Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lăng Y Tâm mơ màng, từ trong đống đổ nát tỉnh dậy. Bên ngoài căn miếu hoang tòi tàn vang lên tiếng mắng chửi

" Mẹ nó, không phải nói chỉ cần bán đi sao ? Bây giờ nói muốn giết là giết à ?"

" Thân phận con nha đầu này không tầm thường, không giết nó sẽ mang hoạ !"

"Con mẹ nó còn không phải tại ngươi bắt nó à ?"

" Ta thấy nó có vẻ là tiểu thư nhà có tiền nên mới bắt, nhưng ngươi coi miếng ngọc bội có chữ Lăng này đi !"

"Người bình thường sẽ có miếng ngọc quý như vậy sao ?"

Mấy tên bên ngoài liên tục cãi nhau, mà Lăng Y Tâm thì đang cố gắng nghĩ xem nàng sao lại ở đây.

Buổi sáng nàng và ca ca cùng với Tề Nhiễm Thương đi ra ngoài chơi. Tề Nhiễm Thương khó khăn lắm mới bắt Lăng Thiên Vũ không thể từ chối mà mang theo nàng đi chơi, vì vậy tâm tình rất tốt, gặp những thứ đáng yêu trên đường đều sẽ mua cho nàng.

Lúc nàng muốn ăn kẹo hồ lô bên kia thì hắn đã đi mua cho nàng, mà ca ca nàng nói muốn lựa cho nàng một cái trâm hình thỏ nhỏ nên để nàng đứng bên cạnh. Nào ngờ có người đi ngang đụng trúng nàng, sau đó trước mặt liền tối sầm, nàng bị bắt đi.

Lăng Y Tâm nghe thấy bọn họ muốn giết mình liền hoảng sợ đến hốc mắt đỏ ao, nước mắt không khống chế mà tuông ra. Nàng làm thế nào cũng không cở trói được, mà bọn người bên ngoài dường như nghe thấy động tĩnh mà tiến vào.

"Ra tay nhanh chút !"

"Biết rồi !"

Một tên nói một tên đáp, còn chưa để nàng nghĩ ra cách, tên đó đã đến trước mặt nàng, thanh đao vừa hạ xuống, cách nàng chỉ một chút liền bất ngờ dừng lại.

Tên đó từ từ ngã xuống trong sự kinh ngạc của tất cả, chỉ thấy phía sau tên vừa ngã xuống có một thanh kiếm đâm xuyên qua lòng ngực hắn, chết ngay tại chỗ !

Một đám người quan binh nhanh chóng chạy vào bắt được đám người kia, mà nàng được phụ thân cở trói sau đó bế lên

"Tâm nhi ngoan ngoan đừng khóc, phụ thân ở đây, ngoan nào... "

"Hức...phụ thân hức ... con sợ hức..."

"Không sao không sao, phụ thân ở bên cạnh Tâm nhi mà "

Phụ thân nàng vừa dỗ nàng vừa bế nàng ra xe ngựa đã chuẩn bị. Tề Nhiễm Thương từ đầu đến cuối đều không lên tiếng được, chỉ có thể im lặng đi theo, không dấu vết an ủi nàng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro