#7 +8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Lan Tuệ nghe thằng con trai mình nói vậy bỗng chốc vui không nói nên lời.

Lại nghĩ có khi nào con trai bà lừa bà để không muốn cùng Nhược Vy xem mắt hay không?

Lan Tuệ đưa mắt nhìn Phác Quân đánh giá, nhìn con trai mình bộ dạng lười nhát thêm cái thái độ nửa thật nửa giả làm bà có chút không tin tưởng.

"Phác Quân, con mà nói dối mẹ thì mẹ sẽ mách ba con."

Phác Quân nhướn mày nhìn bộ dạng trẻ con của mẹ mình. Hắn đưa tay lấy trong túi chiếc điện thoại, bấm gọi cho ai đó.

Lan Tuệ nhìn hành động của hắn, tò mò hỏi:

"Con gọi cho ai đó?"

"Cho ba!" Phác Quân thản nhiên đáp.

Lan Tuệ tức giận trừng Phác Quân, còn muốn đi lại cướp thì trong điện thoại lại vang ra tiếng nói:

"Hôm nay trời bão à? Còn chủ động điện cho ba."

"Ba! Mẹ có chuyện muốn nói với ba kìa."

Phác Quân phớt lờ câu hỏi của ba mình, chỉ hướng điện thoại về phía mẹ của hắn.

Phác Kỳ Tùng nhìn vợ mình lúng túng, ông hỏi:

"Vợ, có chuyện gì sao?"

Lan Tuệ cố nặn ra nước mắt, bà nhìn chồng mình qua cái màn hình. Đôi mắt ngấn nước , nghẹn ngào nói:

"Lão công, anh xem... Hic, thằng con trai của anh nó bắt nạt em..."

Phác Quân mở to mắt trước sự diễn xuất của mẹ mình. Không biết nói gì hơn, mẹ hắn đúng là quá đỉnh.

Phác Kỳ Tùng thấy vợ mình khóc lóc, không phân biệt phải trái, trắng đen mà quát:

"Phác Quân! Mày mau quay cái mặt mày qua đây cho ba."

Phác Quân định tắt máy lại nghe ba mình nói vây, chỉ biết miễn cưỡng đem điện thoại đưa lên đối diện với mặt mình.

"Ba, con biết con trai ba rất đẹp rồi. Không cần phải ngắm con nhiều như vậy..."

"Thằng nghịch tử này, mày làm con kiểu gì vậy hả. Đến mẹ mình cũng không xem ra gì, có phải đến Ba mày cũng quăng ở xó nào rồi không."

Phác Quân cứng họng, lại liếc thấy mẹ mình vui vẻ uống trà. Gương mặt đắc ý thách thức hắn.

Con trai, con còn non và xanh lắm.

Hắn đúng là xem thường mẹ mình quá rồi.

Phác Quân lười nhát đáp:

"Ba, con nói này. Vợ ba hôm nay qua thăm con lại còn nói con trai ba là thầy tu đã vậy còn bảo con bị gay. Ba xem, vợ của ba sai hay con sai."

Phác Kỳ Tùng không thèm nghĩ: "Mày sai! Mẹ con nói gì cũng đúng, đừng có mà cãi."

Phác Quân giơ tay đầu hàng, hắn chịu rồi. Hết cách với ba mẹ mình, cạn lời nói:

"Được! Mẹ là nhất, con bái phục hai người rồi."

Lan Tuệ dương dương tự đắc nhìn con trai, bà vội vươn tay cướp lấy điện thoại. Vui vẻ cười:

"Lão công, em nói anh nghe cái này. Tiểu Quân nói nó có bạn gái, thêm nữa là con bé đó đã có thai."

Phác Kỳ Tùng nghe xong muốn nhổ hết nước vừa uống. Ông không tin hỏi lại:

"Vợ, em vừa nói cái gì."

Lan Tuệ cũng biết phản ứng của chồng mình sẽ như vậy nên liền nói:

"Con trai anh làm con gái người ta có thai rồi. Chúng ta sắp có cháu nội để bế rồi."

Phác Kỳ Tùng thất thần một lúc vẫn chưa tin những gì mình vừa nghe thấy.

Phác Quân thấy phản ứng của ba mẹ mình có hơi làm quá. Nên lên tiếng:

"Hai người không tin thì theo con."

Phác Quân mặc kệ mẹ mình có đi theo hay không, hắn tự đi về căn phòng lúc nãy.

Lan Tuệ cầm điện thoại đang nói chuyện với chồng mình cũng đi theo.

Phác Quân mở cửa ra, Lạc Sa vẫn còn đắm chìm trong thế giới của mình mà không quan tâm đến động tĩnh bên ngoài.

Phác Quân nhìn cô vui vẻ như vậy, hắn cũng cảm thấy ấm áp.

Lan Tuệ nhìn thấy căn phòng, bà kinh ngạc đến không nói nên lời. Con trai bà thật sự làm ba rồi sao?

Lan Tuệ vừa nhìn lại thấy hình bóng của một cô gái đang đắm chìm trong hạnh phúc. Lan Tuệ mặc kệ cái điện thoại trên tay mà quăng thẳng xuống đất. Đi đến bên Lạc Sa.

"Tiểu Sa?"

Lan Tuệ không tin trước mắt mình lại là cô bé mà bà yêu thích. Không ngờ cô bé này lại là con dâu của bà.

Lạc Sa bị tiếng nói của Lan Tuệ làm cho giật mình. Cô đưa mắt nhìn Lan Tuệ, định thần lại mới đáp:

"Dì?"

Lan Tuệ dịu dàng nắm tay cô: "Tiểu Sa, à không con dâu. Ta không ngờ thằng con trai của ta lại được con yêu thích như vậy."

"Tên tiểu tử thối, biết mẹ thích Lạc Sa như vậy lại không nói cho mẹ biết. Hừ, đúng là con trai lớn có vợ nên quên mẹ đúng không?"

"Mẹ nói đúng rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro