Phản ứng kỳ lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lan Ngọc mặc dù cơ thể hậm hực hiện hết lên trên gương mặt giờ phút này đã đỏ ửng , nhưng cũng không thể mất tư cách đến nổi đợi người ta ra cầu xin thỏa mãn mình . Cô cố gắng ngồi dậy trong một trạng thái mềm nhũn , đưa tay kéo lấy vai áo của mình còn thắt nơ áo choàng vào tử tế . Xem ra lần này cho dù Thùy Trang có muốn đụng đến Đại tiểu thư đây , chắc cũng phải đếm bằng đơn vị mười hai lần trong một năm , tức là tháng chứ không còn bị cấm cung theo ngày nữa .

" Bảo Bối , chị ở nhà đợi em , bây giờ em đang rất bận "

Gì thế này , nửa đêm nửa đêm nhận được một cuộc điện thoại liền ra ngoài . Dáng vẻ hấp tấp đến thế là cùng , trên gương mặt có hiện qua một chút khó hiểu chứ không phải lo lắng tột độ . Xem đó mang vớ cũng là chiếc màu này chiếc màu kia , còn không cho cô đi theo một mạch lao ra khỏi căn hộ , có muốn hỏi cũng không hỏi được .

Mặc dù có câu giận quá mất khôn , nhưng nếu như suy nghĩ đến trường hợp có trai gái gì đó gọi ra ngoài cũng không phải . Rõ ràng cô còn nghe thấy tiếng chuông của mình mà , nếu vậy chỉ có thể là gia đình của người bạn thân nhất thôi . Đúng theo như dự tính , quả thật là Quỳnh Nga gọi cho cô không được mới gọi đến số của Thùy Trang . Có điều cô hiện tại có gọi lại bao nhiêu lần cũng không ai nghe nữa...

Khó trách bạn nhỏ đó của cô lại hấp tấp như vậy , không lẽ gia đình bọn họ lại xảy ra tranh cãi dẫn đến tình trạng căng thẳng lắm hay sao ? Lan Ngọc không giống như Thùy Trang mang vớ hai màu , nhưng cô chính là sử dụng luôn dép mang trong nhà để chạy ra ngoài căn hộ . Xe cũng bị em lấy mất rồi , hiện tại Lan Ngọc chỉ có thể đứng bên ngoài gọi một chiếc taxi , cũng may chung cư này thường xuyên có taxi đậu sẵn , nếu không sẽ chậm trễ vô cùng .

Lan Ngọc trong lúc ngồi trên xe cũng không hiểu tên tài xế trẻ tuổi kia nhìn mình cái gì , thì cũng chỉ là mang đồ ngủ ra đường thôi có gì lạ , nhìn cũng đẹp kiêu sa quý phái là cùng . Có điều cô lại không chú ý đến phần cổ của mình , người ta nhìn chính là nhìn mấy dấu vết vẫn còn rất ư là mới mẻ .

Người tài xế này cũng không hẳn háo sắc như tên bạn nhỏ nhà cô , thật ra anh ta đang suy nghĩ đến tình huống vô cùng hợp lý . Mặc đồ ngủ ra đường giờ này , trên người toàn là ấn ký này , đón xe lúc nửa đêm , vẻ mặt vô cùng hấp tấp , đầu tóc lại giống như chưa kịp vuốt lại gọn gàng . Cũng chỉ là một tình huống thôi , đang làm một số chuyện bị vợ người ta đến đánh ghen , mới thành ra bộ dạng như vậy đón xe bỏ chạy . (Nghe vô lý nhưng cũng thiết phục chớ bộ 😅😆)

Về phần của Lan Ngọc vẫn đang trên đường đến nhà của Quỳnh Nga , ngược lại cô gái đó lại nửa đêm lái xe ra ngoài tìm kiếm Diệp Anh . Vốn dĩ chuyện con đi thăm mẹ là một chuyện rất bình thường , nhưng đối với Quỳnh Nga mà nói nó lại vô cùng không đơn giản .

" Chị bị làm sao vậy Diệp Anh ? Rốt cuộc chị đang ở đâu cơ chứ ? Gì đấy ? "

Dĩ nhiên những địa điểm Diệp Anh có thể ghé qua , Quỳnh Nga là người biết rõ nhất . Cũng chính vì vậy sẽ không thể tìm được chị ấy ở đó , vì chị ấy cố tình tránh mặt . Ngược lại Thùy Trang biết được rằng nếu như người có tâm sự sẽ đi chuốc say mình , cô đi tìm những quán bar hay club gần nhà của Quỳnh Nga đều không gặp . Cho đến khi cô chạy đến đoạn đường gần đến công ty , bị mắc phải một công trình đang thi hành mà cô quên mất . Đành phải vòng theo đường khác , cũng chính nơi này cô nhìn thấy một Nguyễn Diệp Anh hoàn toàn khác biệt .

Người được gọi là hình mẫu lý tưởng của biết bao nhiêu cô gái , cũng chính là hình ảnh cô luôn luôn muốn hướng đến ở tương lai . Chị ấy đang ngồi dựa vào một bức tường giữa hai con hẻm , bên cạnh là hàng loạt những chai bia có lẽ từ quán nhậu lề đường bên cạnh . Dựa vào số bia lăn lóc nằm dài , cô biết được người đó đã ở trong tình trạng không thể tự tìm đường về nhà nữa .

" Chị Diệp , chị bị sao thế này ? Về nhà đi , em đỡ chị "

Thùy Trang cố gắng kéo chị ấy đứng dậy , nhưng Diệp Anh một mực dùng sức của mình giằng co với cô . Còn khiến bản thân bị nôn thốc nôn tháo , phải dựa vào bức tường sau lưng mới không ngã sóng soài ra đất .

" Tôi không muốn về , tôi không muốn Quỳnh Nga nhìn thấy tôi như vậy ? "

" Nếu như chị không muốn chị ấy buồn , thì còn thành ra bộ dạng như vậy để làm gì ? Em phải gọi cho chị ấy..."

" Không được gọi "

Diệp Anh vừa nhìn thấy Thùy Trang cầm điện thoại đã gạt phăng nó xuống , chị ấy còn chạy ra bên ngoài mặc kệ thứ gì trước mặt . Nếu như không phải Thùy Trang nhanh tay kéo lại , giữ chị ấy xong mới nhặt điện thoại của mình thì sẽ có một vụ tai nạn thương tâm .

" Chị xem bây giờ chị có bộ dạng gì ? Tổng giám đốc kiên cường kiêu ngạo mà em từng biết không phải loại người vất va vất vưởng ở ngoài đường như vậy , hôm đó em say xỉn chọc giận Bảo Bối , chẳng phải chị qua hôm sau đã lớn tiếng trách mắng hay sao ? " - thật ra là có chuyện gì kích động đến mức như vậy chứ ? Lúc nãy Quỳnh Nga có nhắc đến điều gì ấy nhỉ ?

" Phải rồi , chị nói đi thăm mẹ của mình . Có phải có liên quan đến bà ấy hay không ? "

" Cái gì ? Ai cho cô trách mẹ của tôi , cho dù bà ấy có đối xử với tôi ra sao thì cô cũng không có quyền trách bà ấy . Tôi còn chưa trách nữa mà , người đó là mẹ của tôi mà "

Cũng trong một đêm thôi , cô được chứng kiến hai hình ảnh cô chưa từng nghĩ sẽ xuất hiện trong cuộc đời của một vị Tổng giám đốc tài ba . Chị không những cho người ta thấy bản thân mình cũng có thể yếu đuối , cũng có thể giống như bất cứ ai ra ngoài đường say xỉn đến không thể về nhà . Chị còn có thể khóc ra thành tiếng ở trước mặt thuộc cấp của chị , chị giật phăng cái nắm ở cổ tay của tôi xiêu vẹo đi về phía trước .

Vậy là chị Nga nói đúng , chị sở dĩ ra nông nổi như vậy là có liên quan đến mẹ của chị . Một người giàu có như chị tại sao lại phải xảy ra cớ sự như thế này , tôi lúc đó đột nhiên lại nhớ đến Bảo Bối của tôi . Trước đây chị ấy mỗi khi nhắc đến mẹ của mình cũng đều buồn tủi không sao nói nên lời , liệu có phải rằng những người nhà giàu cái gì cũng có , chỉ có tình thân là không có hay không ?

Khi cô đưa được một Diệp Anh bằng biện pháp mạnh tay một chút để có thể đặt vào xe , giống như đã quá mỏi mệt cho những giằng co cùng với cô , khi chị ấy nằm lên ghế sau đã không còn chống cự nữa . Nhưng trong lúc cô vẫn chưa nhấn lấy chân ga , cô lại nghe thấy tiếng khóc từ phía sau hàng ghế có người nằm .

" Mẹ ơi..."

" Chị "

Kể từ lúc điện thoại của cô bị Diệp Anh quăng mạnh xuống nền đất màn hình cũng như vậy bể vụn , cô không thể sử dụng nó gọi được cho Quỳnh Nga . Hiện tại cũng chỉ có thể đưa chị ấy về lại biệt thự của chị ấy , lúc này lại nhìn thấy Bảo Bối giống như chuẩn bị từ nơi đó đi ra ngoài .

" Bảo Bối , em tìm được chị ấy rồi , em chẳng phải đã nói với chị cứ ở nhà hay sao ? "

" Đừng quan tâm đến chị , chị ấy sao rồi ? Phải rồi , nên gọi báo cho Quỳnh Nga một tiếng "

Quỳnh Nga vẫn đang rong ruổi trên các con đường tìm kiếm vị hôn phu của mình , vừa nhận được cuộc gọi của Lan Ngọc nghe thấy Diệp Anh đã được đưa về nhà liền nhanh chóng lao xe về lại biệt thự của mình . Thùy Trang và Lan Ngọc vẫn ở trước cổng chờ đợi cô ấy về đến nhà , bởi vì họ thật sự muốn biết lý do khiến cho một người chị tưởng rằng vô cùng mạnh mẽ , cho đến hôm nay cũng biết khóc như một đứa trẻ bị người ta lấy mất thứ đồ yêu thích của mình .

" Trang , em tìm được chị ấy ở đâu vậy ? " - Quỳnh Nga nghe nói mọi người đã đưa chị ấy lên phòng , hiện tại vẫn muốn ở Thùy Trang hỏi một số chuyện .

" Ở một con hẻm , chị Nga rốt cuộc mẹ của chị ấy là người thế nào ? Tại sao lại khiến chị ấy chỉ đến thăm mẹ liền trở thành bộ dạng như vậy "

Lan Ngọc thật sự cũng giống như Quỳnh Nga lúc bấy giờ , choáng ngợp trước thái độ có phần quá khích của Thùy Trang . Có thể bởi vì Thùy Trang luôn xem Diệp Anh là hình mẫu mình muốn hướng tới , nhìn thấy vị Tổng giám đốc của mình như vậy liền không thích ứng nổi mà trở nên vô cùng bức xúc .

" Thùy Trang "

" Em xin lỗi , nhưng lúc đó chị ấy quả thật rất thảm , chị ấy cứ luôn miệng gọi mẹ của mình , em không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra nữa "

" Nga , có phải giữa hai người họ tồn tại hiểu lầm gì không ? "

" Mẹ của chị ấy , bà ... hình như không thương chị ấy . Mặc dù Diệp Anh là một đứa con hiếu thảo , biết rằng mỗi lần đến thăm mẹ đều sẽ chỉ có một kết cục , nhưng cứ một vài dịp lại đến đó còn cố tình giấu đi mình "

" Bảo Bối , tại sao người nhà giàu đều như vậy ? "

Có phải bởi vì cô chưa từng sống trong hào môn , nên không biết quy luật vốn có ở những nơi đó hay không ? Lúc nhỏ cô cứ hay nghĩ đến nếu như mình được sinh ra trong môi trường giàu có , chắc là sẽ vô cùng hạnh phúc . Nhưng bây giờ cô lại càng cảm thấy thương ba mẹ nuôi của mình nhiều hơn , tại sao mẹ của cô không phải là người sinh ra cô , nhưng lại có thể tình cảm sâu đậm đến như vậy . Còn đằng này ...

" Mẹ của Diệp Anh không giống mẹ của Lan Ngọc trước đây . Trước đây khi Lan Ngọc những tưởng vẫn là con ruột của bọn họ , tuy rằng bà Ninh không mấy quan tâm đến Lan Ngọc sinh sống ra sao ? Nhưng bà ấy cũng không chửi bới , đánh đập Lan Ngọc . Còn đằng này ..."

" Không phải chứ , cậu nói với mình chị ấy là con một , ba của chị ấy trước đây cũng không có nhiều vợ như ba...à không ông Ninh . Vậy thì tại sao lại có chuyện như vậy xảy ra ? "

" Chị từng đến gặp bà ấy chưa ? Chị có hỏi bà ấy lý do không ? "

" Nếu như chị nói chị không biết chỗ của bà ấy ở đâu , càng chưa từng một lần gặp được bà ấy . Thì em có tin không ? "

" ... "

" Thôi cậu vào lo cho chị ấy đi , Trang , mình về thôi "

" Chị Nga , sáng mai khi chị ấy thức dậy nếu như không nhớ gì thì chị cũng đừng nhắc lại . Đặc biệt là đừng nói đến sự xuất hiện của em và Bảo Bối vào tối nay , tốt nhất cứ xem như không biết gì cứ nghĩ chị ấy đi cùng đối tác say xỉn là được "

" Chị biết rồi , cảm ơn hai người nhiều lắm "

Quỳnh Nga quả thật không có lừa Thùy Trang , chuyện về mẹ của Diệp Anh luôn được chị ấy giấu kín . Có mấy lần cô ấy đề cập đến đều bị chị tỏ thái độ không thích , sau đó liền nói đừng chen vào chuyện giữa chị ấy với mẹ mình . Lúc đầu Quỳnh Nga còn tỏ ra tức giận , nhưng sau đó cũng không muốn nhắc lại chuyện này . Dường như đã lâu rồi Diệp Anh không có đến đó , tại sao hôm nay lại đến . Là dịp gì quan trọng lắm hay sao ?

Không chỉ một mình Quỳnh Nga đang ở trong trạng thái vô cùng khó hiểu , đồng thời lúc này cũng có một người tồn tại chính một cảm xúc như vậy đang ngồi bên cạnh ghế lái . Kể từ lúc lên xe đến bây giờ hầu như bạn nhỏ của cô đều không lên tiếng , vừa lái xe lại giống như để tâm trạng của mình lạc vào một nơi nào đó .

Lan Ngọc cảm thấy như vậy sẽ vô cùng nguy hiểm nên khuyên Thùy Trang để cho mình điều khiển , bình thường em sẽ nói không sao kêu cô cứ ngồi yên đừng rộn . Nhưng hôm nay Thùy Trang lại rất ngoan ngoãn đổi chỗ với cô , đúng là thật sự có chuyện gì đó cần phải suy nghĩ nghiêm túc .
Chuyện ngày hôm nay xảy ra cũng không có mất mát nào to lớn , người đáng lo lắng nhất hiện tại dành cho Diệp Anh phải là Quỳnh Nga . Bạn nhỏ , em vì sao lại trở nên vô cùng khó chịu ?

To be continued...

4 người này cứ như định mệnh sắp đặt là phải cột chặt vào nhau rồi .

Mà nghe nói 2 người trong hình


Chưa có nghỉ chơi .
Cúp bồ gì đâu mà lowkey cả đôi dị hổng biết 🥴

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro