Trước thềm giông bão (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ngọc à , mày hiện tại cùng với bạn nhỏ đó ân ái đến mức quên cả tao sao ? "

Vốn dĩ Lan Ngọc vừa dự định xuống phòng ăn để giải quyết nhu cầu về mặt tiêu hóa của mình , chỉ vừa mới bước chân ra khỏi ghế liền nhận được một cuộc gọi từ người bạn lâu năm hiện tại không sinh sống ở Sài Gòn . Đúng thật là kể từ cái đêm sinh nhật giả của Thùy Trang là không có gặp lại nữa , hôm đó cô đau buồn đến mức tự chuốt say chính mình báo hại Quỳnh Nga phải khốn khổ một phen .

" Nga à , mày cũng học theo người ta bán lưỡi câu từ khi nào ? "

" Mày thật sự là đồ bạc bẽo , hôm đó người ta đã ở bên mày cả đêm , vậy mà bây giờ liền phủi sạch quan hệ như vậy , cũng không thèm quan tâm để ý tới tao nữa "

" Để cho người đó nghe được thì xác định mày không yên đâu "

Lan Ngọc sử dụng một bên tay với chiếc điện thoại của mình , bên còn lại chính là vừa vặn nắm cửa bước ra khỏi phòng . Thùy Trang hiện tại vừa mới ra bên ngoài giúp cô về bản hợp đồng với một công ty tầm trung , em ấy còn nói cô xuống phòng ăn chờ em một chút liền có thể dùng cơm chung rồi . Chính là đầu bếp ở phòng ăn tại công ty vừa mới tuyển thêm người , tay nghề quả thật biết chìu chuộng dạ dày người khác .

" Có mày mới dưới cơ bạn nhỏ đó , tao không có sợ "

" Thứ nhất tao không dưới cơ em ấy , thứ hai tao không có nói người nổi giận là Thùy Trang . Nghe nói người đó của mày cũng ghen chết ghen sống thì phải ? "

" Tao mới không thèm nói tới chị ấy , thật đáng ghét "

" Lại giận nhau nữa rồi à ? "

" Ngọc à , đừng nhắc đến chị ta nữa , tao còn giận ghê lắm . À quên mất hôm nay gọi đến là có chuyện muốn báo cho mày "

Cô hiện tại vừa có mặt tại phòng ăn , mọi người khi nhìn thấy Tổng giám đốc xuất hiện cũng không còn căng thẳng như trước nữa . Không biết có phải trúng tà hay không ? Dạo gần đây bọn họ thật sự cảm thấy Tổng giám đốc rõ ràng dễ tính hơn rất nhiều so với trước đây , nhưng cũng có đôi khi lại vô cớ nổi giận . Chính là phải nhìn sắc mặt để biết cách sinh tồn , giống như bây giờ nhìn thấy cô nụ cười ẩn hiện cũng không cần lo sợ , nhưng chỉ cần nhìn thấy đôi chân mày nhíu lại một ít thôi là phải kiếm cớ chuồn ngay .

" Mày giận dỗi tình nhân muốn đến chỗ tao trú sao ? " - Lan Ngọc ngồi trước vào bàn nhưng không có đến lấy món ăn , cô chính là vừa nhìn đồng hồ trên tay của mình . Bạn nhỏ nói khoảng chừng 10 phút nữa sẽ có mặt ở phòng ăn , được cái tính là không bao giờ trễ hẹn .

" Gì chứ ? Người bị đuổi ra khỏi nhà là chị ấy , tao cần gì tìm chỗ trốn . Tức là hôm trước cái tên xấu xa bạc bẽo đó muốn xin số của mày hiện tại "

" Xấu xa bạc bẽo ? "

" Ngọc , mày đừng có mau quên kẻ thù của mình như vậy chứ ? Chính là tên họa sĩ không ra gì đó . Hắn không biết lại mặt dày đến như vậy xin số của mày cho bằng được , tao dĩ nhiên là chửi cho hắn một trận xong liền cúp máy "

" Sau đó thì sao ? "

Quỳnh Nga cũng không nghĩ thái độ của Lan Ngọc lại có thể điềm tĩnh đến như vậy , rõ ràng chính là lúc trước chỉ vô tình nói đến hắn ta nó nhất định không muốn bàn đến nữa , thậm chí còn nhìn thấy rõ sự ưu buồn trong đáy mắt . Chính là hiện tại tuy rằng Quỳnh Nga không nhìn thấy nét mặt của Lan Ngọc , nhưng rõ ràng chất giọng nghe qua thật vô tình lãnh đạm .

" Theo như tao biết hắn hiện tại chính là đã về đến Việt Nam mở rộng thị phần , hắn sẽ rất nhanh tìm đến mày , tao không hy vọng mày gặp lại hắn liền mềm lòng nói tiếp chuyện yêu đương "

" Tao hiện tại chính là đang nói chuyện yêu đương "

" Không phải chứ Ninh Dương Lan Ngọc , mày muốn chọc tao tức chết phải không , hắn..."

" Là cùng bạn nhỏ của tao nói chuyện yêu đương , mày tức cái gì ? "

" Đáng ghét , tao chỉ báo cho mày biết vậy thôi , mày liệu hồn đó hắn thật sự là con đỉa bám dai muốn chết "

Quỳnh Nga lần trước chính là tự tiện gạt máy của người khác , bây giờ đúng thật là bị Lan Ngọc sử dụng lại cách thức này . Bất quá cũng không phải là cảm thấy cô ấy phiền phức gì , chỉ là Thùy Trang hiện tại vừa bước vào phòng ăn , không muốn bởi vì chuyện của anh ta làm ảnh hưởng đến tâm trạng đang rất tốt của em ấy .

" Bảo Bối , người ta thật sự làm được việc , thưởng đi " - Thùy Trang dạo gần đây thật sự giúp cho Tổng giám đốc đại nhân khá nhiều hợp đồng béo bở , cũng không biết có phải trời phú cho cô khả năng làm hài lòng đối tác của mình hay không ? Bọn họ dường như chưa từng từ chối được những yêu cầu cô đưa ra cho TN .

" Em muốn chết sao ? Ở đây là công ty , em vừa gọi chị cái gì ? "

" Sẽ không có ai nghe thấy , Bảo Bối lúc trước chị Lâm bàn xong một hợp đồng liền có thưởng , chị không được đối xử với em tệ bạc như vậy "

Thùy Trang vẫn còn ở đó không xương dựa vào người của Lan Ngọc , nhưng đột nhiên Lan Ngọc lại nhanh chóng đứng lên làm cho cô sắp ngã lăn ra đất . Thì ra chính là đi lại lấy hai phần cơm đặt lên bàn , còn cố tình đem thức ăn từ trong phần của mình đưa qua cho cô một nửa .

" Vất vả rồi thì ăn nhiều một chút "

" Có gấp mười lần cái này cũng không bù lại năng lượng của em nổi "

" Em là heo sao ? Được , nếu như em đành lòng nhìn chị ăn cơm trắng thì cho em hết "

Làm sao lại có thể để cho đại bảo bối của mình ăn uống kém đến như vậy , cô thậm chí là còn lấy của mình để qua cho Bảo Bối . Dù gì nằm trên người của nàng cũng không muốn xương đâm chết mình , dạo gần đây nhờ sự đút ép của cô Bảo Bối mới có thịt một chút . Cô còn nói nếu như chị sụt một cân thì xác định đừng có sống yên với cô .

Bọn họ ở phòng ăn vô tư ngồi cùng một chỗ , dù gì cũng là Tổng giám đốc và trợ lý thân cận nên không có sự nghi ngờ gì trong lòng mọi người . Có điều trước đây chủ của bọn họ trong bữa ăn liền không nói chuyện , bây giờ cứ một lúc lại thấy cô cười cười nói nói với trợ lý riêng của mình .

Rốt cuộc sau giờ nghỉ trưa vẫn phải quay về phòng làm việc , Thùy Trang nói với chị lên phòng trước cô pha cho chị một ly cà phê sữa liền lên theo . Lan Ngọc vốn dĩ là chỉ định nằm nghỉ lưng ở sofa một chút , dù gì công việc trong hôm nay cũng đã giải quyết xong từ lúc Quỳnh Nga chưa gọi đến .

" Ưm "

Quả thật cô không nghĩ đến mình mới vừa buông thả một chút , tên háo sắc đó lại có thể ở trên người của cô làm chuyện xẳng bậy . Lúc Lan Ngọc giật mình mở to đôi mắt của mình ra , đôi môi anh đào trải đầy mật ngọt từ người phía trên liên tục mút mát lấy mình .

" Ưm...em lại tới thời kỳ sao ? "

Thật sự phải làm ra vẻ sắp thở không thông em mới buông cô ra , Lan Ngọc cả hai tay bị kéo hết lên trên hiểu rõ tình huống hiện tại của mình . Dạo gần đây cô chính là không thèm ngăn cản em ấy nữa , Lan Ngọc học được một bài học đau thương rõ ràng như ban ngày , nếu như mỗi ngày đều xảy ra chuyện hoan ái đó có khi Thùy Trang chỉ giải quyết cô một lần . Nhưng nếu như cấm em khoảng ba ngày , nơi đó của cô liền co rút đến mức muốn chết đi cho xong , không biết rõ bao nhiêu lần tuôn trào không kiểm soát . Chỉ là ở đây là công ty , lại là mặt trời ngự trị nắng đến chói chang , không hiểu sao vẫn có thể nói muốn là lập tức nhốt cô dưới thân như vậy .

" Em chẳng phải nói rồi sao ? Em giúp chị nhiều hợp đồng đến như vậy , em tức là muốn đòi lại sức lực bị hao tổn "

" Được , nhưng không phải ở công ty " - Lan Ngọc chính là tự biết thân biết phận , giống như đã nói thà tự nguyện sẽ nhận được khoan dung hơn nhiều .

" Đây là phòng riêng của chị , cũng không có ai biết , lại càng tăng thêm kích thích "

" Chị không ngại nói cho em biết , bởi vì chị không an tâm tên háo sắc như em , nên đã nhờ bộ phận kỹ thuật gắn giúp chị một chiếc camera trong phòng này . Em nếu như muốn toàn công ty nhìn thấy em như vậy thì cứ tiếp tục đi "

" Em mất mặt chắc chị không mất mặt , Bảo Bối đừng có hòng hù em . Còn nữa cho dù có bị thấy em ăn chết Tổng giám đốc của mình thì có gì mất mặt , chính là hãnh diện còn không kịp , chị ở bên ngoài hét ra lửa thế nào , rốt cuộc chỉ có thể hét dưới thân em "

" Em ...ưm....uwmmmm...."

Thùy Trang hiện tại chính là không có thời gian đôi co với chị , tận dụng tất cả sức lực rõ ràng là lợi thế của mình đem chị nhốt gọn ở sofa . Thật ra lúc nãy vào phòng rõ ràng không có muốn đột nhiên lại trở nên như vậy , chính là tiểu sủng vật của cô mặc đầm công sở ôm sát đến như vậy làm gì chứ . Lúc nằm xuống lại càng làm cho người ta chịu không nổi , chính là cố công pha nên một ly cà phê sữa ngon đến như vậy cũng không qua nổi hương vị mê tình .

Buông tha cánh môi anh đào bị mút mát đến mức trôi đi lớp son lì chị yêu thích , bất quá trả lại cho nó một sắc màu đỏ rực lại có phần xinh đẹp hơn . Nơi hõm cổ lưu lại hương hoa nhàn nhạt từ lọ nước hoa Lan Ngọc sở hữu , bắt mắt dấu đỏ mận dần chuyển hóa thành một những vết tím xanh không cần bất cứ một chất hóa học nào xúc tác . Rải đầy nụ hôn kéo xuống nơi đồi núi chập chùng vừa bị phô bày khi vai áo bị kéo xuống hết cỡ , ở nụ hồng ấm nóng cật lực cắn mút điên cuồng , truyền đến mang tai của Lan Ngọc những âm thanh u ám .

" Bảo Bối , đừng kìm chế chứ , cho em nghe tiếng rên của chị "

" Em tốt nhất là làm nhanh một chút , sau đó liền biến chỗ khác cho chị ...á...."

Âm thanh kiều mị cô không muốn phát ra Thùy Trang cũng phải làm cho chị phát ra cho bằng được , Lan Ngọc rõ ràng cho rằng là phòng riêng cũng không an toàn một chút nào . Lúc nãy nàng nói camera được gắn vào đây chỉ là giả , nhưng có ai biết không có người cố tình hại cô chứ , trên mạng cũng không ít những đoạn clip quay lén từ phòng của Tổng giám đốc . Nếu như cô rơi vào trường hợp đó , nhất định sẽ ở trước mặt của tên háo sắc này tự giận chết luôn cho xong .

Trong chốc lát Thùy Trang không nghĩ đến hậu quả , bởi vì đầm của Lan Ngọc có thể co dãn rất tốt . Lúc cô mua nó không biết nhân viên bán hàng đã nói bao nhiêu lợi ích của nó , hiện tại cô chỉ thấy nó chính là giúp cho tên sắc lang đó đem cô khi dễ mà . Thùy Trang hạ thấp người của mình ở nơi hạ thể kéo đầm của chị lên một khoảng , hiện rõ chiếc quần trùng màu với làn da nõn nà ở đùi non của Lan Ngọc .

Chiếc quần này chính là bạn nhỏ đây tặng cho đại bảo bối , lúc cô mua nó cũng được người ta nói là nó đẹp cỡ nào . Nhưng hiện tại cô cũng không có thời gian ngắm nhìn nó , thứ cô muốn đặt vào đồng tử của mình nhất chính là vùng xuân quang đang cố gắng tỏa ra mùi hương kích động . Vật thể bé xíu ngay lập tức được kéo ra ngoài , cô ở giữa hai chân của chị không nói một tiếng liền đem ba ngón tay vùi sâu vào hoa huyệt .

" Ahhhhh....em ...cái đồ thô bạo này....ưn...ưn..."

" Em đã nói chị rất hợp với mạnh bạo , Bảo Bối bốn ngón còn chịu nổi , em còn chưa lên năm chị la lối cái gì ? "

Cô ở trong người của chị không ngừng dùng lực ở cánh tay của mình thúc vào liên tục , Tiểu Ngọc Ngọc hai mép thịt gắt gao bám lấy vào bên ngoài ngón tay của cô . Âm thanh va chạm liên tục thiêu đốt tâm trí của Lan Ngọc , cả người bị cô đè chặt lên sofa , một chân của Lan Ngọc bị cô bắt lấy kéo vòng qua ôm lấy một bên hong của mình . Nơi cổ họng không ngừng vang lên âm thanh đầy mị hoặc khi trời chỉ mới vào buổi trưa , nắng có nóng đến mức nào cũng không nóng bằng khung cảnh hiện tại trong phòng riêng của Tổng giám đốc Ninh .

" Ưn...ưn....mạnh quá ...mạnh quá "

" Rên to hơn "

" Ahhh....chịu không nổi ...từ từ thôi ...chị không chạy mất đâu mà......ư...ư..."

Một bên mông của cô lập tức hiện rõ dấu tay của Thùy Trang , lúc trước Lan Ngọc cho rằng bạn nhỏ thật sự bị biến thái , nhưng càng về sau nàng cảm thấy em càng đánh chính bản thân cô càng thêm kích thích chịu không nổi . Đợi đến lúc cả cơ thể của cô căng cứng liên tục ưỡn mình , thêm một ngón tay khác của em ấy luồn lách đi vào bên trong vách thịt co giật liên hồi . Thùy Trang cũng không để cho Lan Ngọc mau chóng đến như vậy , khi ngón thứ tư có phần chui rúc vào bên trong của chị , toàn bộ hoạt động ở sâu trong cơ thể của Lan Ngọc đều dừng lại .

" Thùy Trang..."

" Em mệt rồi , chị muốn sung sướng thì tự thân vận động đi "

Đừng có nói hiện tại Lan Ngọc không còn quan tâm gì mặt mũi của mình , lần nào em giở trò này ra cô đều không chống cự lại được ham muốn đang dâng lên của mình . Cảm giác sắp ra đến nơi lại bị em chặn ngang như vậy , cô đã từng thử không làm theo lời em ấy , Thùy Trang cũng sẽ tiếp tục thỏa mãn giúp cô , nhưng cứ đợi đến lúc cô sắp ra thêm một lần lại dừng lại . Liên tục lặp lại tình huống đó cho đến khi Lan Ngọc nơi đó cứ co rút năm sáu lần nhưng không ra được , từ đó về sau mỗi khi em ấy nói như vậy cô đều đích thân mình làm ra những hành động mà lúc tỉnh táo cô cho rằng bản thân rất điên rồ .

Lan Ngọc hiện tại chính là vừa lật người của mình lại , để cho Thùy Trang nằm ở phía dưới người của mình . Hạ thể hiện tại chính là còn thông qua bốn ngón tay ngồi lên bụng của em , ngay lập tức dùng sức lực vốn có của bản thân ở trên người của em ấy nhấp nhô đều đặn . Ngón tay của Thùy Trang thời khắc này đã bị mật dịch của Đại bảo bối làm cho trơn trượt , Thùy Trang để cho Lan Ngọc tự mình làm quả thật không hài lòng một chút nào . Kết hợp với lực ở một bên tay còn lại của mình , dùng sức nâng mông của chị lên xuống phối hợp với sự nhún nhảy của Lan Ngọc . Âm thanh va chạm nơi giữa hai chân của Lan Ngọc càng lúc càng ám mụi , tiếng rên kiều mị vang vọng một góc phòng , mật dịch ẩm ướt một vùng bụng của Thùy Trang . Cổ họng chịu không nổi cũng gầm lên vài tiếng .

" Trang ...chị ...sắp...."

" Bảo Bối , mạnh hơn cho em "

" Á...không được...tại sao vẫn không được "

Lan Ngọc cảm thấy mình sắp chết đến nơi , nơi đó cứ co rút như vậy nhưng không sao leo lên tới cao triều được . Rốt cuộc Thùy Trang chính là phải ban phát chút ít tình thương cho bảo bối đại nhân , đem hết lực ở cánh tay của mình đâm trực diện vào giữa hai chân của chị không có chậm đi một nhịp .

" Chị chết mất ...Trang....ahhhhhh "

Lan Ngọc cắn chặt môi của mình ngón tay bấu vào thành sofa chất liệu khó bị hao tổn , đôi mắt mơ hồ nhắm chặt lại , từ sau trong hoa huyệt co rút mãnh liệt , mật dịch tuôn trào đậm đặc chảy dọc xuống hai bên đùi non của cô .

Vừa mới đạt đến cao triều , còn chưa lấy lại hơi thở nặng nhọc của mình . Lan Ngọc ở trên người của cô lập tức bị áp chặt xuống dưới thân , bốn ngón tay của cô lúc nãy vừa mới rút ra ngoài bây giờ lại nhanh chóng lấp đầy Tiểu Ngọc Ngọc đỏ ửng , hai mép thịt sưng lên đầy kích thích liên tục bị lực tác động của cô cứ lấp ló không ngừng , Lan Ngọc chỉ còn biết ôm lấy cả cơ thể phía trên đang cật lực thúc đẩy vào trong .

" Đừng mà , chị vừa mới ra...ahhhh...đừng mà "

" Ưn...ư....á..... Thùy Trang...."

" Ưn...ưn...ư....ư...ashhhhhhhh "

Lan Ngọc vừa mới đạt cao triều lại một lần nữa bị Thùy Trang làm cho co rút liên hồi tống thêm một lần mật dịch trắng đục tuôn trào không ngừng nghỉ , lúc này bốn ngón tay của em ấy mới bằng lòng thoát ra bên ngoài nhường chỗ cho chiếc lưỡi ma quái cuốn sâu vào trong . Thu hết dịch tình hòa quyền , âm thanh mút mát lớn đến nổi làm cho Lan Ngọc ở trên mặt thoáng hiện phiếm hồng như thiếu nữ lần đầu e ngại , cô nhìn thấy em chính là ở nơi nữ tính nhất của cô áp chặt môi vào không ngừng làm cho nó run rẩy truyền đến tận sống lưng .

Bản thân chính là vừa ra đến hai lần , hiện tại lại sắp bị chiếc lưỡi không ngừng càn quét bên trong mình khiến bản thân mềm nhũn , đưa một tay ấn chặt đầu của cô vào nơi được chiều chuộng cách đó không lâu . Cả cơ thể liên tục hướng về môi lưỡi của cô dán chặt , trong chốc lát Thùy Trang ở giữa hai chân của Lan Ngọc càng thêm liếm láp không ngừng . Mật dịch phủ đầy quanh mép ...

Đúng lúc này lại có một cuộc gọi đến số máy của cô , thì ra trong lúc cô nằm xuống cho Lan Ngọc ở trên người của mình đã làm rớt nó lên sofa . Lan Ngọc không nhìn thấy cô có ý định buông mình ra để nghe máy , liền giúp cô lấy lên xem thử chỉ là một số máy lạ . Vốn dĩ không có chuyện gì xảy ra nếu như không có tin nhắn đó gởi đến :

" Trang à , chúng ta còn chưa vui vẻ với nhau xong , nhân lúc người ta ngủ tự dưng bỏ về hà , đáng ghét "

Thùy Trang không nghĩ đến mình đang ở giữa hai mép thịt đỏ ao của chị gặm nhấm đến như vậy , đột nhiên giống như là trời giáng một lực ở đâu đá cô lăn thẳng xuống sàn còn xoay hai vòng , lúc té xuống dường như đầu có đập trúng chân bàn còn hơi choáng váng . Trong lúc định thần lại cũng không còn nhìn thấy đại bảo bối của cô ở đâu luôn , xung quanh căn phòng hiện tại ngoài những vật dụng bình thường , chỉ nhìn thấy duy nhất chiếc quần bé con ở dưới sàn là còn liên quan đến tiểu sủng vật của mình .

" Bảo Bối , chị đâu rồi ? " - cho dù đột nhiên có chuyện gấp phải ra ngoài cũng phải mặc quần vô đàng hoàng chứ trời ? Mất nết hà ...

To be continued...

Báo tới nữa rồi á 🥴 . Nói thiệt chớ mấy người liên quan đến 2 vị nhà toi thì toàn thuộc dạng siêu báo không . Người sau lại còn báo hơn người trước 😌 . Thôi thì nghiệp ai thì ráng lãnh nha . Bạn nhỏ chúc may mắn toàn thay 😂😂😂😂😂😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro