Kể về em đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Doãn Kì : Kể về em đi
Tú Trinh ngạc nhiên : Dạ....dạ.....kể....kể cái gì ạ
Doãn Kì : Cuộc đời em bắt đầu từ đâu thì kệ từ đó
Tú Trinh : Dạ....dạ....nhưng mà sao cậu lại......à ko ...sao anh lại
Tôi muốn biết thì em trã lời đi , saoo lại hỏi ngược lại tôi - có chút bực bội trong câu nói ấy ánh mắt nghiêm nghị vô cùng , anh ngắt lời cô
Tú Trinh : Dạ....dạ em sinh ra trong 1 gia đình nghèo....cha mẹ em bị người ta hại mà phải chết cháy , trước khi mất họ có mượn ông bà chủ 1 số tiền để chạy chữa cho căn bệnh của cha em , số tiền đó ko hề nhỏ họ mất rồi với khả năng em ko thể nào trã nổi nên em phải về nhà của anh để làm trã nợ , em bắt đầu làm việc vào năm em 15 tuổi.
Từng câu nói được thốt ra , từng con chữ mang 1 nét đau thương đến lạ, số phận cô bé này sao lại thảm thương đến vậy , 1 chút nhói trong tim , 1 chút thương xót , cậu nhìn người con gái bên cạnh mình giờ đây cậu mới để ý ánh mắt của cô nhuốm 1 màu u buồn tối tăm nhưng cô ko khóc , cô mạnh mẽ kể câu chuyện đầy bi kịch của đời mình cho cậu nghe
Tại saooo....nhắc tới chuyện đó em....ko khóc - cậu thắc mắc hỏi nhưng ko còn là cái giọng lạnh lùng nữa mà thay vào đó câu hỏi có chút ấm áp của tia lửa nhỏ
Tú Trinh cười nhẹ và nói : Em khóc đủ rồi, em phải sống , sống để trã nợ cho cha mẹ em , đó là cách em báo hiếu cho họ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#suga