Sủng Mị C571-C580

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 571 : Kỹ năng chung cực-Viêm Quân Luyện Ngục (4,5)

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Sưu Tầm

Hạ

 Nghi

m Hàn cũng sợ hãi rùng mình mấ

y lượt, n

ế

đ

 cho 

Đ

ọa Lạ

c Viêm Quân thi triể

n ra k

 năng cấ

đ

ế

 hoàng, 

đ

ám Hồn sủng cấ

p quân chủ của bọn họ sẽ bị

 miể

u sát toàn bộ, không có một chút năng l

c chống c

. Cho nên bấ

t lu

n trả

 giá th

ế

 nào cũng phả

i ngăn cả

n Mạ

c Tà.

Hạ

 Nghi

m Hàn không kị

p suy nghĩ

 quá nhi

u, li

u mạ

ng hạ

 chỉ

 l

nh cho ba con Hồn sủng của mình phát 

đ

ộng công kích v

 phía Mạ

c Tà.

Bạ

ch Yể

m Ma, Hủy Phong Tinh Linh, Thị

 Huy

ế

t Phố Lang li

n quay 

đ

u lạ

i khóa 

đ

nh vị

 trí Mạ

c Tà.

N

ế

u như bị

 công kích, Mạ

c Tà nãy giờ

 ngưng tụ l

c lượng nhấ

đ

nh sẽ bị

 cắ

t ngang.

Nhưng chín cái 

đ

uôi của Mạ

c Tà v

n có thể

 hoạ

đ

ộng, mắ

t thấ

y Thị

 Huy

ế

t Phố Lang 

đ

ánh tới, Tội Ấn Vĩ

 l

p tứ

đ

o qua cuốn theo một tr

n khí lãng mạ

nh mẽ quét bay Thị

 Huy

ế

t Phố Lang.

Mạ

c Tà có thể

 dùng 

đ

uôi ngăn cả

n Thị

 Huy

ế

t Phố Lang c

n chi

ế

n, nhưng mà Bạ

ch Yể

m Ma và Hủy Phong Tinh Linh ở phía xa thi triể

n k

 năng lạ

i hoàn toàn bấ

t l

c.

"Kh

c kh

c kh

c !"

Vào lúc này Bạ

ch Yể

m Ma gào thét một tr

n vang dội, nó 

đ

ã sớm theo dõi Hủy Phong Tinh Linh của Hạ

 Nghi

m Hàn. Bởi vì phạ

m vi Hủy Phong Tinh Linh công kích rộng lớn có tính uy hi

ế

p rấ

t lớn 

đ

ối với mọi ngườ

i. N

ế

đ

 Hủy Phong Tinh Linh t

 do thi triể

n k

 năng, không chỉ

 Mạ

c Tà bị

 gián 

đ

oạ

n k

 năng, nhữ

ng ngườ

i khác cũng sẽ bị

 thương n

ng.

Bạ

ch Yể

m Ma l

p tứ

c s

 dụng k

 năng Song Thác Vị

 Ma Ảnh, thân ả

nh mờ

 nhạ

t nhanh chóng di 

đ

ộng rồi xuấ

t hi

n ở vị

 trí cách Hủy Phong Tinh Linh không xa. Lòng bàn tay nhấ

c lên một tr

n C

u U ma di

m trung cấ

p hóa thành hai luồng C

u U di

m cầ

u bắ

n tới Hủy Phong Tinh Linh.

"Ầm ầ

m !"

Hai quả

 cầ

u l

a tr

c ti

ế

p nổ tung trên ngườ

i Hủy Phong Tinh Linh, k

 năng Phong h

 chuẩ

n bị

 hoàn thành lạ

i bị

 linh hồn ma di

m cứ

ng rắ

n cắ

đ

t.

Sau khi Bạ

ch Ma Quỷ ngăn trở Hủy Phong Tinh Linh buông thả

 k

 năng, d

a vào hi

u quả

 Tê 

Đ

ồng l

p tứ

c nh

n ra Hạ

 Nghi

m Hàn 

đ

ang ni

m chú ngữ

hồn k

.

Bạ

ch Ma Quỷ vốn h

n thấ

u xương Hạ

 Nghi

m Hàn, nhân cơ hội này thi triể

n Ma Mị

 Ảnh ti

ế

p c

n Hạ

 Nghi

m Hàn, khí th

ế

 hung ác ng

p trờ

đ

t rõ ràng là muốn tr

c ti

ế

p thôn ph

 linh hồn Hạ

 Nghi

m Hàn.

Hạ

 Nghi

m Hàn 

đ

ã ni

m chú ngữ

đ

ược một n

a bấ

t chợt phát hi

n Bạ

ch Ma Quỷ bay 

đ

ế

n gầ

n mình li

n hoả

ng sợ m

t mày trắ

ch. Ở tạ

i chỗ này, ngoạ

 Sở Mộ ra, hắ

n là ngườ

i hiể

u rõ nhấ

t tính cách con quỷ này ‘bấ

t hả

o’ tới mứ

c nào.

Hạ

 Nghi

m Hàn vội vàng bỏ qua chú ngữ

 công kích, thi triể

n hồn k

 gia tốc chạ

y trốn ra sau lưng Hủy Phong Tinh Linh, sau 

đ

ó ra l

nh cho Bạ

ch Yể

m Ma dốc toàn l

c ngăn cả

n Mạ

c Tà.

Bạ

ch Yể

m Ma của Hạ

 Nghi

m Hàn cũng là một con Hồn sủng cườ

đ

i, n

ế

u nó thành công thi triể

n k

 năng công kích cũng có thể

 tạ

o thành ả

nh hưởng không nhỏ 

đ

ối với Mạ

c Tà. Mắ

t thấ

y làn sóng ma di

m sắ

a chạ

m vào thân thể

 Mạ

c Tà, trong lòng Sở Mộ nóng như l

đ

ốt, tinh thầ

n vô cùng căng th

ng.

“Phả

i ngăn ch

n, dứ

t khoát phả

i ngăn cả

n cho bằ

đ

ược. N

ế

u không Mạ

c Tà nãy giờ

 chuẩ

n bị

 k

 năng bi

ế

n thành ki

ế

m củi ba năm thiêu một giờ

. Rấ

t có thể

 ả

nh hưởng 

đ

ế

n cả

 chi

ế

n cuộc.”

Nhưng 

đ

úng lúc 

đ

ó, một thân ả

nh 

đ

en nhánh bỗng nhiên lao 

đ

ế

n, kị

p thờ

i xuấ

t hi

n trước m

t Mạ

c Tà dùng thân thể

 chính mình ngăn cả

n Bạ

ch Yể

m Ma công kích.

"Chi

ế

n Dã ?"

Sở Mộ kinh ngạ

c nhìn lướt qua Hoàng Kim Tà Trùng, 

đ

ế

n lúc này mới phát hi

n ki

m lớn Hoàng Kim Tà Trùng 

đ

ang kẹp một chi sau của Chi

ế

n Dã. Th

ế

 nhưng, 

đ

u chi

ế

n sủng của hắ

n bấ

t chấ

p tấ

t cả

, lôi cả

đ

ối phương chạ

y tới cùng với mình.

Sở Mộ 

đ

ột nhiên ý thứ

đ

ược một vấ

đ

 nghiêm trọng, bởi vì Chi

ế

n Dã hành 

đ

ộng như th

ế

 rõ ràng là muốn hy sinh một chi sau nhằ

m bả

o v

 Mạ

c Tà.

C

u U ma di

m có năng l

đ

ốt cháy linh hồn, 

đ

úng là Chi

ế

n Dã sinh m

nh l

c cườ

đ

i nhưng khó lòng chống 

đ

ỡ linh hồn thương tổn. Một khi bị

thương linh hồn, Chi

ế

n Dã không thể

 nào s

 dụng 

Đ

oạ

n Chi Trọng Sinh khôi phục thân thể

.

"Ngao ô ô !"

Mạ

c Tà nhìn thấ

y C

u U ma di

đ

ốt cháy thân thể

 và linh hồn Chi

ế

n Dã, trong lòng nó v

a gi

n v

a vội ngẩ

đ

u lên trờ

i gào thét một tr

n vang dội.

L

a gi

n có thể

 kích thích l

c lượng 

Đ

ọa Lạ

c Viêm Quân.

Dưới s

 bả

o v

 tầ

ng tầ

ng lớp lớp của 

đ

ồng bạ

n, Mạ

c Tà rốt cuộc hoàn thành k

 năng.

"Vù vù vù vù vù !"

Tội Viêm chính là l

c lượng bả

n nguyên của tội nghi

t, nó có thể

 phong ấ

đ

đ

i Thấ

t Tội Hồ, 

đ

ồng thờ

i cũng là l

c lượng kinh khủng nhấ

đ

i biể

u cho t

 vong và hủy di

t. Nhấ

t thờ

i lấ

y Mạ

c Tà làm trung tâm buông thả

 ra bốn phương tám hướng, ngọn l

a Tội Viêm lướt qua thân thể

 Chi

ế

n Dã tr

c ti

ế

p d

p tắ

t C

u U ma di

m.

Mạ

c Tà dùng tinh thầ

n khống ch

ế

 uy l

c Tội Viêm, 

đ

ồng bạ

n của mình hiể

n nhiên là không bị

 thương tổn. Nhưng mà 

đ

ch nhân khi

ế

n cho Mạ

c Tà tứ

c gi

n sẽ phả

i th

a nh

n l

c lượng 

đ

áng sợ này.

“Viêm Quân Luy

n Ngục.”

Con ngươi Mạ

c Tà l

ng lẽ bốc cháy ngọn l

a màu ám 

đ

ỏ, bên trong 

đ

ó là một th

ế

 giới hư vô, chỉ

 tồn tạ

i duy nhấ

t một thứ

 chính là biể

n l

a Tội Viêm. Lúc này biể

n l

đ

ang sôi trào cuồn cuộn ch

ng khác gì tu la luy

n ngục có thể

 thiêu 

đ

ốt h

ế

t thả

y tội nghi

t của th

ế

 gian.

Cùng lúc 

đ

ó, Tội Ấn 

đ

iên cuồng lan tràn ra khắ

p không gian phong ấ

n, mỗi một 

đ

o Tội Ấn chính là xuấ

t phát t

 th

ế

 giới kinh khủng kia.

Lầ

n này Tội Ấn phát sinh càng thêm 

đ

iên cuồng, cơ hồ che kín cả

 không gian phong ấ

n. Cho dù là Hủy Phong Tinh Linh và Hạ

 Nghi

m Hàn l

n trốn rấ

t xa cũng bị

 Tội Ấn bao phủ vào trong.

Tròng mắ

t Mạ

c Tà t

ế

n hóa, dấ

u hi

u Tội Ấn theo 

đ

ó tỏa ra nhi

t l

c nóng hổi, sóng l

a nhanh chóng 

đ

đ

c t

a như th

c chấ

t khi

ế

n cho 

đ

ch nhân hít thở không thông.

Đ

em sứ

c mạ

nh t

 th

ế

 giới luy

n ngục giả

i phóng ra ngoài chính là l

c lượng Yêu Linh, thuộc v

 một loạ

i hi

u quả

 ả

o giác.

Nhưng mà dung nham nóng r

c, hỏa long bay múa trong không gian phong ấ

n không phả

i là mộng cả

nh hoàn toàn giả

 dối. Chúng nó mang theo nhi

đ

ộ và hi

u quả

 song trọng 

đ

ốt cháy vô cùng chân th

t.

Đ

ọa Lạ

c Viêm Quân - Mạ

c Tà giả

i phóng l

c lượng Tội Ấn bi

ế

n thành biể

n l

a dưới 

đ

t và mây l

a trên trờ

i. Cả

 hai lĩ

nh v

c dầ

n dầ

n có xu hướng dung nh

p l

n nhau, 

đ

ế

n lúc 

đ

ó sứ

c mạ

nh hủy di

t của Tội Viêm mới hoàn toàn bộc phát.

Sáu con Hồn sủng của Tầ

n Dạ

 và Hạ

 Nghi

m Hàn, bao gồm cả

đ

ám ngườ

i Di

p Khuynh Tư, Di

p Hoàn Sinh, Cẩ

n Nhu công chúa cùng với tấ

t cả

 Hồn sủng 

đ

u lọt vào phạ

m vi lĩ

nh v

c luy

n ngục ả

nh hưởng.

Tuy rằ

ng Mạ

c Tà 

đ

ã t

n l

c khắ

c ch

ế

, nhưng ba ngườ

i Di

p Khuynh Tư, Di

p Hoàn Sinh và Cẩ

n Nhu công chúa cũng bị

 nhi

t l

c nung cho m

t mày 

đ

ỏ b

ng. Nội tâm bọn họ tràn 

đ

y rung 

đ

ộng, không dám tin tưởng nhìn một màn kinh khủng 

đ

ang phát sinh ở trước mắ

t.

Mạ

c Tà thi triể

n k

 năng này 

đ

ã bao trùm cả

 không gian phong ấ

n, k

 năng chung c

c Viêm Quân Luy

n Ngục trong truy

n thuy

ế

t hiể

n nhiên là uy l

c không phả

i nói chơi.

Th

ế

 nhưng, Mạ

c Tà s

 dụng l

c lượng Tội Ấn và Tội Viêm vô cùng 

đ

c thù, h

ế

t thả

y mọi thứ

đ

u có thể

 khống ch

ế

 tinh vi. Cho dù l

c lượng Tội Ấn và Tội Viêm cườ

đ

đ

ế

n cỡ nào, có l

c sát thương kinh khủng 

đ

ế

n mứ

c nào cũng không thể

 tạ

o thành thương tổn 

đ

ối với 

đ

ồng bạ

n. Giống như 

đ

ám ngườ

i Sở Mộ và Hồn sủng 

đ

ược 

đ

ưa vào không gian riêng bi

t chỉ

 có hi

u quả

 thị

 giác xung kích mà thôi.

Đ

ám ngườ

i Sở Mộ không phả

i chị

u l

c lượng Tội Ấn và Tội Viêm ả

nh hưởng, nhưng Hạ

 Nghi

m Hàn, Tầ

n Dạ

 và Hồn sủng không có d

 dàng th

a nh

n như v

y.

Đ

ây là l

c lượng cấ

đ

ế

 hoàng, th

c l

c dưới quân chủ không có cách nào ngăn cả

n. Bả

n thân Tội Viêm chính là hỏa di

đ

ng cấ

p thứ

 năm, chỉ

 có Bạ

o Băng Thú d

a vào thuộc tính khắ

c ch

ế

 và th

c l

c tương 

đ

ối gầ

n mới tạ

m thờ

i chống 

đ

ỡ 

đ

ược. V

 phầ

n nhữ

ng Hồn sủng khác l

p tứ

c chị

đ

ng Tội Viêm tẩ

y l

.

Tội Viêm 

đ

ốt cháy thân thể

, nhi

đ

ộ không phả

i sinh v

t bình thườ

ng có thể

 chị

đ

ng nổi. Nhữ

ng Hồn sủng phòng ng

 thấ

p l

p tứ

c bị

 thiêu 

đ

ốt thành tro bụi.

Không chỉ

 có như th

ế

, ở trong lĩ

nh v

c hỏa di

m còn có l

c lượng Tội Ấn tồn tạ

i.

Tội Ấn màu ám 

đ

ỏ thầ

n không bi

ế

t quỷ không hay âm thầ

ế

n vào trong thân thể

 Hồn sủng 

đ

ối phương, bắ

đ

u phá hư cơ quan nội tạ

ng, kinh mạ

ch trong ngườ

i chúng nó.

Có thể

 nói Tội Viêm c

c nóng thiêu 

đ

ốt bên ngoài, Tội Ấn phá hư bên trong, hai loạ

i hi

u quả

 k

ế

t hợp lạ

i tạ

o thành cả

m giác thống khổ vượt xa k

năng công kích trăm ngàn lầ

n.

Thanh âm rên rỉ

 trong biể

n l

a Tội Viêm truy

n ra, th

a nh

n l

c lượng này trước tiên chính là Tầ

n Dạ

 - Yêu Linh quân chủ phòng ng

 y

ế

u nhấ

t.

Đ

u Yêu Linh quân chủ 

đ

ang 

đ

ối kháng với Chi

ế

Đ

ình Ô Thú 

đ

ã bị

 l

c lượng hắ

c ám ăn mòn phòng ng

 giả

m xuống trầ

m trọng. Bây giờ

p phả

i Viêm Quân Luy

n Ngục 

đ

ánh tới l

p tứ

c mấ

đ

i năng l

c ngăn cả

n.

T

đ

o Tội Ấn chớp lóe quang mang ám 

đ

ỏ trên ngườ

i Yêu Linh quân chủ, ngay sau 

đ

ó l

c lượng Tội Viêm 

đ

iên cuồng tàn phá cơ thể

đ

ối phương t

trong ra ngoài.

Thân thể

 Yêu Linh quân chủ chỉ

 là máu thị

t, dưới song trọng hi

u quả

 Tội Viêm và Tội Ấn bỗng nhiên tróc ra t

ng mả

ng mả

a như 

đ

đ

á nham thạ

ch.

Cuối cùng Yêu Linh quân chủ cũng hoàn toàn t

 vong, bi

ế

n thành một 

đ

ống tro bụi nám 

đ

en tiêu tán vào trong th

ế

 giới Viêm Quân Luy

n Ngục.

Hai ngườ

i Hạ

 Nghi

m Hàn và Tầ

n Dạ

 hãm sâu vào trong lĩ

nh v

c Viêm Quân Luy

n Ngục kinh khủng chí c

c, vẻ m

đ

c ý lúc trước 

đ

ã bi

ế

n thành cả

m giác sợ hãi tới t

n linh hồn.

Ở trong th

ế

 giới luy

n ngục này, Mạ

c Tà chính là chúa tể

 duy nhấ

t. Cho dù là Bạ

o Băng Thú cũng phả

i ch

ế

t không thể

 nghi ngờ

, lạ

i càng không cầ

n phả

đ

ế

n mấ

đ

u Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong.

Sinh v

t thứ

 hai bị

 Tội Viêm và Tội Ấn hủy di

t chính là Hạ

 Nghi

m Hàn - Bạ

ch Yể

m Ma.

Hạ

 Nghi

m Hàn - Bạ

ch Yể

m Ma vốn 

đ

ã bị

 Bạ

ch Ma Quỷ 

đ

 thương, bây giờ

đ

ối m

t với l

c lượng bá 

đ

o như th

ế

 cũng chỉ

 hữ

u tâm vô l

c. C

u U ma di

m trên ngườ

i nó không có một chút tác dụng, ngược lạ

i cơ thể

 nó 

đ

ã bị

 Tội Ấn dầ

n dầ

n phá hủy.

Một khi l

c lượng Tội Ấn lan tràn ra khắ

p thân thể

, cho dù Hạ

 Nghi

m Hàn - Bạ

ch Yể

m Ma phòng ng

 cườ

ng thị

nh trở lạ

i cũng bị

đ

ánh sụp trong nháy mắ

t.

Thân thể

 Hạ

 Nghi

m Hàn - Bạ

ch Yể

m Ma bỗng nhiên xuấ

t hi

n nhữ

ng v

ế

t nứ

t kỳ dị

, tốc 

đ

ộ Tội Viêm xâm nh

p càng lúc càng nhanh. 

Đ

u Bạ

ch Yể

m Ma thống khổ kêu lên mấ

y ti

ế

ng thê lương, C

u U ma di

m trên ngườ

i hoàn tàn lụi bi

ế

n mấ

t bên trong lĩ

nh v

c Viêm Quân Luy

n Ngục.

"Gi

ế

t tốt! Tiể

u hồ ly, gi

ế

t sạ

ch chúng nó 

đ

i !"

Di

p Hoàn Sinh nhìn thấ

y ngay cả

 Bạ

ch Yể

m Ma quân chủ 

đ

nh phong cũng bị

ế

t không có sứ

c phả

n kháng, nhấ

t thờ

i trong lòng vui vẻ hét lớn.

Đ

ối với tuyể

n thủ b

c thang thứ

 hai thì Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong 

đ

ã là tồn tạ

i không thể

 chi

ế

n thắ

ng, Di

p Hoàn Sinh vốn 

đ

ã không còn hi vọng sống sót rờ

i khỏi nơi này. Nhưng bây giờ

 thấ

y Hồn sủng của hai tên ác nhân kia bị

 tàn sát như th

ế

 mới có cả

m giác vô cùng thống khoái. Tốt nhấ

t là gi

ế

t sạ

ch không còn một mống, ngay cả

 Hạ

 Nghi

m Hàn và Tầ

n Dạ

 cũng 

đ

ốt rụi luôn càng tốt.

Cẩ

n Nhu công chúa nhìn thấ

y Mạ

c Tà thi triể

n ra cườ

đ

i như v

y, trên m

t lộ ra một nụ cườ

t mỏi. Tr

n chi

ế

n này th

 quá gian khổ rồi, Cẩ

n Nhu công chúa chưa bao giờ

đ

ối m

t với 

đ

ch nhân cườ

đ

i cỡ này, hơn nữ

a còn là nguy hiể

m uy hi

ế

đ

ế

n tính mạ

ng, cách 

đ

ây vài giây nàng th

m chí không còn một chút lòng tin.

Lúc này Hạ

 Nghi

m Hàn, Tầ

n Dạ

 và 

đ

ám Hồn sủng rơi vào trong biể

n l

a kinh khủng kia, nàng hiể

n nhiên không có n

đ

iể

m thương hạ

i, trong lòng cũng hi vọng Mạ

c Tà tiêu di

t hai tên ác 

đ

ộc kia.

Ở nơi này, Mạ

c Tà và Sở Mộ oán h

n Hạ

 Nghi

m Hàn sâu nhấ

t, cho nên l

c lượng Viêm Quân Luy

n Ngục t

p trung v

 phía hắ

n nhi

u nhấ

t, Mạ

c Tà tuy

đ

ối không 

đ

 cho tên m

t lạ

nh kia sống khá giả

.

Sau khi gi

ế

t ch

ế

t Hạ

 Nghi

m Hàn - Bạ

ch Yể

m Ma, l

c lượng Tội Ấn và Tội Viêm xuấ

t hi

n ở trên ngườ

i Thị

 Huy

ế

t Phố Lang 

đ

ang nơm nớp lo sợ.

Thị

 Huy

ế

t Phố Lang có thể

 nói là th

c l

c y

ế

u nhấ

đ

ám Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong, cũng không có năng l

đ

c thù giống như Bạ

ch Yể

m Ma và Bạ

o Băng Thú. N

ế

u Mạ

c Tà 

đ

ánh trúng một cái Tội Ấn trả

o cũng có thể

 miể

u sát nó.

Mà bây giờ

 Thị

 Huy

ế

t Phố Lang 

đ

ối m

t với hai loạ

i l

c lượng cấ

đ

ế

 hoàng hành hạ

đ

au khổ, rõ ràng là không thể

 thoát khỏi v

nh t

 vong.

Hạ

 Nghi

m Hàn m

t mày tái nhợt, ánh mắ

t của hắ

đ

ã bị

 luy

n ngục nhuộm 

đ

ỏ. Thị

 Huy

ế

t Phố Lang 

đ

ng ở vị

 trí cách hắ

n không xa, nhưng lúc này hắ

n chỉ

 có thể

 trơ mắ

t nhìn Hồn sủng của mình bị

 Tội Viêm và Tội Ấn 

đ

ốt thành tro bụi.

Cả

m giác thống khổ và hoả

ng sợ làm cho Hạ

 Nghi

m Hàn nổi 

đ

iên, bả

n thân hắ

đ

ang th

a nh

n Viêm Quân Luy

n Ngục 

đ

ốt cháy khổ sở không nói nên lờ

i. N

ế

u không có cấ

p chín hồn giáp và hồn k

 phòng ng

đ

ã mấ

t mạ

 lâu rồi.

"Mạ

c Tà, gi

ế

t ch

ế

t Bạ

o Băng Thú."

Sở Mộ bi

ế

t Hạ

 Nghi

m Hàn tổn thấ

t hai con Hồn sủng 

đ

ã không còn bao nhiêu uy hi

ế

p, hạ

n ch

ế

 Mạ

c Tà chân chính chỉ

 còn lạ

i mỗi Bạ

o Băng Thú.

L

c lượng Viêm Quân Luy

n Ngục không phả

i là vô cùng vô t

n, cho nên dứ

t khoát phả

ế

t ch

ế

t Bạ

o Băng Thú trước khi k

 năng k

ế

t thúc.

Th

c l

c Bạ

o Băng Thú vô cùng ti

ế

p c

n chuẩ

đ

ế

 hoàng, hơn nữ

a còn 

đ

ược Tầ

n Dạ

 dùng hồn k

 cườ

ng hóa, có thể

 nói 

đ

u Băng h

 Hồn sủng chỉ

kém hơn chuẩ

đ

ế

 hoàng một cấ

c v

 phương di

n thân thể

 tố chấ

t.

Th

c l

c Mạ

c Tà 

đ

t tới chín 

đ

oạ

n trung giai, cộng thêm ưu th

ế

 thuộc tính và tốc 

đ

ộ, tổng hợp th

c l

c tương 

đ

ương với mườ

đ

oạ

n - chuẩ

đ

ế

 hoàng. Cho nên th

c l

c bộc phát chân chính cao hơn Bạ

o Băng Thú hai cấ

c, nhưng Bạ

o Băng Thú có Băng thuộc tính khắ

c ch

ế

 và năng l

c trọng sinh

đ

úng là tạ

o thành trở ngạ

i rấ

t lớn 

đ

ối với Mạ

c Tà.

Th

ế

 nhưng, 

đ

ế

 hoàng cuối cùng v

n là 

đ

ế

 hoàng, trước kia là vì Hủy Phong Tinh Linh thi triể

n k

 năng sát thương phạ

m vi lớn áp ch

ế

 Mạ

c Tà 

đ

ủ mọi m

t. N

ế

u không, Bạ

o Băng Thú không thể

 nào kiên trì 

đ

ối kháng với Mạ

c Tà lâu như v

y.

Hi

n tạ

i thân thể

 Bạ

o Băng Thú rơi vào trong lĩ

nh v

c luy

n ngục nóng r

c li

n bị

 hạ

n ch

ế

 ngược lạ

i, năng l

c trọng sinh rõ ràng là ch

m chạ

p hơn rấ

t nhi

u.

Nhìn thấ

y Bạ

o Băng Thú liên tục th

a nh

n biể

n l

a luy

n ngục tàn phá, Tầ

n Dạ

 v

n nở nụ cườ

 tin, cao giọng nói:

"Coi như là k

 năng này cũng không thể

ế

t ch

ế

t Bạ

o Băng Thú của ta."

Th

t ra trong lòng Tầ

n Dạ

 rấ

t là mi

n cưỡng, bởi vì hắ

ế

t Băng Nguyên Phục Sinh không phả

i là k

 năng hồi sinh chân chính.

S

 dụng Băng Nguyên Phục Sinh phả

i trả

 giá bằ

ng vi

c hi sinh l

c phòng ng

, n

ế

u g

p phả

i công kích quá mứ

c mãnh li

t sẽ thông qua tan rã thân thể

nhằ

t tiêu l

c công kích.

Nói cách khác, 

đ

ó không phả

i là k

 năng hồi sinh, n

ế

u như 

đ

ối phương bi

ế

t rõ 

đ

đ

iể

m của k

 năng này thì vi

c phá giả

i vô cùng d

 dàng.

Đ

ế

n lúc nào 

đ

ó, một khi Bạ

o Băng Thú tan rã thân thể

 v

n bị

 công kích không ng

ng sẽ nh

n lấ

y thương tổn rấ

t lớn.

"Thì ra là như th

ế

đ

ây là một k

 năng lấ

y nhu thắ

ng cương, khó trách có thể

 liên tục trọng sinh, t

a như gi

ế

t không ch

ế

t. Ha hả

 !"

Ly lão nhi lúc này mới b

ng tỉ

nh 

đ

i ngộ.

Nhìn thấ

y thân thể

 Bạ

o Băng Thú 

đ

ang dầ

n dầ

n tan rã, Sở Mộ rốt cuộc nh

n ra vấ

đ

. Trước 

đ

ó suy nghĩ

 mãi v

n không hiể

u tạ

i sao công kích bao nhiêu lầ

n cũng không có hi

u quả

đ

ối với Bạ

o Băng Thú, hắ

n còn tưởng rằ

ng Bạ

o Băng Thú quả

 th

t có năng l

c trọng sinh vô hạ

n.

Nhưng lúc này hắ

đ

ã nh

n ra chi ti

ế

t ẩ

n giấ

u trong 

đ

ó.

Bạ

o Băng Thú không phả

i là hồi sinh, mà mỗi lầ

n Mạ

c Tà phát 

đ

ộng công kích c

c mạ

nh thì sinh v

t này t

đ

ộng giả

i tán thân thể

 của mình.

Chuy

n này giống như là 

đ

ống cát, dùng nắ

đ

m quy

n công kích chỉ

 có thể

đ

ánh tan 

đ

ống cát, nhưng tính tổng thể

 không h

 bị

 thương tổn.

"Mạ

c Tà, gi

ế

t nó 

đ

i !"

Sau khi hiể

u rõ huy

n bí trong 

đ

ó, Sở Mộ nở nụ cườ

i vui vẻ, dùng hồn ni

m nói với Mạ

c Tà.

Hi

n tạ

đ

ã nh

n ra h

ế

t thả

y vấ

đ

, giả

i quy

ế

t Bạ

o Băng Thú quả

 th

c là 

đ

ơn giả

n như trở bàn tay.

"Ngao ô ô ô !"

Mạ

c Tà bị

 Bạ

o Băng Thú dây dưa nãy giờ

đ

ã sớm chán nả

n lắ

m rồi, l

p tứ

c nổi gi

n gào thét, bốn chân tụ l

c nhào tới.

Chín cái Tội Ấn Vĩ

 duỗi dài ra, nhanh chóng cuốn lấ

y thân thể

 Bạ

o Băng Thú.

L

c lượng C

u Vĩ

 của 

Đ

ọa Lạ

c Viêm Quân hiể

n nhiên là cườ

đ

i hơn trước rấ

t nhi

u, Mạ

c Tà s

 dụng chúng nó như chín sợi xích khóa ch

t Bạ

o Băng Thú vào giữ

a.

Nhữ

ng khe hở còn sót lạ

đ

ược Mạ

c Tà buông thả

 Tội Ấn khép kín lạ

i, cứ

 như th

ế

 Bạ

o Băng Thú bị

 vây khốn ở trong C

u Vĩ

a như nằ

m trong một cái lò nung nóng r

c.

"Ngao ô ô ô ô ô ~!"

Mạ

c Tà gào thét một tràng vang dội, nhấ

t thờ

i chín cái 

đ

uôi thả

 ra vô số 

đ

óa hoa Tội Ấn xâm nh

p vào trong cơ thể

 Bạ

o Băng Thú ti

ế

n hành phá hủy.

Bạ

o Băng Thú 

đ

ã không còn cách nào tan rã hay né tránh, chỉ

 có thể

đ

c cho l

c lượng Tội Ấn thiêu 

đ

ốt thân thể

 của mình.

Lúc này Tầ

n Dạ

 không còn cườ

đ

ược nữ

a, da m

t hắ

n khẽ co gi

t mấ

y cái rồi t

 chuyể

n sang một màu tím tái quỷ dị

.

Chương 572 : Giết Tần Dạ

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Sưu Tầm

"Cuối cùng cũng ch

ế

t !"

Bạ

o Băng Thú không có cách nào phân giả

i thân thể

, Tội Ấn và Tội Viêm 

đ

ồng thờ

ế

n hành tàn phá. Rốt cuộc Bạ

o Băng Thú chị

u không nổi hỏa nhi

t kinh khủng của Viêm Quân Luy

n Ngục dầ

n dầ

n tan rã rồi bốc hơi, ngay cả

 linh hồn cũng bị

 thiêu 

đ

ốt hình thầ

n câu di

t.

Linh hồn Tầ

n Dạ

 lạ

i bị

 thương tổn, 

đ

ây 

đ

ã là hồn thứ

 ba bị

 thương, lúc này cả

 ngườ

i hắ

n suy y

ế

u tới c

đ

iể

m, hai chân vô l

c quỳ xuống m

đ

t thở hồng hộc giống như chó nhà có tang.

Viêm Quân Luy

n Ngục v

n chưa k

ế

t thúc sau khi Bạ

o Băng Thú t

 vong, Mạ

c Tà khống ch

ế

 l

c lượng Tội Ấn và Tội Viêm chuyể

n hướng sang công kích hai con Hồn sủng còn sót lạ

i.

"Vù vù vù vù vù !”

Vô số Hỏa long giương nanh múa vuốt ở trong luy

n ngục, hàng loạ

đ

óa hoa Tội Ấn nở rộ tràn 

đ

y khí tứ

c t

 vong. Th

m chí l

c lượng 

đ

ế

 hoàng bá

đ

o bắ

đ

u phá hủy không gian phong ấ

n, k

ế

t cấ

u phong ấ

n càng lúc càng y

ế

u ớt.

"Thi

ế

u chủ, bả

o Mạ

c Tà ng

ng Viêm Quân Luy

n Ngục, mau lên !"

Vào lúc này thanh âm Ly lão nhi 

đ

ột nhiên truy

n vào trong tai Sở Mộ.

"Vì sao?"

Sở Mộ nghi ho

c hỏi lạ

i, thông qua k

 năng Viêm Quân Luy

n Ngục gi

ế

t sạ

ch 

đ

ch nhân không phả

i là giả

m công bớt vi

c hay sao?

"Lúc trước ta 

đ

ã nói với ngươi rồi, 

đ

ây là một cái song trọng phong ấ

n, phong ấ

n thứ

 hai thành l

p phía dưới phong ấ

n thứ

 nhấ

t. Tiể

u hồ ly của ngươi s

 dụng năng l

c Bài Tr

 Phong Ấn, thi triể

n l

c lượng Tội Ấn 

đ

ã gây ra ả

nh hưởng 

đ

ối với phong ấ

n phía dưới. Ta có cả

m giác phong ấ

n phía dưới lỏng lẽo lắ

m rồi, n

ế

u như sinh v

đ

ó chạ

y thoát ra ngoài, sợ rằ

ng tiể

u hồ ly của ngươi cũng không phả

i là 

đ

ối thủ."

Ly lão nhi vội vàng nói.

Trong lòng Sở Mộ thấ

t kinh hồn vía, không nghĩ

 tới phía dưới Huy

ế

t Thú t

ế

đ

àn còn có một sinh v

t kinh khủng hơn tồn tạ

i.

Sở Mộ nhìn lướt qua Tầ

n Dạ

 và Hạ

 Nghi

m Hàn 

đ

ang th

a nh

đ

au khổ tột cùng, trả

i qua Viêm Quân Luy

n Ngục tẩ

y l

, hai ngườ

i này 

đ

ã bị

 thương n

ng chỉ

 còn dư lạ

i hai con Hồn sủng không có bao nhiêu tính uy hi

ế

p.

Sở Mộ l

p tứ

c ra l

nh cho Mạ

c Tà thu hồi k

 năng Viêm Quân Luy

n Ngục.

"Ngao ô ô ô !"

Tội Viêm trong mắ

t Mạ

c Tà dầ

n dầ

n mờ

 nhạ

t, tấ

t cả

 Tội Ấn chầ

m ch

m lùi v

 khắ

c lên thân thể

 Mạ

c Tà. Biể

n l

a dày 

đ

c theo 

đ

ó tả

đ

i lưu lạ

i mùi vị

khét lẹt thoang thoả

ng trong không khí.

Sau khi lĩ

nh v

c luy

n ngục màu ám 

đ

ỏ giả

i tán, tinh thầ

n tấ

t cả

 mọi ngườ

i v

n còn ở trong ả

o giác rung 

đ

ộng vô cùng, cho 

đ

ế

n khi không gian phong ấ

n trở v

 yên tĩ

nh mới t

 khôi phục như cũ.

"K

ế

t thúc sao?"

Thầ

n sắ

c Cẩ

n Nhu công chúa như mộng như tỉ

nh, ánh mắ

t mang theo vài phầ

n mờ

 mị

t nhìn tới Mạ

c Tà.

Nội tâm Di

p Hoàn Sinh rung 

đ

ộng th

t lâu không thể

 nào bình tĩ

nh xuống, 

đ

ây là lầ

đ

u tiên hắ

n cả

m thụ l

c lượng cấ

đ

ế

 hoàng khoả

ng cách gầ

n như v

y. Loạ

i l

c lượng này khi

ế

n cho lòng ngườ

i kinh hãi không gì sánh nổi, 

đ

ồng thờ

i lạ

i càng kích thích nội tâm Di

p Hoàn Sinh nhấ

c lên t

đ

ợt sóng gió cuồn cuộn. Bởi vì tr

đ

ánh lầ

n này 

đ

ã thúc 

đ

y khát vọng tăng cườ

ng th

c l

c trong lòng hắ

n.

Bả

n thân Sở Mộ cũng bị

 Viêm Quân Luy

n Ngục làm cho chấ

đ

ộng không dứ

t, cấ

đ

ế

 hoàng và cấ

p quân chủ chênh l

ch không chỉ

 trên phương di

n l

c lượng thuầ

n túy, ngay cả

 phòng ng

, thuộc tính, thể

 chấ

t …v…v cũng khác bi

t rấ

t lớn. Hơn nữ

a, Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng còn có năng l

đ

c thù rấ

t khó phán 

đ

oán uy l

c chân chính.

"Vù vù vù !"

Trên ngườ

i Mạ

c Tà lạ

i dâng lên ngọn l

a Tội Viêm, năng lượng màu ám 

đ

ỏ làm cho thân ả

nh Mạ

c Tà càng thêm tà dị

 và 

đ

áng sợ.

Mỗi lầ

n Mạ

c Tà 

đ

i tới một bước, dưới chân sẽ có 

đ

óa hoa Tội Viêm xông lên nâng 

đ

ỡ cách m

đ

t vài phân, tư th

ế

 uy phong l

m l

m, khí phách hơn ngườ

i. 

Đ

ối m

t với hai con Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong bị

 Viêm Quân Luy

n Ngục hành hạ

 thê thả

m tạ

o thành hai cả

nh tượng hoàn toàn trái ngược. Khí th

ế

 uy nghiêm của một 

đ

i Hồ Quân bày ra vô cùng nhuầ

n nhuy

n.

Mạ

c Tà ch

m rãi 

đ

đ

ế

n trước m

t Hoàng Kim Tà Trùng, sinh m

nh l

c sinh v

t này c

c kỳ ương ngạ

nh, cho 

đ

ế

n bây giờ

 v

n còn 

đ

ang cố gắ

ng chống

đ

ỡ thân thể

đ

ng lên. Viêm Quân Luy

n Ngục thả

 ra l

c lượng Tội Viêm và Tội Ấn không có t

p trung công kích, vì th

ế

 nó mới còn sống sót tới t

n bây giờ

.

Nhưng mà lúc này Hoàng Kim Tà Trùng không còn khả

 năng 

đ

ối m

t với Thấ

t Tội Hồ - 

Đ

ọa Lạ

c Viêm Quân.

Nó chỉ

 là loài bò sát nhỏ nhoi ngay cả

 năng l

c chống c

 cũng không có, Mạ

c Tà dùng 

đ

uôi ch

m rãi cuốn lên.

Chín cái 

đ

uôi, mỗi một cái 

đ

u có l

c lượng Tội Ấn, chín 

đ

o Tội Ấn thẩ

m thấ

u vào trong thân thể

 Hoàng Kim Tà Trùng không h

 có chút l

c cả

n.

Tầ

n Dạ

 ngã quỵ trên m

đ

t, c

p mắ

t giăng 

đ

y tia máu, lúc này hắ

n chỉ

 có thể

 trơ mắ

t nhìn Hoàng Kim Tà Trùng bị

 Tội Ấn phá hủy tính mạ

ng chút một.

"Ta … ta là … ta là con của Hồn Minh Th

p Lục Tuy

t - Tầ

n Vũ, ngươi có … có thể

ế

t sạ

ch Hồn sủng … sủng của ta. Nhưng không thể

ế

t ta, n

ế

u không bằ

ng hữ

u của ngươi, thân nhân của ngươi, còn có nhữ

ng ngườ

i quan h

 với ngươi… chắ

c chắ

n chôn cùng."

Tầ

n Dạ

 cắ

n răng, cố gắ

đ

è xuống cả

m giác khuấ

t nhục tìm cách uy hi

ế

p.

Nghe thấ

y Tầ

n Dạ

 nói câu này, Cẩ

n Nhu công chúa khẽ cau mày rơi vào trầ

m tư. Nàng vốn hiể

u rấ

t rõ thể

 ch

ế

 của Hồn Minh, 

đ

a vị

 Th

p Lục Tuy

t tương 

đ

ối cao, trong tay nắ

m giữ

đ

ông 

đ

đ

a giới, th

m chí có quy

n sinh sát rấ

t lớn.

"Công chúa, Th

p Lục Tuy

t - Tầ

n Vũ là ai?"

Sở Mộ nhìn thoáng qua Cẩ

n Nhu công chúa, mở mi

ng hỏi.

"Thể

 h

 Hồn Minh không giống với Yể

m Ma cung hay Hồn 

Đ

n chúng ta. Bọn họ chỉ

 có chứ

c vị

 không có danh hi

u, phân bố quy

n l

c và 

đ

a vị

 chủ y

ế

u là: Nhấ

t Chủ, Nhị

 Cơ, Tứ

 Hùng, Bát Hoang, Th

p Lục Tuy

t. Th

c l

c của nhữ

ng ngườ

i này xem như là 

đ

ng trên 

đ

nh lĩ

nh v

c nhân loạ

i chúng ta, khống ch

ế

 Hồn sủng cườ

đ

đ

ế

n mứ

c không thể

 tưởng tượng nổi. Tính toán 

đ

ơn giả

 góc 

đ

ộ th

c l

c thì th

c l

c Th

p Lục Tuy

t mạ

nh hơn nguyên lão chúng ta một chút."

Giọng nói Cẩ

n Nhu công chúa trở nên vô cùng trầ

m thấ

p.

"Còn mạ

nh hơn nguyên lão?"

Trong lòng Sở Mộ tương 

đ

ối kinh ngạ

c, nhớ là Ly lão nhi t

ng nói với mình nguyên lão nhấ

đ

nh có Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng 

đ

nh phong, th

c l

c cũng nằ

m trong hàng ngũ tối cườ

ng trong th

ế

 giới nhân loạ

i. Cứ

 suy nghĩ

 như v

y, cho dù th

c l

c Th

p Lục Tuy

t không vượt qua cấ

đ

ế

 hoàng, nhưng sợ rằ

ng số lượng Hồn sủng 

đ

ế

 hoàng 

đ

nh phong không chỉ

 có một con.

"Bi

ế

t là tốt rồi, thanh niên 

đ

ồng lứ

a tranh 

đ

u ngay cả

 phụ thân ta cũng không có cách nào ra m

t truy cứ

u. Nhưng n

ế

u như các ngươi gi

ế

t ta, cho dù ngươi là công chúa, thi

ế

u chủ gì gì 

đ

ó cũng mang lấ

y tai họa sát thân."

Tầ

n Dạ

 là ngườ

i thông minh, sau khi uy hi

ế

c ti

ế

p lấ

y ra thân ph

n thanh niên 

đ

ồng lứ

a tranh 

đ

đ

 cho 

đ

ối phương lưu lạ

i một con 

đ

ườ

ng sống. N

ế

u không, lầ

n này Tầ

n Dạ

 kh

đ

nh là ch

ế

t chắ

c rồi.

Tầ

n Dạ

 cố ý quan sát thầ

n sắ

c Sở Mộ, phát hi

n Sở Mộ có vẻ do d

 thì trong lòng m

ng thầ

m. Chỉ

 cầ

n lầ

n này sống sót rờ

i khỏi nơi này, hắ

n sẽ v

n dụng h

ế

t thả

y l

c lượng Hồn Minh r

a mối nhục ngày hôm nay.

"Công chúa, ta có thể

 tin tưởng ngươi không?"

Sở Mộ quay 

đ

u lạ

i hỏi.

"Ngươi cả

m thấ

y th

ế

 nào?"

Cẩ

n Nhu công chúa t

a hồ hiể

đ

ược ý tứ

 Sở Mộ, khóe mắ

t hơi cong lạ

i hiể

n lộ ý cườ

i nhàn nhạ

t.

Sở Mộ g

đ

u, thân thể

 chợt nghiêng tới tr

c ti

ế

p bay tới vị

 trí Hạ

 Nghi

m Hàn.

Tầ

n Dạ

 thấ

y Sở Mộ rờ

i khỏi, tả

đ

á trong lòng nhấ

t thờ

i rơi xuống. 

Đ

ồng thờ

i cườ

i nhạ

o lòng dạ

 Sở Mộ không 

đ

ủ 

đ

ộc ác, 

đ

ổi lạ

i là hắ

n, cho dù 

đ

ối phương là ai cũng dứ

t khoát gi

ế

t ch

ế

t di

 h

u hoạ

n. Cho dù là nhi t

 Minh Chủ hay cháu chắ

t Thiên Hạ

 vương tọa – Lê Hồng cũng v

y.

Nhưng mà Tầ

n Dạ

 còn chưa kị

p k

ế

t thúc nụ cườ

i bỗng nhiên cả

m giác hình như có thứ

 gì 

đ

ó bò tới chỗ hắ

n.

Tầ

n Dạ

 vội vàng cúi 

đ

u nhìn xuống, l

p tứ

c phát hi

n ch

ế

t lúc nào 

đ

ã có một 

đ

ống Tội Ấn màu ám 

đ

ỏ lan tới chỗ hắ

n, men theo bàn chân lan tràn 

đ

ế

n phầ

n bụng, sau 

đ

ó 

đ

ế

n cổ họng, cuối cùng là 

đ

nh 

đ

u...

Chương 573 : Đó là vận mệnh!

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Sưu Tầm

Tầ

n Dạ

 cứ

ng ngườ

i lạ

i, c

p mắ

t nổi 

đ

y gân máu ngó ch

ng Sở Mộ, dùng thanh âm tứ

c gi

n quát lớn:

"Sở Mộ, ngươi dám gi

ế

t ta sao? Ngươi…”

"Ầm !"

Tầ

n Dạ

 còn chưa nói xong, Tội Ấn 

đ

ã tàn phá thân thể

 hắ

n rồi nổ tung, nhấ

t thờ

i máu thị

t bay ngang, nội tạ

ng văng tung tóe tạ

o thành cả

nh tượng c

c kỳ kinh khủng.

Tầ

n Dạ

 vong quá mứ

c thê thả

m, th

 là 

đ

úng với ý nghĩ

a ch

ế

t không toàn thây.

Tầ

n Dạ

 vốn không bi

ế

t Sở Mộ thù h

n Hồn Minh sâu t

n xương tủy. Không nhữ

ng bởi vì quan h

 tới phụ thân, 

đ

ng nói là b

y r

p trong phong ấ

n xém chút nữ

a gi

ế

t ch

ế

t cả

đ

ội ngũ của hắ

n. Cho dù là bị

 Th

p Lục Tuy

t - Tầ

n Vũ bi

ế

đ

ược s

 tình ti

ế

n hành truy sát, Sở Mộ v

n kiên quy

ế

ế

t ch

ế

t Tầ

n Dạ

, bả

n thân hắ

n không phả

i là ngườ

i tâm t

 thủ nhuy

n.

Thi thể

 Tầ

n Dạ

 bị

 Tội Ấn phá nát, t

 trạ

ng khi

ế

n cho ngườ

i xem sởn tóc gáy, nhấ

t là 

đ

ối với Hạ

 Nghi

m Hàn lạ

i càng sợ hãi cùng c

c.

"Công kích... công kích bọn họ... mau… mau mau công kích bọn họ cho ta."

Hạ

 Nghi

m Hàn ý thứ

đ

ược Sở Mộ và Mạ

c Tà 

đ

ang chạ

y tới l

p tứ

c nổi 

đ

iên hét lên.

Hạ

 Nghi

m Hàn chỉ

 còn lạ

i một con Hồn sủng cuối cùng, 

đ

u Hủy Phong Tinh Linh này vội vàng ni

m Phong h

 chú ngữ

 phóng ra một luồng Hủy Phong cấ

p mườ

đ

ánh tới Sở Mộ.

Hủy Phong mờ

 mị

đ

ục ngầ

u t

a như hung hãn không gì cả

n nổi, nhưng mỗi một lầ

n lướt qua 

đ

u bị

 Mạ

c Tà dùng 

đ

uôi tr

c ti

ế

đ

ánh tan. Sau 

đ

ó k

năng Phong h

 cấ

p mườ

i tan thành mây khói.

Ánh mắ

t Mạ

c Tà sắ

c lạ

nh nhìn vào Hạ

 Nghi

m Hàn, nó cũng không nóng nả

y hành 

đ

ộng, chỉ

 l

ng l

đ

i theo sau lưng Sở Mộ ti

ế

n tới Hạ

 Nghi

m Hàn.

"Nguy

t Quang Hồ cuối cùng v

n là Nguy

t Quang Hồ, vĩ

nh vi

n không thể

 nào là 

đ

ối thủ của Bạ

ch Yể

m Ma, con ki

ế

n cườ

ng thị

nh trở lạ

i, cường tráng th

ế

 nào cũng sẽ bị

 sư t

m ch

ế

t d

 dàng."

Sở Mộ dùng chấ

t giọng trầ

m thấ

p nói với Hạ

 Nghi

m Hàn.

Nhữ

ng lờ

i này là Hạ

 Nghi

m Hàn nói với Sở Mộ cách 

đ

ây rấ

t lâu, Sở Mộ nhớ rõ t

ng câu t

ng chữ

đ

ồng thờ

i theo 

đ

ó ghi khắ

c thù h

n vào sâu trong lòng mình.

Khi 

đ

ó Hạ

 Nghi

m Hàn không bi

ế

t Mạ

c Tà là Hồn sủng liên tục dị

ế

n, khi 

đ

ó Hạ

 Nghi

m Hàn chính là 

đ

i nhân v

t cao cao tạ

i thượng, có thể

 tùy ý quy

ế

đ

nh sinh t

 của Sở Mộ.

Còn Sở Mộ thờ

i thờ

i khắ

c khắ

c lâm vào 

đ

u tranh sinh t

, chị

đ

ng tinh thầ

n và linh hồn tàn phá nhưng hắ

n chưa bao giờ

 bỏ tín ni

m của mình. Không chỉ

 là vì phụ thân, mà hắ

đ

ã t

ng hạ

 lờ

i th

 thoát khỏi bị

 khống ch

ế

 v

nh, sau 

đ

ó rả

o bước ti

ế

n lên con 

đ

ườ

ng cườ

ng giả

.

Thờ

i khắ

c này rốt cuộc cũng 

đ

ế

n, so sánh với mấ

y năm trước, thân ph

n Sở Mộ và Hạ

 Nghi

m Hàn hoàn toàn thay 

đ

ổi, lúc này Sở Mộ chuyể

n sang nắ

m giữ

 v

nh Hạ

 Nghi

m Hàn.

Mạ

c Tà phóng tới ti

ế

p c

n Hủy Phong Tinh Linh, cho dù Hủy Phong Tinh Linh dốc toàn l

c buông thả

 k

 năng v

n không thể

 ngăn cả

n nổi Mạ

c Tà.

V

n là C

u Vĩ

 quấ

n lấ

y Hủy Phong Tinh Linh, bây giờ

đ

ã không còn Bạ

o Băng Thú tồn tạ

i, Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong không có khả

 năng phả

n kháng Thấ

t Tội Hồ - 

Đ

ọa Lạ

c Viêm Quân.

"Bây giờ

 … là ai nắ

m giữ

 sinh t

 của ai?"

Sở Mộ bình tĩ

nh nhìn xuống Hạ

 Nghi

m Hàn 

đ

ang quỳ rạ

p dưới 

đ

t, ch

m rãi nói.

Tội Viêm nhanh chóng dung nh

p vào chín cái Tội Ấn Vĩ

, Hủy Phong Tinh Linh không có cách nào nhúc nhích, bắ

t buộc phả

i th

a nh

n Tội Viêm hành hạ

đ

au khổ.

Mà lúc này Hạ

 Nghi

m Hàn biể

u hi

n không khác gì Hủy Phong Tinh Linh. M

c dù hắ

n không bị

 công kích, nhưng mà linh hồn không ng

ng thương tổn khi

ế

n cho hắ

đ

au 

đ

ớn sống 

đ

i ch

ế

t lạ

i mấ

y lầ

n, hai tay bóp ch

t cổ họng t

a như muốn t

 nhưng không 

đ

ủ sứ

c, gân xanh giăng 

đ

y trên m

t, hai tròng mắ

t lồi lên bộ dạ

ng c

c kỳ khủng khi

ế

p.

Chốc lát sau Hủy Phong Tinh Linh dầ

n dầ

n thở ra một hơi cuối cùng.

Theo 

đ

ó thân thể

 Hủy Phong Tinh Linh cũng bi

ế

n thành tro bụi, Hạ

 Nghi

m Hàn cả

m thụ thống khổ càng sâu, th

ế

 nhưng tâm trạ

ng sỉ

 nhục quỳ rạ

p trước m

t Sở Mộ mới th

 khi

ế

n cho Hạ

 Nghi

m Hàn không thể

 chị

u nổi.

Đ

úng như lờ

i Sở Mộ nói, bây giờ

đ

ế

n tột cùng là ai nắ

m giữ

 sinh t

 của ai? V

nh vốn không thể

 nắ

m bắ

t, chuyể

n cơ trùng trùng, t

 xưa 

đ

ế

n nay xoay một vòng ngược lạ

 nô l

ế

n thành cũng 

đ

ã có không ít ví dụ.

Thờ

đ

iể

m tạ

i Yể

m Ma cung và Tù 

đ

o, t

đ

đ

ế

n cuối Sở Mộ chỉ

 có thể

 nh

n nhục cầ

đ

ược sinh tồn trên tay Hạ

 Nghi

m Hàn. Nhưng t

 lúc rờ

i khỏi nơi 

đ

ó, Sở Mộ t

 một thi

ế

u niên nhu nhược tôi luy

n thành thanh niên tín ni

m vữ

ng vàng như núi, sau 

đ

ó 

đ

oạ

t lạ

i quy

đ

nh 

đ

oạ

t v

nh của mình.

"

Đ

áng gi

n... 

đ

áng gi

n... k

ế

t quả

 vốn không phả

i như v

y! K

ế

t quả

 tuy

đ

ối không thể

 nào như v

y..."

Hạ

 Nghi

m Hàn gằ

n giọng nói.

Sỉ

 nhục, thấ

t bạ

i, s

 th

t này khó thể

ế

p nh

n. Nhấ

t là cả

m giác thua trên tay một kẻ vốn có thể

 bóp ch

ế

t như con ki

ế

n hôi. Hắ

n lạ

i càng tứ

c gi

n lúc ban 

đ

u t

 cao t

đ

i không thèm 

đ

t tên thanh niên này vào trong mắ

t. Sau 

đ

ó h

ế

t thả

y mọi chuy

 thúc 

đ

y d

đ

ế

n h

u quả

 ngày hôm nay, nói th

t ra ngườ

i có tội lớn nhấ

t chính là bả

n thân hắ

n.

"V

nh của ta vốn nằ

m trong tay của ta, mà ngươi t

đ

đ

ế

n cuối chỉ

 là một tả

đ

á nho nhỏ trên 

đ

ườ

ng ta trở thành cườ

ng giả

 mà thôi !"

Thanh âm Sở Mộ bình tĩ

nh nói với Hạ

 Nghi

m Hàn.

Giờ

 phút này, thù h

n trong nội tâm Sở Mộ 

đ

ã giả

đ

i không ít, bởi vì Sở Mộ bi

ế

ế

u không có Hạ

 Nghi

m Hàn bứ

c bách có lẽ chính mình cũng không thể

 phát triể

n nhanh như v

y. M

c dù Sở Mộ bi

ế

t trong th

ế

 giới Hồn sủng mị

t mờ

, mình v

n như cũ là một hạ

t cát nhỏ bé tới c

đ

iể

m, nhưng th

t ra thành quả

 hắ

n thu hoạ

ch lớn nhấ

t chính là ni

m tin và mục tiêu phấ

đ

u. Ít nhấ

t cho tới bây giờ

, Sở Mộ nhấ

đ

nh sẽ vô cùng hối h

ế

u ngày 

đ

ó không có dũng khí 

đ

ối kháng Hạ

 Nghi

m Hàn giành lạ

i tôn nghiêm. Hắ

ế

t rõ mình v

n còn rấ

t y

ế

u ớt, quãng 

đ

ườ

ng phía trước còn rấ

t xa, nhưng hắ

n chưa bao giờ

 tràn ng

 tin như lúc này.

"Ngươi… không có … tư cách giáo huấ

n ta. Cho dù ngươi có thể

ế

t ta thì th

ế

 nào? Cũng chỉ

 là nhấ

t thờ

i may mắ

n mà thôi. N

ế

u như không có Hồn sủng liên tục dị

ế

n, ngươi th

m chí còn thua một con chó. Ta 

đ

ây có thể

m ch

ế

t ngươi bấ

t cứ

 lúc nào."

C

p mắ

t Hạ

 Nghi

m Hàn ngó ch

ng Sở Mộ, trong 

đ

ó tràn 

đ

y tứ

c gi

n oán h

n không cam lòng.

Sở Mộ không thể

 không th

a nh

n, h

ế

t thả

y nhữ

ng thay 

đ

ổi chung quanh mình hoàn toàn là d

a vào Mạ

c Tà.

Đ

ồng thờ

i Sở Mộ cũng th

a nh

n mình là ngườ

i vô cùng may mắ

n.

Nhưng mà Sở Mộ chưa t

ng chủ quan thả

 lỏng tâm tư vì Mạ

c Tà là Hồn sủng liên tục dị

ế

n, hơn nữ

a hắ

n lạ

i càng quy

ế

t tâm trở nên mạ

nh mẽ hơn.

Sở Mộ 

đ

úng là nh

đ

ược kỳ ngộ thay 

đ

ổi v

nh, nhưng một phầ

n lớn trong 

đ

ó là do hắ

n cố gắ

ng, kiên trì, nh

n nhị

n rồi cuối cùng mới có thể

 nắ

m lấ

y kỳ ngộ.

Ngoạ

 thờ

i gian hôn mê bấ

t tỉ

nh ra, Sở Mộ tu luy

n cả

đ

êm, ban ngày chi

ế

đ

u liên miên bấ

t tuy

t. Thành trì phồn hoa, nào là tiêu khiể

n, nghỉ

 ngơi an nhàn, bao nhiêu thú vui của nhân sinh … Sở Mộ 

đ

u bỏ qua h

ế

t, trong thiên hạ

 có vô số 

đ

a phương an toàn, t

 phát triể

n. Th

ế

 nhưng Sở Mộ vĩ

nh vi

n l

a chọn Mê giới nguy hiể

m.

Cho dù là rờ

i khỏi Hằ

ng Hả

i, Sở Mộ chưa bao giờ

đ

ình chỉ

 chi

ế

đ

u, rèn luy

n chính mình, cũng không cho phép ngọn l

a tín ni

đ

u d

p tắ

t một giây n

a khắ

c.

Hôm nay có thể

 nắ

m giữ

 sinh t

 Hạ

 Nghi

m Hàn, Sở Mộ chắ

c chắ

n có tâm tình vui sướng nhưng tuy

đ

ối không phả

i là may mắ

n. Bởi vì hắ

n luôn tin tưởng chỉ

 cầ

n mình không ch

ế

t, sau này sẽ có một ngày Hạ

 Nghi

m Hàn nằ

m gục dưới chân mình. Ngườ

i như hắ

n vốn không xứ

ng làm 

đ

ch nhân của mình.

Hạ

 Nghi

m Hàn tham lam, tàn 

đ

ộc, bởi vì thù h

n, bởi vì ghen tị

, bởi vì kiêu ngạ

o hoàn toàn mê muội chính hắ

n. Cho nên hắ

n mới thích 

đ

ùa bỡn quỷ k

ế

, không t

p trung vào rèn luy

n tăng cườ

ng th

c l

c, hắ

n không hiể

đ

ược ý nghĩ

a của cườ

ng giả

 chân chính. Trong 

đ

ó tín ni

m và nỗ l

c phấ

đ

u chính là hai nguyên nhân quan trọng nhấ

t. Vốn là Hạ

 Nghi

m Hàn có 

đ

a vị

 tương 

đ

ối cao tạ

i Yể

m Ma cung, bối ph

đ

ã nằ

m trong hàng ngũ trung niên, nhưng mà th

c l

c Tầ

n Dạ

 trong nhóm thanh niên 

đ

ồng lứ

a còn mạ

nh hơn hắ

n. N

ế

u như hắ

n hiể

đ

ược ý nghĩ

a của th

c l

c, hiể

đ

ược cách khiêu chi

ế

n bả

n thân, với một nhân v

t danh hi

u tới gầ

n cấ

p mườ

i không thể

 nào y

ế

u ớt như hắ

n. N

ế

u như hắ

đ

đ

úng phương hướng, cho dù Mạ

c Tà hoàn thành dị

ế

n cũng không phả

i là 

đ

ối thủ của hắ

n, mà Sở Mộ cũng vô pháp chống 

đ

ỡ. Nhưng mà… tới t

n lúc này hắ

n v

n không nh

n ra mình sai lầ

m ở chỗ nào.

Đ

ối với loạ

i ngườ

i không hiể

u rõ bả

n chấ

t cườ

ng giả

, cho dù hao phí bao nhiêu ti

n của, s

 dụng bao nhiêu 

đ

an dược, trong tay nắ

m giữ

 cả

đ

ống hồn trang … cuối cùng chỉ

 là ph

ế

 v

t trong mắ

t cườ

ng giả

 chân chính, không 

đ

áng một 

đ

ồng.

"Ngươi 

đ

ã không có tư cách làm 

đ

ch nhân của ta.”

Sở Mộ bình thả

n xoay ngườ

i, hạ

 chỉ

 l

nh 

đ

ối với Mạ

c Tà.

Hạ

 Nghi

m Hàn phả

i ch

ế

t, Sở Mộ sẽ không 

đ

 cho hắ

n có cơ hội sống sót.

Ánh mắ

t Mạ

c Tà lạ

nh như băng, Sở Mộ chán ghét Hạ

 Nghi

m Hàn nhân cách hèn mọn cũng 

đ

ã tiêu tán rồi. Nhưng mà nội tâm Mạ

c Tà chồng chấ

t tứ

c gi

n không thể

 nào hóa giả

i d

 dàng như v

y.

Mạ

c Tà giơ móng vuốt lên, dầ

n dầ

n ngưng tụ một 

đ

oàn Tội Viêm.

Hạ

 Nghi

m Hàn nhìn chằ

m chằ

m vào Mạ

c Tà, hai mắ

t long lên sòng sọc, bộ dạ

ng nhìn qua t

a như một thằ

đ

iên tinh thầ

n thác loạ

n.

Khi móng vuốt Mạ

c Tà chém xuống, Hạ

 Nghi

m Hàn bỗng nhiên hoàn thành chú ngữ

.

"Vù vù vù !”

Thân thể

 Hạ

 Nghi

m Hàn dầ

n dầ

ế

n thành hư ả

o, Mạ

c Tà thả

 ra Tội Viêm 

đ

ánh tới nhưng Hạ

 Nghi

m Hàn 

đ

ã bi

ế

n mấ

t ngay tạ

i chỗ. Không ngờ

 rằ

ng thân thể

 hắ

n lạ

i hóa thành quầ

ng sáng nhàn nhạ

t giống như u linh quỷ hồn t

 bay lên vô cùng quỷ dị

.

"Ha ha ha, muốn gi

ế

t Hạ

 Nghi

m Hàn ta không có d

 dàng như v

đ

âu !"

Hạ

 Nghi

m Hàn cườ

i lên 

đ

iên cuồng, thân thể

 hóa thành u linh cấ

p tốc bay tới v

ế

t nứ

t không gian phong ấ

n.

Nhìn thấ

y Hạ

 Nghi

m Hàn thi triể

n một loạ

i hồn k

đ

c thù, Sở Mộ ch

ng qua là mỉ

m cườ

i nhàn nhạ

t, cũng không có lộ vẻ kinh ngạ

c.

"Bạ

ch Ma Quỷ."

Sở Mộ nói với Bạ

ch Yể

m Ma.

Chương 574 : Săn giết nữ chủ thượng

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Sưu Tầm

Bạ

ch Yể

m Ma l

p tứ

c thi triể

n Thác Vị

 Ma Ảnh bám sát bóng dáng Hạ

 Nghi

m Hàn.

C

u U ma di

m trung cấ

p xông lên, l

c lượng thiêu 

đ

ốt linh hồn xâm nh

p vào trong thân ả

nh hư ả

o của Hạ

 Nghi

m Hàn. Lúc này linh hồn Hạ

 Nghi

m Hàn 

đ

ã y

ế

u ớt tới c

đ

iể

m, g

p phả

i năng l

đ

c thù của Bạ

ch Yể

m Ma chính là nhược 

đ

iể

m trí mạ

ng.

"A… aa…. !"

Hạ

 Nghi

m Hàn gào lên thống khổ trong biể

n l

a C

u U ma di

m, nhưng v

n trợn tr

ng hai mắ

t nhìn chằ

m chằ

m vào Sở Mộ.

Theo quá trình thân thể

 bị

 C

u U ma di

đ

ốt cháy, Hạ

 Nghi

m Hàn hét lên 

đ

iên cuồng:

"Sở Mộ, mạ

ng của ngươi 

đ

ang nằ

m trong tay một nữ

 nhân, sớm muộn gì cũng có một ngày nàng sẽ gi

ế

t ch

ế

t ngươi. Hạ

 Nghi

m Hàn ta hóa thành l

quỷ cũng chờ

 ngươi dưới suối vàng."

Th

t ra ch

ế

t bởi linh hồn ma di

m của Bạ

ch Yể

m Ma không thể

 nào hóa thành l

 quỷ, cho nên Hạ

 Nghi

m Hàn nói một câu ác 

đ

ộc này chỉ

 là vô ích. Ngay cả

 thân thể

 và linh hồn hắ

n kh

đ

nh không còn tồn tạ

i trên th

ế

 giới này.

Hạ

 Nghi

m Hàn thi triể

n hồn k

 cuối cùng chỉ

 là vùng v

y giãy ch

ế

t, k

 năng U Linh h

 có lẽ làm khó Mạ

c Tà trong lúc nhấ

t thờ

i, nhưng mà C

u U ma di

m của Bạ

ch Yể

m Ma chính là khắ

c tinh U Linh h

. Hạ

 Nghi

m Hàn s

 dụng hồn k

 hóa thân U Linh chỉ

 làm tăng thêm thống khổ trước khi ch

ế

t mà thôi.

"Vù vù vù vù !”

Sau khi Hạ

 Nghi

m Hàn t

 vong, tr

n chi

ế

n gian nan này cuối cùng cũng k

ế

t thúc.

Ba ngườ

i Di

p Khuynh Tư, Di

p Hoàn Sinh, Cẩ

n Nhu công chúa thở phào nhẹ nhõm, th

ế

 nhưng Cẩ

n Nhu công chúa chú ý tới câu nói sau cùng của Hạ

Nghi

m Hàn li

n thấ

p giọng hỏi:

"Hắ

n ám chỉ

 nữ

 nhân là …?”

"Không có gì, trước khi ch

ế

t hồ ngôn loạ

n ngữ

 thôi !"

Sở Mộ lắ

đ

u nói.

Trên th

c t

ế

, Hạ

 Nghi

m Hàn nói nhữ

ng lờ

i này khi

ế

n cho tinh thầ

n Sở Mộ run lên một tr

n. M

c dù Hạ

 Nghi

m Hàn không có 

đ

iể

m phá, nhưng mà Sở Mộ bi

ế

t hắ

n ám chỉ

 nữ

 nhân kia chính là thi

ế

u nữ

 phả

n bội.

Trước kia Hạ

 Nghi

m Hàn vốn có âm mưu cấ

u k

ế

t với thi

ế

u nữ

 phả

n bội, n

ế

u như nói Hạ

 Nghi

m Hàn là thủ hạ

 của thi

ế

u nữ

 phả

n bội, th

m chí Hạ

Nghi

m Hàn xuấ

t hi

n ở nơi này là vì thi

ế

u nữ

 phả

n bội cố ý muốn gi

ế

t Sở Mộ. Chuy

n này 

đ

ã nói lên rằ

ng th

t ra hắ

n v

n luôn bị

 Hồn sủng trốn tránh giám sát ch

t chẽ.

Hạ

 Nghi

m Hàn xuấ

t hi

n ở Sở gia Cương La thành 

đ

ã là một chuy

n kỳ lạ

, n

ế

u như liên lụy 

đ

ế

n thi

ế

u nữ

 phả

n bội, v

y thì hai ngườ

i này 

đ

úng là có quan h

 không cạ

n.

Di

p Khuynh Tư l

ng lẽ quan sát Sở Mộ, nàng 

đ

ã quen nhìn ngắ

m Sở Mộ suy tư. N

ế

u là lúc bình thườ

ng, nàng sẽ có thể

 phán 

đ

oán ra hàm ý trong lờ

i nói của Hạ

 Nghi

m Hàn rấ

t nhanh.

Ch

ng qua là lúc này Di

p Khuynh Tư vô cùng suy y

ế

u, th

m chí không có năng l

c suy nghĩ

, trong 

đ

u nàng cả

m giác như bị

 vô số 

đ

ộc trùng thôn ph

. Lúc trước vì không muốn ả

nh hưởng 

đ

ế

n Sở Mộ chi

ế

đ

u, nàng v

n luôn kiên trì giữ

 vữ

ng yên l

ng, nhưng mà bây giờ

 cả

m giác 

đ

au 

đ

ớn lan tràn ra khắ

p thân thể

 làm cho nàng 

đ

ng cũng không vữ

ng.

"Khuynh Tư?"

Di

p Hoàn Sinh phát hi

n ra tình huống muội muội của mình không tốt vội vàng 

đ

ỡ lấ

y nàng, m

t mày lo âu không dứ

t.

Sở Mộ l

p tứ

c phục hồi tinh thầ

n, hi

n tạ

i cấ

p bách nhấ

t là mang Di

p Khuynh Tư 

đ

i trị

 li

u. N

ế

u như Di

p Khuynh Tư phát sinh chuy

n ngoài ý muốn, v

y thì Sở Mộ sẽ không tha thứ

 cho mình. Dù sao Hạ

 Nghi

m Hàn và Tầ

n Dạ

 rõ ràng là sắ

đ

t cạ

y vì mình, Di

p Khuynh Tư chỉ

 là bị

 liên lụy mà thôi.

"Thi

ế

u chủ, mau chóng rờ

i khỏi không gian phong ấ

n, nơi này 

đ

ã sắ

p chị

u không nổi rồi. Còn không rờ

i khỏi, chúng ta sẽ g

p phi

n toái lớn."

Ly lão nhi vội vàng nhắ

c nhở.

Sở Mộ g

đ

u, 

đ

ưa tay ôm lấ

y Di

p Khuynh Tư rồi nhả

y lên trên lưng Mạ

c.

"Ngao ô ô !"

Mạ

c Tà cũng b

n tâm thương th

ế

 của Di

p Khuynh Tư, l

ng lẽ vươn tới một cái 

đ

uôi 

đ

 cho nàng nằ

m thoả

i mái hơn.

"Mạ

c Tà, phong ấ

n sắ

p vỡ !"

Sở Mộ nói.

Trước 

đ

ó Sở Mộ và Mạ

c Tà công phá phong ấ

n chui vào trong 

đ

ã tạ

o ra v

ế

t nứ

t tương 

đ

ối lớn. Hơn nữ

a, trong quá trình chi

ế

đ

u buông thả

 mấ

y k

năng cườ

đ

i hoàn toàn phá hủy k

ế

t cấ

u không gian nơi này, khả

 năng chữ

a trị

 không theo kị

p tốc 

đ

ộ tàn phá. 

Đ

ây là nguyên nhân chính d

n tới không gian sụp 

đ

ổ nhanh như v

y.

Móng vuốt Mạ

c Tà nổi lên một luồng quang mang màu bạ

c, theo 

đ

ó ấ

n ký Ngân Nguy

t trên trán hi

n ra dung nh

p năng l

c Bài Tr

 Phong Ấn vào trong móng vuốt.

Một trả

o lướt qua l

p tứ

c xé rách mả

ng lớn không gian.

Sở Mộ 

đ

 cho Di

p Hoàn Sinh và Cẩ

n Nhu công chúa rờ

đ

i trước, sau 

đ

ó mới tới Bạ

ch Yể

m Ma và Chi

ế

n Dã.

Một lát sau, Sở Mộ và Di

p Khuynh Tư quay trở lạ

i Huy

ế

t Thú t

ế

đ

àn, hắ

n phát hi

n Cẩ

n Nhu công chúa và Di

p Hoàn Sinh d

ng lạ

i tạ

i chỗ li

n khó hiể

u hỏi:

"Tạ

i sao?"

"

Đ

ám Thạ

ch 

Đ

iêu thủ v

"

Di

p Hoàn Sinh dùng ánh mắ

t hoả

ng sợ quét qua toàn bộ quả

ng trườ

ng.

Giờ

 này khắ

c này, vốn là quân 

đ

oàn Thạ

ch 

Đ

iêu thủ v

 cấ

p quân chủ 

đ

ông nghìn nghị

t hoàn toàn bi

ế

n mấ

t, khung cả

nh t

ế

đ

àn cũng thay 

đ

ổi tri

đ

.

Đ

iể

m kinh ngườ

i nhấ

t là khắ

p nơi phủ kín thi thể

 Thạ

ch 

Đ

iêu thủ v

 tạ

o thành cả

nh tượng vô cùng rung 

đ

ộng.

Chủng tộc tai nạ

n khi

ế

n cho toàn bộ quả

ng trườ

ng không còn bao nhiêu Thạ

ch 

Đ

iêu thủ v

 còn sống.

Cho tới bây giờ

 nhữ

ng dấ

u v

ế

t Tội Ấn trong mắ

t Thạ

ch 

Đ

iêu thủ v

 ấ

n mới bi

ế

n mấ

t, chúng nó nhìn thấ

y thi thể

đ

ồng tộc chấ

đ

y quả

ng trườ

ng dầ

n dầ

n tỉ

nh táo lạ

i.

Khi Mạ

c Tà xuấ

t hi

n trên quả

ng trườ

ng một lầ

n nữ

a, nhữ

đ

u Thạ

ch 

Đ

iêu thủ v

 còn sống sót lộ ra thầ

n sắ

c hoả

ng sợ, vội vàng xoay ngườ

i chạ

y trốn.

Rấ

t khó tưởng tượng quân 

đ

oàn Thạ

ch 

Đ

iêu thủ v

 vốn không thể

 chi

ế

n thắ

ng lạ

ế

n thành một 

đ

ám sinh v

t sợ hãi như th

ế

.

"

Đ

ây là do các ngươi giả

i quy

ế

t?"

Di

p Hoàn Sinh ngay cả

 cằ

m cũng không khép lạ

đ

ược, chỉ

ế

t ngơ ngác nhìn sang Sở Mộ.

Sở Mộ ch

ng qua là g

đ

u nhưng không thèm 

đ

 ý, mở mi

ng hỏi thăm Di

p Hoàn Sinh:

"Khuynh Tư trúng 

đ

ộc gì, làm sao bi

ế

n thành bộ dáng này?"

Đ

ế

n lúc này Di

p Hoàn Sinh mới phục hồi tinh thầ

n lạ

i, 

đ

i tới bên cạ

nh Sở Mộ rồi nói:

"

Đ

ây là hồn k

đ

c thù của Linh sư, dùng sinh m

nh, máu huy

ế

t chính mình 

đ

 tăng cườ

ng th

c l

c Hồn sủng. Một khi 

đ

ộc tố xâm nh

p vào não, Khuynh Tư sẽ… "

V

a nói 

đ

ế

đ

ây, Di

p Hoàn Sinh 

đ

i tới trước m

t Di

p Khuynh Tư quan sát một lúc, phát hi

n một phầ

n khuôn m

t nàng 

đ

ã bị

đ

ộc tố xâm chi

ế

m l

p tứ

c lộ ra thầ

n sắ

c sợ hãi.

V

 phầ

n Di

p Khuynh Tư không bi

ế

t hôn mê bấ

t tỉ

nh t

 lúc nào.

"Nguy rồi, 

đ

ộc tố gầ

n lan 

đ

ế

n não bộ rồi. Khuynh Tư 

đ

ã s

 dụng k

 năng này một lầ

n tạ

i Ly thành, theo lý thuy

ế

t phả

i nghỉ

 ngơi hồi phục trong ba năm, bây giờ

đ

ộc tố ti

ế

p tục lan tràn quá nhanh, không còn bao nhiêu thờ

i gian nữ

a rồi !"

Sắ

c m

t Di

p Hoàn Sinh trắ

ch không còn chút máu.

Lúc trước hắ

n cho rằ

ng Khuynh Tư chỉ

 là trúng 

đ

ộc quá sâu, nhưng mà hi

n tạ

i rõ ràng là nguy hiể

đ

ế

n tính mạ

ng. N

ế

u không kị

p thờ

i trị

 li

u, muội muội hắ

n rấ

t có thể

 bị

đ

ộc ch

ế

t.

Di

p Hoàn Sinh hoàn toàn không nghĩ

 tới s

 tình lạ

i phát triể

n nghiêm trọng 

đ

ế

n mứ

c này. Hắ

n lộ vẻ khẩ

n trương, mồ hôi lạ

nh không ng

ng tuôn ra.

"Có bi

n pháp trị

 li

u nào không?"

Sở Mộ cả

 kinh trong lòng, vội vàng ôm sát Di

p Khuynh Tư vào trong lồng ng

c t

a như sợ mình lỏng tay một chút sẽ 

đ

ánh mấ

t nàng vĩ

nh vi

n.

"Chỉ

 một mình Khuynh Tư bi

ế

t, nhưng nàng bây giờ

đ

ã lâm vào hôn mê rồi."

Di

p Hoàn Sinh l

p tứ

c chuyể

n ánh mắ

t v

 phía Cẩ

n Nhu công chúa, hi vọng nàng cũng bi

ế

t tin tứ

c có liên quan 

đ

ế

n chuy

n này.

Th

ế

 nhưng, Cẩ

n Nhu công chúa cũng lắ

đ

u, hiể

n nhiên là nàng không bi

ế

t phương pháp cứ

u chữ

a Di

p Khuynh Tư.

"Ly lão nhi !"

Sở Mộ hô to một ti

ế

ng, sinh sôi ném Ly lão nhi t

 trong không gian giới chỉ

 ra ngoài.

"

Đ

ừng có kiể

m kê di v

t của Tầ

n Dạ

 và Hạ

 Nghi

m Hàn nữ

a, mau nói cho ta bi

ế

t làm sao cứ

u Khuynh Tư."

Đ

ám Hồn sủng của Tầ

n Dạ

 và Hạ

 Nghi

m Hàn 

đ

đ

ược trang bị

 hồn trang, trên ngườ

i còn có cấ

p chín hồn giáp, nội tạ

ng k

ế

t tinh của Huy

ế

t Thú kh

đ

nh nằ

m trong không gian giới chỉ

 của bọn họ. Ly lão nhi là lão già tham ti

đ

ã chạ

y một vòng thu h

ế

t tài v

t ngay khi chi

ế

đ

u k

ế

t thúc.

Sở Mộ bây giờ

 không có tâm tư lưu ý trên ngườ

i Hạ

 Nghi

m Hàn và Tầ

n Dạ

 có bao nhiêu tài v

t, hắ

n chỉ

 một lòng tìm cách mau chóng giả

đ

ộc cho Di

p Khuynh Tư.

Ly lão nhi mới 

đ

u còn không 

đ

 ý chuy

n này, v

n mãi mê li

t kê t

ng thứ

 v

t phẩ

m v

a mới thu hoạ

ch. Bởi vì lão cả

m thấ

đ

ộc tố vốn không thể

gây ra ả

nh hưởng gì lớn, chỉ

 cầ

đ

u dưỡng vài ngày là khôi phục lạ

i như cũ. Nhưng không bao lâu sau, lão chợt phát hi

đ

ộc tố lan tràn với tốc 

đ

ộ quá nhanh, thoáng cái 

đ

ã bao trùm gầ

a khuôn m

t nàng. 

Đ

ế

n lúc này Ly lão nhi mới sắ

c m

đ

ế

n, co chân chạ

y tới.

"Này này … làm sao bi

ế

n thành bộ dáng này rồi?"

Ly lão nhi kinh ngạ

c hỏi.

"

Đ

ng nói nhả

m, mau nghĩ

n pháp."

Sở Mộ lo lắ

ng nói.

Đ

ộc tố cơ hồ 

đ

ã chi

ế

m cứ

 gầ

a khuôn m

t Di

p Khuynh Tư, trong mắ

t bọn họ chỉ

 là một màu 

đ

en nhánh. Sở Mộ thấ

y v

y tim 

đ

au như dao cắ

t, bấ

t lu

n làm th

ế

 nào cũng không thể

 trơ mắ

t nhìn Di

p Khuynh Tư mấ

t mạ

ng như th

ế

 này.

"Thi

ế

u chủ, 

đ

ộc tố này vốn không thể

 giả

i bằ

ng dược v

t bình thườ

ng, bởi vì 

đ

ây là bả

n thân Linh sư t

 làm tổn thương chính mình nhằ

m thi triể

n hồn k

đ

c thù. Sợ rằ

ng … sợ rằ

ng chỉ

 có nội tạ

ng k

ế

t tinh Hoa h

 Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng mới áp ch

ế

 nổi. Di

p tiể

u t

, tạ

i sao ngươi ngu xuẩ

n như v

y, rõ ràng bi

ế

t muội muội mình 

đ

ã trúng 

đ

ộc rồi còn 

đ

 nàng thi triể

n k

 năng t

 tổn này lầ

n nữ

a ?"

Ly lão nhi nhấ

t thờ

i tưc gi

n mắ

ng to.

Di

p Hoàn Sinh cũng hối h

n không dứ

t, nhưng tình hình lúc nãy vốn không có 

đ

ườ

ng sống, làm gì có c

đ

i băn khoăn chuy

n khác? Huống chi, chính hắ

n cũng không nghĩ

đ

ế

 tình lạ

i phát triể

n nhanh như v

y, chỉ

 mới vài phút qua 

đ

i nhưng muội muội mình lạ

p phả

i nguy hiể

đ

ế

n tính mạ

ng.

"Ly lão nhi, ngươi nhấ

đ

nh phả

i nghĩ

n pháp cứ

u … cứ

u muội muội của ta a…aa! Chỉ

 cầ

n có thể

 giữ

đ

ược tính mạ

ng của nàng, ngươi bả

o ta làm gì cũng 

đ

ược."

Di

p Hoàn Sinh nắ

m lấ

y tay áo Ly lão nhi, giọng nói vô cùng thành khẩ

n.

"Ta 

đ

ã nói rồi, nhấ

đ

nh phả

i có nội tạ

ng k

ế

t tinh của Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng loạ

i hình trị

 li

u mới 

đ

ược."

Ly lão nhi thở dài một hơi, nhỏ giọng nhắ

c lạ

i lầ

n nữ

a.

"Giờ

 phả

đ

đ

âu tìm nội tạ

ng k

ế

t tinh của Hồn sủng trị

 li

u cấ

đ

ế

 hoàng?"

Di

p Hoàn Sinh trợn tròn mắ

t hỏi ngược lạ

i.

Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng vốn 

đ

ã thưa thớt không phả

i muốn g

p là g

p, lạ

i càng không cầ

n phả

i nói 

đ

ế

n chủng tộc Hồn sủng có năng l

c trị

 li

u. Nói th

ng ra ch

ng khác gì mò kim 

đ

áy biể

n, cho dù lùng sục hàng chục Mê giới cấ

p mườ

i cũng chưa chắ

c g

đ

ược một con.

Hơn nữ

a, cho dù tìm 

đ

ược thì làm gì 

đ

ây? Nội tạ

ng k

ế

t tinh của Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng d

 lấ

y như v

y sao?

Trong Thiên Hạ

 thành cũng có bán nội tạ

ng k

ế

t tinh Hồn sủng cấ

p quân chủ, nhưng mà nội tạ

ng k

ế

t tinh Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng 

đ

ã hi

ế

m lạ

i càng hi

ế

m.

"Hồn 

Đ

n Thấ

Đ

ồ Thánh Sủng có 

Đ

ế

 Thánh Hoa nắ

m giữ

 năng l

c trị

 li

u. Hơn nữ

a, 

Đ

ế

 Thánh Hoa là Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng.

Cẩ

n Nhu công chúa bỗng nhiên nói một câu.

Cẩ

n Nhu công chúa v

a mới nhắ

c nhở như v

y, Ly lão nhi li

ng tỉ

nh 

đ

i ngộ nói:

"

Đ

úng, nội tạ

ng k

ế

t tinh 

Đ

ế

 Thánh Hoa, xài 

đ

ược !"

"

Đ

ế

 Thánh Hoa !"

Trong lòng Sở Mộ trầ

m xuống.

Sở Mộ bi

ế

Đ

c Lão linh sư có 

Đ

ế

 Thánh Hoa, nhưng mà cứ

u Di

p Khuynh Tư nhấ

đ

nh phả

đ

oạ

t lấ

y nội tạ

ng k

ế

t tinh, ch

ng lẽ bây giờ

 bả

o hắ

đ

i xin

Đ

c Lão linh sư xuấ

t ra nội tạ

ng k

ế

t tinh 

Đ

ế

 Thánh Hoa? Hắ

n lấ

y cái gì 

đ

 nhờ

 vả

Đ

c Lão linh sư một chuy

n lớn như v

y?

Đ

c Lão linh sư không thể

 nào 

đ

i nghĩ

a di

t thân, hi sinh to lớn như v

y, nhữ

ng thành viên khác của Hồn 

Đ

n kh

đ

nh cũng không khác gì mấ

y.

Mà giá trị

 của một con Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng trân quý không cầ

n phả

i nói. N

ế

u muốn nội tạ

ng k

ế

t tinh loạ

i này sẽ cầ

n tới bao nhiêu tài chính? Cho dù có ti

n cũng chưa chắ

c mua 

đ

ược, như v

y hắ

n chỉ

 còn cách ti

ế

n vào 

Đ

ế

 Thánh thánh v

c tìm gi

ế

t một con 

Đ

ế

 Thánh Hoa hoang dã.

"Thi

ế

u chủ, 

Đ

c Lão linh sư t

ng nói rằ

ng tạ

i Thiên Hạ

 thành có một vị

đ

i nhân chứ

c vị

 cao hơn hắ

n bả

o hộ ngươi. Nói v

y ngườ

i này h

n là nguyên lão Hồn 

Đ

n, ngươi bây giờ

 trở v

 thành hỏi thăm vị

 nguyên lão kia xem, sau 

đ

ó nhờ

 hắ

n cùng với ngươi ti

ế

n vào 

Đ

ế

 Thánh thánh v

c một chuy

ế

n, v

n khí tốt có lẽ tìm 

đ

ược 

Đ

ế

 Thánh Hoa trong vòng mườ

i ngày.”

Ly lão nhi nói.

"Có lẽ? Nói như v

y Khuynh Tư v

n sẽ nguy hiể

m tính mạ

ng, hơn nữ

a tỷ l

 rủi ro quá lớn ?"

Sở Mộ chị

u không nổi hai chữ

 “có lẽ” này, chỉ

 sợ lỡ may một chút xíu cũng không thể

ế

p nh

n. Bởi vì chuy

n này quan h

đ

ế

n tính mạ

ng Di

p Khuynh Tư.

"Ài, chỉ

 có thể

 nhìn xem v

nh của nàng rồi, dù sao… coi như là tạ

Đ

ế

 Thánh thánh v

c cũng không thể

 nói trước 

đ

u gì. Lấ

y th

c l

c nguyên lão muốn tìm 

đ

ược 

Đ

ế

 Thánh Hoa hoang dã trong vòng mườ

i ngày tương 

đ

ối khó khăn, săn gi

ế

đ

ã khó lạ

i càng khó. Dĩ

 nhiên, cũng có thể

 nhờ

 nguyên lão phát 

đ

ộng nhi

m vụ, ra giá cao thu mua nội tạ

ng k

ế

t tinh Hoa h

 Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng. N

ế

u có nhi

u ngườ

ế

p nh

n nhi

m vụ 

đ

ồng thờ

i phát

đ

ộng, hi vọng cứ

u nàng cũng lớn hơn một chút."

Ly lão nhi trầ

m giọng nói.

Tinh thầ

n Sở Mộ rơi xuống vạ

n trượng, Ly lão nhi 

đ

 nghị

 nhữ

n pháp này chỉ

 là “có lẽ” và “hi vọng”. Tỷ l

 thành công hoàn toàn d

a vào v

n khí, n

ế

u như nguyên lão không thể

 kị

p thờ

i tìm 

đ

ược 

Đ

ế

 Thánh Hoa, v

y thì Di

p Khuynh Tư th

 hương tiêu ngọc v

n rồi.

Lúc trước ở tạ

i Ly thành, Di

p Khuynh Tư 

đ

ã s

 dụng k

 năng t

 tổn này là vì tranh thủ thờ

i gian 

đ

 hắ

n hấ

p thu Thánh Huy

ế

t Bích Tuy

n. Lầ

n này cũng là vì 

đ

ch nhân của hắ

n mới rơi vào tình huống nguy hiể

m, bấ

đ

c dĩ

 thi triể

n hồn k

 này lầ

n nữ

a.

Cả

 hai lầ

đ

u là vì hắ

n, Sở Mộ bấ

t lu

n th

ế

 nào cũng không thể

đ

 cho Di

p Khuynh Tư ch

ế

đ

i như v

y.

"Sở Mộ?"

Cẩ

n Nhu công chúa thấ

y Sở Mộ không nói một câu li

n thấ

p giọng hỏi.

"Ly lão nhi, ngươi 

đ

i theo Di

p Hoàn Sinh, d

n Khuynh Tư trở v

 thành, nhờ

 vị

 nguyên lão kia xuấ

t thủ. Sau 

đ

ó báo cho 

Đ

c Lão linh sư thu mua nội tạ

ng k

ế

t tinh của Thủy h

 và Hoa h

 Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng."

Sở Mộ không do d

 nhi

u nữ

a, l

p tứ

c mở mi

ng nói với Di

p Hoàn Sinh và Ly lão nhi.

"Sở Mộ, ngươi muốn làm gì ?"

Vành mắ

t Di

p Hoàn Sinh 

đ

ỏ b

ng nhìn tới Sở Mộ, cũng không rõ ý 

đ

nh th

 của Sở Mộ.

Sở Mộ không nói thêm lờ

i nào, ch

ng qua là 

đ

ưa tay vuốt ve gương m

t Di

p Khuynh Tư, tinh thầ

n xuống thấ

p tới c

đ

iể

m.

Lúc trước hắ

đ

i cùng Di

p Khuynh Tư 

đ

oạ

n thờ

i gian rấ

t lâu nhưng không dám bả

đ

m cả

m xúc của mình như th

ế

 nào. Nhưng hi

n tạ

i nhìn nàng nhắ

m mắ

t mê mang như th

ế

, trong lòng Sở Mộ cả

m giác bi thống không nói nên lờ

i. Th

m chí chính hắ

n cũng không bi

ế

t mình thích nàng t

 khi nào, h

ế

t thả

y mọi thứ

đ

u di

n ra quá mứ

c t

 nhiên, bây giờ

 tình cả

m trong lòng hắ

n mới chính thứ

c dâng trào. 

Đ

úng như lờ

i ngườ

i xưa t

ng nói:

“Chỉ

 khi nào mấ

đ

i, con ngườ

i ta mới quý trọng nhữ

ng thứ

 mình t

ng có.”

M

c dù h

ế

t thả

đ

u thu

n theo t

 nhiên, nhẹ nhàng như nước chả

y thành sông, h

ế

t thả

y s

 tình di

n ra vô cùng 

đ

ơn giả

n. Nhưng mà Sở Mộ bi

ế

t tình cả

m như th

ế

 mới có 

đ

ược trụ cột vữ

ng vàng nhấ

t, tinh khi

ế

t nhấ

t, 

đ

áng 

đ

 hắ

n trân trọng.

Quan trọng nhấ

t là … hi

n tạ

i Sở Mộ 

đ

ã th

 rõ ràng tình cả

m của mình.

Di

p Khuynh Tư chính là nữ

 nhân mà hắ

n muốn 

đ

i cùng n

đ

i còn lạ

i.

Sở Mộ chị

u không nổi Di

p Khuynh Tư có n

đ

iể

m sơ xuấ

t, tuy

đ

ối không thể

Thờ

đ

iể

m nhắ

c tới 

Đ

ế

 Thánh Hoa, Sở Mộ bỗng nhớ ra ở trong Bấ

t Hủ thành có một 

đ

u Hồn sủng 

Đ

ế

 Thánh Hoa, cũng là hi vọng cứ

u sống Di

p Khuynh Tư lớn nhấ

t.

Đ

ó chính là thi

ế

u nữ

 phả

n bội.

Con rối của thi

ế

u nữ

 phả

n bội thuộc loạ

i hình n

a ngườ

a sủng, huy

ế

t mạ

ch trong ngườ

i nó là chủng tộc 

Đ

ế

 Thánh Hoa. Sở Mộ l

p tứ

c quay sang hỏi Ly lão nhi nội tạ

ng k

ế

t tinh con rối của thi

ế

u nữ

 phả

n bội có thể

 cứ

u sống Di

p Khuynh Tư hay không.

Ly lão nhi cho ra 

đ

áp án là … kh

đ

nh.

Ân oán giữ

a Sở Mộ và thi

ế

u nữ

 trốn tránh nhấ

đ

nh phả

i có lúc chấ

m dứ

t, mà Di

p Khuynh Tư 

đ

ang có nhu cầ

u trị

 li

u cấ

p bách. Cho nên m

c k

 tình huống thân thể

 hi

n giờ

 không tốt, 

đ

ám Hồn sủng cũng m

t mỏi ki

t sứ

c, nhưng Sở Mộ dứ

t khoát phả

đ

ánh tr

n chi

ế

n này. Hắ

n phả

i xông vào khu v

c vinh quang cả

nh thứ

 mườ

i tìm ki

ế

m con rối của thi

ế

u nữ

 phả

n bội.

"Sở Mộ, ngươi th

 muốn tìm gi

ế

t nữ

 chủ thượng kia?"

Cẩ

n Nhu công chúa nh

n ra ý 

đ

nh của Sở Mộ rấ

t nhanh.

Sở Mộ g

đ

u xác nh

n, mở mi

ng nói:

"Có Mạ

c Tà bên cạ

nh, gi

ế

t nàng cũng không phả

i là vi

c khó khăn. Ta hi

n tạ

i chỉ

 lo lắ

ng thờ

i gian không 

đ

ủ."

"Vấ

đ

 thờ

i gian thì không cầ

n lo lắ

ng, t

đ

ây 

đ

i tới chúng ta ti

ế

n vào khu v

c vinh quang cuối cùng cả

nh thứ

 mườ

i mấ

t ch

ng sáu ngày, sau 

đ

ó d

a vào dấ

u hi

u xanh lục (

đ

oạ

n trước, mũi tên xanh lục chỉ

 hướng 

đ

i an toàn) rờ

i khỏi Bấ

t Hủ thành không quá một ngày. Nhưng ta cả

m thấ

y nữ

 chủ thượng không h

đ

ơn giả

n, chỉ

 sợ có không ít cao thủ b

c thang thứ

 nhấ

t hi

u l

c cho nàng."

Cẩ

n Nhu công chúa nói.

"Bấ

t kể

 như th

ế

 nào, ta cũng phả

i th

 một lầ

n, công chúa, 

đ

ưa bả

đ

ồ Bấ

t Hủ thành cho ta."

S

 tình 

đ

ã 

đ

ế

n nươc này, Sở Mộ không muốn trì hoãn thêm nữ

a.

"Ngươi vốn không quen thuộc tình hình ở trong Bấ

t Hủ thành, cho dù có bả

đ

ồ cũng chưa chắ

đ

đ

úng 

đ

ườ

ng. Lỡ may lạ

đ

ườ

ng không phả

i là uổng phí thờ

i gian vô ích hay sao? Mườ

i ngày không dài lắ

đ

âu !"

Cẩ

n Nhu công chúa nói.

"Chuy

n này ..."

Trên m

t Sở Mộ lộ ra thầ

n sắ

c khó x

.

"Như v

đ

i, ta cùng 

đ

i với ngươi, 

đ

 Di

p Hoàn Sinh d

n Di

p Khuynh Tư trở v

 thành là 

đ

ược rồi."

Cẩ

n Nhu công chúa nói rấ

t chân thành.

Sở Mộ ngẩ

n ngườ

i ngạ

c nhiên, ánh mắ

t nhìn tới Cẩ

n Nhu công chúa có vẻ ngạ

i ngùng, trong lúc nhấ

t thờ

i không bi

ế

t nên nói cho tốt.

"Ngươi 

đ

ã cứ

u ta, ta bây giờ

 còn chưa có cơ hội báo 

đ

áp. Huống chi, ngươi 

đ

ã quên ta vào Bấ

t Hủ thành còn có mục 

đ

ích khác hay sao?"

Cẩ

n Nhu công chúa nói.

"V

y thì 

đ

a tạ

 công chúa."

Sở Mộ cũng không ti

ế

p tục dây dưa vấ

đ

 này, hi

n tạ

i quả

 th

t cầ

n phả

i nhờ

 Cẩ

n Nhu công chúa tương trợ tạ

i Bấ

t Hủ thành, còn vi

c tạ

 ơn gì gì 

đ

ó

đ

 sau hãy tính.

Chương 575 : Thẳng tiến cảnh thứ mười

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Sưu Tầm

"Thi

ế

u chủ, thu h

ế

đ

ống trang bị

 này 

đ

i, ngay cả

 thành viên b

c thang thứ

 nhấ

t cũng không có mấ

y ngườ

i sở hữ

u cấ

p chín hồn giáp. Nhữ

ng ngườ

i khác vốn không có tài chính dư th

a như v

y, n

ế

u cho 

đ

ám Hồn sủng võ trang 

đ

đ

ủ, h

p phả

i cao thủ b

c thang thứ

 nhấ

t cứ

đ

 cho Hồn sủng khác ứ

ng phó, thể

 l

c Mạ

c Tà cũng 

đ

ược bả

o tồn ở trạ

ng thái toàn thị

nh. Sau này 

đ

ối chi

ế

n với 

Đ

ế

 nữ

 nhân 

Đ

ế

 Thánh Hoa cũng tránh khỏi nhữ

ng rủi ro không 

đ

áng có."

Ly lão nhi ch

m rãi nói.

V

a nói dứ

t lờ

i, Ly lão nhi li

n ném không gian giới chỉ

 của Tầ

n Dạ

 và Hạ

 Nghi

m Hàn cho Sở Mộ. 

Đ

ế

n lúc này, Ly lão nhi cũng không dám sinh ra tư tưởng ki

ế

m lợi cho riêng mình.

Sở Mộ g

đ

u một cái, sau 

đ

ó thúc giục Ly lão nhi và Di

p Hoàn Sinh mang Di

p Khuynh Tư trở v

.

"Sở Mộ, nhờ

 c

y ngươi rồi !"

Di

p Hoàn Sinh chỉ

 nói 

đ

úng một câu, sau 

đ

ó ôm lấ

y Di

p Khuynh Tư, thúc giục Tinh Dã Ma Câu bắ

đ

u men theo 

đ

ồ án xanh lục quay trở v

.

"Còn nữ

a, thi

ế

u chủ, tuy rằ

ng Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng khôi phục thể

 l

c không khó, nhưng mà chúng nó sứ

c ăn rấ

t lớn. Dứ

t khoát phả

i bả

o tồn thể

 l

c của tiể

u hồ ly, hồn hạ

ch chỉ

 có thể

 lấ

đ

y bụng nó, không thể

 nào khôi phục thể

 l

c Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng."

Ly lão nhi l

p tứ

c nhắ

c nhở Sở Mộ.

Sở Mộ g

đ

u tỏ ý 

đ

ã hiể

u, 

đ

ưa mắ

t nhìn Di

p Hoàn Sinh và Ly lão nhi d

n Di

p Khuynh Tư rờ

i khỏi.

Nhìn thấ

y bóng lưng bọn họ dầ

n dầ

đ

i xa, tâm tình Sở Mộ v

n không thể

 bình tĩ

nh trở lạ

i, hắ

n hít vào một hơi th

t sâu cố gắ

đ

u chỉ

nh tâm tình của mình.

"Ngao ô ô ô !"

Mạ

c Tà s

 dụng năng l

c Sở Liên thu nhỏ lạ

ế

n thành tiể

u Viêm Quân, bộ dáng v

n khả

 ái mê ngườ

i y như trước.

Sau 

đ

ó nó li

n nhả

y lên trên bả

 vai Sở Mộ, vươn 

đ

u lưỡi ra li

ế

m láp gương m

t hắ

n, ý bả

o là không cầ

n lo lắ

ng.

Sở Mộ mỉ

m cườ

i vuốt ve chín cái 

đ

uôi nhỏ của Mạ

c Tà, tâm trạ

ng dầ

n dầ

n tốt lên.

"Sở Mộ, Hạ

 Nghi

m Hàn và Tầ

n Dạ

 tổng cộng có bốn cái cấ

p chín hồn giáp, một cái cấ

p chín toàn thể

ế

n công hồn trang, ngươi nên trang bị

 cho 

đ

ám Hồn sủng của mình 

đ

i."

Cẩ

n Nhu công chúa quay sang nói với Sở Mộ.

"Còn ngươi thì sao?"

Sở Mộ hỏi.

"Ta và Băng Oánh 

đ

u có cấ

p chín hồn giáp, k

ế

ế

p chúng ta sẽ phả

đ

ối m

t với cao thủ b

c thang thứ

 nhấ

t, trong nhóm Hồn sủng của ta chỉ

 có Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ và Bạ

ch Yể

m Ma có thể

 phát huy một chút tác dụng, nhữ

ng Hồn sủng khác không thể

 tham chi

ế

n. Chủ l

c chi

ế

đ

u v

n d

a vào ngươi."

Cẩ

n Nhu công chúa không có c

y mạ

nh, tỏ vẻ ra th

c l

c của mình còn có chênh l

ch không nhỏ 

đ

ối với nhóm tuyể

n thủ b

c thang thứ

 nhấ

t.

Cẩ

n Nhu công chúa t

 nhỏ 

đ

ế

n lớn vốn không quan tâm 

đ

ế

n vấ

đ

 tài chính, bả

n thân nàng 

đ

ược nhóm trưởng lão, nguyên lão sủng ái vô cùng, luôn luôn 

đ

ược bọn họ chi

ế

u cố rấ

t tốt. Th

t ra Cẩ

n Nhu công chúa chỉ

 thi

ế

u hụt kinh nghi

m rèn luy

n và lị

ch lãm.

Sở Mộ g

đ

đ

ồng ý, dứ

t khoát thu lấ

y không gian giới chỉ

 của Tầ

n Dạ

 và Hạ

 Nghi

m Hàn.

Ngoạ

 hồn trang ki

ế

đ

ược trên ngườ

i Hồn sủng, bên trong không gian giới chỉ

 có rấ

t nhi

u dược t

, hồn tinh và hồn hạ

ch ...v…v v

t giá trị

 chân chính lạ

i không có.

Đ

ây là hi

n tượng rấ

t bình thườ

ng, phầ

n lớn Hồn sủng sư 

đ

u có một chỗ an thân l

p nghi

p, trước khi bọn họ 

đ

i tới 

đ

a phương nguy hiể

m sẽ lưu lạ

i tài v

t ở nơi 

đ

ó. Nhằ

m tránh trườ

ng hợp 

đ

ánh mấ

t không gian giới chỉ

, ho

c là xuấ

t hi

n chuy

n tình ngoài d

 li

u vô duyên vô cớ mấ

t h

ế

t toàn bộ tài sả

n.

Chi

ế

n Dã và Bạ

ch Yể

m Ma 

đ

ã có cấ

p chín hồn giáp, Sở Mộ giao cấ

p chín toàn thể

ế

n công hồn trang cho Chi

ế

n Dã xem như võ trang 

đ

đ

ủ.

Chi

ế

n Dã 

đ

ã 

đ

t tới chín 

đ

oạ

n trung giai, nh

đ

ược toàn thể

ế

n công hồn trang ch

ng khác nào hổ mọc thêm cánh, không cầ

 dụng Dũng Tri

ế

t Chi Tâm nhưng th

c l

c v

n sánh ngang với mườ

đ

oạ

n Hồn sủng trung 

đ

ng quân chủ. Chỉ

 cầ

n Chi

ế

n Dã khôi phục thể

 l

c và 

Đ

oạ

n Chi Trọng Sinh như cũ, một khi bộc phát sẽ có thể

ế

p c

n quân chủ 

đ

nh phong.

Bạ

ch Yể

m Ma cũng 

đ

ã võ trang 

đ

đ

ủ, sau khi l

c lượng thứ

c tỉ

nh cướp 

đ

oạ

 Bạ

ch Ma bi

ế

n mấ

t li

n quay v

 trình 

đ

ộ cao 

đ

ng cấ

p quân chủ. Dĩ

nhiên, d

a vào C

u U ma di

đ

ối m

t với Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong cũng không thành vấ

đ

.

Một cái cấ

p chín hồn giáp giao cho Mạ

c Tà s

 dụng, t

đ

ó Mạ

c Tà phòng ng

 sẽ tăng cườ

ng một chút. Dĩ

 nhiên nhiêu 

đ

ó v

n còn không 

đ

ủ, cấ

p chín hồn giáp không thể

 nào tạ

o ra tác dụng cụ thể

đ

ối với l

c lượng cấ

đ

ế

 hoàng, ch

ng qua là trên gấ

m thêm hoa mà thôi.

"Sở Mộ, ngươi cũng m

c một cái 

đ

i, n

ế

u không nữ

 nhân cố ý nhắ

m vào ngươi sẽ tạ

o thành 

đ

 kích trí mạ

ng."

Cẩ

n Nhu công chúa thấ

y Sở Mộ d

đ

nh 

đ

ưa h

ế

t hồn trang cho Hồn sủng li

n lên ti

ế

ng nhắ

c nhở.

Cẩ

n Nhu công chúa th

 khó thể

 tin nổi thái 

đ

ộ kỳ lạ

 của Sở Mộ, nhữ

ng Hồn sủng sư khác có hồn giáp kh

đ

nh sẽ trang bị

 cho mình 

đ

u tiên. K

ế

t quả

 Sở Mộ nắ

m trong tay sáu cái cấ

p chín hồn trang nhưng bả

n thân không có s

 dụng một cái nào.

Sở Mộ cả

m thấ

y chuy

n này cũng cầ

n thi

ế

t nên mỉ

m cườ

đ

u, sau 

đ

ó lấ

y ra một cái hồn giáp trang bị

 cho mình.

Hai ki

n khác Sở Mộ trang bị

 cho Dạ

 Lôi Mộng Thú và Quỷ Khung Quân Vương.

Nhữ

n chi

ế

n k

ế

ế

p cho dù là Phược Phong Linh, Băng Không Tinh Linh hay Ma Thụ chi

ế

n sĩ

 cũng không có tác dụng rõ ràng, chỉ

 có Quỷ Khung Quân Vương phòng ng

 cườ

ng hãn mới có thể

 một mình 

đ

đ

ương một phía, nó sẽ là pháo 

đ

ài chắ

c chắ

đ

 nhữ

ng Hồn sủng khác an tâm công kích.

Quỷ Khung Quân Vương bây giờ

đ

ã 

đ

t tới chín 

đ

oạ

n hai giai, l

c phòng ng

 tăng cườ

ng lên 

đ

ế

n cấ

p chín h

u kỳ, sau khi thi triể

n Quân Vương Quỷ Bi

ế

n sẽ có thể

đ

t tới cấ

p chín toàn kỳ, lạ

c vào cấ

p chín hồn giáp thì l

c phòng ng

 vô cùng cườ

ng hãn. Cho dù nghênh 

đ

ón k

 năng cấ

p mườ

i cũng không thành vấ

đ

.

Trả

i qua một phen võ trang 

đ

đ

ủ, th

c l

c tổng thể

 của Sở Mộ 

đ

ã 

đ

 thăng một mả

ng lớn.

Mỗi một cái cấ

p chín hồn giáp trị

 giá năm tỷ tri

u, ngay cả

 cao thủ b

c thang thứ

 nhấ

t muốn có số ti

n này cũng phả

i hao phí thờ

i gian hai tháng 

đ

hoàn thành nhi

m vụ cấ

p chín. Hơn nữ

a tỷ l

 thành công rấ

t thấ

p, nhi

u khi còn bị

 rơi vào cả

nh ti

n mấ

t mang.

Huống chi phầ

n lớn tuyể

n thủ 

đ

u có một 

đ

ám Hồn sủng, mỗi một con chính là cái 

đ

ộng không 

đ

áy hấ

p thu ti

n bạ

c, chỉ

 riêng vấ

đ

 cườ

ng hóa 

đ

ã là con số kinh khủng lắ

m rồi. Trong hàng ngàn hàng vạ

n Hồn sủng sư cũng không có bao nhiêu ngườ

i có ti

n nhàn rỗi 

đ

i mua hồn trang quý giá.

Vì th

ế

 coi như là tuyể

n thủ b

c thang thứ

 nhấ

t cũng chỉ

 có vài ngườ

i sở hữ

u cấ

p chín hồn giáp, không thể

 nào võ trang t

n răng cho 

đ

ám Hồn sủng giống như Sở Mộ. Chỉ

 d

a vào trang bị

 cao cấ

p, bên phía Sở Mộ 

đ

ã chi

ế

m cứ

 ưu th

ế

 rấ

t lớn.

"Chi

ế

n Dã, ngươi trước tiên trở v

 nghỉ

 ngơi, Bạ

ch Ma Quỷ, ngươi lưu lạ

ế

p tục chi

ế

đ

u."

Sở Mộ nói.

Hi

n tạ

i Chi

ế

n Dã 

đ

ã dùng h

ế

t năng l

Đ

oạ

n Chi Trọng Sinh rồi, cầ

n phả

i trả

i qua nghỉ

 ngơi 

đ

ã t

 khôi phục. Bạ

ch Yể

m Ma cướp 

đ

oạ

t l

c lượng thứ

c tỉ

nh của Bạ

ch Ma nên chi

ế

n l

c v

n còn ổn 

đ

nh, 

đ

oạ

đ

ườ

ng sau này phả

i lấ

y Bạ

ch Ma Quỷ làm chủ l

c.

"Công chúa, chúng ta 

đ

i thôi !"

Sở Mộ mỉ

m cườ

i nói với Cẩ

n Nhu công chúa.

Cẩ

n Nhu công chúa ôm tiể

u hồ ly Băng Oánh, khống ch

ế

 T

t Phong Ma Câu l

ng lẽ 

đ

i theo bên cạ

nh Sở Mộ.

Quả

ng trườ

ng Huy

ế

t Thú t

ế

đ

àn chỉ

 còn lạ

i một 

đ

ống hỗn 

đ

ộn, Sở Mộ và Cẩ

n Nhu công chúa rờ

i khỏi ch

a ngày, trưởng lão Yể

m Ma cung - Di

Đ

ào mới vội vàng chạ

đ

ế

n nơi này.

Di

Đ

ào trưởng lão chạ

y tới 

đ

ây chủ y

ế

u là vì làm suy giả

m th

c l

c Huy

ế

t Thú bên trong phong ấ

n, nhưng mà hắ

n nhìn thấ

y cả

 quả

ng trườ

ng toàn là thi thể

 Thạ

ch 

Đ

iêu thủ v

 li

n sợ hãi ngây ngườ

i, trên m

t lộ vẻ rung 

đ

ộng tột 

đ

nh.

"Chuy

n gì xả

y ra? 

Đ

ây... 

đ

ây là… chuy

n gì xả

y ra?"

Di

Đ

ào trưởng lão 

đ

ã rấ

t lâu rồi không có thấ

t thố như v

y.

Di

Đ

ào trưởng lão vô cùng rõ ràng mứ

đ

ộ nguy hiể

m của chuy

n này, n

ế

u như tấ

t cả

 Thạ

ch 

Đ

iêu thủ v

 ch

ế

t h

ế

t sẽ ả

nh hưởng 

đ

ế

n tính ổn 

đ

nh của phong ấ

n thứ

 hai.

Di

Đ

ào trưởng lão l

p tứ

c ti

ế

n hành kiể

m tra tình huống phong ấ

n, nhưng ngay sau 

đ

ó sắ

c m

t lão c

c kỳ khó coi. Bởi vì phong ấ

n thứ

 hai 

đ

ã bị

 l

c lượng nào 

đ

ó phá hủy tan nát.

Đ

áng sợ hơn nữ

a chính là Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng phía dưới 

đ

ang công phá phong ấ

n kị

ch li

t.

Chương 576 : Phong vân biến đổi

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Sưu Tầm

Di

Đ

ào l

p tứ

c ý thứ

đ

ược s

 tình nghiêm trọng, vội vàng ngưng tụ hồn ni

m thành thanh âm, ngẩ

đ

u lên trờ

i quát lớn:

"Ta là thủ tị

ch Di

Đ

ào, tấ

t cả

 tuyể

n thủ tham gia tranh 

đ

oạ

t vinh quang cuối cùng b

c thang thứ

 hai nghe 

đ

ây! L

p tứ

đ

i theo dấ

u hi

u xanh lục rờ

i khỏi Bấ

t Hủ thành, n

ế

u không nghe lờ

i h

u quả

 gánh chị

u."

“Ta nhắ

c lạ

i lầ

n nữ

a, l

p tứ

c men theo dấ

u hi

u xanh lục rờ

i khỏi Bấ

t Hủ thành, n

ế

u không nghe lờ

i h

u quả

 gánh chị

u."

Thanh âm truy

n khắ

p khu v

c Bấ

t Hủ thành, nhữ

ng tuyể

n thủ b

c thang thứ

 hai không bi

ế

t chuy

n còn 

đ

ang bồi hồi ở phụ c

n tìm 

đ

ườ

đ

i tới Huy

ế

t Thú t

ế

đ

àn. Nhưng mà nghe thấ

y thanh âm này li

n lộ ra thầ

n sắ

c mờ

 mị

t, căn bả

n không bi

ế

đ

ã xả

y ra chuy

n gì.

"Chuy

n gì? Ch

ng lẽ ban tổ chứ

c hủy bỏ cuộc thi?"

"Ban tổ chứ

c Thiên Hạ

 Quy

ế

t làm v

y là có ý gì? Chúng ta li

u ch

ế

t li

u sống gi

ế

t tới 

đ

ây, sắ

đ

i tới Huy

ế

t Thú t

ế

đ

àn rồi lạ

i bả

o chúng ta quay v

?"

"Không giành 

đ

ược vinh quang cuối cùng, ta sẽ không rờ

i khỏi Bấ

t Hủ thành."

"Có thể

 là phát sinh chuy

n gì 

đ

ó nguy hiể

m, vì lý do an toàn, chúng ta nên rờ

i khỏi nơi này nhanh thôi !"

T

 các khu v

c Bấ

t Hủ thành l

p tứ

c truy

n tới 

đ

ủ loạ

i thanh âm không giống nhau.

Phầ

n lớn tuyể

n thủ nghe thấ

y m

nh l

nh Di

Đ

ào trưởng lão cũng tỏ vẻ nghi ngờ

, m

c dù mờ

 mị

t khó hiể

u, m

c dù do d

 nhưng v

n bắ

đ

u tìm

đ

ườ

ng rờ

i khỏi Bấ

t Hủ thành.

Cuối cùng v

n có một số ít ngườ

i vô cùng chấ

p nhấ

t, dù sao bọn họ trả

i qua bi

ế

t bao gian nan, nguy hiể

đ

ã 

đ

ế

n gầ

n Huy

ế

t Thú t

ế

đ

àn lắ

m rồi, bây giờ

thắ

ng lợi 

đ

ang ở trước mắ

t quả

 th

t rấ

t khó bả

o bọn họ nguy

n ý rờ

i khỏi.

Trên quả

ng trườ

ng Thiên Hạ

.

"Tình huống Bấ

t Hủ thành rốt cuộc th

ế

 nào rồi?"

Tình hình bên phía Huy

ế

t Thú t

ế

đ

àn 

đ

ã trở thành tiêu 

đ

iể

m chú ý của mọi ngườ

i, ngay cả

 tin tứ

c của 

đ

ám tuyể

n thủ b

c thang thứ

 nhấ

t cũng không bằ

ng.

Thờ

đ

iể

m Sở Mộ và Mạ

c Tà ti

ế

n vào trong không gian phong ấ

n, hi

u quả

 chủng tộc tai nạ

n v

n một m

c kéo dài rấ

t lâu. Có thể

 nói tấ

t cả

 Hồn sủng

đ

ưa tin quanh quẩ

n trên bầ

u trờ

i Huy

ế

t Thú t

ế

đ

àn phụ t

n mắ

t nhìn thấ

y tấ

t cả

 Thạ

ch 

Đ

iêu thủ v

ế

t l

n nhau, mãi 

đ

ế

n khi quân 

đ

oàn tan rã chỉ

còn th

a lạ

i vài nhóm nhỏ thủ v

 mới tạ

m d

ng.

Th

m chí 

đ

ế

n lúc cuối cùng mọi ngườ

i không bi

ế

t nơi 

đ

ó 

đ

ã xả

y ra chuy

n gì, chỉ

 có một vài Hồn sủng sư dày dạ

n kinh nghi

m suy 

đ

oán 

đ

i khái, rấ

t có thể

 là 

đ

u Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng của Sở Mộ thi triể

n k

 năng Yêu Linh khi

ế

n cho quân 

đ

oàn Thạ

ch 

Đ

iêu thủ v

ế

t l

n nhau.

"Di

p Hoàn Sinh d

n Di

p Khuynh Tư bị

 thương rờ

i khỏi Bấ

t Hủ thành."

Hồn sủng sư 

đ

ưa tin nhanh chóng truy

n ra tin tứ

c mới nhấ

t.

"Hồn 

Đ

n Sở Thầ

đ

âu rồi? Hồn 

Đ

n Sở Thầ

n bây giờ

 như th

ế

 nào? Là do Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng của hắ

n giả

i quy

ế

t hay là Bấ

t Hủ thành còn có sinh v

t cườ

đ

i nào khác trợ giúp Sở Thầ

n?"

Cho 

đ

ế

n hi

n tạ

i v

n còn rấ

t nhi

u ngườ

i không nguy

n ý tin tưởng Sở Mộ có một con Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng.

Trong hàng ngũ thanh niên 

đ

ồng lứ

a, cho dù là thanh niên tối cườ

ng của b

c thang thứ

 nhấ

t cũng chỉ

 có Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong. V

 phầ

n Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng vốn không nên tồn tạ

i trong nhóm ngườ

i trẻ tuổi này.

"Có ai nhìn thấ

y hình dạ

ng Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng kia không? Ai da, Hồn 

Đ

n Sở Thầ

n, Cẩ

n Nhu công chúa, bọn họ 

đ

ang chạ

y sâu vào trong Bấ

t Hủ thành, hả

? Phương hướng... phương hướng… hình như là chạ

y tới cả

nh thứ

 mườ

i."

Hồn sủng sư 

đ

ưa tin sợ hãi hét lớn.

"Cái gì? Hồn 

Đ

n Sở Thầ

n và Cẩ

n Nhu công chúa gi

ế

t tới b

c thang thứ

 nhấ

t rồi ?!?"

Tin tứ

c kia nhấ

t thờ

i nổ tung trên quả

ng trườ

ng Thiên Hạ

.

Cả

nh thứ

 mườ

i chính là sân thi 

đ

u dành riêng cho tuyể

n thủ b

c thang thứ

 nhấ

t, v

 phầ

c thang thứ

 hai và thứ

 ba tuy

đ

ối không có tư cách trộn l

n vào trong.

Nhưng mà ban tổ chứ

c Thiên Hạ

 Quy

ế

t không có quy 

đ

nh rõ ràng chuy

n này, chỉ

 cầ

n tuyể

n thủ b

c thang thứ

 ba và thứ

 hai có t

 tin tranh 

đ

oạ

t vinh quang cả

nh thứ

 mườ

i thì cứ

 vi

c tham d

. Vì th

ế

 trong quá trình 

đ

ột phá cả

nh xuấ

t hi

n nhữ

ng tuyể

n thủ b

c thang khác nhau là vi

c bình thườ

ng.

Có thể

 nói 

đ

ây là quy 

đ

nh bấ

t thành văn, ban tổ chứ

c phân chia ra ba b

c thang chỉ

 là quy 

đ

nh cơ bả

n mà thôi. 

Đ

ối với Hồn sủng sư thanh niên 

đ

ồng lứ

a bởi vì chênh l

ch số tuổi tạ

o thành tình huống th

c l

c không 

đ

u nhau, nhưng v

n có không ít trườ

ng hợp khiêu chi

ế

n vượt cấ

p.

Vì v

đ

i hội Thiên Hạ

 Quy

ế

t trả

i qua nhi

u năm tích lũy và 

đ

úc k

ế

t kinh nghi

m với hình thành loạ

i quy tắ

đ

c bi

t này.

Chỉ

 cầ

n ngươi có th

c l

c, chỉ

 cầ

n ngươi có khả

 năng và t

 tin, ngươi cứ

 vi

c buông tay tranh 

đ

oạ

t vinh quang. N

ế

u như ngươi thành công chắ

c chắ

n sẽ có phầ

n thưởng tương xứ

ng, cho dù có 

đ

oạ

t h

ế

t vinh quang vào tay cũng không thành vấ

đ

.

Ch

ng qua là trả

i qua vô số lầ

đ

i hội, tình huống tuyể

n thủ khiêu chi

ế

n vượt cấ

p cũng có rấ

t nhi

u. Nhưng chưa t

ng có trườ

ng hợp nào tr

c ti

ế

p khiêu chi

ế

n vượt qua hai cấ

p, tuyể

n thủ b

c thang thứ

 ba ti

ế

n hành tranh 

đ

oạ

t vinh quang cuối cùng b

c thang thứ

 nhấ

đ

úng là 

đ

ộc nhấ

t vô nhị

.

Sở Mộ biể

u hi

n mấ

y cả

nh trước quá mứ

c cườ

ng hãn, khi

ế

n cho rấ

t nhi

u ngườ

đ

ộng li

t danh hắ

n vào hàng ngũ cườ

ng giả

c thang thứ

 hai rồi. Cho nên thờ

đ

iể

m Sở Mộ vô cùng khí phách ti

ế

n vào Huy

ế

t Thú t

ế

đ

àn tranh 

đ

oạ

t vinh quang cũng không có làm cho bọn họ bấ

t ngờ

. Bởi vì vinh quang cuối cùng cả

nh thứ

 chín 

đ

ã thuộc v

 hắ

n.

T

c thang thứ

 ba tranh 

đ

oạ

c thang thứ

 hai, sau 

đ

ó giành lấ

y vinh quang cuối cùng 

đ

ã là kỳ tài trăm năm có một, chuy

n này vốn 

đ

ã tạ

o thành oanh 

đ

ộng rấ

t lớn trong Thiên Hạ

 thành. Nhưng mà tấ

t cả

 mọi ngườ

i không thể

 nào ngờ

 nổi cái tên này v

n cả

m thấ

y chưa 

đ

ủ, tr

c ti

ế

ế

t tới cả

nh thứ

 mườ

i, tranh 

đ

oạ

t vinh quang với tuyể

n thủ b

c thang thứ

 nhấ

t.

Cả

nh thứ

 chín và cả

nh thứ

 mườ

i chênh l

ch không chỉ

 một tầ

ng, căn cứ

 vào Hồn sủng 

đ

ưa tin truy

n ra tin tứ

c thì tuyể

n thủ b

c thang thứ

 nhấ

đ

ã bị

loạ

i bỏ hơn phân n

a tạ

i cả

nh thứ

 chín. Bây giờ

 chỉ

 còn lạ

đ

i khái 30 danh tuyể

n thủ b

c thang thứ

 nhấ

t tranh 

đ

oạ

t vinh quang cuối cùng cả

nh thứ

mườ

i.

Mà 30 ngườ

i này chính là 

đ

i biể

u cho thanh niên tối cườ

ng trong toàn bộ Thiên Hạ

 Cả

nh, ngay cả

 Tư Thiên nằ

m trong hàng ngũ tối cườ

c thang thứ

 hai cũng không có tư cách 

đ

ánh 

đ

ồng với bọn họ.

Th

m chí trong số 30 ngườ

i này có không ít ngườ

i th

c l

c cườ

đ

i vượt qua tầ

ng lớp trung niên 

đ

ồng lứ

a. Tr

 phi là nhân v

t cấ

c giới chủ, 

đ

n chủ ho

c là danh hi

u cấ

p mườ

i mới có năng l

đ

ánh một tr

n.

Cho nên Sở Mộ cườ

ng th

ế

 xông tới cả

nh thứ

 mườ

i mới d

đ

ế

n oanh 

đ

ộng trước nay chưa t

ng có.

"N

ế

u như hắ

n th

 có thể

đ

oạ

t lấ

y vinh quang cuối cùng b

c thang thứ

 hai và thứ

 nhấ

t, v

y thì lị

ch s

 Thiên Hạ

 Quy

ế

t mấ

y trăm năm qua sẽ bị

 phá vỡ. Cái tên Hồn 

Đ

n Sở Thầ

n chắ

c chắ

n sẽ vang dội bốn phương, không ai không bi

ế

t."

Tri

u Th

a lẩ

m bẩ

 nhủ.

"Lỡ may … không cẩ

n th

n… có khi chuy

n này v

n có khả

 năng ! N

ế

u như … Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng th

 tồn tạ

i ..."

Thượng Hằ

ng cũng nhỏ giọng nói chen vào.

"Không phả

i là Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng rấ

t d

 xả

y ra tình huống phả

n bội hay sao? Sở Mộ không thể

 nào 

đ

t tới cấ

c Hồn Hoàng, hắ

n làm th

ế

 nào khống ch

ế

 Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng? Cho nên ta nghĩ

 rằ

đ

u Hồn sủng 

đ

ế

 hoàng kia không phả

i của hắ

n, không phả

i là Hồn sủng sư 

đ

ưa tin nói rằ

ng Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng 

đ

ã bi

ế

n mấ

t rồi sao?"

Các thành viên Hồn 

Đ

n nghe th

ế

 li

n bắ

đ

u nghị

 lu

n sôi nổi.

"

Đ

úng v

y, 

đ

úng v

y! Sở Thầ

n làm sao có Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng chứ

? N

ế

u hắ

n th

 khống ch

ế

 Hồn sủng cấ

đ

ó ch

ng phả

i là vô 

đ

ch hay sao? Tạ

i sao mấ

y cả

nh trước lạ

i chi

ế

đ

u ch

t v

t như v

y? Hơn nữ

a, danh hi

u của hắ

n ở Hồn 

Đ

n không cao, các ngươi nên nhớ chỉ

 cầ

n có một 

đ

u Hồn sủng 

đ

ế

 hoàng sẽ l

p tứ

c nh

n ngay danh hi

u cấ

p mườ

i, 

đ

a vị

 tương 

đ

ương với 

đ

n chủ."

Lúc này các thành viên thanh niên 

đ

ồng lứ

a nghị

 lu

n lọt vào trong tai 

Đ

c Lão linh sư, lão li

n h

 một ti

ế

ng tỏ vẻ tiể

u bối vô tri. 

Đ

c Lão linh sư trước giờ

 vốn không 

đ

 ý hình tượng trưởng bối tr

c ti

ế

p xoay ngườ

i sang, mở mi

ng nói:

"Các ngươi, một 

đ

ám trẻ nít chưa ráo máu 

đ

u thì bi

ế

t cái gì, th

c l

c Hồn sủng kia nhấ

đ

nh là 

đ

t tới cấ

đ

ế

 hoàng, nhưng mà 

đ

ng cấ

p chủng tộc chỉ

 là quân chủ."

"Nói như v

y, Sở Thầ

 mình cườ

ng hóa ra một con Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng?"

Tri

u Th

a l

p tứ

c hỏi tới.

Đ

c Lão linh sư lắ

đ

u nói: "Cườ

ng hóa ra một con Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng nói d

 hơn làm. N

ế

u như ta không 

đ

oán sai, Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng của Sở Thầ

n chính là cái con tiể

u hồ ly kia, nó thuộc v

 chủng tộc Thấ

t Tội Hồ. 

Đ

ồng thờ

i cũng là Hồn sủng cấ

p quân chủ hoàn m

."

"Hồn sủng cấ

p quân chủ hoàn m

? Thấ

t Tội Hồ?"

Đ

ám thành viên Hồn 

Đ

n không hiể

u ra sao, giống như là chưa t

ng nghe qua thuy

ế

t pháp này.

"Các ngươi 

đ

ó, một 

đ

ám vô tri ngu dốt, bình thườ

ng không chị

u học t

p ki

ế

n thứ

c cho 

đ

àng hoàng. Bây giờ

 ta có nói các ngươi cũng không bi

ế

t."

Đ

c Lão linh sư tứ

c gi

n trợn tr

ng hai mắ

t, chỉ

 tay vào 

đ

ám thanh niên 

đ

ồng lứ

a mắ

ng to.

Sau khi mắ

ng ch

i cho hả

n, 

Đ

c Lão linh sư mới t

 giả

i thích khái ni

m Hồn sủng quân chủ hoàn m

 và s

 tích Thấ

t Tội Hồ cho bọn họ nghe.

Th

ế

 là cả

đ

ám thanh niên t

p trung lắ

ng nghe, sau 

đ

ó mới lộ vẻ b

ng tỉ

nh 

đ

i ngộ, cùng nhau biể

u hi

n ra thầ

n sắ

c hâm mộ Sở Thầ

n.

Thân là Hồn Chủ nhưng có thể

 khống ch

ế

 Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng, 

đ

ây là chuy

n c

c kỳ hi

ế

m thấ

y. 

Đ

ối với nhữ

ng ngườ

i này có thể

đ

ột phá bình cả

nh cấ

p quân chủ 

đ

t tới cấ

đ

ế

 hoàng 

đ

ã là khó khăn lắ

m rồi, bởi vì chênh l

ch th

c l

c giữ

a hai cấ

c này quá mứ

c xa xôi, quả

 th

t là cách nhau một trờ

i một v

c v

y.

Thấ

đ

ám tiể

u bối hâm mộ 

đ

ế

n mứ

c chả

y nước mi

ế

ng, 

Đ

c Lão linh sư li

n cườ

i ha hả

 nói:

"Xem ra Hồn 

Đ

n chúng ta lạ

i thêm một gã thanh niên nghị

ch thiên rồi, ha ha ha! Không bao lâu nữ

a Yể

m Ma cung sẽ bị

 chúng ta chèn ép gắ

t gao, tiể

u t

 Sở Thầ

đ

úng là có ti

đ

ồ, không hổ là thi

ế

u chủ Hồn 

Đ

n chúng ta."

"Hắ

n là thi

ế

u chủ Hồn 

Đ

n?"

"Thi

ế

u chủ là sao?"

"

Đ

c Lão linh sư, ngài mới v

a nói Sở Thầ

n là cái gì?"

Đ

ám thanh niên Hồn 

Đ

n nhấ

t thờ

i trợn mắ

t há mồm, ngay cả

Đ

ình Lan, Ly Triể

n, Thượng Hằ

ng, Tri

u Th

a cũng ngẩ

n ngườ

i kinh hãi. Bởi vì bọn họ rõ ràng nghe 

đ

ược 

Đ

c Lão linh sư nói Sở Thầ

n là thi

ế

u chủ Hồn 

Đ

n.

Đ

c Lão linh sư bây giờ

 mới phát hi

n mình hơi 

đ

c ý lỡ mồm ti

ế

t lộ thân ph

n Sở Mộ, trong lúc nhấ

t thờ

i lúng túng không bi

ế

t nên bi

n minh th

ế

 nào.

"Cái gì mà thi

ế

u chủ hả

? Lỗ tai hư h

ế

t rồi sao? Lão nhân gia ta nói lúc nào? H

 h

 …"

Đ

c Lão linh sư dứ

t khoát dùng thủ 

đ

oạ

 trên áp bứ

đ

ám tiể

u hài t

, ngược lạ

i không thèm th

a nh

n, tr

c ti

ế

p quát im h

ế

t cả

đ

ám ngườ

đ

ang tò mò lắ

ng nghe.

"Sau này cẩ

n th

n tu luy

n cho ta, các ngươi còn có cơ hội tham gia kỳ Thiên Hạ

 Quy

ế

ế

p theo, phả

i nhấ

c lên tinh thầ

n gấ

đ

ôi, không, gấ

p mườ

i lầ

n cho ta, nghe chưa? Phả

ế

t rằ

ng trước 30 tuổi chính là thờ

i kỳ 

đ

nh cao, n

ế

u như các ngươi không bi

ế

t tranh thủ thì cả

đ

i này xem như 

đ

nh hình rồi, bi

ế

t không?"

Vì muốn che giấ

u chính mình lỡ mi

ng, 

Đ

c Lão linh sư bắ

đ

đ

m nhi

m vai trò 

đ

o sư lên ti

ế

ng giáo dục 

đ

ám tiể

u bối.

Tuy rằ

đ

ám thanh niên ở nơi này chính là tinh anh Hồn 

Đ

n, phầ

n lớn trong 

đ

ó 

đ

ã có danh hi

u cấ

p bả

y trở lên. Nhưng mà 

đ

ối với cấ

c trưởng lão như 

Đ

c Lão linh sư cũng chỉ

 là một 

đ

ám tiể

u hài t

 xấ

u xa mà thôi. 

Đ

c Lão linh sư v

a giáo huấ

n là cả

đ

ám chỉ

 có thể

đ

u như bằ

m tỏi, hoàn toàn không dám biể

u hi

n một chút bấ

t kính.

"Các ngươi phả

i học t

p Sở Thầ

n, cái tên này tu luy

n y như không muốn sống. Lão nhân gia ta chưa t

ng thấ

y hắ

n hành s

 phóng túng, hao phí thờ

i gian như 

đ

ám các ngươi. Sau này nên bỏ bớt chuy

n yêu 

đ

ương, phong lưu khoái hoạ

t cho ta, t

p trung vào lị

ch lãm và rèn luy

n, nghe chưa?"

Đ

c Lão linh sư không ng

ng giả

ng dạ

y, t

a như 

đ

ã th

 nh

p tâm vào vai trò 

đ

o sư mới mẻ này.

"Dạ

 dạ

 dạ

, Sở Thầ

n là tấ

m gương cho chúng ta noi theo."

Nơi này có rấ

t nhi

u thành viên Hồn 

Đ

n mắ

t nhìn thấ

y Sở Mộ chi

ế

đ

u với tiể

u thái t

 Yể

m Ma cung. Cho dù không t

n mắ

t nhìn thấ

y cũng 

đ

ã nghe nói nhi

u lắ

m rồi, vì th

ế

 bọn họ vô cùng khâm phục Sở Thầ

n, một mình hắ

đ

ã mang vinh quang v

 cho Hồn 

Đ

n, khi

ế

n cho ngườ

i nào ngườ

i nấ

y nở mày nở m

t không ít.

Đ

c Lão linh sư thấ

đ

ám tiể

u bối không còn truy cứ

u lúc nãy lỡ lờ

i mới thở phào nhẹ nhõm.

"

Đ

c lão, ngài nói n

ế

u như trước 30 tuổi không thể

đ

t tới 

đ

ộ cao nhấ

đ

nh sẽ không có cách nào ti

ế

p tục tăng cườ

ng, chuy

n này có th

t không?"

Đ

ình Lan bỗng nhiên mở mi

ng hỏi.

Hi

n tạ

Đ

c Lão linh sư 

đ

ã chuẩ

n bị

 sẵ

n sàng tinh thầ

n l

a gạ

t hài t

, lão nhân gia l

p tứ

c nở nụ cườ

i hi

n lành 

đ

ối với 

Đ

ình Lan, so sánh với bộ dạ

ng lúc nãy tưởng như hai ngườ

i khác bi

t:

"Quả

 th

t là như th

ế

đ

ây là một s

 th

t rấ

t tàn khốc, bấ

t kỳ Hồn sủng sư nào cũng sẽ g

p phả

i tình huống này. 

Đ

ây là nguyên nhân chính Hồn 

Đ

n chúng ta c

c kỳ chú trọng vào vi

c lị

ch lãm của nhóm thanh niên 

đ

ồng lứ

a."

Đ

ình Lan khẽ g

đ

u rồi không hỏi thăm nữ

a, hơi cúi 

đ

u t

a như suy nghĩ

đ

u gì 

đ

ó.

Trong Bấ

t Hủ thành.

Sở Mộ và Cẩ

n Nhu công chúa ti

ế

p tục 

đ

i sâu vào trong nội thành khoả

ng ch

ng ba ngày, có thể

 nói vị

 trí hi

n tạ

đ

ã ở trong khu v

c cả

nh thứ

 mườ

i rồi, không bao lâu nữ

a bọn họ sẽ có thể

p gỡ nhữ

ng tuyể

n thủ b

c thang thứ

 nhấ

t.

"Sở Mộ, nơi này rấ

t gầ

n với vị

 trí tinh 

đ

iể

m thứ

 hai phong ấ

n Hồn sủng của phụ thân ngươi, 

đ

i thêm 

đ

i khái hai canh giờ

 sẽ tới nơi."

Cẩ

n Nhu công chúa nhìn xuống bả

đ

ồ Bấ

t Hủ thành một lát rồi nhẹ giọng nói với Sở Mộ.

Di

p Hoàn Sinh 

đ

ã 

đ

ánh dấ

u vị

 trí tinh 

đ

iể

m thứ

 hai trên bả

đ

ồ, bây giờ

 vinh quang cuối cùng b

c thang thứ

 hai 

đ

ã tới tay rồi. Chuy

n k

ế

ế

p Sở Mộ cầ

n làm chính là giả

i quy

ế

t vấ

đ

 Hồn sủng bị

 phong ấ

n của phụ thầ

n, cũng may chuy

n này không trì hoãn bao nhiêu thờ

i gian. N

ế

u không, Sở Mộ sẽ ưu tiên cứ

u chữ

a Di

p Khuynh Tư, sau 

đ

ó mới nghĩ

n pháp phóng thích Hồn sủng của Sở Thiên Mang.

Sở Mộ g

đ

u một cái, bắ

đ

u tăng tốc 

đ

i tới vị

 trí tinh 

đ

iể

m thứ

 hai.

Tinh 

đ

iể

m thứ

 hai kh

đ

nh có sinh v

t thủ giới mạ

nh hơn tinh 

đ

iể

m thứ

 nhấ

t vài phầ

n, Bạ

ch Ma Quỷ chưa chắ

c là 

đ

ối thủ của nó. Vì th

ế

 Sở Mộ d

đ

nh 

đ

 cho Mạ

c Tà xuấ

t thủ.

Ly lão nhi trước 

đ

ó cố ý d

n dò k

 lưỡng vấ

đ

 giữ

 vữ

ng thể

 l

c cho Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng, nhưng Sở Mộ cũng không 

đ

 ý lắ

m. Bởi vì Mạ

c Tà ở trạ

ng thái Sở Liên cũng có khả

 năng t

 khôi phục thể

 l

c, huống chi Hồn sủng mạ

nh nhấ

t tạ

i tinh 

đ

iể

m thứ

 hai ch

ng qua là quân chủ 

đ

nh phong. Mạ

c Tà có thể

đ

ánh bạ

i nó không cầ

 dụng k

 năng, cho nên thể

 l

c cũng không bị

 ả

nh hưởng nhi

u lắ

m.

"Công chúa, b

c thang thứ

 nhấ

t có cao thủ nào cầ

n lưu ý không?"

Sở Mộ mở mi

ng hỏi.

N

ế

u như 

đ

ã quy

ế

đ

nh gi

ế

t tới cả

nh thứ

 mườ

i, v

y thì hắ

n cầ

n phả

i lý giả

i tình huống cụ thể

 của b

c thang thứ

 nhấ

t. Sở Mộ cũng bi

ế

t một con Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng không thể

 nào quét ngang toàn bộ tuyể

n thủ b

c thang thứ

 nhấ

t, cẩ

n th

n một chút v

n tốt hơn.

Cẩ

n Nhu công chúa l

p tứ

c tườ

ng thu

t tin tứ

c của nhữ

ngtuyể

n thủ b

c thang thứ

 nhấ

t cho Sở Mộ nghe.

Th

c l

c Tầ

n Dạ

 x

ế

p hạ

ng trước năm tạ

c thang thứ

 nhấ

t, mỗi tuyể

n thủ ở thứ

 hạ

ng này thông thườ

ng sẽ có vài con chủ sủng th

c l

đ

t tới quân chủ 

đ

nh phong.

Năm ngườ

i mạ

nh nhấ

t của b

c thang thứ

 nhấ

t sắ

p hàng theo thứ

 là:

Hồn Minh Lý Hoang.

Hứ

a Hà Phong - ca ca cùng mẹ khác cha với Cẩ

n Nhu công chúa.

Hồn 

Đ

n Phong Lạ

c – nhi t

 Phong trưởng lão.

Tô Sa – 

đ

ế

đ

a giới 

đ

ông phương.

Hồn Minh Tầ

n Dạ

.

Sở Mộ 

đ

ã t

ng thấ

y qua Lý Hoang, chính là thờ

đ

iể

m quay trở v

Đ

ế

 Thánh thánh v

c g

p phả

i gã thanh niên nam t

 khống ch

ế

 một con Thanh Ch

p Long bị

 nô dị

ch linh hồn.

Mỗi lầ

n nghĩ

 tới ánh mắ

t vô thầ

n của 

đ

u Thanh Ch

p Long kia, trong lòng Sở Mộ cả

m giác c

c kỳ khó chị

u. M

c dù v

y Thanh Ch

p Long có biể

u hi

n hung bạ

o và cườ

đ

i, nhưng Sở Mộ lạ

i cả

m nh

n rõ ràng linh hồn nó 

đ

ang vô cùng thống khổ, th

m chí kêu cứ

u mình giả

i phóng cho nó khỏi ách nô l

Đ

ối với thành viên Long tộc, mấ

đ

i linh hồn ch

ng khác gì 

đ

ánh mấ

t tôn nghiêm, chúng nó thà t

 vong còn hơn phả

ế

p tục sống sót kiể

u này.

Ca ca Cẩ

n Nhu công chúa - Hứ

a Hà Phong có quan h

 không tốt với nàng, cả

 hai thườ

ng hay bấ

t hòa phát sinh tranh cãi. Nhưng th

c l

c ngườ

i này mạ

nh mẽ không thể

 nghi ngờ

, ngay cả

 Tầ

n Dạ

 cũng phả

i nể

t ba phầ

n. Vì th

ế

 Cẩ

n Nhu công cố ý khai báo Sở Mộ lưu ý ngườ

i này.

Hồn 

Đ

n Phong trưởng lão tứ

c là một trong Tứ

 Tị

ch, th

c l

c nhi t

 Phong Lạ

c c

c mạ

nh, vốn 

đ

ã tạ

o ra danh ti

ế

 nhi

u năm trước.

Thân ph

n Tô Sa không rõ nhưng không có ai thăm dò kiể

m tra, chỉ

ế

t th

c l

c nàng mạ

nh mẽ kinh ngườ

i, 

đ

ồng thờ

i là tồn tạ

i bí ẩ

n của b

c thang thứ

 nhấ

t.

Chương 577 : Tử Lâm tháp

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Sưu Tầm

Thân ph

n Tô Sa không rõ, Sở Mộ tạ

m thờ

i nh

đ

nh ngườ

i này là thủ hạ

 của thi

ế

u nữ

 phả

n bội, tóm lạ

i thi

ế

u nữ

 phả

n bội không thể

 nào một mình 

đ

i tới cả

nh thứ

 mườ

i.

"Nữ

 nhân kia có l

c lượng 

Đ

ế

 Thánh Hoa cấ

đ

ế

 hoàng, th

ế

 nhưng rõ ràng là chưa 

đ

t tới mườ

đ

oạ

n. Th

c l

đ

i khái tương 

đ

ương với quân chủ

đ

nh phong. Hi

n tạ

i cầ

n phả

i tìm cho ra nàng, Mạ

c Tà, năng l

c Bài Tr

 Phong Ấn chính là khắ

c tinh của nàng, 

đ

ế

n lúc 

đ

ó phả

i nhờ

 ngươi rồi."

Sở Mộ cườ

i nói.

Cẩ

n Nhu công chúa thấ

y Sở Mộ 

đ

ang trao 

đ

ổi với tiể

u Mạ

c Tà, khóe mắ

t hi

n lên một nụ cườ

i, nhẹ giọng nói:

"Sở Mộ, có lẽ ngươi thu

n lấ

y luôn vinh quang cuối cùng cả

nh thứ

 mườ

đ

i, phầ

n thưởng là một 

đ

u ấ

u sủng cấ

đ

ế

 hoàng. Phả

ế

t rằ

ng ấ

u sủng cấ

đ

ế

 hoàng chính là mơ ước của vô số thanh niên Hồn sủng sư, cũng chỉ

 có Thiên Hạ

 Quy

ế

t mới có khả

 năng bỏ ra giả

i thưởng to lớn như th

ế

. N

ế

u bỏ lỡ sau này rấ

t khó có cơ hội nh

đ

ược Hồn sủng cấ

c này."

Sở Mộ g

đ

đ

ồng ý, trên m

t xuấ

t hi

n nụ cườ

i mị

 mị

.

N

ế

u thờ

i gian cho phép, Sở Mộ th

 suy nghĩ

đ

ế

n vấ

đ

 vinh quang cuối cùng cả

nh thứ

 mườ

i, dù sao 

đ

ây chính là Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng. Chỉ

 cầ

n bồi dưỡng 

đ

ế

n mườ

đ

oạ

n sẽ có thể

 ngồi ngang hàng với nhữ

ng nhân v

t danh hi

u cấ

p mườ

i.

Tinh 

đ

iể

m thứ

 hai là một pho tượng lớn, Sở Mộ tr

c ti

ế

p phóng thích sinh v

t thủ giới ra ngoài.

Đ

úng như Sở Mộ suy 

đ

oán trước 

đ

ó, sinh v

t thủ giới quả

 nhiên là một con Hồn sủng cấ

p quân chủ 

đ

nh phong. N

ế

u là trước kia, Sở Mộ quả

 th

đ

ối phó vô cùng gian nan.

Nhưng mà bây giờ

 hoàn toàn bấ

đ

ồng, Mạ

c Tà th

m chí không cầ

 dụng k

 năng, chi

ế

đ

u mấ

y hi

đ

ã thành công gi

ế

t ch

ế

t sinh v

t thủ giới, toàn bộ quá trình tương 

đ

ối d

 dàng.

"Ô ô ô !”

Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ nằ

c Cẩ

n Nhu công chúa tròn mắ

t nhìn tới Mạ

c Tà, mở mi

ng phát ra mấ

y ti

ế

ng rù rì.

Thờ

đ

iể

m ở Cổ V

c, th

c l

c Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ còn mạ

nh hơn Mạ

c Tà vài phầ

n, k

ế

t quả

 Mạ

c Tà phát triể

n quá mứ

c nhanh chóng, hi

n giờ

đ

ã bi

ế

n thành Thấ

t Tội Hồ. 

Đ

ối m

t với Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong mà Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ cũng không dám trêu chọc, nhưng Mạ

c Tà lạ

i giả

i quy

ế

t d

 dàng. 

Đ

ồng dạ

ng là Yêu Hồ nhấ

t tộc nhưng th

c l

c song phương 

đ

ã khác bi

t một trờ

i một v

c, vì th

ế

 tiể

u Băng Hồ cả

m thấ

y có chút tổn thương t

 ái.

Cẩ

n Nhu công chúa mỉ

m cườ

i vuốt ve bộ lông tiể

u Băng Oánh, nàng cũng bi

ế

t tiể

u t

 này 

đ

ang u oán trong lòng.

Vốn là Cẩ

n Nhu công chúa 

đ

ã có chuẩ

n bị

 sẵ

n sàng tinh thầ

n, chờ

đ

ợi thờ

đ

iể

m Hồn sủng liên tục dị

ế

n của Sở Mộ có ngày tỏa sáng. Nhưng nàng v

n không d

 li

đ

ược chuy

n này xả

y ra nhanh như th

ế

, sau khi Mạ

c Tà dị

ế

n thành Thấ

t Tội Hồ 

đ

ã có th

c l

c coi rẻ tấ

t cả

 thanh niên 

đ

ồng lứ

a.

"

Đ

ừng khổ sở nữ

a, sau khi trưởng thành tới mườ

đ

oạ

n, ta sẽ t

p trung cườ

ng hóa cho ngươi. Ngươi cũng có hi vọng 

đ

t tới cấ

đ

ế

 hoàng."

Cẩ

n Nhu công chúa nhẹ nhàng an ủi tiể

u Băng Hồ của mình.

"Ô ô ô…"

Tiể

u Băng Hồ v

n tỏ vẻ buồn rầ

u, phờ

 phạ

c, dù cườ

ng hóa th

ế

 nào cũng không có nhanh bằ

ng dị

ế

n kia mà.

Cẩ

n Nhu công chúa thấ

y Sở Mộ 

đ

ã giả

i quy

ế

t xong Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong, t

 mở bả

đ

ồ ra nói với Sở Mộ:

"Chúng ta 

đ

i theo con 

đ

ườ

ng này sẽ tới Cổ bả

đ

i biể

u cho vinh quang cuối cùng cả

nh thứ

 mườ

i, trên 

đ

ườ

đ

i sẽ băng qua 

đ

a phương Hồn sủng của phụ thân ngươi bị

 phong ấ

n, chính là chỗ này - T

 Tháp Lâm."

"Ừ, lên 

đ

ườ

ng thôi !"

Sở Mộ nhả

y lên trên lưng Dạ

 Lôi Mộng Thú, mang theo tiể

u Mạ

c Tà ti

ế

p tục 

đ

i tới.

Th

t ra Sở Mộ cũng rấ

t tò mò Cẩ

n Nhu công chúa 

đ

ế

n Bấ

t Hủ thành với mục 

đ

ích gì, hắ

n nhìn bóng lưng nàng im l

đ

i trước bắ

đ

u cẩ

n th

n suy nghĩ

.

"Sở Mộ..."

Cẩ

n Nhu công chúa bỗng nhiên xoay ngườ

i lạ

i phát hi

n Sở Mộ 

đ

ang nhìn mình chằ

m chằ

m, lờ

i nói ra 

đ

ế

n khóe mi

ng li

ng lạ

i.

Khuôn m

t Sở Mộ lộ vẻ lúng túng, xem ra hành 

đ

ộng của mình 

đ

ã bị

 Cẩ

n Nhu công chúa hiể

u lầ

m là cố ý ngó ch

ng nhân gia rồi.

Sở Mộ th

a nh

n Cẩ

n Nhu công chúa quả

 th

t rấ

đ

ẹp, hoàn m

đ

ế

n mứ

c làm cho ngườ

i ta thấ

t thầ

n và khó lòng khống ch

ế

 cả

m nghĩ

 trong lòng. Một cái khăn che m

t không có cách nào che h

ế

t vẻ 

đ

ẹp của nàng, ngược lạ

i càng làm cho ngườ

i ta mê 

đ

m, rấ

t muốn t

 tay lột bỏ tấ

m màng che kia, sau

đ

ó t

n tình chiêm ngưỡng dung mạ

o nghiêng nước nghiêng thành của nàng.

Ch

ng qua là Sở Mộ bây giờ

đ

ã có Di

p Khuynh Tư, trong lòng hắ

n cũng bi

ế

t chỉ

 có nàng mới thích hợp với mình.

Cho nên m

c dù 

đ

oạ

n thờ

i gian gầ

đ

ây thườ

ng xuyên ti

ế

p xúc tới Cẩ

n Nhu công chúa, nhưng Sở Mộ không có quá nhi

u ý nghĩ

đ

ối với nàng.

Cẩ

n Nhu công chúa 

đ

u chỉ

nh tâm tình một lát rồi nói:

"Ta t

ng nghe một ít chuy

n v

 Hồn sủng bị

 phong ấ

n của phụ thân ngươi."

"Ừ, ngươi nói 

đ

i, ta rấ

t muốn bi

ế

t."

Sở Mộ cũng không cầ

n che giấ

u chuy

n này, quả

 th

t là hắ

đ

ã có một 

đ

oạ

n thờ

i gian dài không nh

đ

ược tin tứ

c của Sở Thiên Mang.

Cẩ

n Nhu công chúa li

ế

c sang Sở Mộ, ngoài m

t không có biể

u lộ 

đ

u gì, th

t ra trong lòng 

đ

ang âm thầ

 nhủ:

“Sở Mộ, da m

t ngườ

i này cũng quá dày 

đ

i! Rình coi còn giả

 bộ thả

n nhiên như không có vi

c gì, ch

ng lẽ không bi

ế

t mình 

đ

ã có nữ

 nhân hay sao? Hơn nữ

a tính mạ

ng nữ

 nhân 

đ

ang nguy cơ trong sớm tối, 

đ

úng là một tên bạ

c tình quả

 nghĩ

a mà.”

"Tin tứ

c v

 Sở Thiên Mang 

đ

ã bị

 hạ

 cấ

m l

nh, th

ế

 l

c Hồn Minh phong kín chuy

n này vô cùng ch

t chẽ, quá trình cụ thể

 sợ rằ

ng chỉ

 có nhữ

ng ngườ

i hi

n di

n mới bi

ế

đ

ược. Còn Hồn sủng bị

 phong ấ

n ở trong Bấ

t Hủ thành h

n là Luân Phong Long."

Cẩ

n Nhu công chúa ch

m rãi nói.

"Luân Phong Long?"

Tinh thầ

n Sở Mộ lạ

i bắ

đ

u dâng trào xúc 

đ

ộng.

Quả

 nhiên là Luân Phong Long. Trong quá khứ

, Sở Mộ thườ

ng nghe phụ thân mình giả

ng giả

i các loạ

i Hồn sủng, hắ

n phát hi

n mỗi lầ

n phụ thân nhắ

c tới một vài loạ

i Hồn sủng sẽ lộ ra thầ

n sắ

c sầ

u não và tang thương.

Trước 

đ

ó Sở Mộ v

n không hiể

u rõ nguyên nhân chân chính, nhưng bây giờ

 hắ

ế

t nhữ

ng Hồn sủng 

đ

ó rấ

t có thể

đ

ã làm bạ

n với hắ

n, cùng nhau lị

ch lãm trả

i qua các nơi hoang vu và Mê giới nguy hiể

m.

Long tộc y

ế

u nhấ

t cũng là cấ

p quân chủ, hơn nữ

a tuy

đ

đ

a số Long tộc chính là tồn tạ

i c

c kỳ cườ

ng hãn trong hàng ngũ Hồn sủng 

đ

ồng cấ

p. Tuy rằ

ng không có danh ti

ế

ng như Thấ

t Tội Hồ quân chủ hoàn m

, nhưng cũng 

đ

ược xưng là sinh v

t bấ

t khả

 chi

ế

n bạ

i.

"Ban 

đ

u Luân Phong Long vốn 

đ

ã 

đ

ược l

nh phóng sinh v

 nơi hoang dã, sau 

đ

ó Hồn Minh Thiên Thính tìm cách gán cho nó thêm một cái tội danh. Chính là vì tội danh này, Luân Phong Long mới bị

 phong ấ

n ở trong Bấ

t Hủ thành, thoáng cái 

đ

ã mườ

i năm trôi qua rồi."

Cẩ

n Nhu công chúa nói.

"Hồn Minh Thiên Thính? Chính là 

đ

đ

u Tứ

 Tị

ch dưới trướng Vương tọa? Ngươi nói cụ thể

 lai lị

ch ngườ

i này xem nào !"

Sở Mộ cau mày nói.

"Vương tọa Tứ

 Tị

ch là thuy

ế

t pháp chỉ

 có ở Thiên Hạ

 thành, trên th

c t

ế

 th

c l

c Tứ

 Tị

ch còn kém xa Vương giả

. À, không nói chuy

n này, 

đ

 ta nói v

Thiên Thính…"

Cẩ

n Nhu công chúa nghĩ

 ngợi một lát rồi ti

ế

p tục nói:

“Thiên Thính là cườ

ng giả

 chỉ

 dưới Hồn Minh Th

p Lục Tuy

t, nghe nói th

c l

đ

ã ti

ế

p c

n với Th

p Lục Tuy

t."

Sở Mộ bi

ế

t Cẩ

n Nhu công chúa cung cấ

p tin tứ

c chắ

c chắ

n là chân th

t và 

đ

áng tin c

y nhấ

t, hoàn toàn không giống với tin 

đ

ồn truy

n lưu ở bên ngoài.

"

Đ

ó chỉ

 là nghe nói mà thôi, s

 th

t v

n không thể

 xác nh

n rõ ràng. Ít nhấ

t th

c l

c Thiên Thính không thể

 nào 

đ

ánh 

đ

ồng với nguyên lão Hồn 

Đ

n,. Teo ta nh

n thấ

y, th

c l

c của hắ

đ

oán ch

ng ngang với cấ

c trưởng lão. Hắ

n xuấ

t thân t

 Vạ

n Tượng thành, vốn 

đ

ang trong thờ

i kỳ phấ

đ

u tranh 

đ

oạ

t một chỗ trong nhóm Hồn Minh Th

p Lục Tuy

t. Nhưng sau 

đ

ó lạ

đ

ược phái 

đ

ế

n Thiên Hạ

 thành 

đ

m nhi

m vai trò Tứ

 Tị

ch, h

n là chuy

n này có liên quan 

đ

ế

 ki

n ở Hằ

ng Hả

i."

"Thiên Thính sinh ra tạ

i Vạ

n Tượng thành, ban 

đ

u bởi vì lòng dạ

 kiêu ngạ

o nên thườ

ng xuyên va chạ

m với cao thủ Thiên Hạ

 Cả

nh. Phụ thân ngươi là Sở Thiên Mang cũng 

đ

ế

 Thiên Hạ

 Cả

nh, sau khi bị

 Thiên Thính khiêu khích và vũ nhục mấ

y lầ

n, Sở Thiên Mang chấ

p nh

n quy

ế

t chi

ế

n và toàn thắ

ng Thiên Thính, hơn nữ

a còn gi

ế

t ch

ế

t một con chủ sủng của hắ

n. Lúc 

đ

ó hai ngườ

i k

ế

t thành thù h

n rấ

t sâu, cho nên 

đ

ế

n thờ

đ

iể

m Sở Thiên Mang mấ

đ

đ

i th

ế

, hắ

đ

ã lợi dụng quy

n l

c áp 

đ

t thêm một tội danh cho Luân Phong Long, cuối cùng nó bị

 cao tầ

ng quy

ế

đ

nh phong ấ

n ở trong Bấ

t Hủ thành."

Chương 578 : Tàn bạo đối phương,thả lỏng tâm tình

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Sưu Tầm

Sở Mộ nghe xong, trong lòng cũng chấ

đ

ộng liên hồi, không nghĩ

 tới ngay lúc 

đ

ó Sở Thiên Mang 

đ

ã có th

c l

đ

ánh bạ

i Tứ

 Tị

ch Thiên Thính. Như v

y Sở Thiên Mang thờ

i kỳ huy hoàng 

đ

ã 

đ

t tới trình 

đ

ộ gì rồi?

Hi

n tạ

i vô tình g

đ

ược một ngườ

i hiể

u rõ phụ thân mình, Sở Mộ tranh thủ nói ra nghi vấ

n trong lòng.

"Thờ

i kỳ phụ thân ngươi huy hoàng nhấ

t? Chuy

n này ta cũng không rõ lắ

m, chủ y

ế

u là vì phụ thân ngươi mắ

c phả

i tội danh không nhỏ. Hồn Minh 

đ

ã phong kín nhữ

ng tin tứ

c liên quan 

đ

ế

n hắ

n, ta 

đ

oán nhữ

ng ngườ

i trong cùng th

ế

 h

 không có ngườ

i nào 

đ

ủ sứ

c rung chuyể

n hắ

n."

Cẩ

n Nhu công chúa suy nghĩ

 một lát rồi nói.

Cẩ

n Nhu công chúa hiể

u bi

ế

t cũng có hạ

n, Sở Mộ hỏi không ra một chân tướng s

 tình 

đ

ành phả

i chuyể

n sang tìm hiể

u tình huống Luân Phong Long.

Luân Phong Long là Hồn sủng 

đ

ược Sở Thiên Mang thu nh

n sau này. Ban 

đ

u nó bị

 phong ấ

n mới v

đ

t tới mườ

đ

oạ

n không lâu, th

c l

c xem như là y

ế

u nhấ

đ

ám Hồn sủng của Sở Thiên Mang, nhưng ti

m l

c phát triể

n trong tương lai rấ

t cao. Dù sao nó cũng thuộc v

 Long tộc.

Sở Mộ hồi tưởng lạ

i nội dung Sở Thiên Mang miêu tả

 Luân Phong Long:

Luân Phong Long, thân thể

 màu xám bạ

c, cao lớn uy vũ. Chúng nó là cao sinh linh kiêu ngạ

o, chỉ

 có thứ

c ăn t

 mình giành 

đ

ược sau chi

ế

đ

u mới có thể

 nuốt xuống bụng.

Lúc chúng nó hi

n hòa t

a như gió mát thả

o nguyên, khi táo bạ

o sẽ bi

ế

n thành cuồng phong kinh khủng nhấ

t.

Chúng nó là chủng tộc tôn trọng t

 do, thích sống tạ

i khe sâu, núi cao thườ

ng xuyên bay lượn xuyên qua tầ

ng mây sương mù dày 

đ

c.

Nghĩ

đ

ế

n Luân Phong Long vốn là Hồn sủng bá chủ trờ

i xanh, là một 

đ

u Hồn sủng cao ngạ

o lạ

i bị

 phong ấ

n trong không gian nhỏ hẹp, không còn có tôn nghiêm của chính mình. Hơn nữ

a, một lầ

n phong ấ

n chính là mườ

i mấ

y năm, Sở Mộ nghĩ

 tới 

đ

ây trong lòng lạ

i càng khổ sở.

Sở Mộ không muốn chờ

đ

ợi lâu, hi vọng có thể

 mau chóng phóng thích Luân Phong Long ra ngoài, 

đ

 nó lạ

đ

ược t

 do bay lượn giữ

a thờ

i không.

T

 Lâm tháp cũng không quá xa xôi, 

đ

i khái 

đ

ế

n ngày thứ

 tư, Sở Mộ 

đ

ã chạ

y tới nơi.

T

 Lâm tháp là một dãy ki

ế

n trúc màu 

đ

en, mỗi một ngọn tháp cao ch

ng ba mươi thước, t

a như bả

o ki

ế

m xuyên th

ng vào trong tầ

ng mây, khí th

ế

bàng bạ

c.

"Ô ô ô !”

Sở Mộ 

đ

ang chuẩ

n bị

 bước vào T

 Lâm tháp, tiể

u Mạ

c Tà bỗng nhiên kêu lên mấ

y ti

ế

ng nhắ

c nhở Sở Mộ.

Sở Mộ và Cẩ

n Nhu công chúa l

p tứ

c che giấ

u thân hình, âm thầ

m quan sát tình huống phía bên kia.

Chỉ

 chốc lát sau, Sở Mộ 

đ

ã nhìn thấ

y mấ

y gã Hồn sủng sư bồi hồi tạ

i vùng phụ c

n T

 Lâm tháp, giống như là 

đ

ang tìm ki

ế

m cái gì 

đ

ó.

"Lý Hoang 

đ

i ca, ngươi xác 

đ

nh tin tứ

c không sai? T

 Lâm tháp phong ấ

n có một con Luân Phong Long hả

?"

Một thanh âm lanh lả

nh t

 bên 

đ

ó truy

n tới.

"H

n là không sai, Luân Phong Long xuấ

t ra long huy

ế

t, long tâm 

đ

úng lúc dùng 

đ

 bồi dưỡng Thanh Ch

p Long của ta rấ

t tốt."

Thanh âm Lý Hoang truy

n ra, t

 giọng nói có thể

 nh

n ra s

 tham lam và tàn nh

n.

Cách 

đ

ó không xa, Sở Mộ nghe thấ

y câu này l

p tứ

c xi

ế

t ch

c quả

đ

m.

Sở Mộ còn 

đ

ang miên man suy nghĩ

 chuy

n tình Thanh Ch

p Long, không nghĩ

đ

ế

n Hồn Minh Lý Hoang lạ

i xuấ

t hi

n ở nơi này. Hơn nữ

a lạ

i còn 

đ

ánh chủ ý lên ngườ

i Luân Phong Long, quả

 th

c là chán sống rồi.

"Trước tiên chờ

 bọn họ giả

i khai phong ấ

n, ngươi ở 

đ

ây chuẩ

n bị

 xuấ

t thủ."

Cẩ

n Nhu công chúa nói khẽ với Sở Mộ.

Sở Mộ hiể

n nhiên hiể

đ

ược chuy

đ

ó, cho nên hắ

n v

n núp ở phía xa l

ng l

ng quan sát.

Ánh mắ

t Sở Mộ lơ 

đ

ãng nhìn tới Thanh Ch

p Long. Hình thể

 Thanh Ch

p Long oai phong cường tráng, toàn thân lộ ra l

c lượng mạ

nh mẽ mang tính hủy di

t, c

p mắ

đ

ỏ ngầ

u hung ác luôn luôn ẩ

n chứ

đ

ch ý 

đ

ối với tấ

t cả

 sinh v

t lọt vào tầ

m mắ

t.

Hình dáng b

 ngoài Thanh Ch

p Long và Thiên Thương Thanh Ch

p Long hoàn toàn khác nhau. Làn da Thiên Thương Thanh Ch

p Long có màu xanh

đ

m, long lân bao trùm toàn thân t

a như khả

i giáp 

đ

úc bằ

ng kim loạ

i, thân thể

 da thị

t tràn 

đ

y tính bạ

o tạ

c. Hơn nữ

a, hai cánh to lớn ngoài sứ

c tưởng tượng, quả

 th

t là tồn tạ

đ

iể

n hình của chúa tể

 trị

 th

ế

 gian.

V

 phầ

n Thanh Ch

p Long cho dù là khí th

ế

 hay ngoạ

i hình 

đ

u thua kém Thiên Thương Thanh Ch

p Long một b

c, 

đ

iể

m này Sở Mộ 

đ

ã xác 

đ

nh rõ ràng sau khi g

p phả

i Thanh Ch

p Long trưởng thành tạ

i Ly thành.

Thanh Ch

p Long trưởng thành thông qua t

 thân cườ

ng hóa 

đ

t tới trình 

đ

ộ cấ

đ

ế

 hoàng, th

c l

c mạ

nh hơn Lý Hoang - Thanh Ch

p Long gấ

p mấ

y lầ

n. Tuy rằ

ng Thanh Ch

p Long không bằ

ng Thiên Thương Thanh Ch

p Long, nhưng dưới tình huống bị

 thương v

n có thể

 một mình 

đ

ối chi

ế

n hai Hồn sủng 

đ

ế

 hoàng và vô số quân chủ 

đ

nh phong vây công. Thờ

đ

iể

đ

ó, khí phách nghiêm nghị

, l

c lượng cườ

ng hãn kinh ngườ

i của Long tộc khi

ế

n cho Sở Mộ rung 

đ

ộng không nhỏ.

Hi

n tạ

ế

n hành so sánh với Thanh Ch

p Long của Lý Hoang, Sở Mộ chỉ

 cả

m giác 

đ

ược trên ngườ

i nó tàn bạ

o và tàn bạ

o.

"Lý Hoang 

đ

i ca, 

đ

ây hình như là Song Tinh phong ấ

n, phả

i tìm 

đ

ược hai tinh 

đ

iể

m mới có thể

 mở ra."

Một gã nam t

 nào 

đ

ó nói.

Nam t

 này tên là Tri

u Mộc Lâm, là một Hồn sủng sư chuyên khống ch

ế

 Th

c V

t giới Hồn sủng. M

c dù th

c l

c không có x

ế

p hạ

ng trước mườ

i tạ

c thang thứ

 nhấ

t, nhưng danh khí trong Thiên Hạ

 thành cũng không nhỏ.

"Buồn cườ

i, n

ế

u ta 

đ

ã muốn gi

ế

t nó làm sao không bi

ế

t phương pháp mở phong ấ

n?"

Lý Hoang cườ

i cườ

i nói.

V

a nói dứ

t lờ

i, Lý Hoang sả

i bước 

đ

i tới vị

 trí trung tâm T

 Lâm tháp, bắ

đ

u d

đ

ộng hồn ni

m cả

m nh

n phong ấ

n phía dưới T

 Lâm tháp rồi cưỡng bứ

c bài tr

 k

ế

t giới phong ấ

n.

Theo quá trình hồn ni

m Lý Hoang xâm nh

p, trên 

đ

nh tháp dầ

n dầ

n nổi lên một tầ

ng năng lượng màu 

đ

en. Sau 

đ

ó luồng năng lượng t

p trung một chỗ bắ

đ

u phác hoạ

 ra một bứ

c tranh hoa văn kỳ lạ

.

Năng lượng màu 

đ

en càng lúc càng rõ, không lâu sau 

đ

ồ án phong ấ

n xuấ

t hi

n phía trên T

 Lâm tháp. Quả

 nhiên là Lý Hoang có phương pháp mở phong ấ

n rấ

t nhanh.

Trong lòng Sở Mộ âm thầ

m kinh ngạ

c, tạ

i sao Lý Hoang có thể

 kích hoạ

t phong ấ

n mà không thông qua tinh 

đ

iể

m. Hay là vì trước 

đ

ó hắ

đ

ã bài tr

một tinh 

đ

iể

m, vì th

ế

 Lý Hoang mới có thể

 mở ra d

 dàng như th

ế

?

Phong ấ

đ

ã mở ra, t

 dưới nhìn lên sẽ thấ

y phía trên 

đ

nh T

 Lâm tháp xuấ

t hi

n một cánh c

a không gian vô cùng huy

n l

.

"Chúng ta vào 

đ

i, nghe nói 

đ

u Luân Phong Long trong này là một con rồng c

c phẩ

m, không bi

ế

t phong ấ

n lâu như v

y có bị

 rơi sạ

ch răng không nữ

a, ha ha ha !"

Lý Hoang cườ

i to một ti

ế

ng.

V

a nói dứ

t lờ

i, hắ

đ

ã nhả

y lên trên lưng Thanh Ch

p Long, ra l

nh cho nó tr

c ti

ế

p bay vào trong 

đ

ồ án phong ấ

n.

Nhìn thấ

y ba ngườ

i này chuẩ

n bị

ế

n nh

p không gian phong ấ

n Luân Phong Long, Sở Mộ cả

m thấ

đ

ã 

đ

ế

n lúc xuấ

t thủ.

"N

ế

u không muốn ch

ế

t thì cách xa phong ấ

n một chút !”

Sở Mộ nhả

y lên trên bứ

c tườ

ng th

c v

đ

en nhánh, quát lớn một ti

ế

ng v

 phía ba kẻ tâm 

đ

a bấ

t chính kia.

Lý Hoang, Tri

u Mộc Lâm cùng với một gã Hồn sủng sư khác v

a muốn khống ch

ế

 Hồn sủng bay lên, chợt nghe thấ

y giọng nói này 

đ

u thấ

t kinh trong lòng, vội vàng ni

m chú ti

ế

n hành phòng ng

.

Ba ngườ

i này coi như là có ý thứ

c chi

ế

đ

u rấ

t cao. Tấ

t cả

 tuyể

n thủ có thể

ế

n vào cả

nh thứ

 mườ

i nhấ

đ

nh là thanh niên cườ

ng giả

 mạ

nh nhấ

t Thiên Hạ

 Cả

nh. Bấ

t kỳ ngườ

i nào hi

n di

n ở nơi này cũng không thể

 khinh thườ

ng, vì th

ế

 ba ngườ

i kia v

a nghe thấ

y ti

ế

đ

ộng lạ

 l

p tứ

c cho ra phả

n ứ

ng.

Th

ế

 nhưng, khi ba ngườ

i này phát hi

đ

ối phương chỉ

 có một ngườ

i li

n ngây ngẩ

n cả

 ngườ

i.

"Kỳ quái, ngườ

i kia là ai? Hình như chưa t

ng thấ

y qua."

Một ngườ

i thanh niên trong 

đ

ó kinh ngạ

c, trợn mắ

t nhìn tới Sở Mộ.

"Có chút ấ

n tượng. À, ta nhớ ra rồi! Là cái tên khiêu chi

ế

n vượt cấ

p, 

đ

ánh bạ

i tiể

u thái t

 Yể

m Ma cung trở thành nhân v

t phong vân tạ

c thang thứ

hai, nhạ

y cả

đ

ế

n mứ

c chạ

m tay vào là bỏng, Hồn 

Đ

n Sở Thầ

n."

Tri

u Mộc Lâm làm như nhớ ra gì 

đ

ó, vội vàng lên ti

ế

ng. Nhưng t

 vẻ m

t của hắ

n cũng nhìn ra 

đ

ược trong lòng hắ

n còn có nghi ho

c.

Tuyể

n thủ b

c thang thứ

 hai chạ

y tới cả

nh thứ

 mườ

i làm cái gì?

N

ế

u như 

đ

i nhầ

đ

ườ

ng hình như … cũng quá kinh khủng 

đ

i? Khu v

c cả

nh thứ

 mườ

i và cả

nh thứ

 chín cách nhau ch

ng mấ

y ngày 

đ

ườ

ng, dọc theo

đ

ườ

đ

i lạ

i có tầ

ng tầ

ng cách trở, vô số Hồn sủng hoang dã tồn tạ

i nữ

a.

"Hồn 

Đ

n tiể

u t

, ngươi mới v

a nói cái gì?"

Lý Hoang nhíu mày khó chị

u. Hắ

n hơi có ấ

n tượng 

đ

ối với Sở Mộ, nhưng th

t ra ngườ

i này v

n không 

đ

áng 

đ

 hắ

n xem trọng.

Sở Mộ bi

ế

t mình nói nhi

u cũng chỉ

 vô dụng, lúc nãy quát lớn ch

ng qua là ngăn cả

n bọn họ ti

ế

n vào không gian phong ấ

n mà thôi.

 nhiên Sở Mộ cũng bi

ế

t dù th

ế

 nào cũng 

đ

i nữ

a khó lòng thoát khỏi một tr

n chi

ế

n, cho nên ngôn ngữ

 không h

 khách khí:

"Cho các ngươi lăn 

đ

i, càng xa càng tốt !"

Bả

n thân là thanh niên 

đ

ồng lứ

a sở hữ

u Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng, Sở Mộ có cầ

n thi

ế

t khách khí với ai sao?

"Ha ha ha, xem ra tiể

u t

 này căn bả

n không bi

ế

t mình bây giờ

đ

ang ở nơi nào !"

Tri

u Mộc Lâm bỗng nhiên cườ

i phá lên.

Ba ngườ

i nghe giọng 

đ

u Sở Mộ ngông cuồng như th

ế

 li

n suy 

đ

oán ngườ

i này còn cho rằ

ng mình 

đ

ang ở trong khu v

c cả

nh thứ

 chín, hoàn toàn không bi

ế

t mình 

đ

ã chạ

y sai 

đ

ườ

ng lọt vào cả

nh thứ

 mườ

i. 

Đ

ối m

t với cườ

ng giả

c thang thứ

 nhấ

t v

n vô tư bấ

t trị

 như th

ế

đ

úng là không bi

ế

t trờ

i cao 

đ

t dày.

"Bấ

t Hủ thành nhi

đ

ườ

ng như v

y ngươi không 

đ

i, 

đ

ồ án màu 

đ

ỏ 

đ

p nhầ

m coi như xong. Th

ế

 nhưng, gi

m lên khu v

c cả

nh thứ

 mườ

i của chúng ta còn hô to gọi nhỏ, ngươi nghĩ

 lạ

đ

i, có phả

i muốn ch

ế

t rồi phả

i không?"

Gã Hồn sủng sư không bi

ế

t tên cườ

i nói.

"Nghe cho rõ 

đ

ây, nơi này là cả

nh thứ

 mườ

i, là khu v

c săn bắ

n của b

c thang thứ

 nhấ

t chúng ta. Ngươi là tuyể

n thủ tối cườ

c thang thứ

 hai cũng chỉ

 tương 

đ

ương với thứ

 hạ

ng 30 tạ

c thang thứ

 nhấ

t. Ngay cả

 chủ sủng mạ

nh nhấ

t của các ngươi trong mắ

t chúng ta chỉ

 là một 

đ

ám sủng v

t nho nhỏ mà thôi."

Tri

u Mộc Lâm cườ

i lên gi

u cợt.

"Tri

u Mộc Lâm, giả

i quy

ế

t hắ

n, không cầ

n lãng phí thờ

i gian của ta vì một gã ph

ế

 v

t Hồn 

Đ

n."

Sau khi Lý Hoang bi

ế

t thân ph

n Sở Mộ lạ

i càng khinh thườ

ng, cũng lườ

i quả

n Sở Mộ là cái khỉ

 gió gì, tr

c ti

ế

p hạ

 l

nh cho 

đ

ồng bọn x

 lý.

Tri

u Mộc Lâm cườ

i hắ

c hắ

c, cả

m thấ

y khoái trá trong lòng.

Cả

nh thứ

 mườ

i mỗi lầ

đ

ụng phả

đ

u là cao thủ c

c mạ

nh, làm cho hắ

n trong khoả

ng thờ

i gian này thầ

n kinh căng th

ng, bây giờ

 không giả

i thích t

nhiên 

đ

ược chạ

y ra một tiể

u t

c thang thứ

 hai. 

Đ

úng lúc trở thành món ăn 

đ

 hắ

c sứ

c tàn bạ

o buông lỏng tâm tình.

"

Đ

 ta giúp ngươi hiể

u rõ chênh l

ch giữ

a b

c thang thứ

 nhấ

t và thứ

 hai. Sở Thầ

n tiể

u t

, có tin ta chỉ

 dùng một con Hồn sủng là có thể

 giả

i quy

ế

t ngươi?"

Tri

u Mộc Lâm cũng không nóng nả

y, Th

c V

t H

 Hồn sủng của hắ

đ

ã ẩ

n núp dưới 

đ

 sớm rồi, chỉ

 cầ

n hắ

n ra l

nh một ti

ế

ng sẽ l

p tứ

c trồi lên.

Sở Mộ không có vẻ gì là sợ hãi, bộ dạ

ng vô cùng bình tĩ

nh 

đ

ối m

t với cườ

ng giả

c thang thứ

 nhấ

t.

Cẩ

n Nhu công chúa không có hi

n thân, mà v

n ẩ

n giấ

u ở phía xa nghe thấ

y Tri

u Mộc Lâm nói câu kia không nhị

đ

ược âm thầ

 nhủ: "H

n là một Hồn sủng của Sở Mộ giả

i quy

ế

t toàn bộ các ngươi mới 

đ

úng."

"Mạ

c Tà, chi

ế

đ

đ

i !"

Sở Mộ vuốt ve 

đ

u Mạ

c Tà khẽ nói.

"Ô ô ô ...”

Mạ

c Tà t

 trên vai Sở Mộ nhả

y xuống, Tội Viêm bắ

đ

u dâng lên, tà khí nhấ

t thờ

i thổi quét bốn phía, so sánh với Mi

n Di

m C

u Vĩ

 Viêm Hồ càng thêm bá 

đ

o.

Đ

ối phương có Th

c V

t giới Hồn sủng nên Mạ

c Tà bị

 hạ

n ch

ế

 vài phầ

n trên phương di

n l

c lượng. Vì th

ế

 nó khống ch

ế

 Tội Viêm bao phủ toàn thân, chín cái 

đ

uôi hoa l

 mở ra, sau 

đ

ó mạ

nh mẽ gia tốc lao tới.

Mạ

c Tà thả

 ra khí th

ế

 cấ

đ

ế

 hoàng nhấ

t thờ

a như biể

n l

a tuôn trào, thiêu 

đ

ốt lan dầ

n tới T

 Lâm tháp. Ba ngườ

i Lý Hoang l

p tứ

c bị

 trấ

n trụ ngây ngườ

i, th

m chí không bi

ế

đ

ế

n tột cùng 

đ

ã xả

y ra chuy

n gì.

Tri

u Mộc Lâm cho 

đ

u Th

c V

t h

 Hồn sủng cấ

p quân chủ ẩ

n núp dưới 

đ

t, Mạ

c Tà chính là khóa 

đ

nh nó trước tiên.

Tri

u Mộc Lâm không kị

p cho ra phả

n ứ

ng, chợt nhìn thấ

y Tội Viêm màu ám 

đ

ỏ nhào tới vị

 trí Th

c v

t h

 Hồn sủng của hắ

n.

"Tội Viêm trả

o."

Mạ

c Tà 

đ

ánh ra một trả

o uy l

c kinh khủng, hỏa di

m lan tỏa 

p vào m

t ba ngườ

i kia 

đ

au rát.

Bên trong biể

n l

a Tội Viêm hoa l

, thân thể

 Mạ

c Tà tỏa ra sứ

c nóng h

ng h

c, móng vuốt sắ

c bén 

đ

âm sâu vào lòng 

đ

t.

"Xẹt !"

Tội Viêm trả

o có hình Nguy

t Nh

n chi

u dài 

đ

t tới hai trăm thước, nhanh chóng chém tới bả

n thể

 Th

c V

t h

 Hồn sủng.

Đ

u Th

c V

t h

 Hồn sủng quân chủ kia không có cách nào né tránh, l

c lượng 

đ

ế

 hoàng phá khai thân thể

 Mộc 

Đ

ng. Tội Viêm 

đ

ng cấ

p thứ

 năm chui vào trong thân thể

 nó tạ

o thành thương tổn rấ

t lớn.

Mạ

c Tà 

đ

ánh ra một kích l

c lượng cấ

đ

ế

 hoàng 

đ

ủ sứ

c miể

u sát Th

c V

t h

 Hồn sủng cấ

p quân chủ, huống chi là Hỏa thuộc tính Tội Viêm hi

u quả

sát thương gấ

đ

ôi.

"Vù vù vù vù !”

Một luồng trăng rằ

đ

ỏ s

m kinh tâm 

đ

ộng phách lướt qua trước m

t ba ngườ

i, Tội Viêm c

c nóng thiêu 

đ

ốt trong phương viên trăm thước. Th

c V

t h

 Hồn sủng của Tri

u Mộc Lâm suy giả

m sinh m

nh l

c c

c nhanh, trong thờ

i gian ngắ

đ

ã bi

ế

n thành một 

đ

ống tro tàn.

Không ai 

đ

oán 

đ

ược l

c lượng một kích kia cườ

đ

i bao nhiêu, nhi

đ

ộ hỏa di

m cao bao nhiêu. Nhưng ba cườ

ng giả

c thang thứ

 nhấ

t ở gầ

đ

ó lạ

i có cả

m giác chị

u không nổi.

Lúc này 

đ

ám ngườ

i Lý Hoang 

đ

ã tri

đ

 ngây dạ

i.

Ngay thờ

đ

iể

m Mạ

c Tà buông thả

 l

c lượng Tội Viêm, bọn họ l

p tứ

c ý thứ

đ

ược 

đ

ây là một con Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng.

Sắ

c m

t Tri

u Mộc Lâm tái mét, bởi vì hồn ước 

đ

t gãy làm cho hắ

n run rẩ

y toàn thân, nhưng mà thương tổn nhiêu 

đ

ó còn không bằ

ng khi

ế

p sợ trong nội tâm.

Lúc nãy Tri

u Mộc Lâm còn 

đ

ang suy nghĩ

 làm sao hành hạ

 tên tuyể

n thủ b

c thang thứ

 hai này, nên giày vò hắ

n ra sao 

đ

 buông lỏng tâm tình căng th

ng của hắ

n.

K

ế

t quả

 th

t hoàn toàn ngược lạ

i, ngườ

i bị

 ngược 

đ

ãi không phả

i là 

đ

ối phương, mà lạ

i là bả

n thân hắ

n.

Đ

ối m

t Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng, tâm tình hắ

n bây giờ

đ

âu có buông lỏng 

đ

ược chút nào, quả

 th

c là sắ

a sụp 

đ

ổ rồi.

Không thể

 tin nổi, th

 là khó lòng tin tưởng chuy

n này, quá mứ

c hoang 

đ

ườ

ng rồi. Coi như là Lý Hoang cũng không thể

 nào bình tĩ

nh, th

m chí còn kinh hãi hơn cả

 Tri

u Mộc Lâm. Phả

ế

t rằ

ng Hồn 

Đ

n Sở Thầ

n khống ch

ế

 Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng chính là tồn tạ

i vô 

đ

ch tạ

i Thiên Hạ

 Quy

ế

t, ngay cả

 Thanh Ch

p Long của hắ

n cũng không phả

i là 

đ

ối thủ.

Nhưng mà … tạ

i sao một con Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng lạ

i xuấ

t hi

n trên ngườ

i một gã thanh niên 

đ

ồng lứ

a? Lạ

i còn là một nhân v

t vốn không có tý sứ

c thu hút nào.

Th

c l

c Lý Hoang vốn là tối cườ

ng trong hàng ngũ b

c thang thứ

 nhấ

t, trong tay hắ

n có tới bốn con Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong.

Tri

u Mộc Lâm so với Lý Hoang còn kém xa lắ

m, trong tay hắ

n có hai con Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong, nhữ

ng Hồn sủng khác chỉ

 là cao 

đ

ng cấ

p quân chủ.

V

 phầ

n thành viên khác ngay cả

 một con Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong cũng không có.

Thông thườ

ng chênh l

ch th

c l

c vài ba cấ

c v

n còn khả

 năng mi

n cưỡng 

đ

ánh một tr

n. Nhưng mà cấ

đ

ế

 hoàng và cấ

p quân chủ chênh l

ch không chỉ

 trên phương di

n l

c lượng, mà Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng còn nắ

m giữ

 một số năng l

đ

c thù, tấ

t cả

 thuộc tính cũng cườ

đ

i ngoài sứ

c tưởng tượng, ít nhấ

t phả

i mườ

i quân chủ 

đ

nh phong mới có cơ hội giằ

ng co chút ít thờ

i gian.

Lý Hoang không có Hồn sủng khắ

c ch

ế

 thuộc tính tương t

 Bạ

o Băng Thú, Mạ

c Tà cũng không cầ

n phả

n tâm bả

o v

đ

ám ngườ

i Sở Mộ, quá trình chi

ế

đ

u vô cùng thoả

i mái.

Thờ

đ

iể

m ba ngườ

i Lý Hoang còn 

đ

ang khi

ế

p sợ vì th

c l

c cườ

đ

i của Mạ

c Tà. Lúc này Mạ

c Tà lạ

i phát 

đ

ộng công kích một lầ

n nữ

a, lầ

n này rõ ràng là k

 năng quầ

n sát.

Bên trong biể

n l

a Tội Viêm nóng r

c, thân thể

 Mạ

c Tà 

đ

ột nhiên bi

ế

n mấ

t. Ngay sau 

đ

ó chín con hỏa di

m trườ

ng long cùng lúc xuấ

t hi

n, mỗi một con dài trên trăm thước, khu v

c chung quanh T

 Lâm tháp bi

ế

n thành biể

n l

a Tội Viêm, hỏa th

ế

 dâng tới t

n màn trờ

i, nung 

đ

ỏ tầ

ng mây rộng lớn.

Chương 579 : Vô địch Quân chủ-Luân Phong Long

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Sưu Tầm

Chín 

đ

u Hỏa long nhấ

c lên t

đ

ợt sóng l

a sôi trào, tạ

o thành bứ

c tranh m

 l

 kinh ngườ

i.

Đ

ây là k

 năng quầ

n sát, mục tiêu chính là 

đ

ám Hồn sủng của Tri

u Mộc Lâm.

Ba 

đ

u Hồn sủng cao 

đ

ng quân chủ và một 

đ

u quân chủ 

đ

nh phong cũng không kị

p cho ra phả

n ứ

đ

ã bị

 C

u Vĩ

 trườ

ng long thôn ph

 sạ

ch sẽ. Ba ngườ

i Lý Hoang cả

m giác t

a như cơn ác mộng phủ xuống, chỉ

ế

t trơ mắ

t nhìn bốn con Hồn sủng của mình t

 tiêu tán bên trong biể

n l

a Tội Viêm.

Trong 

đ

oạ

n thờ

i gian c

c ngắ

n, Tri

u Mộc Lâm 

đ

ã bị

 thương ba hồn, mứ

đ

ộ xung kích quá lớn khi

ế

n cho hai chân hắ

n bủn rủn vô l

c, suýt nữ

a tr

c ti

ế

p hôn mê bấ

t tỉ

nh.

V

 phầ

đ

u Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong của Tri

u Mộc Lâm cũng t

 vong ngay sau 

đ

ó, tinh thầ

n hắ

n hỏng mấ

t trong nháy mắ

t, cả

 ngườ

i ngơ ngác t

a như 

đ

ánh mấ

t linh hồn.

So sánh với Tri

u Mộc Lâm và gã Hồn sủng sư không bi

ế

t tên, Lý Hoang phả

n ứ

ng rõ ràng là nhanh nhạ

y hơn nhiều.

M

c dù nội tâm rung 

đ

ộng, m

c dù khó thể

 tin tưởng, nhưng Lý Hoang bi

ế

t rõ mình không phả

i là 

đ

ối thủ của Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng.

Thờ

đ

iể

m k

 năng Tội Viêm - C

u Vĩ

 Long Vũ xuấ

t hi

n, Lý Hoang 

đ

ã nhả

y lên trên lưng Thanh Ch

p Long, th

a dị

p Mạ

c Tà 

đ

ang công kích 

đ

ồng bọn dứ

t khoát l

a chọn chạ

y trốn.

"Mau bay lên... mau … ngươi … cái con rồng ngu xuẩ

n."

Lý Hoang tứ

c gi

n hét lớn.

Bởi vì là Hồn sủng nô dị

ch nên tâm linh song phương tương 

đ

ối trắ

c trở, mỗi lầ

n Lý Hoang phát ra m

nh l

nh, Thanh Ch

p Long luôn luôn hành 

đ

ộng ch

m hơn n

a nhị

p. 

Đ

u này làm cho Lý Hoang tứ

c gi

n không dứ

t, nhấ

t là ở thờ

đ

iể

m nguy hiể

đ

ế

n tính mạ

ng lạ

i càng cấ

p bách.

Thanh Ch

p Long vỗ cánh bay lên, thoáng cái 

đ

ã lên tới 

đ

ộ cao hai mươi thước. Thanh Ch

p Long ỷ vào thân thể

 cườ

đ

c ti

ế

đ

ột phá biể

n l

a Tội Viêm, hướng v

 nơi xa bỏ chạ

y trối ch

ế

t.

Sở Mộ thấ

y Thanh Ch

p Long xuyên phá k

 năng C

u Vĩ

 Long Vũ của Mạ

c Tà 

đ

ơn giả

n như th

ế

 cũng lộ vẻ kinh ngạ

c.

Sở Mộ hiể

n nhiên không cho Lý Hoang và Thanh Ch

p Long chạ

y trốn, l

p tứ

c nhả

y lên lưng Mạ

c Tà.

"Mạ

c Tà, 

đ

uổi theo !"

Sở Mộ không cầ

n lưu ý Tri

u Mộc Lâm và gã Hồn sủng sư kia 

đ

ang nằ

m gục trên m

đ

t, tr

c ti

ế

p hạ

 l

nh cho Mạ

c Tà 

đ

p không 

đ

uổi theo.

Mạ

c Tà nhanh chóng thu hồi chuy

n này k

 năng, bốn vó dưới nhấ

t thờ

i bốc cháy lên hoa m

 Tội Viêm, tr

c ti

ế

đ

p không trồi lên.

Mạ

c Tà 

đ

p hỏa không phả

i là k

 năng phi hành chân chính, nhưng mà tốc 

đ

ộ bộc phát trong khoả

ng thờ

i gian ngắ

n lạ

i nhanh hơn bình thườ

ng rấ

t nhi

u. Ngay cả

 D

c h

 Hồn sủng không thể

 nào chạ

y thoát Mạ

c Tà truy kích.

Th

ế

 là trên bầ

u trờ

i T

 Lâm tháp xuấ

t hi

n hai tia sáng, một 

đ

ỏ một xanh bay 

đ

i với tốc 

đ

ộ c

c nhanh. Chỉ

 lát sau, Mạ

c Tà 

đ

ã t

ế

p c

n Thanh Ch

p Long.

Lý Hoang 

đ

ã thu hồi nhữ

ng Hồn sủng khác, nhìn thấ

y Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng của Sở Mộ 

đ

uổi theo nhấ

t thờ

i sắ

c m

t tái nhợt, lạ

i rống to ra l

nh cho Thanh Ch

p Long tăng tốc.

Lân giáp trên ngườ

i Thanh Ch

p Long nổi lên quầ

ng sáng màu xanh nhàn nhạ

t, sau 

đ

ó ngưng tụ lên trên hai cánh giúp cho Thanh Ch

p Long gia tăng tốc 

đ

ộ phi hành, thoáng cái 

đ

ã lướt qua 

đ

ồ án phong ấ

n.

"Rống !"

"Rống ~!"

Bỗng nhiên ở bên trong 

đ

ồ án phong ấ

n vang lên một ti

ế

ng long ngâm chấ

đ

ộng tầ

ng mây.

Thanh âm gầ

m thét còn mạ

nh hơn Thanh Ch

p Long gấ

p mấ

y lầ

n, khí th

ế

 càng thêm bá 

đ

o. Th

m chí còn có thể

 cả

m giác 

đ

ược trong ti

ế

ng gào thét xen l

n oán gi

n nồng 

đ

m, muốn thông qua gầ

m thét 

đ

 phát ti

ế

t tâm tình.

"Vù vù vù vù vù !"

L

c lượng Hủy Phong bỗng nhiên xuấ

t hi

 bên trong 

đ

ồ án phong ấ

n, mây 

đ

en cuồn cuộn che kín màn trờ

i, không khí cũng trở nên xao 

đ

ộng kỳ lạ

.

"Luân Phong Long sắ

p ra rồi !"

Sở Mộ xoay 

đ

u nhìn lạ

i li

n thấ

y một bóng 

đ

en to lớn lao ra nhanh như chớp.

Thân ả

nh 

đ

en bạ

c kia không có khổng lồ như Thanh Ch

p Long, nhưng tốc 

đ

ộ phi hành nhanh kinh khủng. Cho dù Thanh Ch

p Long thi triể

n ra k

năng gia tốc v

n không bằ

ng một n

a tốc 

đ

ộ Luân Phong Long.

Sở Mộ nhìn không rõ thân ả

nh Luân Phong Long, chỉ

 thấ

y một 

đ

oàn sáng n

đ

a bạ

c lao th

ng tới chỗ Thanh Ch

p Long, nhấ

t thờ

i một cỗ gió xoáy mãnh li

t thổi tan tầ

ng mây 

đ

 lộ ra bầ

u trờ

đ

en tối.

Luân Phong Long hung hăng và dã tính nằ

m ngoài khả

 năng tưởng tượng của Sở Mộ, v

a mới 

đ

ược phóng thích l

p tứ

c tìm 

đ

ối tượng 

đ

 phát ti

ế

t oán gi

n trong lòng. Vì th

ế

 Thanh Ch

p Long ở gầ

n nhấ

ế

n thành mục tiêu của nó.

D

a vào ưu th

ế

 tốc 

đ

ộ, Luân Phong Long bày ra l

c chi

ế

đ

u khi

ế

n cho Sở Mộ vô cùng khi

ế

p sợ. Thanh Ch

p Long ở trên không trung lạ

ế

n thành một con rùa ngốc, ch

m chạ

p, vô l

c. Còn Luân Phong Long nhanh nhẹn, cuồng dã, bá 

đ

o, vượt trội trên tấ

t cả

 phương di

n.

Sở Mộ không có ti

ế

p tục 

đ

uổi theo, bả

o Mạ

c Tà d

ng lạ

i trên một 

đ

nh tháp, dõi mắ

t nhìn Luân Phong Long tứ

c gi

n chi

ế

đ

u với Thanh Ch

p Long.

"Cút ngay… cút ngay !"

Lý Hoang hoả

ng hốt kêu to, vốn hắ

n cho rằ

ng Luân Phong Long bị

 phong ấ

n mườ

i năm, năng l

c chi

ế

đ

u kh

đ

nh không bằ

ng năm 

đ

ó. Vì th

ế

một mình Thanh Ch

p Long cũng có thể

 giả

i quy

ế

t d

 dàng.

Nhưng hắ

n không ngờ

 th

c l

c Luân Phong Long cườ

đ

i ngoài d

 li

u, 

đ

ồng dạ

ng là quân chủ 

đ

nh phong, 

đ

ồng dạ

ng là Long tộc quân chủ vô

đ

ch. Th

ế

 mà tr

n chi

ế

n trên không hoàn toàn thuộc v

 Luân Phong Long, còn Thanh Ch

p Long của hắ

n bị

đ

ánh không có sứ

c hoàn thủ.

"Lý Hoang, ngươi tri

u hoán thêm vài con Hồn sủng 

đ

 ta gi

ế

t nào !"

Sở Mộ không có tham d

 lưỡng long chi

ế

đ

u, nhưng nhìn thấ

y Lý Hoang muốn tri

u hoán Hồn sủng khác. Sở Mộ vô cùng "thi

n ý" nhắ

c nhở một câu.

Sắ

c m

t Lý Hoang càng thêm khó coi, th

t ra hắ

n rấ

t tin tưởng lờ

i nói của tên thanh niên bi

ế

n thái này.

"Sở Thầ

n, ta với ngươi không thù không oán, tạ

i sao lạ

i ngông cuồng như v

y? Ch

ng lẽ muốn 

đ

ối 

đ

ch với Hồn Minh chúng ta hay sao?" Lý Hoang gi

n dữ

 hét lên.

"Lưu lạ

i Thanh Ch

p Long, ngươi có thể

 lăn !"

Sở Mộ lạ

nh lùng nói.

Sở Mộ v

n nhớ rõ 

Đ

c Lão linh sư cố ý nhắ

c nhở mình, không nên chạ

m vào kiêng kị

 của th

ế

 l

c Hồn Minh quá sớm.

Một lý do là phía xa xa 

đ

ang có không ít Hồn sủng 

đ

ưa tin bay tới nơi này, một phương diện khác là Sở Mộ quả

 th

t không muốn lãng phí quá nhi

u thể

 l

c của Mạ

c Tà trên ngườ

i Lý Hoang. Bởi vì 

đ

ch nhân lớn nhấ

t của hắ

n là con rối của thi

ế

u nữ

 phả

n bội, n

ế

u như nàng có phương thứ

đ

c thù 

đ

ột phá 

đ

ế

n mườ

đ

oạ

n trong khoả

ng thờ

i gian ngắ

n. 

Đ

ế

n lúc 

đ

ó Mạ

c Tà sẽ rơi vào hoàn cả

nh xấ

u, h

u quả

đ

c bi

t nghiêm trọng.

Đ

c Lão linh sư t

ng nói thanh niên 

đ

ồng lứ

a chi

ế

đ

u cũng có một vài quy 

đ

nh bấ

t thành văn. M

c k

 Hồn sủng ch

ế

t bao nhiêu 

đ

i nữ

a, chỉ

 cầ

n không gi

ế

t Hồn sủng sư thì nhữ

ng ngườ

i th

ế

 h

 trước cũng không dám tới gây phi

n toái. V

 phầ

n Lý Hoang sau này có muốn trả

 thù thì tùy thôi, Sở Mộ sao lạ

i sợ hắ

n chứ

?

Lý Hoang dĩ

 nhiên coi tính mạ

ng mình quan trọng hơn, l

p tứ

c nhả

y ra khỏi lưng Thanh Ch

p Long.

"Rống !"

Thanh Ch

p Long thấ

y Lý Hoang t

 mình chạ

y trốn li

n kêu lên một ti

ế

ng thê lương.

"Cách ta xa một chút !"

Lý Hoang thấ

y Thanh Ch

p Long muốn 

đ

uổi theo nhấ

t thờ

n dữ

 hét lớn.

Lý Hoang 

đ

ã bi

ế

t mục 

đ

ích Sở Mộ là Thanh Ch

p Long, vì muốn bả

o toàn mình nên dứ

t khoát 

đ

uổi Thanh Ch

p Long quay lạ

i.

Sau khi hạ

 xuống 

đ

t, Lý Hoang l

p tứ

c tri

u hồi ra một con Hồn sủng quân chủ 

đ

nh phong khác. Thấ

y Sở Mộ quả

 th

t không có 

đ

ánh tới, vội vàng khống ch

ế

 Hồn sủng ch

t v

t chạ

y trốn.

"Rống !"

Thanh Ch

p Long thấ

y chủ nhân chạ

y trốn liên tục gầ

m thét mấ

y ti

ế

ng bi thương.

M

c dù Thanh Ch

p Long 

đ

ã bị

 tẩ

y não, nhưng nó và Lý Hoang 

đ

ã chung sống với nhau một 

đ

oạ

n thờ

i gian rấ

t dài. Thanh Ch

p Long v

n xem Lý Hoang là chủ nhân, hi

n tạ

i chủ nhân của mình quay 

đ

u chạ

y trốn không có n

đ

iể

m chầ

n chờ

Đ

ối với Thanh Ch

p Long 

đ

úng là một 

đ

òn 

đ

 kích tâm linh trầ

m trọng, khó thể

 chị

đ

ng nổi.

"Rống …"

Thanh Ch

p Long v

a mới phân thầ

n, Luân Phong Long công kích càng thêm hung hiể

m, Long trả

o, Hủy Phong, Phong Long V

n... 

đ

iên cuồng 

đ

ổ 

p xuống ngườ

đ

ối phương.

Các loạ

i k

 năng mạ

nh mẽ 

đ

ánh vào ngườ

i Thanh Ch

p Long. Vốn là Thanh Ch

p Long chi

ế

m cứ

 ưu th

ế

 sinh m

nh l

c và phòng ng

, nhưng mà 

đ

ối m

t hàng loạ

t công kích cũng lộ vẻ chống 

đ

ỡ không nổi, một lát sau 

đ

ã mấ

đ

i năng l

c phi hành rơi th

ng xuống 

đ

t.

Chương 580 : Oán oán chất chồng-Thù cao như núi

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Sưu Tầm

Giờ

 phút này, Luân Phong Long cườ

đ

i bày ra vô cùng nhuầ

n nhuy

n, làm cho Sở Mộ hiể

đ

ược cái gì mới là vô 

đ

ch quân chủ. N

ế

u như không có Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng xuấ

t hi

n, nó chính là tồn tạ

i bấ

t khả

 chi

ế

n bạ

i.

"Mạ

c Tà, ngăn cả

n Luân Phong Long, không cho nó gi

ế

t Thanh Ch

p Long."

Sở Mộ thấ

y Luân Phong Long có chút nóng gi

n, vội vàng nói với Mạ

c Tà.

"Ô ô ô !"

Dưới chân Mạ

c Tà lạ

i bốc cháy Tội Viêm lấ

đ

à lao tới, chín cái 

đ

uôi cuốn tới quấ

n quanh ngườ

i Thanh Ch

p Long.

C

u vĩ

 Mạ

c Tà k

ế

 th

a ưu th

ế

 huy

ế

t mạ

ch của C

u Vĩ

 Viêm Hồ, năng l

c phòng ng

 mạ

nh hơn thân thể

. Luân Phong Long thi triể

n một loạ

t công kích

đ

ánh xuống C

u Vĩ

 chỉ

 chấ

đ

ộng mấ

y cái là xong, Thanh Ch

p Long 

đ

ược bả

o v

 bên trong không h

 bị

 thương tổn chút nào.

Quả

ng trườ

ng Thiên Hạ

.

"Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng của Sở Thầ

n lạ

i xuấ

t hi

n một lầ

n nữ

a, ba ngườ

i Lý Hoang không có sứ

c hoàn thủ. Bả

n thân Lý Hoang lưu lạ

i Thanh Ch

p Long bỏ chạ

y trối ch

ế

t."

Tin tứ

c kia truy

n tới quả

ng trườ

ng Thiên Hạ

, lọt vào tai gầ

n mườ

i vạ

n ngườ

i l

p tứ

c d

n phát một tr

n xôn xao.

Không chỉ

 là vì Lý Hoang tối cườ

c thang thứ

 nhấ

t bị

đ

ánh bạ

i, mà 

đ

u này 

đ

ã có thể

 chứ

ng minh chủ nhân Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng chính là Sở Mộ.

"Ngay cả

 Lý Hoang cũng không có năng l

c chống 

đ

ỡ, b

c thang thứ

 nhấ

t còn có ngườ

đ

ủ sứ

c ngăn cả

n Hồn 

Đ

n Sở Thầ

n?"

"

Đ

ã có Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng, Hồn 

Đ

n Sở Thầ

n rõ ràng là muốn quét ngang b

c thang thứ

 nhấ

t. Hắ

đ

ang nhắ

m tới vinh quang cuối cùng cả

nh thứ

mườ

i."

Mới 

đ

u bọn họ còn n

a tin n

a ngờ

, nhưng bây giờ

 tấ

t cả

 mọi ngườ

đ

u tin tưởng ngườ

i thanh niên này 

đ

ang cố ý khiêu chi

ế

n tấ

t thanh niên mạ

nh nhấ

t Thiên Hạ

 Cả

nh.

Nói 

đ

i thì nói lạ

i, 

đ

ã có Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng traong tay lạ

i có ngườ

i nào chị

u bi

t khuấ

t nh

n lấ

y một cái vinh quang b

c thang thứ

 hai nho nhỏ? Hắ

n hiể

n nhiên phả

đ

t mục tiêu là phầ

n thưởng ấ

u sủng cấ

đ

ế

 hoàng.

"Cấ

m thi, ngườ

i này nhấ

đ

nh phả

i cấ

m thi."

"Mang theo Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng còn ai 

đ

ánh lạ

i hắ

n chứ

Đ

ây rõ ràng là phá hư quy tắ

c tranh tài của Thiên Hạ

 Quy

ế

t."

Nhữ

ng ngườ

i ủng hộ Sở Mộ 

đ

iên cuồng hoan hô cổ vũ, còn ngườ

i phả

đ

ối Sở Mộ lạ

i không dám chỉ

 trích Sở Mộ cái gì. Th

ế

 nhưng, mãnh li

t yêu cầ

u ban tổ chứ

c cấ

m thi Sở Mộ chắ

c chắ

n là phả

i có.

Xuấ

t hi

n một thanh niên sở hữ

u Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng, v

y thì phầ

n thưởng ấ

u sủng cấ

đ

ế

 hoàng ch

ng khác nào 

đ

ưa mi

n phí cho hắ

n.

N

ế

u như không có chuy

n gì nằ

m ngoài d

 li

u, sau khi Thiên Hạ

 Quy

ế

t k

ế

t thúc, ngườ

i này 

đ

ã có hai con Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng rồi.

Một 

đ

ám 

đ

i nhân v

t danh hi

u cấ

p mườ

i, giới chủ, 

đ

n chủ, cung chủ … chỉ

 có một con Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng. Th

ế

 mà cái tên Sở Thầ

n này 

đ

ã có hai con Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng. 

Đ

ây là khái ni

m gì chứ

?

Quan trọng nhấ

t là ngườ

i này nằ

m trong hàng ngũ thành viên b

c thang thứ

 ba, chuy

n này cũng có nghĩ

a là hắ

n còn có một cơ hội tham gia Thiên Hạ

Quy

ế

t. N

ế

u không cấ

m thi, ngườ

i này xem như có tới ba con Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng, 

đ

ây chỉ

 là bả

o thủ 

đ

oán ch

ng. Dưới tình huống Sở Mộ không có t

 mình nh

đ

ược Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng khác.

Trước 30 tuổi 

đ

ã khống ch

ế

 ba 

đ

u Hồn sủng cấ

đ

ế

 hoàng, cho dù không phả

đ

ộc nhấ

t vô nhị

 cũng là trăm năm hi

ế

m thấ

y.

"Sở Thầ

n sợ rằ

đ

úng là bị

 cấ

m thi."

Thượng Hằ

ng lắ

đ

u bấ

đ

c dĩ

.

Mấ

y năm trước thái t

 Hồn 

Đ

n bày ra th

c l

c khi

ế

p sợ bốn phương mới bị

 ban tổ chứ

c Thiên Hạ

 Quy

ế

đ

 nghị

 cấ

m thi. K

ế

t quả

 thờ

i gian qua không bao lâu, Hồn 

Đ

n lạ

i xuấ

t hi

n thêm một thanh niên nghị

ch thiên nữ

a, th

 là khó thoát khỏi tình huống cấ

m thi.

"

Đ

c Lão linh sư, Sở Thầ

n sẽ bị

 cấ

m thi hả

? V

y hắ

đ

ột phá cả

nh thứ

 mườ

i không phả

i là vô nghĩ

a hay sao? Phầ

n thưởng ấ

u sủng cấ

đ

ế

 hoàng cũng không nh

đ

ược?"

Đ

ình Lan bỗng nhiên mở mi

ng hỏi.

"Chuy

n này à? Cấ

m thi là kh

đ

nh. Nhưng phả

i là cấ

m cuộc thi sáu năm sau, phầ

n thưởng lầ

n này v

n có hi

u quả

. Chúng ta nơi này có một vị

nguyên lão tọa trấ

n, n

ế

u như Sở Thầ

n th

đ

oạ

đ

ược vinh quang cuối cùng cả

nh thứ

 mườ

i, ban tổ chứ

c không cho, nguyên lão chúng ta kh

đ

nh sẽ ra m

t."

Đ

c Lão linh sư ch

m rãi nói.

"Như v

y cũng tốt. À, 

đ

úng rồi, tình huống Di

p Khuynh Tư th

ế

 nào?"

Đ

ình Lan vội vàng hỏi.

Mấ

y ngày hôm trước, tấ

t cả

 mọi ngườ

i nhìn thấ

y Di

p Khuynh Tư trúng 

đ

ộc rấ

ng, nằ

m trên cán quay trở v

. Tình hình càng lúc càng nguy kị

ch, cho nên bọn họ vô cùng lo lắ

ng cho nàng.

Đ

c Lão linh sư lắ

đ

u nói:

"Nhìn v

nh của nàng thôi !"

Cái gọi là v

nh thì phả

i nhìn xem nguyên lão có thể

 tìm 

đ

ược nội tạ

ng k

ế

t tinh 

Đ

ế

 Thánh Hoa trong vòng mườ

i ngày hay không. M

c dù 

Đ

c Lão linh sư 

đ

ã ban bố nhi

m vụ lớn thu mua trị

 li

u nội tạ

ng k

ế

t tinh Hồn sủng trị

 li

u cấ

đ

ế

 hoàng, nhưng 

đ

ồ v

t này thườ

ng thườ

ng phả

i mấ

t cả

 tháng mới mi

n cưỡng thu th

đ

ược. Thờ

i gian mườ

i ngày th

 là quá gấ

p.

Bấ

t Hủ thành - T

 Lâm tháp.

Đ

ám mây u ám t

a như cả

m xúc Luân Phong Long, khí lưu hình thành dòng xoáy quay cuồng chung quanh thân thể

 nó. Luân Phong Long lúc trước c

c kỳ táo bạ

o, thi triể

n k

 năng nào cũng nhấ

t lên một tr

n phong ba bão táp kinh khủng. Nhưng lúc này cũng 

đ

ã bình tĩ

nh trở lạ

i, ch

m chạ

p trôi nổi bầ

u trờ

i tạ

i Bấ

t Hủ thành, khí tứ

đ

ã hòa hoãn rấ

t nhi

u.

Long tộc chính là sinh v

t trí tu

 cao, chúng nó vô cùng lưu ý huy

ế

t mạ

ch truy

n th

a.

Đ

ồng dạ

ng như th

ế

, chúng nó có năng l

c nh

n ra huy

ế

t mạ

ch truy

n th

a của nhân loạ

i.

Sau khi Luân Phong Long và Sở Thiên Mang hồn ước 

đ

t gãy 

đ

ã mấ

đ

i phầ

n lớn trí nhớ, nhưng không có hoàn toàn quên h

ế

t. Một lúc lâu sau, Luân Phong Long mới t

 ổn 

đ

nh cả

m xúc, dùng năng l

đ

c thù nh

n ra trong ngườ

i Sở Mộ chả

y xuôi huy

ế

t mạ

ch của chủ nhân, vì th

ế

 mới xác 

đ

nh Sở Mộ là 

đ

i sau Sở Thiên Mang.

M

c dù Luân Phong Long tính tình táo bạ

o nhưng v

n còn 

đ

ủ lý trí, 

đ

u này làm cho Sở Mộ tương 

đ

ối an tâm, không khí căng th

ng giữ

a hai bên cũng dầ

n dầ

n buông lỏng xuống.

Ch

ng qua là mỗi lầ

n nhìn thấ

y hình dáng Luân Phong Long quá mứ

c ti

u tụy, th

m chí thân thể

 bị

a nát nghiêm trọng, trong lòng Sở Mộ cả

m thấ

y vô cùng chua xót.

Lúc trước chi

ế

đ

u, Luân Phong Long khống ch

ế

 Hủy Phong thả

 ra t

đ

ợt phong bạ

o khổng lồ, cho nên Sở Mộ nhìn không rõ di

n mạ

o của nó. Mà lúc này thân thể

 Luân Phong Long mới xuấ

t hi

n rõ ràng trước m

t hắ

n.

Hình thể

 Luân Phong Long không có khổng lồ như Thanh Ch

p Long, chi

u cao chưa tới mườ

i thước.

Cái gọi là uy vũ không có thể

 hi

n trên ngườ

i Luân Phong Long, mà da thị

t gầ

y nhom cơ hồ dính sát xương cốt của nó, bộ dạ

ng giống như một lão già gầ

đ

t xa trờ

i.

Một chuy

n khi

ế

n cho Sở Mộ kinh hãi chính là trên ngườ

i của nó bị

 l

c lượng hắ

c ám hủ th

c c

c kỳ nghiêm trọng, có vài nơi 

đ

ã bị

 ăn mòn lộ ra cả

xương cốt trắ

ng h

ế

u ở bên trong.

Trước kia Sở Thiên Mang một m

c giả

ng thu

t Luân Phong Long thầ

n tuấ

n uy vũ, Sở Mộ có thể

 nói là vô cùng sùng bái Luân Phong Long.

Nhưng mà bây giờ

 nhìn thấ

y Luân Phong Long quá mứ

c thê thả

m, quả

 th

c là chênh l

ch rấ

t lớn so với trong tưởng tượng của hắ

n.

Không phả

i Sở Thiên Mang miêu tả

 khoa trương, mà là T

 Lâm tháp phong ấ

n lâu dài làm cho một 

đ

u Luân Phong Long cườ

ng tráng lưu lạ

c bi

ế

n thành như v

y.

Đ

đ

áng ăn m

ng chính là t

n chi

ế

đ

u v

a rồi cho hắ

n một chuy

n rõ ràng, m

c dù bị

 nhốt mườ

i mấ

y năm nhưng Luân Phong Long không có tiêu mấ

t ý chí chi

ế

đ

u.

"Sở Mộ, T

 Lâm tháp là phong ấ

ng phạ

t, trong 

đ

ó thẩ

m thấ

u năng lượng hắ

c ám sẽ dầ

n dầ

n hủ th

c sinh v

t bị

 phong ấ

n, tuổi thọ cũng giả

m xuống theo 

đ

ó. Phong ấ

n chính là giam giữ

, Hồn sủng bị

 phong ấ

n có thể

 ngủ say giả

m bớt suy nhược thể

 l

c và tính mạ

ng, không 

đ

ế

n nổi bi

ế

n thành bộ dạ

ng này. Chuy

n này cho thấ

y trước khi phong ấ

đ

ã có ngườ

i cố ý hạ

đ

ộc 

đ

ối với Luân Phong Long, trong vòng hai mươi năm Luân Phong Long nhấ

đ

nh sẽ hao h

ế

t tuổi thọ."

Cẩ

n Nhu công chúa nhỏ giọng nói với Sở Mộ.

Sở Mộ 

đ

ã nghe Cẩ

n Nhu công chúa nói Luân Phong Long bị

 nhốt thờ

i gian 20 năm. Nói cách khác 20 năm sau, Luân Phong Long sẽ 

đ

ược phóng sinh.

Nhưng mà bên trong không gian phong ấ

n có hắ

c ám hủ th

c, trong cơ thể

 Luân Phong Long lạ

i tồn tạ

i chấ

đ

ộc ăn mòn sinh mạ

. Sở Mộ làm sao không rõ k

ế

t quả

 cuối cùng.

"Hồn Minh Thiên Thính !"

Sở Mộ nắ

m ch

c quả

đ

m, oán khí trong lòng lạ

i càng chấ

t chồng như núi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro