Chương 2.1 phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Phạm đại nhân, không biết ngươi am hiểu quốc sự như vậy, ở phương diện này liệu có cũng thập phần quen thuộc hay không?" Độc Cô Diễm vừa nói trào phúng, một bên thoát hạ xiêm y chính mình.

Hắn có dáng người thật tốt, cơ ngực hơi phập phồng, da thịt màu đồng, biểu hiện hắn là một người cực kỳ coi trọng việc rèn luyện thân thể, nhưng tối dẫn nhân chú ý chính là hắn nửa người dưới ngang nhiên bày tỏ dục vọng.

"Hoàng Thượng, ngươi..." Phạm Văn Diệp cho dù ngốc thế nào, cũng biết kia đại biểu cho cái gì, nhưng mà...Hắn là nam nhân a!

Hắn cố động thân mình lui về phía sau, cố ý cách xa Độc Cô Diễm một chút, nhưng thực là lực bất tòng tâm.

Động tác tiếp theo, Độc Cô Diễm đã muốn tiến về phía trước, cả thân mình đặt trên người Phạm Văn Diệp.

"Trẫm thực tò mò ở phương diện này ngươi có hay không cũng kích thích như kẻ khác!"

Độc Cô Diễm ác ý cười ra tiếng, hơi thở ấm áp phả lên mặt Phạm Văn Diệp, khiến hắn cả người run rấy.

Phạm Văn Diệp thực sự không muốn khuất phục như vậy, hắn dùng ánh mắt không hề sợ hãi nghênh hướng Độc Cô Diễm, hai tay dùng sức muốn đẩy Độc Cô Diễm ra, nhưng ở dưới thúc dục của mị dược, việc này căn bản là không thể có kết quả.

"Buông ta ra!" Phạm Văn Diệp hoảng hốt khi thấy hành vi trắng trợn của Độc Cô Diễm, ý sợ hãi che kín cả hai tròng mắt.

Độc Cô Diễm căn bản không thèm nhìn đến chống cự của hắn, thô bạo cởi quần áo của Phạm Văn  Diệp, không đến một khắc Phạm Văn Diệp đã một thân trần trụi.

Độc Cô Diễm kinh ngạc nhìn chằm chằm thân thể trần trụi ở dưới thân, bởi vì thân thể Phạm Văn Diệp vốn đã yếu đuối, lại không hay phơi nắng, cho nên da thịt trắng nõn mà như nộn bóng loáng, hơn nữa sau khi bị nhiễm mị dược lại thêm một tầng hồng sắc, lại càng thêm mê người.

Độc Cô Diễm vạn vạn không nghĩ tới thân thể của hắn lại mê người như thế, còn tuyệt vời hơn thân thể nữ nhân. 

Độc Cô Diễm nhịn không được thân thủ loạn động trên người Phạm Văn Diệp, đầu ngón tay lướt qua mỗi tấc đường cong, xúc cảm liền sâu sắc cảm thụ được da thịt bóng loáng như tơ, kích khởi Phạm Văn Diệp một trận run rẩy cùng chống cự, cuối cùng liền đưa tay xuống phân thân bên dưới của hắn cầm lấy.

"Nga!" Phạm Văn Diệp bật ra một tiếng run rẩy khó nhịn, cảm giác được xoa nắn của Độc Cô Diễm, dục vọng cương ức rốt cuộc không nhịn được, đột ngột tăng vọt trong cơ thể như phải bùng nổ đi ra.

"Không......được!"

Hắn vươn tay cố ngăn cản Độc Cô Diễm nhu lộng, lại vô lực nằm trên giường, tái cố gắng giãy dục như thế nào cũng không được, hoàn toàn không thể khắc chế được từng trận tường trận sóng triều khoái cảm đánh úp ngược lại hắn.

"A...a.." Sau khi nở nụ cười ngập ý vị trào phúng, Độc Cô Diễm dần thu tay lại, Phạm Văn Diệp dục vọng lửa nóng không thể át chế tiết ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro