm, khuôn mặt đầy ủy khuất nhìn hắn.
-Anh nói là ko thik mà! Mau trả đây!- Anh giẫy đành đạch, hướng tiểu mỹ Thụ kéo về phía mình.
Hắn nhanh nhẹn kéo nó ra phía khác, tránh bàn tay lang sói của anh. Sau đó, bồng nó trên tay, buông 1 câu nhẹ tênh:
-Em muốn duy trì nồi giống?? Nghe hảo nực cười, suốt mấy trăm năm nay, em đã từng thượng ai? Anh nói cho em bt'một điều, anh đây chính là cái j cũng giỏi hơn em nên...việc duy trì nồi giống nặng nhọc này cứ để cho anh!
-QUẮT ĐỜ PHẮC! CON MỒI CỦA EM! CÒN NỮA ANH NGHĨ ANH THƯỢNG AI RỒI CHẮC!!- Anh đứng tại chỗ, đem bao nhiêu uất ức hét lên trần nhà.
Hắn ko quan tâm đến anh, khuôn mặt nhởn nhơ vác theo bé Thụ ngơ ngác bước vào căn phòng lớn hồi nãy.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
~~H!H!H...Ai còn muốn giữ tâm hồn ngây thơ trong sáng thì clik back nghen...thánh kìu...~~
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

.
.
.
.

Hắn đạp cửa đi vào phòng, quăng nó lên giường ko thương tiếc.
-Anh làm j...ưm...ư...nn..~~
Mới quăng nó lên giường, hắn đã đến đè nó xuống. Đặt môi mình lên đôi môi mềm mại của nó.
-Ưm...ư...nm...n~~~
Lưỡi hắn đưa vào trong khoang miệng ấm nóng của nó, ra sức khoáy đảo chiếm tiện nghi. Thấy nó ko thở đc, hắn đành luyến tiếc mà rời đôi môi mềm mại kia.
Hắn nằm trên, từ từ cởi từng cúc áo của nó. Dùng hai bàn tay của mình luồn vào lớp áo sơ mi mỏng, xoa nắn hai nhủ hoa nhỏ hồng hồng bên trong.
-Ư...ah...ahh...đừng...m...mà- Cảm thấy hai cặp nhủ hoa bị đụng chạm, nó bất ngờ rên lên.
-Ngoan nào! Ngoan nào! Ko sao đâu! Đừng lo, anh sẽ hảo cưng chiều em.- Hắn nói vài câu đường mật, trấn an nó.
Một tay hắn đè lên vai nó, tay còn lại thì đang bỡn cợt nhũ hoa. Từng âm thanh rên rỉ dâm đãng đều đặng vang lên. Hắn nhẹ vén áo nó lên cao, dùng đôi môi liếm mút nhủ hoa nó, bỗng hắn cắn mạnh một cái...
-Ahhhh~~~- Nó hét lên.
Ko một chút để tâm đến tiếng rên đau đớn của nó, môi hắn vẫn ra sức gặm nhắm nhũ hoa hồng hồng, bàn tay nhẹ nhàng luồn vaog quần nó.
-Ahh~~Anh làm j zậy??- Nó run rẩy nhìn xuống nơi bàn tay hắn đang chạm vào, muốn vùng vẫy thoát ra nhg hắn đã nhanh chóng nắm lấy tiểu kê kê của nó, vuốt vuốt rồi nắn mạnh.
-Á~~~ Á~~~~ !!- Tay chân nó bủn rủn, rã rời.
Hắn nhoẻn miệng cười tà mị, một tay chuyển động lên xuống, tay cong lại nhẹ nghịch đầu khấc của nó.
-Ư...Ư....ah~~ah~~- Mặt nó đỏ phừng, thân nhiệt tăng nhanh.
-Đừng...mà..ư...ư...đừng...- Nó ưỡn thân dưới lên, đôi mắt đã vẫn đục vì dục vọng, khóe miệng run rẩy thoát ra những âm thanh gợi tình.
"Pặc"
Dây thần kinh kiềm chế của hắn chính thức đứt đoạn, hắn như một con sói đói mồi, vồ lấy nó hôn ngấu nghiến, cánh môi hắn áp lên cánh môi hồng nhuận ướt át của nó.
Rồi từng nụ hôn nóng bỏng trải dọc xuống cơ thể nó, mút liếm ko ngừng hai điểm hồng sớm đã dựng đứng.
Khuôn mặt nó bây giờ ngập tràn dục vọng. Hắn cười đầy gian manh, vẫn tiếp tục gặm nhắm hai nhủ hoa nhỏ nhắn khiến chúng ướt đẫm.
-Khô...không..ah~đừng...ah~ dừng...lại...ah~- Mắt nó ngấn nc', luôn miệng van xin, thân nhiệt của người đàn ông trên thân thể nó thật ko thể chịu nổi, cơ thể như muốn tan ra.
-Đừng dừng lại? Đừng lo anh sẽ ko dừng lại đâu!- Hắn liếm môi, vuốt ve cặp mông trắng nõn của nó.
-Ô...ô...ha~...ha~...ah~- Nó vừa khóc vừa ko ngừng thở dốc, tạo nên âm thanh vô cùng dâm mỹ khiến bầu ko khí xung quanh trở nên ám muội.
Hắn cười tà mị, tay vuốt ve trc' cửa huyệt của nó, bất ngờ đẩy mạnh một ngón vào.
-Ahhhh~- Nó kêu lên đầy thống khổ, cảm thấy một vật thon dài ko ngừng khuấy đảo trong tiểu huyệt mềm mại của mình, cơn đau đớn và khoái cảm cùng lúc ập đến, khiến nó càng ưỡn người lên cao hưởng thụ dị vật đang ra vào trong huyệt cúc.
Hắn càng thêm hưng phấn, ngón tay ko ngừng rút ra đâm vào tiểu huyệt kia, khiến nơi đó bắt đầu tiết ra chất lỏng trắng đục. Hắn nhẹ nhàng quẹt thứ nc' kia đưa lên miệng khẽ liếm, cười tà:
-Thật ngọt!- Rồi lại áp môi mình lên môi nó, lưỡi khuấy đảo vào trong, quấn lấy lưỡi nó, khiến nc' bọt từ khóe miệng rỉ ra.
-Nhìn mặt em kìa! Hảo dâm nga~- Hắn quyến luyến rời môi nó.
Rồi lại cúi đầu xuống nhìn tiểu huyệt của nó đang ra sức nuốt lấy ngón tay thon dài của hắn, ko nhịn đc lại đút thêm một ngón nữa.
-Ahhh~- Cảm thấy trong huyệt động lại có thêm dị vật, nó ko kiềm đc liền kêu lên một tiếng.
Hai ngón tay thon dài của hắn lại di chuyển, khiêu khích sự nhạy cảm của nón tay kia cũng ko rỗi, đang ra sức xoa nắn tiểu kê kê bé nhỏ đang cương cứng kia.
Đến khi cảm thấy huyệt nhỏ đã sẵn sàng một thứ khác lớn hơn, hắn liền kéo khóa quần, giải phóng cự vật nam tính đã căng đến đau của mình. Nhẹ banh rộng chân nó ra, định một phát xông vào thì...
"RẦM"
-ANH ƠI! TÌM CÚN LẠC!!- Anh từ đâu đạp cửa xông vaò, khuôn mặt hồ hởi phá chuyện tốt của hắn.
~~.....~~......~~

~~Behind the scenes~~
Ko quan tâm đến những lời nói đó, anh thong dong xách mông nó bế đi.
̀Hắn vẻ mặt ko quan tâm, gãi gãi đầu liền muốn quay lại phòng ngủ.
Nhưng liền bị cặp mông nhấp nhô nẩy nẩy của nó mê hoặc, trong đầu liền đang lên ý chí muốn chiếm hữu nó cho riêng mình.
Hắn: -Em định...
- CẮT - Bựa cầm loa cắt ngang.
- J zậy mài ?- Bỉ, Bẩn đồng thanh.
-Em Thụ kia! Diễn cho giống thật naò! Thụ lúc này phải có khuôn mặt ủy khuất chứ ko phải lửa hận như em đâu!- Bựa cầm loa hét lớn.
- Ờ đúng rồi! - Bỉ, Bẩn đồng tình.
Anh và hắn âm thầm bật ngón cái đồng tình theo.
- Hu...hu..tại sao trong kịch bản cứ mông mông quài zậy chứ? - Nó nhảy từ vai anh xuống, khuôn mặt câm hờn.
- Ai bỉu mông là đặc trưng nổi bật nhất chi?? - 3 đạo diễn đồng thanh.
- Tại sao mấy bà lại viết tôi mông căng là đặc trưng nổi bật nhất chi? - Nó ủy khuất chỉ tay về phía 3 cn đạo diễn.
- Tụi tôi t/g kiêm luôn đạo diễn, tụi tôi có quyền. - 3 cn đạo diễn tiếp tục đồng thanh.
- Ư...hu...hu...Kì Kì à! Bọn họ ăn hiếp em! - Nó mắt ngấn nc', dựa người vào hắn khẽ chổng mông lên.
Ánh mắt hắn đầy lửa hận, xách dao đuổi theo 3 cn đạo diễn.
- PHẢN BỘI! LÚC NÃY NGƯƠI CÒN ĐỒNG Ý MÀ BÂY...GIỜ....ĐÚNG LÀ "LÃO CÔNG KHÓ QUA ẢI MỸ MÔNG MÀ" - 3 cn đạo diễn gảo rú, xách dẹp chạy.
- Anh à! Có cần can thiệp hông? - Một em phụ trách ánh sáng lại chọt chọt hỏi anh.
- Haizzz...chuyện bình thường ở huyện - Anh nhún nhún vai, đi vào chỗ nghỉ ngơi.
- Ông xã! Cố lên! - Nó đứng một bên cổ vũ.

_____________________________

~~End chương 1~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro