14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thoáng chốc đã 2 năm kể từ khi em về nhà hắn, ở bên hắn em cảm thấy bình yên lắm (hoặc cũng có thể là không:?), hắn cho em cảm giác được yêu chiều, cưng nựng không còn phải chịu những xô bồ của cuộc sống bên ngoài, dần dần thì em cũng đã có một xíu gì đó gọi là tình cảm nam nữ với hắn, em không hiểu cảm giác đó như thế nào nhưng có lẽ là vậy, nếu em thấy hắn thân vật với nữ giới khác thì trong lòng em lại dâng lên cái cảm xúc gì đó gọi là "ghen"

Hôm nay là sinh nhật 19 tuổi của em, hắn đã cố gắng sắp xếp công việc để về thật sớm cùng em đón sinh nhật nhưng hắn tính không bằng trời tính, thanh mai trúc mã của hắn lại trở về nước ba mẹ hắn hay tin thì kêu cho bằng được hắn ra sân bay để đón ả

📞"Nhưng mẹ à, nay con bận lắm không đi được"

📞Dù gì cũng là thanh mai trúc mã của con mà

📞"Đó là chuyện khi nhỏ mà mẹ"

📞Mẹ nói rồi đó con không đi thì mẹ sẽ từ mặt con

📞"Thôi được rồi con đi được chưa"

📞Vậy thì được thôi mẹ cúp máy nha

"Tút tút"

"Aiss! Bực mình thiệt chứ"

Hắn đập bàn một cái tỏ vẻ tức giận, gập mạnh cái loptop lại chống hai tay lên cằm

"Sao cô ta lại về khi này chứ"

________
Hắn đang đứng đợi ả ta ở sân bay, một cô gái mặc một chiếc croptop trắng với quần ống suông đi ra (mình cũng không biết đây là quàn gì nên cứ gọi vậy đi ha, xin lỗi vì sự thiết hiểu biết về thời trang của mình)

-A! Jungkook

Ả ta nhanh chóng chạy lại chỗ hắn đang đứng rồi thản nhiên ôm hắn

-Yahh! Em nhớ anh lắm đ-

"Buông ra"

Hắn đẩy ả ra khỏi người mình rồi phủi phủi quần áo

-Anh sao vậy Jungkook

"Tôi không thích người khác chạm vào người mình"

-Nhưng em khác những người ở ngoài kia mà

"Sau bao nhiêu năm cô bỏ tôi đi du học, biệt tăm biệt tích không nói cho tôi một lời, ngay lúc đó tôi đã xem cô như là người lạ mẹ tôi ép tôi ra đây đón bây giờ đến rồi tự bắt taxi về đi"

Hắn nói xong quay lưng bước đi nhưng bị ả chặn lại

"Cô muốn cái gì đây"

Đút hai tay vào túi quần lạnh lùng nói

-Bây...bây giờ em chưa có chỗ ở nên..

"Khách sạn đấy"

-Nhưng em không muốn ở một mình đâu

"Cô bị hâm hả nhà ba mẹ cô để trưng à"

-Nh...nhưng ba mẹ em đi công tác một tuần mới về lận

Tỏ ra vẻ mặt đáng thương mục đích là để cho hắn siêu lòng nhưng hắn không quan tâm

"Kệ cô tôi không quan tâm"

Hắn nói rồi đi ra khỏi sân bay vừa đến chỗ để xe ô tô thì điện thoại hắn reo

📞"Alo mẹ hả"

📞Con đón con bé chứ

📞"Con đón rồi, còn chuyện cô ta tự đi về nhà thì con không quan tâm đâu"

📞Cái thằng này mau rước nó về nhà mày ở 1 tuần đi, ông bà Han đã đi công tác 1 tuần rồi nó sợ ở một mình lắm

📞"Nam nữ làm sao ở chung mẹ"

📞Nó khác, mày mà để tao mất mặt bên nhà Han thì tao từ mặt mày

"Tút tút"

"Phiền phức thiệt chứ"

"Con mẹ nó"

Hắn tức giận đập vỡ cái điện thoại dậm dậm vài cái cho đỡ tức rồi vô lại chỗ của ả

"Đi về nhà tôi ở một tuần đi"

-Dạ..dạ

Hắn đi trước còn ả đi sau lưng, hắn cố đi thật nhanh để cho ả dí theo mệt chết luôn cho rồi

-Jungkook à đi chậm thôi, em mỏi

Mãi một lúc sau thì cũng đã đến xe của hắn, hắn làm ngơ ả rồi lên vào ghế lái ngồi ả thấy vậy cũng leo vào ghế kế bên, hắn chau mày nói

"Cút xuống ghế sau ngồi"

-Ơ! Nhưng mà em bị say xe

"Một là cút xuống dưới ngồi, hai là cút xuống xe bắt taxi"

-Xì

Ả hậm hức đành phải leo ra ghế sau ngồi, hắn nhanh chóng lái xe đi đến tiệm bánh

-Ủa anh đến đây làm gì vậy

"Cô không cần biết đâu"

Hắn nói rồi xuống xe tiến vào quầy

'Chào Jeon thiếu anh đến đây lấy bánh à'

"Ừm"

'Đây là bánh của anh'

"Cho tôi kiểm tra được không"

'Được chứ để tôi lấy ra'

'Anh thấy được không'

"Đẹp lắm, tiền đây"

'Xin cảm ơn'

Hắn vào xe đặt chiếc bánh bên cạnh rồi tiếp tục đi

-Hôm nay cũng đâu phải sinh nhật anh hay ba mẹ của anh đâu mà phải mua bánh

"Cô hỏi nhiều quá rồi đó, câm mồm đi"

Nghe hắn nói vậy ả liền không dám hó hé một lời, không khí ảm đạm cứ bao trùm quanh chiếc xe cho đến khi hắn về đến biệt thự

Ding dong

Nghe tiếng chuông cửa em liền bỏ cuốn truyện tranh xuống rồi đi ra cửa

"A! Anh về"

Em mừng rỡ chồm lên ôm lấy hắn, hắn thì hôn một cái lên môi em rồi nói

"Chúc mừng sinh nhật bé yêu nhé"

"Dạ"

"Anh có mua bánh kem cho em nè, mình vô nhà đón sinh nhật nhé"

"Nae~"

-Ưm..hừm

Ả thấy hai người thân mật như vậy liền ho khan vài cái thể hiện sự tồn tại của mình

"Chị là..."

"À em không cần quan tâm đâu kệ cô ta đi"

"Sao mà được chứ, chị là gì của anh Jungkook ạ"

-Chị là thanh mai trúc mã của Jungkook còn em

Hả@ Thanh mai trúc mã sao, em ngây người ra một lúc rồi cũng bừng tỉnh đáp trả

"À em là.."

"Là bạn gái tôi"

"Hả"

Em bất ngờ trước lời nói của hắn, cái gì mà bạn gái chứ, hắn thấy em phản đối liền nháy mắt với em vài cái em liền hiểu ra ý hắn

"À..dạ..dạ"

Em cười ngượng gãi gãi đầu

"À thôi chị vô nhà ăn sinh nhật với em nha, nay em nấu nhiều món lắm"

"Thôi vô em đứng đây lạnh lắm"

Hắn nắm tay em đi vô nhà bỏ mặt ả hậm hực ở ngoài cửa

"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you, chúc mừng sinh nhật của Kim Ami nha"

Không khí vui vẻ bao trùm không gian của phòng ăn, hai con người thì vui vẻ, chỉ có một người từ lúc voi nhà đến giờ vẫn chưng ra vẻ mặt như đưa đám vậy

"À nãy giờ không biết chị tên gì nhỉ"

-Han Minni

"Tên chị đẹp thật ý"

-Cảm ơn

"Nè chị ăn đi"

Em đẩy dĩa gà chiên qua qua cho ả

-Này là em làm á hả

"Dạ"

-Chắc dở lắm

Ả nghĩ

-Chắc em nấu ăn ngon lắm ha

"Em cũng hong biết nữa nhưng anh kook khen ngon á"

Em mút ngon tay trả lời ả

"Ừ ngon lắm cô ăn không được thì cút ra ngoài ăn"

"Jungkook sao anh lại nói chị ấy như thế"

"Không phải sao, anh thừa biết cô ta đang nghĩ gì đấy"

"Thôi kệ ảnh đi chị, chị ăn đi"

-Ừm

Ăn uống xông xuôi rồi cũng đến lúc đi ngủ, ả vào dành phòng tắm trước, em và hắn trong lúc đợi thì hai người ngồi xem phim

"Haha! Nhìn anh đẹp trai kia hài quá"

"Hửm! Em nói ai đẹp trai hả, chỉ có anh là đẹp trai nhất thôi hiểu chưa"

"Xì! Cái tính tự luyến không bỏ"

-Em xong rồi đến hai người đấy

Ả ra khỏi phòng tắm trên người còn mặc bộ đồ ngủ hở hang đúng là không biết điều mà

"Nè trong nhà này con có đàn ông với trẻ vị thành niên cô nên ăn mặc kín đáo vào một xíu"

-Nhưng mặc vậy đẹp mà

"Sở thích của chị ấy thì kệ chị ấy đi anh"

-Bé Ami nói đúng đấy

"Thôi anh đi tắm đi"

"Ừm"

Hắn đứng dậy bước vào phòng tắm, sau khi hắn đã vào ả liền bước lại chỗ sofa ngồi kế bên em

-Ừm..em biết rồi đó chị và Jungkook có hôn ước từ nhỏ đấy em biết điều thì né né ảnh ra dùm chị nhé

"Vâng"

-Bé ngoan lắm

Nói xong ả ta đi vào phòng của Jungkook và em rồi thản nhiên ngồi lên giường, tiếng nước vẫn xối xả trong phòng tắm, ả nhìn sang rồi cười mỉm

-Jungkook anh sẽ mãi là của một mình Han Minni này thôi

Cạch

Hắn bước ra khỏi phòng tắm, dưới thân còn quấn một chiếc khăn ngang bụng, thấy bóng dáng thiếu nữa ngồi quay lưng lại với hắn, tưởng là bé con nên không ngần ngại ôm từ sau lưng

"Bé vào đợi anh à"

"Chị Minni à, chị để quên...."

Em bước vào phòng thì thấy cảnh ấy nhưng vẫn bình tĩnh đứng im, hắn thấy có người vào liền ngước lên nhìn, Ami!, Hắn đẩy ả ra rồi nhìn em

-Jungkook à anh sao vậy

"Sao cô lại vào phòng của tôi"

-Phòng của anh cũng là phòng của em mà

"Cô cút ra ngoài"

-Không

"Thôi được rồi anh ngủ với chị ấy đi, à quên chị để quên điện thoại ngoài ghế nè"

-Ừm cảm ơn em

Đưa cho ả xong em liếc nhìn hắn một cái cái rồi đi ra ngoài, hắn chửi thề một cái rồi chạy ra phòng đuổi theo em

"Ami à"

Hắn đuổi kịp em rồi ôm em vào lòng

"Do cô ta vào phòng của anh, anh tưởng em nên mới làm vậy"

"Thì có sao đâu chứ dù gì hai người cũng đã có hôn ước trước sau gì cũng cưới nhau thôi"

"Ami em đừng nói như vậy anh yêu em mà"

"Thôi em không tin đâu, em làm sao mà xứng với anh bằng chị ấy chứ"

"Không, anh yêu em"

"Yêu em nhiều lắm Kim Ami à"

Hắn hôn vào môi em vài cái rồi ôm em thật chặt vào lòng như sợ em bỏ đi vậy

"Jungkook à..hức..hức em cũng yêu anh"

Em ôm lấy hắn mà khóc nức nở

"Nào, yêu anh mà sao lại khóc chứ"

"Anh có biết khi mà anh thận mật với những cô gái khác em đã buồn đến như nào không hả"

"Anh biết..anh biết mà anh xin lỗi, mình đi ngủ nhé"

"Nhưng phòng đó chị Minni ngủ rồi"

"Thì mình qua phòng khác"

Em gật gật đầu sau đó hắn bế em vào phòng, đặt em nằm xuống rồi cũng dặt mình bên cạnh em, một tay ôm eo một tay vuốt tóc

"Chuyện đó chỉ là do hồi nhỏ hai bên gia đình thân thiết quá nên mới xảy ra hôn ước, em đừng suy nghĩ nhiều để từ từ anh giải quyết"

"Nae"

"Khuya rồi ngủ ngon nhé, anh yêu em"

___END 14___

Giải cứu sự flop này giúp au với, ủng hộ mình một tim và một fl mình cảm ơn nhiều nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro