Khổ nhục kế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ta nói thà là ồ ạt chửi bới còn đỡ hơn im lặng , Thùy Trang lúc này chân chính hiểu rõ nét mặt của ông là muốn băm cô thành trăm mảnh . Bảo Bối thật sự là say đến hết biết gì rồi , để cho cô là một mình hứng hết .

" Ông nội , chị ấy say lắm rồi nên ông đừng trách chị ấy "

" Đem nó vào trong cho nó ngủ đi " - lời nói của ông hết sức nhẹ nhàng , giống như không có gì nguy hiểm .

Thùy Trang cô quả thật là thụ sủng nhược kinh đi , ông nội tại sao thời khắc này lại có thể dễ tính đến vậy chứ . Không dám chậm trễ một khắc , đem đại bảo bối cũng là vợ tương lai vào trong phòng giúp chị thay ra một bộ quần áo khác , còn cẩn thận đặt chị lên chiếc giường to lớn . Cũng đã đến lúc ra tiếp chuyện với ông nội rồi , nhưng cô thật sự là không nỡ rời xa thân thể ấm áp đang hết mực bấu lấy mình đâu .

" Bạn nhỏ , em đi đâu vậy ? "

" Đâu có đi đâu đâu "

Thùy Trang nghe thấy tiếng gọi từ bên ngoài của ông nội , trái tim thật sự là muốn nhảy ra khỏi lồng ngực . Sao hôm nay Bảo Bối cứ như con bạch tuột vậy , có bao nhiêu cái râu đều bám hết vào cô .

" Hôm nay chị vui lắm , phá lệ muốn em một bữa "

" Không được à , em đã nói không ai được xâm phạm đời con gái của em "

" Ai thèm , chị đang nói chị muốn em muốn chị "

Bảo Bối thật sự là nhậu đến bị mất trí rồi , nếu như ngày thường Thùy Trang sẽ ăn chị đến nuốt cả xương . Thì hôm nay lại chỉ biết dụ Lan Ngọc yên lặng một chút , đến lúc chị ấy mệt mỏi thiếp đi . Cô mới dám mon men đi ra nhà trước , cả hai gối đều đem đặt dưới sàn hướng về ông thỉnh tội .

" Thùy Trang ngươi giỏi lắm , ngươi chạy đi thì lão già này cũng không đuổi kịp ngươi . Còn dám quỳ gối chịu trận trước mặt ta ... "

" Con không bao giờ rời xa Bảo Bối nữa , bất cứ ông đánh con thế nào con cũng chịu "

" Ta lập mộ cho Lan Ngọc có ý nghĩa gì ? Nói ... "

" Ông không muốn con gặp lại chị ấy nữa , không ủng hộ chúng con tiếp tục "

Ngày đó ông lại làm đến bước dựng mộ cho Lan Ngọc , cũng chính vì muốn đời này Thùy Trang không còn hy vọng gì nữa . Nhưng ông lại không nghĩ đến , bọn họ lại dám ở sau lưng ông làm như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy .

" Nó hủy hôn với Xuân Tiền đã làm ta tức chết rồi , bây giờ lại còn cùng với ngươi như vậy . Thật sự không xem ta ra gì mà ... "

" Tất cả đều là lỗi của con , nội nhưng con thật tâm không muốn làm cho Bảo Bối phải như vậy . Chị ấy cũng đã hiểu cho con , xin ông cũng xem xét lại ... "

Nếu như người đứng trước mặt cô bây giờ là ba của Lan Ngọc , Thùy Trang xác định là không có cơ hội nói thêm lời nào . Nhưng ông nội là người hiểu lý lẽ , chuyện lúc trước ông thậm chí còn biết trước Lan Ngọc . Trong khoảng thời gian cháu gái cưng điều trị ở nhà Xuân Tiền năm đó , ông đã âm thầm cho người điều tra từ lâu rồi .

Nên mới có chuyện ông không tìm đến Thùy Trang tính sổ , mà chỉ tìm mọi cách để ngăn họ không thể đến được với nhau thôi .

Mặc dù biết rằng cô là bị người ta bỏ bùa , nhưng ông nội lại cho rằng Thùy Trang còn không có khả năng bảo vệ cho bản thân của mình thì làm sao còn có thể chăm sóc cho Lan Ngọc .

Hơn nữa cho dù bằng lý do gì cũng được , nhưng cô đã khiến cho cháu gái cưng của ông lại ngu ngốc thêm một lần tự tử . Quả thật là khơi lại cảm giác đau lòng trước kia , kèm với lần này nếu như không có Lê Xuân Tiền cứu nó kịp thời . Thì cả đời này ông cũng không thể nào gặp lại Lan Ngọc thêm một lần nào nữa hết , vì thế ông đối với Thùy Trang không thể hóa bình thường dễ dàng như vậy ...

" Theo như quy ước của ta và nó lúc trước , nếu như nó quay lại với ngươi , ta sẽ lập tức từ nó "

" Ông nội đừng mà , ông có giận con muốn đánh con sao cũng được . Nhưng Bảo Bối chị ấy chỉ còn mình ông , xin ông đừng đối với chị ấy như vậy "

" Chẳng phải có mình ngươi là đủ rồi sao ? "

" Nội "

Thùy Trang nhìn thấy ông nội giống như muốn bỏ đi , liền chạy theo giật lấy cây gậy của ông ý muốn nói ông cứ việc đánh mình đi . Nhưng Bảo Bối không thể nào mất ông được , lại không biết hành động vừa rồi của mình lại đem đến hậu quả to lớn vô cùng . Ông bị giật mất cây gậy xém một chút ngã chết , khi lấy lại được không nể mặt mũi cháu gái cưng , đem cái mông của Thùy Trang đánh cho thừa sống thiếu chết .

" Nội , ông hết giận Bảo Bối chưa ? " - cô bây giờ so với con khỉ thật có điểm chung , chính là phần mông bị đỏ lên một khoảng .

" Ta đánh cái vụ ngươi dám giật cây gậy của ta , chuyện của ngươi với cháu của ta vẫn chưa giải quyết "

" Vậy ông đánh tiếp vụ đó luôn đi "

Mặc dù ông cũng muốn tiếp tục dạy dỗ tên này , nhưng làm quá đến lúc Lan Ngọc tỉnh lại chính là sẽ từ ngược lại ông cũng có lắm nha . Thừa lúc Thùy Trang bị đánh đến nằm bẹp dí , ông cũng không thèm nán lại nơi đó quay trở về biệt thự trước đây của mình . Muốn ông từ đi cháu gái cưng thì nằm mơ đi , ông chỉ muốn cho bọn họ biết như thế nào là chọc người già dễ giận .

" Chết rồi , lần này ông quả thật là giận ghê lắm "

Lúc Thùy Trang cố gắng nhấc cái mông của mình vào phòng , Bảo Bối đã ngủ đến quên thế sự . Sáng ra nếu như biết tối nay xảy ra chuyện gì , nhất định là sẽ buồn lắm cho coi . Mà thôi đi , chuyện gì cũng phải đợi đến sáng ra Bảo Bối dậy rồi tính . Thùy Trang cố gắng nhích người của mình thật nhẹ lên giường , ôm lấy chị giống như cố tình làm nũng . Nhưng dĩ nhiên Lan Ngọc không biết cô bị đánh đến thành ra như vậy rồi , cuối cùng Thùy Trang nằm một lúc liền mệt mỏi thiếp đi theo một tư thế không thể để mông chạm đến một thứ gì nữa .

--------------------

Đêm hôm đó sau khi ông nội quay về tâm trạng liền vui cười thoải mái , biết rõ không thể cản được cháu gái cưng . Nhưng cũng phải khiến cho bọn họ đến năn nỉ ông , đâu có thể xem ông như người vô hình vậy được .

Nhưng qua đến hôm sau , ông đợi từ sáng đến tối cũng không thấy hai người bọn họ . Đáng lẽ ra cháu gái cưng biết mình giận phải đến thăm mình chứ , sao lại cả ngày cũng không hề thấy bóng dáng .

Ngày hôm đó sáng ra Lan Ngọc mới nghe bạn nhỏ kể lại mọi việc , lúc đầu còn hoảng hốt mình đối với ông nội như vậy . Còn dự định gom người qua đó xin lỗi ông , nhưng tất cả hành động đều dừng lại khi nghe thấy bạn nhỏ của cô nói không đứng lên được nữa .

" Bảo Bối , chị xem thử coi mông của em có phải là hoại tử rồi hay không ? "

" Bị sao vậy , đưa chị xem coi "

Lúc Lan Ngọc kéo quần của bạn nhỏ xuống liền mặt mày đỏ lên hết , không phải là cái dạng động tình mà là cái dạng tức giận . Dấu vết dài như thế đè lên nhau đánh đến đỏ tím , đúng là chỉ có một người mà thôi .

" Ông nội lại đánh em có đúng không ? "

" Không à , là hôm qua em xỉn chung với chị đó , bị té vào đống sắt mà thôi "

" Chị không nghe lời ông là lỗi của chị , ông lại đem em đánh đến như vậy "

Cả ngày hôm đó Thùy Trang đều dỗ chị đừng tức giận , còn Lan Ngọc lại hết mực xoa lấy cái mông đó cho bạn nhỏ . Đồ của cháu gái cưng còn chưa dám động đến , ông lại đem ra đánh đến nát như vậy . Thử hỏi sao cô không tiếc của cơ chứ ?

" Bạn nhỏ , hay chúng ta tạm xa nhau đi " - Lan Ngọc nét mặt vô cùng nghiêm chỉnh , không giống như đang nói đùa cho lắm .

" Chị , em không chịu . Chị tại sao lại muốn chia tay với em chứ "

Có mấy cặp đang quen nhau , xảy ra mâu thuẫn nói muốn tạm xa nhau một thời gian . Thì giống như là đi luôn , không có ngày trở lại . Cô bị đánh đã thảm lắm rồi , Bảo Bối nỡ lòng nào đối với cô phụ bạc dữ vậy .

" Em bị ngáo à , chị chỉ tạm thời qua bên nội ở một tháng . Sau đó sẽ trở về với em , chị có cách khiến ông không làm khó chúng ta nữa "

" Chị làm sao mới được chứ , nhưng một tháng em không ở cạnh chị em không chịu "

" Chúng ta vẫn gặp nhau ở công ty, buông ra cho chị đi "

" Không , lỡ như chị về đó ông không thả chị ra nữa thì sao ? "

Thùy Trang mặc kệ mông của mình hiện tại rất đau , vẫn một mực cử động dụi cả đầu vào ngực chị . Lan Ngọc thật sự đã đem bạn nhỏ Nguyễn Thùy Trang chiều đến như vậy ...

Nhưng rốt cuộc Thùy Trang cũng phải ngồi đó nhìn chị rời đi , bây giờ cô có làm cách gì Bảo Bối cũng đòi đi như vậy . Bất quá cô sẽ cố gắng tịnh dưỡng cái mông của mình , sau khi khỏi hẳn sẽ qua đó cướp bảo bối về cho bằng được .

Lan Ngọc quả thật bỏ đi như vậy , cô muốn cho bạn nhỏ cũng bớt ký sinh vào mình đi . Bây giờ chuyện quan trọng không phải ngồi đó lo cho cái mông hiện tại , mà phải nghĩ về tương lai cho cái mông không còn bị như vậy nữa . Muốn dứt khoát thì bắt buộc cô phải đi đến đó ...

----------------------

Lại nói về bên phía của ông nội , vừa chịu không nổi muốn qua căn hộ thăm cháu gái , lại nhìn thấy có người chạy vào bảo cô chủ về rồi . Ông ngay lập tức làm ra bộ dạng giống như không có đi đâu , ở trên sofa bật lên một bộ phim truyền hình nào đó ...
Nhưng Lan Ngọc lúc vào nhà chỉ thưa với ông một tiếng liền lên phòng của mình , ngay cả cơm tối cũng hoàn toàn không có ý định ăn . Ông nội đang đóng vai muốn từ cháu gái , nhưng rốt cuộc vẫn chịu không nổi nói với gia nhân đem cô xuống bàn dùng bữa .

" Cô chủ đâu ? "

" Tụi con ở ngoài kêu quá trời mà cô chủ không lên tiếng , lần này đi công tác về cô chủ căng quá "

Lúc Lan Ngọc dọn qua ở với Thùy Trang , cô chính là đã nói với gia nhân mình đi công tác . Nên bọn họ đến giờ cũng không biết rằng cô nói dối ...

" Con còn nghe cô chủ khóc nữa , không biết có nghe lầm không ? "

Ông nội trước giờ xem Lan Ngọc là bảo vật , đối với sức khỏe và tâm trạng của cô đều đặt lên trên hết . Bây giờ nghe thấy như vậy , liền xót ruột đích thân mình lên kêu Lan Ngọc đi ...

" Cháu gái cưng con bị làm sao đấy ? "

" ... "

" Ta biết nhất định nó méc với con ta đánh nó , nhưng con không được nghe nó nói thêm cho ta "

Bạn nhỏ của con bị ông đánh đến không dám khai ra ông , nói thêm gì nữa đâu chứ . Lan Ngọc quả thật ở bên trong vẫn còn giận lắm luôn ...

" Người sai lời hứa là con , ông nên đánh đến như vậy phải là con mới đúng "

" Không có à , ta đâu có đánh nó vụ đó . Ta tự nhiên đi về , nó ở sau giật cây gậy của ta . Ta xém một chút bị nó hại té chổng đầu xuống đất , ta còn không đánh nó hay sao ? "

Ông nội không có vẻ như đang nói dối , nếu vậy là bạn nhỏ của cô tự chuốc họa vào thân . Nhưng bây giờ không thể xuống nước được , cô không cho ông lại tiếp tục đánh bạn nhỏ hoài như vậy đâu .

" Cháu gái cưng , con hỏng tin ta hả ? "

" Con đâu phải là cháu gái cưng của ông , ông từ con rồi " - Lan Ngọc nói tới câu này lại bắt đầu khóc lớn , có chút giả bộ nhưng cũng là có chút tủi thân thật .

" Không có , con có làm gì ta cũng không có từ con nữa "

" Hức "

Ông nội kêu gia nhân tìm chìa khóa phụ rốt cuộc cũng tìm được , lúc vào bên trong thấy Lan Ngọc đang ngồi bó gối ở một góc tường khóc ngất . Chịu không nổi đem cô ở trong lòng vỗ nhẹ , nói rằng chuyện gì cũng có thể thương lượng , dù gì cô cũng là người mà ông thương nhất .

Lúc Lan Ngọc được ông nội ôm càng tủi thân khóc thêm một chập , trong lúc đó Lan Ngọc đột nhiên lại cảm thấy thương ông dễ sợ . Cũng đồng thời mắng thầm tên bạn nhỏ , từ lúc quen với em xong liền hư hỏng hơn hẳn . Ngay cả ông cũng dám gạt ...

------------------

" Hắt xì "

Bảo Bối , không có chị màn đêm đúng là lạnh lẽo ...

To be continued ...

Không biết là ai đang xài khổ nhục kế với ai à ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro