Chương 4.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi trong quán mì hoành thánh, Hạ Ngữ Hàm vô cùng thấu hiểu vì sao khách trong tiệm lại nhìn chăm chăm vào tổng giám đốc.

Quán mì hoành thánh nằm trong một hẻm nhỏ, dường như thực khách đều là những người sống gần đó, bởi vậy mọi người đều ăn mặc như ở nhà, có bác trung niên thậm chí chỉ mặc áo ba lỗ với quần đùi vào ăn, mọi người cũng không cảm thấy kỳ cục.

Nhưng sếp không giống với mọi người, cả người mặc đồ vest cao cấp đắt tiền, giống như một vị hoàng tử anh tuấn tao nhã ngồi ở quán cóc ăn mì, hình ảnh này không chỉ rất bất thường, thậm chí có thể nói là kỳ lạ, chẳng trách mọi người miệng thì ăn mà ánh mắt thì dán vào người anh.

Đối diện với ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Ngữ Hàm cảm thấy không được tự nhiên, cũng sợ sếp bị người ta nhìn không quen, nhưng ngoài dự đoán của cô, anh không hề nói gì, mặt cũng không có vẻ gì là không vui, làm cho cô thật sự kinh ngạc.

Có điều, rốt cuộc vì sao tổng giám đốc lại muốn cùng cô đi ăn mì hoành thánh? Chẳng lẽ là bởi vì sếp chưa từng ăn món này?

Quán mì hoành thánh này ở gần nhà cô, trước đây cũng rất lâu rồi, cô cũng đã từng đưa bạn trai đến một lần, nhưng bởi vì anh không hề thích ăn mì, bởi vậy sau này cũng không đi với cô đến đây.

"Cậu đẹp trai, mì hoành thánh đây, đĩa dưa món này là mời cậu."

Bác bán mì bưng hai tô đến, còn miễn phí tặng một đĩa dưa món, đúng là người đẹp trai được tiếp đãi khác hẳn, cô là khách quen, còn chưa bao giờ được ăn dưa món miễn phí.

"Cám ơn." Ngụy Thành Tuấn nhìn bác bán mì hơn năm mươi tuổi hơn nói lời cảm ơn.

"Đừng khách sáo, cậu đẹp trai, nhớ thường xuyên đến ăn nha." Bác bán mì vui vẻ cười, nhìn anh chàng đẹp trai hiếm thấy không rời mắt, đến khi có khách kêu tính tiền, bà mới xoay người rời đi.

Hạ Ngữ Hàm cảm thấy sức quyến rũ của sếp thật vĩ đại, ngay cả bác bán mì cũng vì sếp mà biến thành thiếu nữ hồi xuân, vì sếp mà cười ngây ngất.

Nhưng mà nói đi nói lại, sếp lại thích ăn mì hoành thánh sao? Tuy rằng rõ ràng là vậy, nhưng cô vẫn cảm thấy đưa sếp đến tiệm mì hoành thánh thật không phải, cô nên kiên trì mời sếp đi ăn ở một nhà hàng cao cấp.

Sau đó, cô thấy anh múc một muỗng nước dùng lên nếm thử, giống như thử mùi vị, nghe nói người nấu ăn ngon, đối với mùi vị thức ăn có yêu cầu rất cao.

"Tổng giám đốc, sao vậy, anh cảm thấy thế nào?" Tuy rằng mì hoành thánh không phải do cô nấu, nhưng cô cũng rất lo lắng, bởi vì cô cho là mình nên mời sếp đi ăn những món ngon hơn.

Ngụy Thành Tuấn vẫn giữ vẻ mặt thâm trầm: "Mùi vị cũng không tệ, nhưng có lẽ là hơi mặn một chút."

Biết sếp không chê, Hạ Ngữ Hàm thở ra nhẹ nhõm: "Tổng giám đốc, anh thật sự rất lợi hại, đúng là có rất nhiều khách hàng từng phàn nàn với bác bán mì là vị hơi mặn."

"Đã biết là mặn thì sao cô còn thường xuyên đến đây ăn?"

"Bởi vì mì hoành thánh của bác bán mì ở đây rất giống mùi vị của mẹ tôi nấu, ngay cả cá tính hai người cũng có chút giống nhau, nên tôi thường đến đây ăn mì." Cô đột nhiên nghĩ đến, nếu lỡ một ngày nào đó mẹ cô gặp tổng giám đốc, có khi nào sẽ giống y như bác bán mì mà cười ngây ngô không thôi? Vừa nghĩ đến chuyện này, cô đã cười khúc khích.

"Cô đang cười gì vậy?" Ngụy Thành Tuấn nhìn cô.

"Không có gì, tôi chỉ nghĩ là mẹ tôi và bác bán mì có cá tính rất giống nhau, rất thích trai đẹp, nếu một ngày nào đó mẹ tôi gặp anh, chắc là sẽ cũng giống y như bác ấy, nhìn thần tượng mà cười đờ đẫn ra. Ba tôi từng ấm ức nói đùa với tôi, rằng mẹ tôi chỉ thích nhìn những anh chàng đẹp trai trẻ tuổi trên tivi chứ không thèm nhìn ba, ha ha." Nói tới ba mẹ, Hạ Ngữ Hàm cười rất vui vẻ.

Ngụy Thành Tuấn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đang kể chuyện người nhà cười rạng rỡ, đôi môi đẹp đẽ không khỏi hơi cong lên.

Cô cười xong, mới giật mình thấy hình như mình vừa mới huyên thuyên hơi nhiều về chuyện trong nhà, có lẽ sếp cảm thấy chán, không hề muốn nghe: "Xin lỗi tổng giám đốc, tôi không nên kể chuyện nhà tôi."

"Không sao đâu, tôi cảm thấy rất thú vị." Anh có thể cảm nhận được cô đến từ một gia đình ấm áp hạnh phúc, cũng bởi vậy mà cá tính của cô rất đơn thuần: "Vả lại cuối cùng tâm trạng cô cũng vui hơn một chút mà."

Ơ? Hạ Ngữ Hàm sửng sốt. Chẳng lẽ là vì tổng giám đốc thấy tâm trạng cô không tốt, nên chiều hôm qua mới mua bánh ngọt cho cô, hôm nay còn muốn mời cô ăn cơm, lại cho cô chọn chỗ cô thường ăn, là để cô không cảm thấy khó chịu trong lòng sao?

Nhìn tổng giám đốc đang cặm cụi ăn mì, không để ý đến quán ăn không hề tương xứng vị trí và thân phận của mình, vẻ mặt tự tại, nhưng mà sau khi húp thêm một muỗng nước dùng, nhíu mày lại một chút, rõ ràng là anh không thích vị mặn, làm cho cô vừa buồn cười lại vừa cảm động.

Thật ra lần trước sếp đem cô đang say rượu về nhà, sau khi hai người tâm sự riêng với nhau, cô đã biết là tuy anh bề ngoài rất nghiêm khắc nhưng thật ra lại là một người rất dịu dàng. Anh không chỉ đích thân nấu bữa trưa cho cô ăn, mà thái độ của anh cũng không khác so với thường ngày, để cô không cảm thấy mất tự nhiên.

Hơn nữa bây giờ, anh đưa cô đi ăn, tuy rằng không hề nói một câu an ủi nào, vẻ mặt cũng giống như mọi ngày, nhưng tất cả mọi chuyện anh làm, lại làm cho người ta cảm thấy thật ấm lòng.

Rốt cuộc là ai nói anh không dịu dàng, không quan tâm? Anh rõ ràng chính là một người đàn ông rất tốt! Hạ Ngữ Hàm hiểu ra, cười nhẹ.

"Tổng giám đốc, cám ơn anh." Cô chỉ là một thư ký bé nhỏ mà thôi, đối với việc anh hết lòng động viên cô thế này, cô rất cảm động.

"Thư ký Hạ, hy vọng cô có thể vui vẻ trở lại, cô là nhân viên tốt nhất của tôi."

"Vâng, tôi biết rôi, tôi sẽ chuyên tâm làm việc, sếp không cần phải lo lắng." Hạ Ngữ Hàm cười, có người vì mình mà động viên như vậy, nếu cô suốt ngày mặt mày đau khổ, như vậy thật sự là rất có lỗi với anh.

Ngụy Thành Tuấn nhìn thấy đôi mắt trong suốt kia lại rạng rỡ lên, nụ cười cũng tự nhiên hơn nhiều. Tuy rằng so với hồi xưa còn kém một chút, nhưng tinh thần rõ ràng phấn chấn hơn không ít...... Anh đưa tay xoa xoa đầu cô.

Hạ Ngữ Hàm đầu tiên là sửng sốt, sau đó xem như đây là một kiểu động viên khác của anh, mỉm cười ngọt ngào.

Tình cảm bạn bè giữa hai người lại nhảy vọt thêm một bước, chuyển sang giai đoạn bạn thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro