Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống được thực hiện liên lục bởi sự lựa chọn . Và việc chọn lựa một cái gì đó mà bản thân không hề biết và muộn màng nhận ra rằng lựa chọn đó đúng hay không đúng là điều thường xảy ra trong cuộc sống . Có thể đó là lựa chọn đúng đắn thì không sao , nhưng nếu đó là lựa chọn sai thì sự hối tiếc thường đi kèm với câu thành ngữ " Giá như lúc đó tôi biết trước " .


Tuy nhiên, trường hợp của Hans thật đáng thương, thậm chí không có gì để nói như vậy.


Hans ngay từ nhỏ đã là một đứa trẻ thông minh và lanh lợi .

Anh ta đủ thông minh để có cơ hội tham gia cuộc cạnh tranh người kế nhiệm để kế thừa đế chế mang tên Tarten vĩ đại , và anh đủ thông minh để phán đoán rằng tốt hơn hết là không nên tham gia vào cuộc cạnh tranh đó ngay cả khi chỉ mới năm hoặc sáu tuổi .

Quan điểm sống của anh là luôn gặm nhấm lá thông phù hợp với bổn phận của mình . Và nhờ đó , anh ta sống một cuộc sống bình yên , nhàn nhã cho đến khi trưởng thành và lập gia đình . Có lẽ anh ấy đã có thể sống như vậy cả đời. Chỉ một lần, nếu tôi không lựa chọn sai lầm.

Đúng vậy , chỉ có một lần thôi .

Anh đã đưa ra lựa chọn sai lầm về một điều gì đó quan trọng trong cuộc đời mình .

Hối hận muộn màng cũng không thể quay lại được nữa , nhưng anh cũng không thể hối hận một cách đúng đắn . Tại thời điểm đưa ra lựa chọn, anh đã dự đoán rằng mình sẽ ở trong tình trạng này.

Tuy nhiên , chỉ có một lý do khiến tôi đưa ra lựa chọn đó , đó là việc khóc hay ăn mù tạt .

Đó là vì tôi đã bị choáng ngợp bởi tinh thần của anh họ mình .

" Hans "

Khi người anh họ gọi tên anh với sức mạnh của một con cá mập hung ác có thể đạp nát một con cá ngừ đông lạnh cứng hơn cả một tảng đá , Hans người nghĩ rằng mình phải chịu chung số phận với nó . Hans, người khôn ngoan nhưng không bao giờ dũng cảm, trong bầu không khí như thể anh ta sẽ giết người ngay lập tức dù chỉ là một sai lầm, đã biết anh họ của mình sẽ nói gì, nhưng anh ta không thể nói " Tôi không thích điều đó " .

" Tôi hy vọng cậu có thể giúp tôi từ bây giờ "

Đúng rồi, chính là nó. Tôi tuyệt đối không muốn đảm nhận nhưng đột nhiên lại bị ném ra trước mắt.

" Cậu sẽ giúp tôi chứ, Hans? " .

Giọng nói vẫn bình tĩnh và trầm lặng như thường lệ , nhưng đôi mắt kỳ lạ của con cá mập khi nó nhìn vào chính mình . Hans gật đầu bối rối . Tốt rồi , con cá mập gật đầu một cánh hài lòng .

"Tôi muốn cậu giúp tôi ngay vào buổi chiều . Tôi sẽ phải ăn trưa trước , vì vậy bạn có thể đến văn phòng sau một tiếng nữa . Khoan đã , nhập viện cũng tốt nhưng trước đó cậu có thể đưa nó lại cho tôi được không? "

Con cá mập liếc nhìn anh được chuẩn đoán là làm việc quá sức và đang đứng đó với khuôn mặt như ma . Người anh trông như thể đang nằm trên giường bệnh bất cứ lúc nào , nhưng khi nhìn vào ánh mắt đó , anh ta nhảy cẫng lên và nói " Tất nhiên rồi! " .

Ngay khi nghe nói đến bàn giao , hiện thực đột nhiên xuất hiện cảm nhận được thực tế đang ở trước mắt mình , và Hans đã trở nên xấu hổ . Dường như tương lai của bản thân chồng chéo lên nhau với Halt. Các triệu chứng ban đầu của nghiện rượu nhẹ như bệnh dạ dày , rụng tóc , mất ngủ , rối loạn ăn uống do làm việc quá sức và căng thẳng nghiêm trọng .

Anh ta thấy rõ rằng nếu anh ta đảm nhận vị trí trợ lý cho anh họ mình sau Halt , anh ta sẽ sớm rơi vào tình huống tương tự . Cánh đó khoảng một triệu năm ánh sáng để có được cuộc sống êm đềm mà anh không hề mong muốn .

" Đợi một chút , Richard ! Tôi nghĩ mình cần phải suy nghĩ lại . . . . "

Mặc dù đã đến giờ ăn trưa , Hans nhanh chóng gọi cho anh họ của mình , người đang đi về phía văn phòng không chút do dự , để ngăn anh lại nhưng khi anh chạm mắt với anh họ người đang im lặng nhìn anh với vẻ mặt vô cảm , anh đã không thể thốt lên lời . Vẻ ngoài của người anh họ tôi người hẳn phải làm nhiều việc hơn Halt người mắc đủ loại bệnh tật nhưng không bao giờ ít hơn thật đáng sợ .

Cuối cùng , Hans phải đảm nhận vị trí cố vấn cho anh họ mình mặc dù anh hoàn toàn biết rõ mình đang đưa ra một lựa chọn ngu ngốc như thế nào , và lựa chọn đó đã đẩy cuộc sống lẽ ra êm đềm của anh xuống một vực thẳm uống khúc .

Khúc cua rất dốc và sâu.

Và có những lời an ủi tôi trong những lúc như thế này . Con người là loài động vật hay quên , hoặc không có gì mà chúng ta không thể làm quen được .

Nghe bản tin thời báo radio lúc 5 giờ chiều thứ sáu từ nãy với biểu cảm như người mất hồn , nhưng bàn tay thì di chuyển dữ dội Hannad đang nhìn vào màng hình máy tính xách tay và lẩm bẩm .

" Chưa gì mà một tuần đã kết thúc rồi . Sau một tuần nhốt mình trong văn phòng và không thể nhìn thấy căn nhà , tôi sắp mất cảm giác về thời gian . "

Giọng nói lẩm bẩm những lời buồn tẻ và mệt mỏi . Hannah người hét lên rằng cô đang kiếm tiền bằng cánh bán đi làn da và tuổi trẻ của mình , thật may mắn khi cô yêu tiền hơn so với làn da và tuổi trẻ . Nếu không , giống như hàng tá thư ký trước cô , cô đã xin nghĩ việc rồi .

Nếu tôi có thể bỏ cuộc tôi sẽ ở trong tình trạng tốt hơn nhưng tôi là gì , bị trói buộc bởi dòng máu và không thể làm gì được .

Tuy nhiên , vẻ mặt của Hans rất nghiêm túc khi anh ta nghĩ những điều như vậy một cánh máy móc . Đã mấy năm rồi nên giờ tôi cũng quen với việc nghĩ như vậy rồi . Bây giờ tôi đã quen với tình huống này đến mức có thể nhẹ nhàng đáp lại : " Vẫn còn cảm giác thời gian để mất đi ư? "

Hannah liếc nhìn Hans như thể cảm thấy thương hại anh , rồi gõ nhẹ Enter , Enter , Enter và lẩm bẩm .

" Nhưng tôi đoán hôm nay tôi có thể về nhà ."

" Tôi đảm bảo điều đó . "

Hans khẳng định với giọng nói quả quyết .

Đúng rồi , giờ thì quen rồi tôi thậm chí còn cảm thấy vui mừng như thế được nghĩ phép ngay cả khi sự thật bây giờ là tôi trở về nhà vào tối thứ sáu , nhưng dù sao thì điều đó cũng tốt . Dù bạn có làm việc hàng tuần ở đền wolhwa hay không , hãy vui mừng vào lúc này . Hôm nay tôi đã có thể trở về nhà . Đã vô số lần kế hoạch trở về nhà của tôi bị gián đoạn do những tình huống bất ngờ nhưng hôm nay tôi có thể đảm bảo .

Hans chỉnh cà vạt rồi mạnh mẽ mở cửa văn phòng riêng bước vào .

" Richard , đã đến lúc kết thúc nó rồi . "

Người đang ông đang ngồi đối diện với chiếc bàn làm việc rộng rãi quay lưng về phía cửa sổ có ánh mặt trời vàng nhìn đồng hồ để bàn trước Hans . Sau đó anh ta hạ ánh mắt xuống đống tài liệu như thể chưa có chuyện gì xảy ra . Rõ ràng là anh đang tính toán trong đầu rằng mình vẫn còn khoảng 5 hoặc 6 phút nữa .

Hans , người đã đoán trước được điều đó đã ngồi xuống ghế sofa và bắt đầu sắp xếp đống tài liệu mình đang cầm . Vào bất cứ ngày nào khác , tôi sẽ lo lắng rằng người nghiện công việc bình tĩnh nói : " Tôi đoán tối nay tôi sẽ phải ở lại lâu hơn . " Nhưng hôm nay tôi không phải lo về điều đó . Anh họ tôi sẽ điều chỉnh và từ bỏ mọi lịch trình cá nhân vì mục đích công việc nhưng có một điều anh ta sẽ không ngại phá vỡ ngay cả khi điều đó có nghĩa là hai điều trên trời .

" Đồ cậu đặt hàng đã đến rồi phải không . "

Hans nhanh chóng gật đầu với người anh họ đang lẩm bẩm mà không hề nhìn anh hay nghỉ nghơi .

" Đính thân người quản lý đã mang nó vào buổi chiều . Ngoài ra còn có một bó hoa để cảm ơn vì đã sử dụng chúng . Hannah đặt nó trong phòng khách . "

Hans tò mò nhìn anh họ mình trả lời không mấy quan tâm như thể đã biết .

" Hộp lần này hơi nhỏ . Gì vậy ? Ví đựng thẻ ? Kẹp cà vạt ? Khuy măng sét ? Ồ , lần trước tôi đã mang nó rồi . "

" Tôi tự hỏi liệu cuối tuần này có chuyện gì tốt xảy ra không , Hans ? "

"... ... ."

Hans nhanh chóng nhận lời cảnh báo bình tĩnh chứa đựng ý nghĩa : " Tôi thấy anh đang nói những điều vô nghĩa một cánh phấn khích . " nhanh chóng ngậm miệng lại .

Sẽ là một thảm họa nếu người anh họ kìa giận dỗi phải chất đống công việc vào cuối tuần .

" Richard , sắp đến giờ rồi . "

Hans lại lên tiếng trong văn phòng làm việc nơi mà chỉ có tiếng bút máy kêu soàn soạt trong một thời gian . Richard người dưa mắt nhìn đồng hồ gật đầu như thể không nhìn thấy . Tôi định đặt chiếc bút xuống lần cuối và ôm chặt tập tài liệu mình đang cầm trên tay .

Chính là lúc này . Những tiếng động ồn ào mơ hồ có thể nghe thấy bên ngoài cánh cửa dày của văn phòng . " Nếu anh không có hẹn trước " Hannanh đã nói lời từ chối một cánh cứng nhắc nhưng ai đó đột ngột mở cửa văn phòng và xông vào . Người đàn ông bước vào và hét lên " Richard ! " là một gương mặt mà Hans cũng biết .

" Ôi , Richard , bạn thân mến của tôi . Tôi phải đi rồi . Tôi đang yêu . "

Đó là Erich người vừa đi vào vừa lẩm bẩm với giọng điệu như một diễn viên kịch . Vì là người được giao công việc hữu ích là đến nơi thu thập thông tin nên Hans cũng đã gặp anh ta vài lần .

Nhưng mà khoan đã . Vừa nãy anh ta đã nói gì thế ? Tình yêu ? Rời đi ??

Trước mặt Hans người đang theo dõi tình huống vô lý và bất ngờ này anh họ của anh liếc nhìn Erich ,người đang nhẹ nhàng đến gần anh với ánh mắt mơ màng lơ lửng trên không và bình tĩnh hỏi lại mà không tỏ ra nhiều bất ngờ .

" Đó là điều đáng để ăn mừng . Được rồi khi nào ? "

Có vẻ như anh họ cuối cùng cũng đã hoàn thành công việc trong ngày hôm nay . Anh ta  cất cây bút máy trở lại túi , lắc nhẹ và nhìn qua tập tài liệu vẫn chưa khô mực . Thái độ của người anh họ đối với anh là nửa vời nhưng Erich lại thở dài ngây ngất mà không hề nhận ra sự thật này .

" Tối nay . "

" Thật khó quá . "

Hans cũng gật đầu theo câu trả lời ngay lập tức của anh họ . Đương nhiên là khó khăn rồi . Tất nhiên là khó rồi .

Sẽ phải mất vài tháng , hoặc ít nhất vài tuần để tìm được người đảm nhận công việc này . Nhưng đột nhiên từ tối nay nơi này lại trở nên trống chỗ thật là không thể tin được . Tôi luôn nghĩ anh ta là một người đàn ông có góc khuất nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ anh ta lại nói điều gì đó vô lý đến thế .

Erich nhìn anh họ mình mà rưng rưng nước mắt như vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ nắm lấy mép bàn rước người từ từ lại gần .

" Không thể làm thế được , Richard . Cô ấy sẽ lên máy bay tối nay . Nếu bây giờ mất đi cô ấy tôi không biết có thể gặp lại một người phụ nữ như cô ấy ở đâu . "

" Cô ấy có chấp nhận cậu không ? "

" Tất nhiên , Tất nhiên rồi ! Cô ấy là người phụ nữ định mệnh của tôi ! "

" Cô ấy là người phụ nữ của định mệnh ..... điều đó thật tốt đẹp . Tôi ghen tị đấy . Nhưng mà , Erich . Tối hôm qua khi ghé vào quán bar nên tôi đoán cô ấy là cô gái tôi gặp tối qua hoặc hôm nay phải không ? Tôi không nghĩ đó là người mà tôi biết từ trước . "

" Trời ơi , Richard . Thời gian không còn quan trọng khi yêu . Tôi sẽ cho bạn anh biết ngay lúc ánh mắt hai người chạm nhau hoặc bất cứ khoảnh khắc bất ngờ nào sau khi hai người quen nhau một cánh kì lạ. Quagwang-ha. "

Erich vỗ nhẹ vào tim và thở dài cay đắng .

Người anh họ không nghe , đứng dậy đưa tài liệu cho Hans . Và một lần nữa liếc nhìn đồng hồ . Lần này là một ánh mắt thiếu kiên nhẫn mờ nhạt . Vẫn còn nhiều thời gian , nhưng sau khi kết thúc công việc , cảm giác tôi quên lãng bấy lâu nay đã quay trở lại với tôi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro