Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Seo đưa Min về phòng. Nhìn Min thất thần, các thành viên T-ara đến đỡ Min. Tất cả lo lắng.

_ Boram nhìn sắc mặt Min lo lắng: “ Em có sao ko?”.

_ Min: “Em ko sao?”.

_ Jung: “ Em được ko?” – Jung lo lắng.

_ Min cười nhẹ: “ Unnie yên tâm.”.

_ Min nhìn Seo: “ Cảm ơn em.”.

_ Seo cuối đầu nhẹ: “ Dạ ko có gì. Em chào mọi người, em về phòng, gần đến giờ dinễ rồi.”.

_ T-ara: “ 5-ting.”.

_ Seo về phòng nhưng Ji chạy theo: “  Unnie, có chuyện gì vậy?”.

_ Seo nhún vai: “ Chắc là Min unnie với Sun unnie có chuyện gì đó, unnie ko biết. Sao khi họ gặp nhau xong Min unnie như thế luôn.”.

_ Ji: “ Vậy unnie về moi móc thông tin kể em nghe nha.” – Ji đá lông nheo.

_ Seo cười nhẹ: “ Jung thấy em đá lông nheo với unnie thì em k ổn đâu.”.

_ Ji: “ Chỉ cần unnie ko nói là ổn mà.” – mặt cún con.

.

.

.

_ Buổi concert bắt đầu. SNSD à ko, Sunny thì vẫn giữ vững phong độ. Cười đùa trên sân khấu, còn HyoMin thì cứ thất thần đứng sau cánh gà Sun. Sau tiết mục của SNSD là đến T-ara. Sun dẫn đầu bước vào trong. Còn bên T-ara thì do Min dẫn đầu ra sân khấu. Ngay cửa cánh gà, Sun một cách lạnh lùng bước qua Min.

_ Jung ngạc nhiên: “ Chuyện gì thế? Hiện tượng gì đang diễn ra?”.

_ Tae đáp: “ Người dưng ngược lối.”.

_ Jung: “  What? Why?”.

_ Ji: “ Thì đây là lý do nãy giờ Min unnie cứ như người mất hồn đó.”.

_ Jung: “ Là do tên lùn đó à?”.

_ Qri: “ Thì ra là vậy.”.

_ Seo là người bước vào cuối cùng. Bị Ji nắm lại: “ Unnie, hồi kể em nghe chuyện gì nha.”.

_ Seo cười nhe: “ Con bé này.”.

_ “ Nha unnie…e…e….” – nũng nịu.

_ “ Uk.. ráng biểu dinễ cho tốt kìa.”.

_ Ji hớn hở: “ Dạ.”.

.

.

.

_  Sau khi dinễ xong Sun về phòng chờ. Nhanh chóng thay đồ để ra ngoài tránh mặt Min.

_ Các thành viên SNSD theo dõi màn biểu diễn của T-ara.

_ Fany lo lắng: “ Sun à, nãy giờ 1 ohút rồi mà Min nó gần như sai hết các động tác.”.

_ Sun nhìn vào màn hình, có một sự lo lắng ko hề nhẹ. Sun chăm chú theo dõi Min.

_ Tae: “ Lần đầu tiên Tae thấy con bé như vậy.”.

_ Bỗng từ phía dưới sân khấu, nơi T-ara đang biểu diễn. Một fan quá khích quăng lên tặng Min một gấu bông rất to. Nó trúng vào cô, nhưng do lơ đãng ko tập trung và hậu quả là Min ngã xuống.

_ Tất cả các thành viên SNSD đang theo dõi đứng bật dậy.

_ Seo: “ Mang giầy cao như vậy….”.

_ * rầm* - Sun chạy ra ngoài, đóng cửa mạnh.

_ Seo tiếp tục: “ Nhẹ thì cũng bong gân chứ chả chơi.”.

_ Fany: “ Tên lùn đó giỏi làm mặt lạnh thôi, chứ lòng sau mà lạnh được.” – mắt Fany dán vào màn hình khi thấy Sun ra cõng Min xuống khỏi sân khấu.

_ Nhanh như cắt Sun đưa Min ra xe và cùng quản lý đứa Min vào viện. Suốt dọc đường Sun cứ hỏi về cái chân dau của Min, ko cho Min nói được gì. Nhìn tên lBunny lo lắng như thế dù đau xíu nhưng Min cũng rất hạnh phúc.

_ Ngoài phòng cấp cứu Sun ngồi đợi lo lắng.

_ Bác sĩ ra, Sun lo lắng: “ Cô ấy sao rồi bác sĩ.”.

_ Bác sĩ cười nhẹ: “ Bông gân thôi, cần nghĩ ngơi. Tốt nhất thời gian này ko nên nhảy nhiều sẽ ảnh hưởng đến vết thương.”.

_ “ Vậy là nhẹ đúng ko bác sĩ?”.

 _ “ Uhm. ko sao. Giờ thì cô đóng viện phí, cứ để Min nghỉ ngơi, sáng ma icó thể về.”.

_ “ Dạ, cảm ơn bác sĩ.”.

_ Sau khi Sun ra đóng viện phí thì đi thẳng xuống cantin mua cháo cho Min.

_ Min ngồi đợi trong phòng, vừa lo lắng, vừa khó chịu vì bác sĩ ra nãy giờ mà vẫn ko thấy Sun.

_ Min: “ Giận đến mức đó sao? Mình như vầy mà bỏ về sao? Nếu như vậy cõng mình xuống sân khấu làm gì? Đồ lùn đáng ghét, tôi biết tôi sai, nhưng có cần phải đến mức như thế ko? Bỏ tôi tối ngủ một mình như vậy là đủ rồi, mấy người có biết thiếu mấy người khó ngủ thế nào ko? Có biết ko có mấy người nhà lạnh đến cỡ nào nào ko? Có biết ko có mấy người ko ai nấu cơm, ko ai ăn chung, ăn thức ăn nhanh một  mình rất buồn biết ko? Đi tập mệt về ko ai quan tâm, ko ai bóp vai biết hụt hẫn thế nào ko? Vì chút ghen nhỏ mà bỏ mặt tôi như vậy thì bước vào cuộc đời tôi làm cái quái gì. Đồ lùn đáng ghét, khó ưa. Nếu như vậy chia tay đi.” -  cũng ko biết từ lúc nào nước mắt Min rơi lã chã.

_ Sun bất ngờ từ ngoài bước vào làm Min giật thót người.

_ Sun: “ Vừa nói gì á.” – lạnh lùng.

_ Thật ra Sun ở ngoài từ lâu, cũng đủ nghe hết lời chửi bới của Min. Sun cười hạnh phúc ko biết bao nhiu lần vì thấy tầm qua trọng của mình đối vs Min. Ko ngờ con người thường ngày ăn hiếp mình mà có lúc cũng dễ thương như thế.

_ Min lau nước mắt nhìn Sun như một chú cún: “ Ko.. ko có gì. Em ko có nói gì.” – Min lắc đầu lia lịa.

_ “ Lúc nào em cũng như cún thế này có phải đáng iu ko?” – Sun nghĩ.

_ Sun để hộp cháo lên bàn: “ Chắc đói rồi, ăn đi. Lát Ji với Jung đến.”.

_ Sun quay người bỏ đi. Chẳng qua là muốn Min gọi lạ và năn nĩ xíu nữa, để sau này có quyền hơn thôi.

_ Sun ra cửa mặc cho Min gọi lại.

_ Khuất cửa. Min chạy ra, nhưng rồi té xuống .

_ “AAAAAAAAA.” – tiếng Min thét lớn.

_ Thật ra là do ko còn cách nào Min mới làm cách này, nắm lấy điểm yếu của tên lùn là còn lo lắng cho cô nên đành phải vậy.

_ Sun giật mình quay lại đỡ Min dậy.

_ Min khóc sướt mướt đứng ko được, nước mắt rơi lã chã. ( sẵn lúc nãy nên khóc lun, chứ chẳng đau đớn gì.).

_ Sun lo lắng:  “ Đau lắm sao?”.

_ Min gật đầu lia lịa.

_ Sun nhấc bổng Min lên và đặt lên giường: “ Để Sun đi gọi bác sĩ.”.

_ Min nắm chặt cổ tay Sun thút thít: “ Đừng đi mà.”.

_ “ Nhưng em đau lắm mà.” – Sun nhìn Min lo lắng.

_ Min vội ôm chặt lấy Sun, dụi dụi khuôn mặt dẫm nước mắt vào lòng Sun mà thút thít: “ Nếu Sun ko quay lại em càng đau hơn.” – Min càng siết chặt Sun như sợ Sun sẽ biến mất.

_ Bên ngoài phòng bệnh, hai nhóm T-ara và SNSD đang nhoi nhút và chen chút tranh giành nhau ô kính nhỏ để xem tình hình diễn biến bên trong.

_ Ji: “ Em cá lần này Sun unnie lại trở về thành Bunny.”.

_ Các thành viên T-ara đều đồng ý.

_ Soo: “ Ayy.. ko thể nào. Nhìn vậy thôi, chứ Sun unnie nham hiểm lắm. Thà ko có gì, chứ unnie ấy mà đang chiếm thế thượng phong khó mà buông ra.”.

_ Jung: “ Chứ kưng nghĩ Min nhà này hiền à? Lúc nãy nhìn cách té là biết đang diễn.”.

_ Tae:  “ Ko thể nào?”.

_ Ji: “ Gà nuôi em em biết mà unnie.”.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro