Sủng ái Dương Oa Oa c13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Oa oa muốn trốn hôn

” Oa oa! Cha nói cho con biết a, hôm nay vị hôn phu của con sẽ đến, con phải ngoan ngoãn một chút, không được cứng đầu!”

Dương Diệu Thiên  trịnh trọng cảnh cáo.

” Con sẽ không ngoan ngoãn!”

Dương Diệu Thiên mày co rúm lại, nhìn thấy nữ oa cứng đầu cứng cổ – Con gái mình –  Dương Oa Oa , sắc mặt sa sầm lại.

Hắn tựa vào ghế sô pha, một oa nhi cao chưa đến thắt lưng mình mà nói chuyện với nó thật là nhức đầu quá!

Ông trời ơi, Bộ dáng này làm sao xứng với cái tên dễ nghe của nó, thật sự là lãng phí một phen tâm huyết của hắn a!

Dương Oa Oa chẳng những không phải tiểu thục nữ, ngược lại là một tiểu yêu nữ!

” Oa Oa, nghe lời! Đây là lần đầu tiên các con gặp mặt, con phải ,để lại cho đối phương ấn tượng tốt.”

” Cha, cha không biết là hiện tại tìm cho con vị hôn phu là quá sớm hay sao? Con mới có tám tuổi nha!”

” Tuyệt đối không sớm! Các ngươi đã sớm có hôn ước từ khi mới sinh!”

” Được,nhưng vì cái gì hắn lớn hơn con những tám tuổi?”

” Bởi vì mẹ ngươi sợ đau, không chịu sinh sớm!”

” Hừ, hắn là một lão già (16 = già*hắc hắc*)! Con không cần!”

” Oa Oa!!!”

Dương Diệu Thiên lời còn chưa dứt, Dương Oa Oa thân ảnh lửa đỏ đã thoắt đi ra ngoài…

Hừ hừ, nàng mới không cần đi gặp cái Vị hôn phu “già” kia!

Thân là nữ chủ nhân của hắc đạo đệ nhất bang, sao có thể tùy tiện bị sắp đặt? Rất mất mặt!

Cho nên, nàng – phải – trốn – hôn!

+++++++++++++++++++++

Đêm tối trăng cao, đúng là lúc trốn hôn tuyệt vời nhất!

Dương Oa Oa mang theo hành lí, trộm nhìn xung quanh rồi nhảy lên bờ tường cao lớn.

Hừ hừ, trèo tường!!

Tay nhỏ bé chân ngắn ngủn cố gắng tiếp tục, hơi thở đã nặng nhọc.

Chiếc giày nhỏ bé màu đỏ gian nan trượt trên mép tướng, nguy cơ tiếp đất rất ‘đẹp’…

” A… Ngã ta… Cứu mạng a…”

Dương Oa Oa khuôn mặt nhỏ nhắn sợ tới mức trắng bệch. Ô ô ô, một khi ngã xuống khẳng định sẽ rất đau đau! Còn có có thể trượt tay trượt chân mà biến thành tàn phế mất thôi!

Mắt nàng nhắm tịt lại, đợi lúc chính mình cùng nền đất kia” Thân mật tiếp xúc”.

Ba giây sau…

Hớ hớ?

Không đau!

Vì cái gì sau lưng không phải là mặt đất, nhưng lại rất ấm áp?! Hình như là đang bị người nào ôm lấy?!

Dương Oa Oa chậm rãi mở to mắt, trước mắt xuất hiện một khuôn mặt lạ lẫm của một chàng trai.

Khuôn mặt tuấn dật làm cho người ta không thể dời mắt, mà trên khuôn mặt lạnh lùng kia có một khí thế làm nàng chói mắtmù. Một đôi mắt đen huyền như màn đêm mang theo ma lực hấp dẫn, làm cho người ta trong vô thức muốn đắm chìm trong đó.

Dương Oa Oa nhất thời cảm thấy cổ họng khô khốc, trong lòng tim đập cũng bỗng nhiên loạn nhịp…

A a a, này là đại soái ca! Phù hợp với hình tượng ‘bạch mã hoàng tử’ trong mắt nàng a!

” Ngươi là…”

” Nam Cung Lạc.”

A? Hắn chính là Nam Cung Lạc? Vị hôn phu của nàng? Hắc hắc, được a! Nàng thích!

Nam Cung Lạc nhìn tiểu cô nương trong ngực mình, mày nhíu lại, mười sáu tuổi, hắn đã vượt quá thành thục tầm thường, hắn biết tiểu nha đầu này không chịu an phân

” Ngươi muốn trốn hôn?”

Chương 2: Lần đầu tiên thân mật

” Hả?”

Dương Oa Oa trừng lớn ánh mắt, không thể không nhìn thấy hắn.

Trời ơi, không được!

Hắn không chỉ là bộ dạng tuấn mĩ, mà giọng nói cũng dễ nghe như vậy!

Nên hình dung như thế nào ?

Ừm… Tựa như là cái loại duy mĩ thấp âm, dưới ánh trăng càng phá lệ mê người.

Soái ca ca, nàng thích, nàng thích!

Xong đời, nàng Dương Oa Oa không phải trước đó không lâu vừa thể thề thốt thốt nói không cần vị hôn phu đích sao, nhưng là hiện tại cư nhiên lại là một mĩ nam như thế này!

Hắc hắc, không liên quan, nàng luôn luôn như vậy mà ” Không tính chuyện đã qua” Chỉ cần nghĩ đến chuyện tương lai thôi là được!

Nàng trừng mắt nhìn, liền thấy khuôn mặt hắn có đôi chút tức giận, trong lòng cười hô hô. Ha ha, nàng bỗng muốn trêu hắn một chút!

Nghĩ…

Nghĩ…

Dương Oa Oa  - Tiểu yêu nữ muốn chơi đùa…

Ba…

Hôn…

” Hì hì… Ta thích ngươi, ta quyết định lấy ngươi!”

Nam Cung Lạc ngẩn người một giây, chuyện gì thế này?

Hắn cư nhiên bị một cái tám tuổi tiểu nữ oa hôn?!

Chuyện này?!

Chuyện này… Quả thực là vũ nhục!

Nam Cung Lạc lạnh lùng nghiêm mặt ” Thích ta? Ngươi không phải định trốn hôn sao?”

Hắn cố ý nhấn mạnh, tầm mắt dừng ở nàng đang rơi xuống mặt đất, tiểu gánh nặng…

Ách…

Đó là cái gì?

Vì cái gì một con thú to lớn lại là một chú thỏ trắng?!

Dương Oa Oa cười ngọt ngào, bày ra vẻ mặt thật sự vô tội ” Trốn hôn? Không có nha!”

Nàng dùng sức lắc đầu, sau đó thực muốn ôm tiếp, liền nhặt lên gánh nặng, vỗ vỗ tiểu bạch thỏ, huy huy tay nhỏ bé ” Vị hôn phu, chúng ta có hôn ước tốt lắm a, không thể đổi ý!”

Dương Oa Oa nói xong nhanh chóng chạy nhanh, nhìn nàng thân ảnh nho nhỏ màu lửa đỏ, Nam Cung Lạc ánh mắt thâm trầm…

+++++++++++++++++++++++++

Hai người bồi dưỡng cảm tình, bảy ngày sau, Dương Oa Oa thuận lợi vào Nam Cung gia.

Mà từ nay về sau, Nam Cung Lạc biết mình sẽ có tương sẽ không an bình.

” Lạc ca ca… Ta đói…” Dương Oa Oa tay nhỏ bé nắm lấy ống tay áo hắn, làm bộ dạng đáng thương nói.

” A… Trời ơi…” Nam Cung Lạc lại một lần nữa cảm thán, hắn thực rất muốn đánh cho nàng một trận bất tỉnh, sau đó đuổi về nhà!

Chính là, hắn biết nếu làm như vậy, hắn đầu tiên sẽ bị chính cha mình đánh cho bất tỉnh!!

Nam Cung Lạc thật sâu hô hấp một hơi, giũ ra cánh tay ddang bám trên áo sơmi mình nói một chữ:“Chờ”

Mười lăm phút sau, trong phòng bếp ” Sóng yên biển lặng”

Chương 3: Gián tiếp hôn

” Lạc ca ca, có chuyện gì vậy?”

Dương Oa Oa trừng mắt hỏi Nam Cung Lạc đang ở trong phòng bếp che kín bởi sương khói.

” Khái khái… Không có việc gì! Ngươi không cần tiến đến!”

Nam Cung Lạc hé ra khuôn mặt, hắn đang ở bồn rửa bát!

Kỳ thật hắn đang nấu cơm, bình thường những đồ ăn thường ăn hắn nấu hoàn toàn không thành vấn đề, chính là , thật sự là đáng chết, nó muốn uống sữa? Ăn bánh ngọt? Hắn làm sao làm nổi thứ này?

Đương…

Lại một con cái bát bị đánh vỡ!

Rốt cục nửa giờ sau, Nam Cung Lạc bưng khay thức ăn đi ra khỏi phòng bếp, áo sơmi màu trắng của hắn đã trở thành đen sì lấm tấm…

Dương Oa Oa không nói hai lời, từ trong tay hắn đón lấy bàn ăn, đặt khay thức ăn lên bàn ăn, ăn như sói nuốt hổ ăn.

” Ngô… Lạc ca ca, ngươi ăn miếng lớn nha, cư nhiên làm bánh ngọt nha! Hơn nữa lần đầu tiên làm liền dễ ăn như vậy, ngươi quả là có thiên chức a!”

Nam Cung Lạc nghiêm mặt lạnh lùng không trả lời!

Thiên chức?

Hắn được trời cho tài làm bánh ngọt sao?!

Đây là khen ngợi à?!

Hắn thực rất muốn phát hỏa lên, nhưng là bao năm được giáo dưỡng làm hắn không đành lòng đối với một tiểu hài tử tám tuổi mà xỉ vả.

Cúi đầu, yên lặng đích cùng nó ăn bánh ngọt!

Ách… Rất ngọt!

Hắn ăn? Mùi vị gì vậy?

Nam Cung Lạc nhíu mày thầm thở dài, một bên Dương Oa Oa lại bắt đầu nói chuyện.

” Lạc ca ca, ta ăn xong rồi, nhưng là còn chưa no…”

Dương Oa Oa nhìn nửa cái bánh ngọt còn thừa trong tay hắn.

Nam Cung Lạc trừng mắt, nằm mơ sao!

Hắn vất vả khổ sở làm bánh vài giờ đồng hồ rồi, ăn chưa đầy miệng, hắn còn muốn cướp đi nửa cái cuối cùng sao?!

Hắn rất muốn há miệng một hơi nuốt chửng nửa cái bánh ngọt, làm cho nó hoàn toàn chết sững!

Nhưng là… Nhìn thấy nó bộ dáng đáng thương, hắn lại như thế nào cũng không thể nhẫn tâm!

Thực đáng chết! Hắn khi nào thì trở nên có tình cảm như vậy!

Xanh mặt, hắn buông nửa chiếc bánh ngọt trong tay ra, nhàn nhạt nói một câu

” Cái kia… Nếu ngươi không chê thì cứ ăn…”

” A a, không chê, không chê…!”

Dương Oa Oa tay nhỏ bé nhanh chóng vồ vào chiếc bánh ngọt, lộ ra ánh mắt giảo hoạt, mở ra cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn cắn một miếng,

” Oa ca ca, Lạc ca ca, chúng ta như vậy xem như gián tiếp tiếp hôn, đúng hay không?”

” Gián tiếp? Lần đầu tiên gặp mặt ngươi không phải trực tiếp cưỡng hôn hay sao chứ?”

” Ách… Coi như ta chưa nói gì.”

Dương Oa Oa tiếp tục ăn bánh ngọt!

Hung cái gì mà hung?

Hung có thể thay đổi bọn họ đã gián tiếp hôn sao chứ?

Chương 4: Vào ở phòng hắn

” Lạc ca ca… Ta muốn ngủ!” Dương Oa Oa lại bắt đầu mệt mỏi.

” Thật tốt quá! Cuối cùng có thể im lặng!”

Nam Cung Lạc tay chỉ vào một căn phòng ở lầu hai,” Phòng bên trái kia chính là phòng ngươi, đi ngủ đi.”

” Lạc ca ca, phòng của ngươi là phòng nào?”

” Phòng bên phải lầu hai “

” Gì? Vì cái gì ta bên trái, của ngươi bên phải, khoảng cách xa như vậy? Lạc ca ca, ngươi không biết sao, trên thế giới khoảng cách xa nhất không phải là chân trời góc biển, mà là hai người cùng ở tại một tầng lầu, lại phân ra hai hướng, quan trọng nhất là hai người lại có quan hệ là vị hôn phu hôn thê a!”

” Thế ngươi muốn thế nào? Tiểu hôn thê?!”

Dương Oa Oa cảm nhận được Nam Cung Lạc khẩu khí đã có điểm ác liệt, nhưng là hắn dám to gan lớn mật, nó nhếch miệng cười cười,

” Lạc ca ca, không cần bảo ta là Tiểu hôn thê! Bảo ta Oa Oa vị hôn thê!”

Ách… Hắn thực đích rất muốn đem nó đập cho một trận rồi đá ra khỏi cửa!

Nhưng là, hắn như vậy xem như phạm tội đánh trẻ em rồi?

Nam Cung Lạc cắn răng, nắm chặt tay, hắn nói cho chính mình, nó chính là một cái tiểu hài tử, hắn không thể đánh nó! Lại càng không có khả năng đem nó đi vứt bỏ!

Dương Oa Oa kéo ống tay áo, dùng sức nói,” Lạc ca ca, ta muốn ngủ ở phòng ngươi…”

” Không được!”

” Ta muốn ngủ… Ta là tiểu hài tử, một mình ở một phòng thực sợ hãi… Ta sẽ gặp ác mộng mất… Sau đó sẽ khóc lớn… Sau đó…”

” Được! Ngủ thì cứ ngủ!” Hắn đã quyết định kiềm chế!

” Hì hì, Lạc ca ca thật tốt!”

Sau đó Dương Oa Oa nhảy bắn lên lầu hai, tiến vào căn phòng bên phải.

!!!

Không phải chứ?!

Đẩy cửa vào, Dương Oa Oa ngây ngốc nhìn, đây quả thật là phòng của Lạc ca ca sao?

Vì cái gì chỉnh tề như vậy?!

Vì cái gì còn chỉnh tề hơn phòng của nàng?

Nhưng không chỉ gấp đôi!

Là ‘n’ lần!

Oa, xem ra lão công tương lai của nàng là người không có thói quen bừa bộn!

Dương Oa Oa nhận thức, muốn xem xét một lượt căn phòng chỉnh tề này!

Hắc hắc…

Thảm đều là màu trắng, hắn không đành lòng làm bẩn!

Dương Oa Oa chân nho nhỏ bước đến bên cạnh giường.

Nó tay nhỏ bé vươn ra, lặng lẽ mở tủ quần áo…

Hừ hừ, nó muốn kiểm tra! Đại kiểm tra! Đại kiểm tra!

Nếu tại tủ quần áo của hắn phát hiện ra cái gì áo ngủ nữ hoặc là cái loại đó, hắn nhất định sẽ chết!

Hắn đã có vị hôn thê, nhất định phải tuân thủ quy củ!

Tuy nhiên nó còn rất nhỏ, còn hắn đã không nhỏ, hơn nữa lại bộ dạng lại tuấn kiệt như vậy, khẳng định có rất nhiều kẻ bám theo! Tuyệt đối không được!

Cánh tay nhỏ bé nhẹ nhàng đẩy cửa tủ quần áo ra, Dương Oa Oa hai mắt lập tức toát ra” Hoảng sợ”

” Ách… Không phải chứ?”

Chương 5: Vị hôn phu hoàn hảo

A, trời a, nàng thấy cái gì đây?!

Không có khả năng!

Dương Oa Oa dùng sức mở tủ trong nháy mắt, lại duỗi thu tay nhỏ bé lại đóng sập lại trong nháy mắt!

Lặp đi lặp lại vài lần như vậy, nó cuối cùng không thể không tin tưởng những thứ ” Mắt thấy tai nghe” này!

Ách, ách, Lạc ca ca quả là một người bất chính!

Bởi vì, tủ quần áo thật sự rất chỉnh tề!

Bình thường mà nói, những thanh niên ở tuổi hắn không phải đều thích cả ngày đánh bóng rổ, quần áo tất giày đầy ddur trong tủ hay saosao chứ?

Nó vốn nghĩ phòng hắn chính là bề ngoài sạch sẽ, nó khẳng định là đem quần áo bẩn giấu đi!

Chính là, sự thật làm nhìn nhầm.

Qủy thần ơi, tất cùng quần lót xếp gọn gàng chỉnh tề, như là cửa hàng quầy lí vậy!

Dương Oa Oa kinh ngạc một lần nữa…

Tủ quần áo không có vấn đề, trăm phần có trăm không có vấn đề, như vậy còn giường?

Dương Oa Oa xoay người ngắm chiếc giường lớn màu lam, đôi mắt nhỏ hung hăng chiếu đến , nơi đây là ” Hiện trường điều tra ” cuối cùng!

Hắc hắc, thiếu niên mười sáu tuổi nhất định sẽ trộm xem văn hóa phẩm tranh ảnh không lành mạnh, hoặc là… Dấu diếm mấy cái loại thư tình!

Dương Oa Oa thẳng thắn cởi đôi giày da nhỏ, “bùm” một tiếng nhảy lên trên giường, nhìn trước nhìn sau.

Ô?

Không có?

Cái gì cũng không có?

A, đúng rồi, còn có đầu giường!

Mang theo một hy vọng nhỏ, Dương Oa Oa lật chăn gối của Nam Cung Lạc lên, lật trước lật sau, lùng sục khắp nơi, lại không tìm được một cọng tóc!

Chuyện này… Không thể tin được!

Hô… Hô…

Dương Oa Oa mệt mỏi thở mạnh, rốt cục kết luận: Lạc ca ca là một vị hôn phu trăm phầm hoàn hảo!

Oa , nó thật sự là số đỏ a!

Vị hôn phu độc nhất! Cực phẩm!

A a, nó không thể không thừa nhận cha nó có con mắt nhìn xa trông rộng phi thường, đã lựa chon hôn sự này, hơn nữa ánh mắt quả là biết nhìn người!

Dương Oa Oa nhếch miệng cười, đôi mắt sáng ngời lộ ra vui mừng cùng vui sướng.

Nhưng là…

Chờ một chút!

Hắn có vấn đề!

Lạc ca ca tuy là vị hôn phu hoàn hảo, nhưng là, hắn có phải là có thói quen rất khoa trương?

Căn cứ vào tất cả các dấu hiệu tìm được, nó tổng kết một kết luận – Lạc ca ca mắc bệnh “sạch sẽ”!

Hử?

Thật là khủng khiếp!

Chẳng lẻ nói nó lớn lên nó phải gả cho một lão công “sạch sẽ” đến vậy sao?

Hiện tại nó có phải nên bắt đầu học tập để thích ứng với loại cuộc sống cùng người “mắc bênh sạch sẽ” không đây?

A a a, điên mất!

Dương Oa Oa sợ tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt…

Chương 6: Bản lĩnh Tiểu yêu nữ

Dương Oa Oa nằm ở trên chiếc giường lớn của Nam Cung Lạc, vốn định ngủ một giấc đến tận giờ ngọ, lại bị tiếng cười vui ồn ào huyên náo dưới lầu đánh thức!

Hống hống, là ai a?

Cư nhiên ồn ào như vậy?

Đây là lầu hai đấy!

Thanh âm lớn đến mức vang từ phòng khách đến tận phòng ngủ lầu hai, thật sự là có chút khoa trương!

Dương Oa Oa khó chịu leo xuống giường, bất chấp thân phận tiểu hài tử trực tiếp đi ra ngoài…

Mới vừa đi xuống cầu thang, Dương Oa Oa đã thấy sô pha phòng khách một tình huống rất là “Ái muội”!

Cái gì?!

Lạc ca ca dám can đảm ở nhà mà ” trêu hoa”?!

Nhưng nữa lại là một vườn hoa!

Dương Oa Oa thực lửa giận hừng hực!

Nó hung hăng chạy đến trước sô pha, vốn là bộ dáng ma nữ, lại trong nháy mắt biến thành cừu non, sắc mặt của nàng biến hóa thật có thể nói là ” Phong vân biến sắc” nhanh đến không tưởng a!

” Các tỷ tỷ xinh đẹp a, các ngươi là bạn gái Lạc ca ca sao?” Giọng nói ngọt như mật của Dương Oa Oa làm chấn động tất cả.

Một đám cô gái như ruồi muỗi bâu quanh bên người Nam Cung Lạc toàn bộ sửng sốt, tiểu muội muội này là ai a?

Nó nói gì cơ…như vậy…như vậy?

Nó nói các nàng là bạn gái của Nam Cung Lạc a!

Trời a, đây là danh hiệu các nàng có nằm mơ cũng cầu không được a!

Một đám cô gái lập tức nhìn Dương Oa Oa bằng ánh mắt sùng bái, hận không thể mang tất cả lễ vật tình yêu trong tay vốn định đưa cho Nam Cung Lạc, toàn bộ dồn vào trong lòng Dương Oa Oa, ừ, ừ, tiểu muội muội này thật sự là rất đáng yêu!

Nhìn đám cô gái bày ra bộ dáng ngu ngốc, Dương Oa Oa ngầm mỉa mai!

Thật sự là không biết điều!

Đám hoa chỉ có sắc không có hương này, còn muốn thưởng thức nhất lưu Lạc ca ca?

Hừ hừ, không có cửa đấu đâu!

Lạc ca ca là của nó! Chỉ của một mình nó!

Dương Oa Oa đối với các nàng hoàn toàn khinh bỉ, nhưng là đối này lễ vật này nó lại rất có hứng thú!

Môi mỉm cười ngọt ngào nói,” Các tỷ tỷ xinh đẹp, mấy thứ này… là tặng Lạc ca ca sao?”

” A, đúng, nhưng là… anh ấy không chịu nhận… lại đuổi chúng ta đi…” Một cô gái tỏ vẻ mất mát cùng thất vọng.

A, thì ra như thế!

Lạc ca ca không có trêu hoa, hắn là đang ở cự tuyệt! Khó trách lại như vậy! Không mất công nó chạy trên lầu xuống đây!

Ài! Nó đã biết Lạc ca ca là vị hôn phu hoàn mỹ, nhìn xem, khiến cho nhiều mỹ nữ ôm hi vọng như vậy, thật sự là đáng khen ngợi!

Chẳng qua, hắn cự tuyệt tâm ý của đám cô gái kia như vậy, là phi thường tàn nhẫn a! Phải biết rằng hủy hoại tâm hồn ngây thơ mơ mộng của các cô gái là tội thực nghiêm trọng!

Cho nên, vị hôn thê này liền phải ra mặt cứu vãn danh dự của Lạc ca ca, không thể để hắn mang ác danh ” tâm địa sắt đá” a!

Dương Oa Oa dưới đáy lòng cười tà ác, thực ra chỉ là tìm một cái cớ hoàn mỹ nhất để lấy được những thứ này cho mình !

Sau đó, nó biều hiện một nụ cười vô hại, ngọt ngào nói ” Các tỷ tỷ xinh đẹp a, Lạc ca ca con người thật ra là như vậy… Kỳ thật anh ấy rất thích quà của các chị, chính là khẩu thị tâm phi, hay mọi người đem quà giao cho ta, ta sẽ giúp anh ấy nhận lấy… Nói thầm cho các ngươi biết a, chờ sau khi mọi người đi về hết, anh ấy sẽ cấp tốc mở xem… Cho nên, các ngươi để lại quà rồi có thể đi a, nói không chừng Lạc ca ca xem xong sẽ gửi hồi âm thư tình cho các ngươi! Sau đó chính là…”

Dương Oa Oa vừa nói xong, một bên bày ngất ngưởng quà tặng, hơn nữa năm phút sau một đám cô gái đều nhanh chóng đi đến ngoài cửa!

Nó quay đầu lại, thấy ánh mắt thưởng thức của Nam Cung Lạc…

Chương 7: Nhớ kỹ nét mặt của nàng

Dương Oa Oa nhảy về bên người hắn, giảo hoạt cười,” Lạc ca ca, mấy thứ này ngươi không cần phải không?”

” Cho nên…?”

” Cho nên, ngươi cho ta hết nha!”

Quả nhiên, nó chính là tham mấy thứ quà tặng này!

Nam Cung Lạc trong lòng nghiêm trọng khinh bỉ hành vi của Dương Oa Oa, lại một giây sau thấy nó đối với đống quà tặng kia lộ ra ánh mắt vẻ mặt hoan hỉ thì ngây ngẩn cả người…

A a, nó chẳng qua chỉ là một tiểu cô nương tám tuổi mà thôi, rốt cuộc sao hắn lại có ý nghĩ thích nét mặt này này!

Mặc kệ đi!

Nam Cung Lạc khẳng khái phất tay,” Mấy cái này… Đều là của ngươi!”

” Hì hì, ta đã sớm biết mà

Dương Oa Oa ngồi ở ghế sô pha bắt đầu bóc quà” Oa, ca ca, không sai! Là chocolate ta thích nhất a! Còn có…? Đây là cái gì?”

Dương Oa Oa tay nhỏ bé cầm lấy hộp chocolate cùng một phong thư màu phấn hồng…

Không cần xem, nhất định là thư tình!

Hống hống, lãng mạn ghê a!

Nó phải xem xem phong thư viết gì!

Phải biết rằng này dám qua mặt nó mà đưa thư tình cho vị hôn phu của nó thì sao a!

Cho nên. Nó không khách khí vứt bỏ!

Nhưng là… Này dù đây cũng là phương thức để một cô gái biểu đạt cảm tình của mình, mà nó  trực tiếp vứt đi giống như không đúng với đạo đức.

Ai nha, nó giống như làm người xấu a!

Lương tâm bị khiển trách!

Suy nghĩ một hồi, Dương Oa Oa phồng phồng cái miệng nhỏ nhắn, cuối cùng tay giơ phong thư ra trước mặt Nam Cung Lạc,” Ngươi muốn xem hay không?”

Ngữ khí của nó hoàn toàn là không tình nguyện!

Nhưng là Nam Cung Lạc đối với hành động của nó thấy ngoài ý muốn, nhíu mày, con ngươi thâm thúy của hắn lộ ra một tia thú vị với nàng.

Hắn tuy nhỏ tuổi, cá tính cũng thực ương bướng, so với tiểu hài tử bình thường cũng hơi có chút chút thành thục, xem ra, tiểu hôn thê của hắn cũng rất thú vị a!

Nam Cung Lạc yên lặng tiếp nhận phong thư, nhưng không mở xem, chính là giương mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, đáy lòng hiện lên một tia yêu thương kỳ diệu đến không hiểu… Có chút, chút yêu thương.

Mà Dương Oa Oa làm hắn lộ ra tia yêu thương kia, từ nay về sau sẽ được tồn tại trong góc của đáy lòng sâu nhất của hắn…

++++++++++++++++++++++++++

Một thời gian ngắn ngủi như chớp mắt trôi qua, Nam Cung Lạc phải về Mĩ, mà Dương Oa Oa khóc hức hức không thôi.

Nó ngồi ở sân bay to lớn cô quạnh, nước mắt thổn thức mãi không ngừng…

Ô ô ô, Nam Cung Lạc là hỗn đản!

Hắn cư nhiên rời đi mà không nói cho nó!

Nó muốn lao đến sân bay, sau đó mắng cho hắn một trận! Sau đó… Dùng sức ôm hắn một cái!

Đại sảnh sân bay người xuôi ngược tấp nập, Dương Oa Oa tiểu thân ảnh màu lửa đỏ lại phi thường hấp dẫn ánh mắt ngươi xung quanh, tại lầu hai VIP, Nam Cung Lạc liếc mắt liền rơi vào người nó…

Chương 8: Từ biệt tại sân bay

Bóng dáng cao cao của Nam Cung Lạc rơi bỗng lặng đi, hắn ánh mắt không rời một khắc, nhìn chằm chằm vào tiểu thân ảnh chạy như điên dưới lầu đại sảnh – Dương Oa Oa.

” Lạc? Ngươi nhìn cái gì gì?”

Sau lưng Nam Cung Lạc vang lên một giọng nam dễ nghe, lập tức một bóng áo màu trắng bước đến bên cạnh Nam Cung Lạc.

Hắn là bạn học của Nam Cung Lạc, Tiêu Hàn – người thừa kế tập đoàn Tiêu Thị.

Có vóc dáng cao cao giống nhau, điển trai giống nhau, tao nhã giống nhau, tôn quý giống nhau.

Nhiều điểm giống nhau như vậy khiến bọn họ thân thiết, trở thành mạc nghịch chi giao.

Song dần dần bọn họ lớn nhất cũng đã xuất hiện tính cách bất đồng, Nam Cung Lạc trầm mặc, Tiêu Hàn ôn hòa. Nếu Nam Cung Lạc là ‘băng’, Tiêu Hàn là ‘nước’.

Bọn họ đều cho rằng tên của hai người thật sự là sai lầm, có lẽ bọn họ phải đổi tên cho nhau mới đúng.

Nhưng mà tính cách mâu thuẫn như vậy lại làm cho bọn họ khi ở chung lại vô cùng dung hợp, khi nhìn lại lẫn nhau liền nghĩ quả là kỳ tích.

Tiêu Hàn nhìn theo tầm mắt của Nam Cung Lạc xuống đại sảnh, nhìn thấy tiểu thân ảnh màu lửa của Dương Oa Oa

” Lạc? Ngươi đang nhìn cô bé kia ư?”

“Ừ”

” Nó là ai vậy?”

” Dương Oa Oa .”

” Dương Oa Oa ?!” Tiêu Hàn cười khẽ, Nam Cung Lạc có phải  rất khoa trương không, hắn thừa nhận cô bé nhỏ kia rất đáng yêu, nhưng vẫn không đủ để lấy tên” Dương Oa Oa “?!

Hơn nữa, hắn cũng không cho rằng Nam Cung Lạc thích” Dương Oa Oa “!

Đối mặt với phản ứng của Tiêu Hàn, Nam Cung Lạc cũng không giải thích, hắn vốn không phải một người thích nói chuyện.

Một lúc lâu sau, tiểu thân ảnh màu lửa đỏ dần biến mất tại đại sảnh, Tiêu Hàn phát hiện cảm xúc của Nam Cung Lạc đột nhiên trầm xuống.

Nhưng là, Nam Cung Lạc không có xoay người, hắn y nhiên nhìn thật lâu xuống đại sảnh tấp nập người.

Thời gian một giây qua, khoảng cách đăng ký chuyến bay càng ngày càng gần…

Bỗng nhiên, sau lưng truyền đến một âm thanh ngây thơ

” Lạc ca ca!”

Bả vai của Nam Cung Lạc rõ ràng run lên, hắn chậm rãi quay đầu lại, thấy khuôn mặt vẫn còn nước mắt của Dương Oa Oa.

Thân ảnh lửa đỏ của Dương Oa Oa chạy vội đến, cánh tay nhỏ ôm chặt lấy hắn, những giọt nước mắt nho nhỏ rơi tại bên hông hắn.

Nam Cung Lạc giơ tay muốn gạt cánh tay của nó ra, lại dừng lại giữa không trung…

Tiêu Hàn nhìn thấy tình hình quỷ dị trước mắt, ánh mặt trời sáng lạng như chỉ tập trung chiếu vào hai người.

Dương Oa Oa nước mắt càng ngày càng trôi ra mãnh liệt, Nam Cung Lạc muốn giúp nó lau  nước mắt, nhưng là nó gắt gao ôm lấy hắn, hắn không có biện pháp lấy khăn tay trong túi áo ra.

Bỗng nhiên, một khăn tay màu trắng tinh đưa tới trước mắt Nam Cung Lạc, hắn khẽ nhìn, hướng Tiêu Hàn tỏ vẻ cảm ơn.

Nam Cung Lạc nhận lấy khăn tay, cúi đầu lau nước mắt trên khuôn mặt nhỏ bé của Dương Oa Oa.

” Oa Oa, đừng khóc…”

” Ta muốn khóc! Khóc khiến ngươi áy náy!”

” Dương Oa Oa ! Ngươi muốn mình xấu xí, vậy cứ tiếp tục khóc đi!”

Ách… bại hoại! Có kẻ an ủi người khác lại dùng ngữ ngôn ác độc như vậy!

Dương Oa Oa lập tức đoạt lấy khăn tay lau hết nước mắt của mình, sau đó trừng đôi mắt khóc đến đỏ hoa nhìn hắn…

Ánh mắt hàm nghĩa…

Chương 9: Mười năm sau, Oa Oa lớn lên

Dương Oa Oa một câu đưa tiễn cũng không nói, cho đến cuối cùng khi khô ráo nước mắt mới  đề xuất một yêu cầu” Lạc ca ca, có thể tặng khăn tay này cho ta hay không?”

Nam Cung Lạc nhíu mày” Ngươi xác định muốn nó?”

” Ừ!”

Dương Oa Oa dùng sức gật đầu, đây là khăn tay mà Lạc ca ca lạnh lùng lau nước mắt cho nó! Nó muốn giữ làm kỉ niệm!

Nam Cung Lạc nhìn chiếc khăn tay trắng tinh nho nhỏ trong tay nó, kỳ thật là khăn tay của Tiêu Hàn mà, khóe miệng có chút khẽ run rẩy…

Qủy tha ma bắt, hắn trong lòng như thế nào lại có suy nghĩ như vậy?

” Lạc ca ca, cho ta được không?”

Nam Cung Lạc nhíu mày, nói hai chữ rõ ràng ” Không được!”

Dương Oa Oa ngây ngốc!

Bại hoại!

Nhà hắn nhiều tiền như vậy, tặng nó một cái khăn tay sẽ chết sao?!

Hơn nữa đây còn coi như kỉ vật lúc lâm biệt, hắn cũng không nên cự tuyệt oa!

Đôi mắt nhỏ của Dương Oa Oa bắn ra ánh sáng phẫn hận, Nam Cung Lạc nhàn nhạt liếc mắt, giơ tay dùng sức giật lấy khăn tay từ bàn tay nhỏ bé của nó, sau đó vứt cho Tiêu Hàn đang đứng một bên.

Hả?

Có ý tứ gì?

Dương Oa Oa trợn mắt há hốc mồm!

Nhìn bộ dáng ngu ngơ giống một đứa ngốc của Dương Oa Oa, Nam Cung Lạc tao nhã đưa tay vào túi áo mình, lấy ra khăn tay của hắn.

” Oa Oa, cái này mới là của ta!”

Ách, được a!

Hóa ra là nhầm!

Thật là…sao hắn không nói sớm hơn, hơn nữa hắn thật sự là hỗn đản oa! Lau nước mắt cho nó cư nhiên dùng khăn tay của kẻ khác!

Dương Oa Oa một bên ôm oán một bên nhận lấy khăn tay của Nam Cung Lạc, như là đối với bảo bối nhét vào trong người…

Mười lăm phút sau, giờ đăng kí chuyến bay của Nam Cung Lạc đã đến, ánh mắt của Dương Oa Oa dõi theo thân ảnh dần dần biến mất của hắn, nước mắt lại một lần nữa tràn ra.

Nước mắt của nó làm ướt đẫm khăn tay của hắn…

Hỗn đản, kỉ vật đầu tiên mà hắn trao cho nó cư nhiên lại là khăn tay, nó sẽ khóc thật nhiều!

Thực gọi là vừa yêu vừa hận!

________________________

Mười năm sau.

Tại một câu lạc bộ cao cấp nào đó ở New York , nơi các công tử đại gia nói chuyện trời đất, bỗng nhiên một giọng nói mềm mại ngọt êm mà lành lạnh làm gián đoạn không khí vui vẻ.

” Nam Cung Lạc! Ngươi ra đây cho ta!”

Nhất thời, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào một cô gái xinh đẹp đứng tại cửa phòng.

Nàng một thân y phục màu lửa đỏ đến chói mắt, nhưng lúc này đôi mắt hừng hực lửa giận so với quần áo của nàng còn mãnh liệt hơn!

” Lạc, cô ấy là ai a?”

Rúc vào bên người Nam Cung Lạc là một thục nữ xinh đẹp, nhìn thấy tình hình trước mắt không thuận mắt chút nào, ẻo lả hỏi.

Nam Cung Lạc nhíu mày, đôi mắt sâu gợi lên ánh tà mị, tay hắn đẩy ra ba cô gái đang ôm ấp mình, hảo tâm trả lời

“Cô không cần biết cô ấy là ai, chỉ cần nhớ kỹ, cô ấy so với cô quan trọng hơn rất nhiều!!”

Chương 10: Yêu nữ xuất thế

Nam Cung Lạc đứng lên, tao nhã đi đến cửa, khóe miệng mỉm cười, đôi mắt thâm của hắn như làn nước êm, đi nhanh đến cửa.

Mười năm, hắn chưa gặp lại nàng rồi!

A a, mười năm, nàng vẫn không thay đổi gì hết !

Nàng vẫn đáng yêu như vậy, vẫn hoạt bát như vậy, vẫn giảo hoạt như vậy!

” Oa Oa, ngươi như thế nào lại đến chỗ này?” Hắn nhớ rõ phi cơ của nàng một giờ sau mới đến, giờ nàng đã đến đây rồi! Lại còn đột kích kiểm tra? Sách sách, thật sự là đã xem nhẹ nàng rồi!

” Những lời này ta nên hỏi ngươi mới đúng! Có nam nhân nào đã có vị hôn thê lại tùy tiện đến quán Bar đêm sao? Lại cùng cùng mấy người này ôm ấp nhau?”

Lời của nàng vừa nói xong, mấy người bạn đằng sau Nam Cung Lạc không khỏi cười khẽ, thực không xong, Nam Cung Lạc cư nhiên bị bắt quả tang!

Chẳng qua, vừa rồi hắn có cùng mấy người khác ôm ấp nhau sao?

Vì sao bọn họ chưa thấy?

Rõ ràng là mấy cô kia tự ôm hắn mà!

Áp lực sau nụ cười nhẹ ấy làm Nam Cung Lạc khóe miệng khẽ run rẩy, hắn quay đầu lại trừng mắt thị uy, hiện trường lập tức không còn tiếng động!

Sau đó, hắn xoay người đối mặt với Dương Oa Oa, làm ra bộ thành khẩn ” A… Oa Oa, ta sai lầm rồi.”

” Hừ, chuyện gì nói sau, giờ lập tức theo ta về nhà!”

Dương Oa Oa tao kéo chiếc cà vạt của hắn, ôm lấy va li của nàng ra ngoài……

____________________________

Vững vàng ngồi trên xe , Nam Cung Lạc cúi đầu nhìn chiếc cà vạt nhàu nát trên cổ mình, mày nhíu lại, “Oa Oa, ngươi với chiếc cà vạt này không thù không oán “

” Đúng,nhưng là chủ nhân của nó làm ta thực không hài lòng!”

” Được rồi, ta giải thích. Ta không nên tin tưởng ngươi như vậy, không nên nghĩ rằng ngươi một giờ sau mới đáp phi cơ, không nên trước nửa ngày lại không ra sân bay chờ ngươi, không nên để ngươi một người vác hành lý chạy đến quán Bar đêm đột kích kiểm tra như vậy!”

” Đúng vậy! Ngươi làm sai rất nhiều! Cho nên ngươi phải giải thích.”

” Ta đã giải thích a.”

” Không tính.”

” Vậy cái gì mới tính?”

” A a a, hành động thực tế!”

Dương Oa Oa phồng má trợn môi, làn môi đỏ mọng…

Nam Cung Lạc nhíu mày, tiểu nha đầu này thực sự đã trưởng thành!

Hắn biết nàng đã trở thành một con người hấp dẫn!

Hiện tại nàng không phải là tiểu nhi đồng mười năm trước kia, tuy nhiên hắn vẫn chưa có thói quen cuộc sống hôn nhân!

” Lạc ca ca… Ngươi có nhớ ta không?”

“Không có.”

” Hắc hắc, ta thích đáp án này!”

” Vì sao?” Hắn là cố ý nói ngược a.

” Bởi vì nếu ngươi nhớ ta, ta sẽ cảm động, nói không chừng sẽ lại khóc… Nếu như vậy, chúng ta sẽ phá hỏng không khí…”

Dương Oa Oa mị nhãn, môi đỏ mọng khẽ nhếch, lời nói nhẹ như gió…

Chương 11: Yêu tinh Oa Oa

Chiếc xe lao nhanh như bay, vút đi trong bóng đêm…

Dương Oa Oa không khách khí cho xe tiến vào biệt thự tư nhân của Nam Cung Lạc, tiểu thân ảnh màu lửa đỏ của nàng trực tiếp chạy vội về phòng ngủ, trước khi xoay người vào phòng còn cố ý lưu lại một câu ái muội cho hắn,” Lạc ca ca, ta chờ ngươi a…”

Nam Cung Lạc nhíu mày, tiểu yêu nữ này…!

Hắn dám thề, nàng tuyệt đối là cố ý!

Hắn cũng biết, ba tháng nữa nàng mới đủ mười tám tuổi, nói cách khác hiện tại nàng vẫn ở tuổi ‘vị thành niên’!

Mà hắn sẽ không chạm vào tiểu yêu nữ này! Cũng không dám ‘ăn’ nàng!

Nhưng là, đáng chết chính là nàng cố ý câu dẫn hắn! Cố ý hấp dẫn hắn! Làm lòng hắn nổi dục vọng!

Nam Cung Lạc thật sâu hô hấp một hơi, dự cảm tương lai mình thật là bi đát.

Hắn để hành lí của Dương Oa Oa ở sảnh dưới, xoay người bước trên lầu hai, nghe phòng tắm truyền đến tiếng xả nước, đầu óc hắn tự động nhảy ra hình ảnh…(NN: A a a, Lạc ca BT >0<!!)

Đáng chết!

Hấp dẫn của nàng có tác dụng!

Nam Cung Lạc dùng sức lắc đầu, muốn xua hết suy nghĩ trong đầu, tìm quần áo tiến đến một phòng tắm khác tắm rửa.

Đương nhiên, hắn không thể tránh khỏi tắm nước lạnh.

_________________________________________

Nửa giờ sau, Nam Cung Lạc cùng Dương Oa Oa gặp lại sau khi tắm, nàng ánh mắt mị nhãn như tơ, cánh tay ôm lấy cổ hắn cười ngọt ngào.

” Lạc ca ca… Ngươi ngửi xem, ta thơm hay không thơm?”

Vòng tay ôm của nàng làm Nam Cung Lạc trơ như tượng tại chỗ, hắn cắn răng rồi nghiến răng, nói ra một chữ,” Thơm!”

” A a, ngươi sao vậy? Nói chuyện mà cũng dùng sức như vậy sao?”

Nàng cố ý!

Thật là có bản lĩnh!

Nàng là yêu nữ trời sinh!

Liên tiếp những công kích vào Nam Cung Lạc, con người luôn luôn tự cho là có bản lĩnh kiềm chế siêu cường như hắn, khóe miệng đã có chút run rẩy.

Bất đắc dĩ, Nam Cung Lạc rời khỏi vòng tay ôm ấy, Dương Oa Oa còn lại phi thường phối hợp, nàng dù sao cũng biết mình không thể trêu đùa vượt quá giới hạn, từ từ mới thú vị!

” Oa Oa, ngươi đăng kí trường học nào ở New York?”

” Ừ, ta đã ghi danh tại Lục thủ thông tri thư.”(NN: Tình hình là tên trường ở NY, là tên Tiếng Anh, song tìm hoài không biết là trường gì, ai biết mong góp ý (_ _!!!))

” Không nghĩ tới ngươi thành tích được như vậy.”

” Đương nhiên, ta không phải là bình hoa!”

Dương Oa Oa thản nhiên cười,” Lạc ca ca, nhưng là hiện tại… Ta có một vấn đề a, ngươi có thể giúp ta giải quyết hay không?”

” Vấn đề gì?”

“Lúc dự tuyển vào trường, thư kí đưa ta mười bốn quyển bài tập, để kiểm tra thành tích tân sinh, sau khi nhập học, căn cứ vào quyển sách này để đánh giá, rồi còn xếp chỗ ngồi…”

” Cho nên, ngươi muốn ta giúp ngươi kiểm tra một lần xem có sai chỗ nào hay không?”

” Không phải.”

” Vậy thì là gì?” Nam Cung Lạc loáng thoáng cảm thấy sự tình không ổn.

Dương Oa Oa hé miệng cười, xoay người giơ ra mười bốn quyển sách, đưa tới trước mặt Nam Cung Lạc,” Lạc ca ca, ta muốn ngươi giúp ta làm.”

Nam Cung Lạc nhíu mày,” Ngươi nói giỡn à? Ngươi hơn một tháng sao không làm? Ngày mai nhập học, ngươi tưởng cầm mười bốn quyển sách trắng tinh này đi nộp hay sao chứ?”

” Sẽ không trắng tinh a, hiện tại tuy là thế thật, nhưng là, ta tin tưởng rằng ngươi nhất định có thể ở trước sáng mai hoàn thành tát cả a!”

Dương Oa Oa toát ra ánh mắt tín nhiệm phi thường, làm Nam Cung Lạc vô lực phản bác…

Chương 12: Đêm khuya khiêu khích

Ba giờ sáng, Nam Cung Lạc vẫn còn trong ‘chiến trận’!

Hắn chăm chỉ hoàn thành chồng sách bài tập cao ngất đặt trên bàn làm việc, có vẻ vô cùng ngây thơ!

Một ly cà phê nồng đậm đặt bên tay trái của hắn, bốc lên những luồng khí nóng…

Cửa thư phòng đột nhiên truyền đến một tiếng động, Nam Cung Lạc nhíu mày, nha đầu kia lại muốn gì nữa!

” Dương Oa Oa ! Ngươi vào đi!”

” Áck…”

Ba giây sau, Dương Oa Oa tiến đến, Nam Cung Lạc giương mắt nhìn, vừa thấy thiếu chút nữa đã bị dọa chết.

Nàng mặc một bộ áo ngủ trẻ con, trên chân đi một đôi dép lê in hình mèo KITTY, trong lòng còn ôm một con búp bê thật lớn !

Rất ngây thơ!

Cũng rất***!

Cùng phong cách lúc trước hoàn toàn bất đồng!(NN: Ý anh ý nói là lúc tóm anh ý từ quán bar về (_ _!!!))

Nếu không phải trái tim hắn đủ cường kiện, hắn nhất định giật mình quá độ đến hôn mê!

Nam Cung Lạc hoài nghi, nàng như thế nào có thể dung hòa hai vẻ đẹp xinh đẹp phong tình vạn chủng cùng ngây thơ khờ dại lãng mạn trong cùng một con người, nhưng lại vẫn rất hài hòa!

” Lạc ca ca, ngươi còn chưa ngủ a?”

” Vô nghĩa!”

” Hì hì… Lạc ca ca, muốn ta cùng ngươi hay không?”

” Không cần, ngươi ngoan ngoãn đi ngủ đi.”

” Không! Như vậy ngươi sẽ cô đơn a! Ta không làm thế được…”

Nói xong, đôi mắt hạnh của Dương Oa Oa ngân ngấn không ít nước, Nam Cung Lạc bỗng cảm nhận được một yêu thương kỳ diệu không hiểu…

Đáng chết, hắn rõ ràng biết nàng giả vờ!

” Lạc ca ca, bao lâu nữa mới có thể làm hết chỗ sách bài tập này?”

” Còn có quyển cuối cùng.”

” Ngươi cố lên nha! Làm xong, ta sẽ có thưởng!”

Dương Oa Oa hướng về phía hắn một cái đại đại mị nhãn, làm Nam Cung Lạc tim đập loạn, trống ngực cũng lỗi nhịp.

Thời gian nửa đêm, một người con gái nói” Thưởng cho” đương nhiên sẽ làm người ta có những suy nghĩ bất chính, nhưng là… nhìn thấy áo ngủ trẻ con trên người nàng, hưng trí của hắn biến mất hoàn toàn.

Hắn có một loại cảm giác dường như mình đang mang tội chuẩn bị tàn phá một đóa hoa!

Nam Cung Lạc cúi đầu, buộc trí óc của mình phải tập trung toàn bộ vào sách bài tập, ừ, quyển cuối cùng rồi, hắn rất nhanh có thể làm xong!

Dương Oa Oa hé miệng cười, đột nhiên trườn lên đùi hắn, hơn nữa còn vòng tay ôm lấy cổ hắn,” Lạc ca ca, ngươi có muốn Oa Oa không?”

Cái gì?

Nàng nói cái gì?

Muốn?

Nàng nói vậy sao!

Đối mặt với khiêu khích rõ ràng như vậy, những dục vọng Nam Cung Lạc vừa cưỡng chế ép xuống lại mạnh mẽ chồi lên, hắn cảm thấy máu trong người cũng đang sôi trào…

” Oa Oa, ngươi xác định?”

” Ngươi có muốn hay không!”

” Ngươi không hối hận.”

” Ta không hối hận!”

Dương Oa Oa vừa dứt lời, ngón tay thon dài của Nam Cung Lạc đã chạm tới áo ngủ của nàng…

Chương 13: Lạc ca ca, ngươi không thuần khiết

Móng vuốt sói vồ đến, Dương Oa Oa cười gian xảo, nàng lanh lợi bày ra ánh mắt” Vô tội” cùng “Đơn thuần” nhìn Nam Cung Lạc, ủy ủy khuất khuất nói,” Lạc ca ca… Ngươi không thuần khiết!”

Cái gì?

Nàng đang nói cái gì?

Hắn chính là phối hợp lời mời của nàng a!

Không thuần khiết?!

Đây là ý gì i?

Vũ nhục không giống vũ nhục! Châm chọc không giống châm chọc!

Ánh mắt của Nam Cung Lạc trong lúc đó nhuốm màu quỷ dị, Dương Oa Oa giảo hoạt cười, từ cánh tay đang ôm búp bê nhét vào trong ngực hắn,” Lạc ca ca, cho ngươi Oa Oa!” (Oa Oa = Búp bê, là con búp bê Oa Oa ôm lúc vào phòng ý, Lạc ca hố rồi =))~)

Nam Cung Lạc cúi đầu, tiểu yêu nữ tại lừa hắn!

Nàng hỏi hắn có muốn Oa Oa, nguyên lai là chỉ cái Oa Oa này! Khó trách nàng khẳng khái như vậy!

” Lạc ca ca, ngươi cố lên nga, nhanh nhanh hoàn cuối quyển sách luyện tập cùng một, sau đó cùng Oa Oa cùng nhau ngủ!”

Mỗi một câu của nàng đều có ẩn ý, Nam Cung Lạc nhíu mi, không để vào tròng nữa, hắn hiện tại biết những lời  nàng nói là như thế nào rồi!

Nhìn Dương Oa Oa xoay người rời đi, Nam Cung Lạc thật sâu hít thở một hơi, bình phục một chút cảm xúc kích động của hắn, tiếp tục làm bài tập!

Trong ngực, con búp bê nàng nhét vào hắn y nhiên ngoan ngoãn nằm ở trên đùi, Nam Cung Lạc cũng không vứt qua một bên, vì cái gì mình không đem con búp bê này vứt sang một bên!

Sống hai mươi sáu năm, lần đầu tiên hắn ôm búp bê !

Nàng là khắc tinh trời sinh của hắn!

_____________________________

Sáng sớm hôm sau, Dương Oa Oa cẩn thận kiểm tra mười bốn quyển sách luyện tập, ánh mắt toát ra sùng bái cuồn cuộn không ngừng,” Lạc ca ca, ngươi thật siêu a! Một buổi tối đã làm xong rồi!”

” Đây là ngoại lệ duy nhất! Về sau bài tập ngươi phải chính mình làm!”

” Ừ, ta biết rồi. ”

Dương Oa Oa cười mị mị nhét đống sách bài tập vào cặp, hắc hắc, lão công tương lai của nàng là siêu nhân!

” Oa Oa, mau ăn bữa sáng ba, ta đưa ngươi đi học.”

” Hả? Ngươi làm bữa sáng?”

Nam Cung Lạc bất đắc dĩ lắc đầu ngao ngán, đương nhiên là hắn làm! Chẳng lẽ nàng không biết?

Bởi vì hắn luôn luôn thích thanh tĩnh, không muốn bị người khác quấy rầy không gian tư nhân, trong nhà cũng không thuê bảo mẫu chuyên môn, cho nên hắn chỉ có cách biến chính mình thành bảo mẫu tự hầu hạ hắn!

Ngồi ở bàn ăn, Dương Oa Oa ăn như sói nuốt hổ yết,” Lạc ca ca, bánh ngọt ăn ngon lắm a! Tay nghề của ngươi có tiến bộ!”

Nam Cung Lạc không nói gì, hắn chính mình cũng điên đầu, vì cái gì lại làm bánh ngọt, là bởi vì hắn nhớ rõ thói quen mười năm trước của nàng sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro