Trầm mê hưởng lạc (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bình thường cũng không thấy Lan Ngọc chạy nhanh đến như vậy , sao cứ mỗi khi bị hiểu lầm chưa nghe giải thích đã không thấy hình dạng gì thế nhỉ ? Lan Ngọc cứ mỗi khi có chuyện không vui đều muốn uống rượu , trước đây là Thùy Trang không cho phép cô duy trì thói quen này . Nhưng bây giờ cô muốn uống cũng không cho ai cản nữa ...

" Chị ơi , chị uống nhiều rồi . Người thân của chị số điện thoại là gì vậy , để em gọi cho họ đến đưa chị về "

Phục vụ nữ ở đây khá là hiểu chuyện , từ nãy đến giờ có rất nhiều người nhìn thấy bộ dạng này của cô mà thèm thuồng . Cô ấy chỉ sợ nếu như Lan Ngọc còn uống nữa , sẽ bị người ta đem đi " đàn áp " cũng khó mà biết được .

" Người thân gì ? Đâu có người thân , đâu có đâu " - Lan Ngọc là lâu rồi không uống , dĩ nhiên với số lượng này đã bị say đến bí tỉ rồi

" Chị nhớ đại một số người nào chị quen đi "

Điện thoại của Lan Ngọc không thể để người khác cầm lấy , nên mật mã cài đặt là cấp cao . Vì thế cô nhân viên phải lấy điện thoại của mình gọi , nhưng nhất thiết phải cần nàng đọc số .

" 086... " - cô cứ như vậy mà đọc lại số của người nào đó , giống như là có say cách mấy cũng nhớ như in vậy .

" Số này là ai của chị ạ ? "

" Của bạn nhỏ đó , không biết sao ? "

Cô nhân viên cũng theo số đó gọi cho người kia , rất may sau hai hồi chuông thì đã có người nghe máy . Nhìn thấy hiện số lạ Thùy Trang đã không muốn nghe rồi , nhưng mà cứ như vậy vuốt nghe thử xem rốt cuộc là tên nào dám làm phiền cô vào lúc này .

" Chị gì ơi , bạn của chị đang uống đến say khướt rồi . Chị đến đưa cô ấy về với ... "

" Hả ? Giữ chị ấy ở đó tôi đến ngay "

Thùy Trang cũng không phải không nghĩ được Lan Ngọc sẽ đi uống rượu , nhưng mà cô đã tìm hết mấy quán trước đây cũng không thấy . Sao lại chui được đến cái bar nào lạ hoắc như thế chứ , cô thật sự phải quẹo vô bốn cái hẻm mới tìm ra được .

" Bảo Bối , chị làm em lo chết rồi "

Lúc cô đến nhân viên quán bar đó vẫn đứng bên cạnh ôm kè kè chị , bởi vì Lan Ngọc ngồi trên ghế cao lại cứ ngã qua ngã lại , cũng may là người đang ôm chị là con gái mới lớn đấy , nếu không chị thật sự biết tay em .

" Ai kêu tên này tới dạ ? Ai cho dạ ? "

Lan Ngọc nhìn thấy bản mặt hiện tại rất khó ưa kia , liền hướng về phía nhân viên hỏi lớn . Ngay lúc này Thùy Trang đã kịp đi đến ôm lấy cô , cô bé nhân viên đó rốt cuộc cũng thoát khỏi con ma men này đi .

" Chị quậy đủ chưa , đi về "

" Không về , lỡ tới rồi thì ngồi xuống uống với tôi đi "

Lan Ngọc cầm lên ly rượu đưa trước mặt bạn Thùy Trang , Thùy Trang dĩ nhiên là không thèm uống vì thế cô lại nốc sạch một ly này . Thùy Trang đặt Lan Ngọc dựa vào bức tường , đi đến quầy thanh toán . Đến khi quay ra không còn thấy chị ấy cầm cái ly nữa , mà là sử dụng luôn cả chai để uống rồi .

" Bảo Bối , tại sao không nghe lời như vậy ? "

" Buồn ... hức ... buồn mà "

" Ai làm cái gì mà buồn ? "

" Em uống đi , uống rồi nói cho nghe ha "

Thùy Trang không phải sợ bảo bối không nói , nhưng là muốn uống cho bỏ ghét để Lan Ngọc không còn gì để uống nữa . Lan Ngọc nhìn thấy người kia chịu uống , liền cười đến vui vẻ . Nhưng sau đó liền rất nhanh khóc đến thương tâm , Thùy Trang ngồi ở đó phải ôm chặt lấy bảo bối xoa xoa lưng để dỗ .

" Sao vậy ? "

" Em tại sao lại như vậy , em một mặt nói yêu tôi , làm mọi thứ cho tôi tha thứ . Nhưng tôi còn chưa tha thứ cho em , em lại làm tôi thất vọng "

" Bảo Bối ngoan đừng khóc , em không có làm gì hết "

" Lê Xuân Tiền anh ấy rất tốt với tôi , em lại làm cho tôi khổ sở nhiều như vậy . Tại sao tôi vẫn cứ cố quay về gặp em , tại sao vậy ? "

Mặc dù hiện tại Lan Ngọc chính là đang có vẻ trách móc cô , nhưng Thùy Trang nghe thấy mấy lời của chị nói trong lòng liền nở hoa như vậy . Bảo Bối chị ấy nói , chị ấy quay về tìm cô đã cho thấy chị ấy đối với cô là chưa từng thay đổi .

" Nghe em nói , em đối với chị cũng là toàn tâm toàn ý "

" Đàn ông trên đời này xấu xa thì đúng rồi , tại sao em không phải đàn ông mà em cũng xấu xa như vậy hả ? "

Chất giọng của Lan Ngọc càng lúc càng lớn như vậy , đàn ông ở trong quán Bar này cũng bị cô chửi đến đen mặt hết lên . Thùy Trang thấy thế liền kéo chị về , nhưng Lan Ngọc lại một mực không chịu .

" Được , chị muốn uống có đúng không ? Em uống với chị ... "

Thùy Trang thật sự là bị bảo bối này chọc tức chết , lôi Lan Ngọc đi hỏi phục vụ có phòng nào riêng tư cho cả hai nhậu đến sáng mai không ? Phục vụ chỉ cho cô đến mấy căn phòng nằm sâu hút bên trong , còn là cái loại giống như vô cùng bảo mật .

" Phụ nữ với phụ nữ cũng cần đến mấy phòng đó ? "

Mặc kệ là ai có nhu cầu thắc mắc , Thùy Trang rốt cuộc cũng kéo Lan Ngọc vào được bên trong . Căn phòng nhìn thấy thì cũng bình thường thôi , nhưng ngồi lâu một chút sẽ cảm thấy vô cùng ám mụi

" Em đưa tôi vô đây làm gì ? Em nên đưa Chipu của em vô mới phải "

" Chipu nào của em ? Bảo Bối cạn ly "

" Cạn lyyyy "

Cả hai con người này say say xỉn xỉn , sợ rằng tối nay làm cái gì ngày mai cũng đều không nhớ nổi . Thùy Trang từ khuyên can trở nên xúi giục , cũng may dạ dày của Bảo Bối nhà cô đã được chữa lành rồi . Nếu không sẽ vô cùng tệ hại ...

Cái thứ được gọi là ám mụi bây giờ chính là thứ hương kỳ lạ trong phòng , nó được phóng thích từ Pheromone , thứ thành phần vô cùng quan trọng để kích thích dục vọng phát sinh đi . Hơn nữa bây giờ ở trước mặt Thùy Trang , Bảo Bối làm đổ rượu vào người của mình chảy qua khe ngực , lại còn nhìn thấy nét mặt đỏ hồng đầy kích thích đó . Khó trách lâu ngày không gần gũi , bây giờ nổi lên đầy ham muốn ...

" Bảo Bối ... "

Hai người một phòng , không ai ngăn cản . Lại là trong tình huống bị kích thích đến như vậy , bạn Thùy Trang hiện tại không cần biết có " cua " lại được bảo bối hay chưa . Chỉ biết bây giờ cả cơ thể cô đang áp chặt Lan Ngọc vào ghế sofa, hơi thở vang lên ở bên tai Lan Ngọc gọi thành một tiếng ...

Lan Ngọc còn chưa nghe rõ cô nói gì , cả đôi môi liền bị Thùy Trang vô thức ngậm lấy . Hơi thở hòa quyện lâu ngày hòa hợp , vẫn không tránh khỏi đê mê cùng nhau cộng vũ , cô chìm đắm trong chính sự ngọt ngào từ đôi môi anh đào chiếm hữu , chỉ hận bản thân không thể nào xâm nhập sâu hơn vào khuôn miệng nhỏ nhắn đó của Lan Ngọc thêm .

" Ưm ... không cho em hôn ... không cho "

Thùy Trang đại háo sắc này hôn cô đến mức sắp chết rồi , lúc Lan Ngọc đẩy ra được cũng đã hình thành một sợi chỉ bạc .

" Bảo Bối , em muốn chị "

" Đôi môi này của em đã dùng để hôn Chipu , em không sạch sẽ , tránh ra "

" Là sự cố , không tính "

" Ưm... "

Trong một năm qua cô sạch sẽ đến như vậy , cho dù buổi chiều cô có hôn Chipu cũng không thể tính thành ra như thế . Còn đạo lí gì chứ ?

Giờ phút này là Lan Ngọc thật chất không thể chạy khỏi , cho dù có làm người xấu Thùy Trang cũng muốn làm một lần . Ngay lập tức cuối xuống bế bảo bối đi lại bệ cửa sổ , gạt phăng tất cả vật trang trí ở đó để chị ngồi xuống . Đôi môi đó bởi vì kích tình khi nãy đã ửng lên sắc đỏ , ngay lập tức một lần nữa bị Thùy Trang tiện nghi chiếm dụng . Lan Ngọc còn chưa kịp đẩy người ta ra , bàn tay đó đã lần mò vào bên trong xoa nắn một bên ngực của cô .

Không biết bởi vì men rượu làm Lan Ngọc dần yếu đi không chống cự , hay chính sự kích tình quá đổi cao tay đã khiến cô dần dần nuông chiều cảm xúc . Thùy Trang hôn đến Lan Ngọc thật sự cần dưỡng khí , đã rời khỏi môi đó cùng lúc xé nát áo của Lan Ngọc . Cởi phăng áo nhỏ kích tình đen nhánh , đem ngực của chị ấy thế chỗ cho đôi môi sưng đỏ mút mát không ngừng .

" Đau , không cho mà "

Bề ngoài là nói như thế nhưng hai tay của Lan Ngọc chỉ có thể bấu vào khung cửa , thực tế là không đẩy được Thuỳ Trang ở nơi ngực của mình rời khỏi . Thùy Trang phải nói càng làm càng mạnh bạo , thực sự phải để đôi tiểu bạch thỏ của Lan Ngọc sưng đỏ mới chịu rời khỏi .

" Đừng ... "

Vốn dĩ Lan Ngọc có hành động nương theo cho đến khi nút quần của mình bị kéo khóa , lúc này một chút lý trí còn sót lại cố gắng ngăn cản ngón tay đó của Thùy Trang . Thùy Trang nhìn thấy mặt của Lan Ngọc cũng đã đỏ lên hết , liền cười nhẹ cách hai lớp quần hôn lấy Tiểu Ngọc Ngọc .

" Bảo Bối , em thật sự rất muốn chị . Được không ? "

" Không , em không thương tôi ... ưm "

Lan Ngọc vẫn chưa nói hết , Thùy Trang đã cố gắng kéo căng quần của cô làm nơi đó bị bó chặt lại còn có phần hơi nhô lên . Khi Tiểu Ngọc Ngọc dần dần hiện rõ , Thùy Trang rốt cuộc đỉnh điểm bức điên người Lan Ngọc bằng cách liếm theo khe rãnh đó , ma mãnh nở nụ cười nham hiểm .

" Ưn ... đừng mà "

Thùy Trang ở đó trêu Lan Ngọc đến mức nơi đó cảm nhận được hơi ấm , lúc này thừa lúc chị không để ý , đem tất cả những thứ còn sót lại trên người chị cởi bỏ .

" Bảo Bối , lấy tay ra "

Lan Ngọc trong lúc cơ thể bại lộ liền sợ hãi lấy tay che lại , lại càng khiến Thùy Trang muôn phần kích thích . Năn nỉ một lúc thì Lan Ngọc giống như không còn sức chống cự , thập phần buông lỏng .

" Ưn ... "

Cũng trong lúc này Thùy Trang ở dưới người bảo bối khẽ cười thỏa mãn , chen vào giữa hai chân chị giống như không còn kẻ hở . Đem một chân của Lan Ngọc để trên vai của mình liền ở nơi Tiểu Ngọc Ngọc miết lấy , một năm qua nơi mà chưa có ai từng chạm đến . Cảm giác tê dại ùa về theo những tiếng mút mát của Thùy Trang , cả người cũng không còn căng cứng .

" Em ... a... "

Thùy Trang đối với Lan Ngọc dục vọng chỉ có tăng lên chưa từng giảm xuống , ở giữa hai chân chị càng liếm láp lại càng say mê . Đến khi hai bên phiến thịt đỏ hồng mãi mê tê dại , mật dịch tuôn đến ướt cả gương mặt đang cố gắng chạm vào . Nhưng Thùy Trang không có sự dừng lại , cô thật sự đối với Tiểu Ngọc Ngọc thập phần mong nhớ ...

" A , khó chịu , thật khó chịu "

Thùy Trang mải mê đem hương vị mình yêu thích thưởng thức , lúc này Lan Ngọc bị thứ mê dược từ thứ chất xúc tác kia hứng tình cực điểm . Đem nơi tiếp xúc với môi lưỡi của bạn Thùy Trang tăng thêm ma sát , Thùy Trang lúc này cũng biết được đã đến lúc sử dụng thứ vũ khí của mình rồi .

Cứ một ngón rồi lại một ngón luồn lách đi sâu vào nơi đã lâu không hề khám phá , cảm giác vẫn giống như vậy hồi hộp háo hức nghe được tiếng rên thỏa mãn của Lan Ngọc . Thùy Trang đã đi vào đến ngón thứ ba , cảm giác hai cánh hoa bị cô nông vào sưng đỏ đã vô cùng chật hẹp . Đến lúc này mỗi một lần thúc đẩy vào bên trong đã làm cho Lan Ngọc phải cắn môi thật chặt , nói không đau chỉ là lừa người dối mình , nhưng cảm giác sung sướng đã lấn át đi hết tất cả sự tổn thương trầm trọng đối với hoa tâm .

" Nhẹ một chút , chậm .. chậm lại .. aa "

Lực đạo không hề giảm đi , lại nhanh chóng đem Lan Ngọc đạt tới cao triều . Mật dịch sau một năm mới được giải phóng , đều chen nhau chảy ra bên ngoài . Một ít vươn lại trên bệ cửa sổ , còn lại khắc khắc đều bị Thùy Trang nuốt sạch .

Lan Ngọc thật sự đã mệt mỏi lắm rồi , nhưng Thùy Trang có vẻ như càng làm càng sung sức . Trực tiếp bế Lan Ngọc đặt xuống chiếc giường to lớn đó , đem quần áo của mình cùng với của Lan Ngọc đều trên sàn bừa bộn .

" Bảo Bối , đừng ngủ . Em còn muốn chị ... "

" Đồ háo sắc này , tôi không chịu nổi em , về kiếm Chipu của em mà giúp em thỏa mãn "

Lan Ngọc bảy phần say ba phần tỉnh trách móc bạn Thùy Trang , nhưng đối với sự áp chặt của Thùy Trang lúc này dường như cũng chưa hề chống cự .

" Bảo Bối , chị đang ghen sao ? "

" Tôi không có quyền ghen sao ? Em nói đi , nói đi ... " - Lan Ngọc bây giờ quả thật đã bị rượu làm cho hồ đồ rồi , bây giờ là cái gì cũng khui hết ra rồi .

" Có chứ "

" Tại sao vậy ? Sắc đẹp , địa vị hay trí tuệ tôi có gì không bằng cô ấy . Tại sao em bỏ rơi tôi , cái đồ phụ bạc này "

" Có , chị ở trên giường không bằng em ấy "

Bây giờ là Bảo Bối ghen đến sống chết rồi , Thùy Trang cũng không ngại đem chị ấy chọc đến độ bóc hỏa . Không ngờ Lan Ngọc không trở mặt , còn kéo sát người cô xuống tự nguyện kích tình . Thật đúng là hôm nay không ăn chết chị , cũng không phải con người .

Thùy Trang nghĩ liền làm , đem Lan Ngọc xoay trở lại quỳ vào một góc trên giường nệm . Bản thân không cho chị có cơ hội trở mình liền từ phía sau xâm nhập , hoa huyệt trải qua một lần kích tình ẩm ướt tiếp tục chịu tác động nông vào sâu thẳm . Lực đâm vào không hề cố định , lúc mạnh lúc nhẹ thật sự khiến cho Lan Ngọc chịu không nổi thở dốc . Thùy Trang bắt lấy gương mặt của bảo bối tiếp tục dày dò đôi môi đầy khao khát , tiếng rên rỉ trải qua một hồi lâu cho đến khi tâm động của Lan Ngọc co rút tống ra bên ngoài thêm một lần mật dịch , sợi chỉ bạc cũng như vậy thoát ra từ hai đôi môi kích tình hòa quyện .

" Không muốn nữa , thật mệt "

Một khoảng drap giường đã bị tình dịch của Lan Ngọc làm loang lỗ , nhưng Thùy Trang vẫn không hề có ý định buông tha cho bảo bối của mình . Thùy Trang đối với Lan Ngọc sử dụng tư thế đã lâu lắm rồi mới làm , đem tiểu bạn nhỏ của mình áp chặt lấy Tiểu Ngọc Ngọc không ngừng đưa đẩy .

Trong cơn say Lan Ngọc vẫn cảm nhận được cảm giác này thật tuyệt , chân chính hòa quyện vào nhau khiến cho cảm xúc của cả hai bùng nổ . Âm thanh " chèm chẹp " va chạm từ nước tình vừa rồi của Lan Ngọc cùng với Thùy Trang đồng thanh hòa quyện , cảm giác nóng rát kích tình cực điểm khiến Lan Ngọc một lần nữa co thắt mà phóng thích , thật sự làm ướt hết cửa mình của bạn nhỏ vô cùng ấm nóng .

" Aa.. "

Lan Ngọc trải qua ba lần lên đỉnh nhưng tên này lại cứ đem cô ra so sánh , mật dịch từ lần thứ ba còn chưa ra hết bên ngoài . Thùy Trang đã đem ba ngón tay của mình xâm phạm , cứ mỗi lần Thùy Trang đâm sâu vào người Lan Ngọc là nước tình lại theo tác động lại tuôn ra ngoài tạo thành lớp bọt nhỏ li ti đầy phấn khích .

" Sâu quá , lấy ra ... "

" Bảo Bối , Bảo Bối ~~~ "

Kèm theo âm thanh rên rỉ đến cực điểm của Lan Ngọc , Thùy Trang chung thủy ở bên tai của Lan Ngọc gọi khẽ . Màn đêm trôi qua thời khắc này thật chậm , hoa tâm khắc khắc bị xâm nhập không nhận biết được điểm dừng .

To be continued ...

Bù đắp cho mọi người sau chuỗi ngày ngược tới tấp tơi tả 😌 . Vậy đã vừa lòng mấy vị chưa .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro