Rio x Mele: p lbgi gob i xyse

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trong lúc buồn ngủ tao đã viết ra cái đống xàm này và publish luôn nên có thể truyện rất phê cần

I.

Rio đẩy cửa bước vào, tiếng chuông gió kêu leng keng bên tai anh. Người bán hàng vẫn nói câu chào quen thuộc hằng ngày. Và anh cũng mỉm cười chào lại như hằng ngày.

Bước lại gần tủ bán kem, Rio giả bộ ngó vào. Nhưng thật ra ánh mắt của anh lại không hướng về những hũ kem nhỏ ấy.

Mà lại hướng về con người đang nở nụ cười với khách hàng kia.

Phải thú nhận rằng, Rio thích cô gái thu ngân ở cửa hàng này. Vào thứ năm mỗi tuần, cho dù bận đến mấy, Rio vẫn cố đi vào đây.

Vì nơi này có người con gái kia.

Rio chọn đại một hũ kem, đặt lên quầy tính tiền. Anh chăm chú nhìn vào cô nhân viên, và bị giật mình khi nghe người ấy gọi tên mình. Anh nở nụ cười xin lỗi.

Rồi Rio lấy ra từ trong túi một cây bút và tờ giấy. Cô ấy khó hiểu nhìn anh.

-Tôi có thể... xin số điện thoại cô được không? Ý tôi là, để tôi có thể biết khi nào cửa hàng đóng, khi nào mở.

Đó là một lời nói dối.

-À, được thôi. Vâng, của anh đây.

Cô gái ấy ghi thật nhanh vào tờ giấy, đẩy nó đến chỗ Rio. Anh nhận lại, không quên mỉm cười.

Cô gái ấy tên là Mele.

II.

Chán nản nhìn vào người trước mặt, Rio thở dài rõ ra cho người đối diện nghe. Người ấy vẫn tiếp tục nói, cho dù biết thừa anh không có nghe.

Rio đành phải nhìn khung cảnh ở bên ngoài cửa sổ. Anh quan sát những con người đang nhanh chóng bước đi, có thể là trễ làm. Anh quan sát những chiếc xe đang chạy một cách chậm rì, có thể tài xế đã mệt. Anh quan sát cô gái đang đứng chờ ai đó, có thể là xe bus.

Và anh tự quan sát bản thân mình trong gương, buồn rầu, có thể là đang tương tư ai đó.

-Làm ơn nghe tôi nói đi mà!

Rio khó chịu nhìn người con trai đối diện. Anh nhăn mặt chẹp lưỡi. Người con trai ấy thấy vậy thì cũng không than phiền nữa.

-Mele có bạn trai rồi, đừng theo đuổi chi nữa!

-Jan này, cậu có thể câm mồm trong một phút được không? Tôi đã bảo là tôi không thích Mele, đừng chen vào chuyện này nữa!

Đó là một lời nói dối.

Anh không biết rằng, cô gái đứng chờ xe bus lúc nãy đã vào quán cà phê và vô tình nghe được cuộc trò chuyện này.

Và chạy thật nhanh ra ngoài.

III.

Bữa tiệc đông người hơn Rio tưởng. Mọi người đều đang nhún nhảy với nhau, vài người thì chỉ đứng trò chuyện. Rio đi khắp nơi, cuối cùng cũng thấy.

Mele đang tán gẫu cùng những cô bạn của mình. Rio đứng dựa vào tường, chăm chú nhìn và cười. Mấy cô bạn ấy sau đó phát hiện, và chỉ vào anh.

-Rio! Anh làm gì ở đây vậy?

-Đây là bữa tiệc của chúng ta mà sao em lại đi với đám bạn vậy?

Thấy mặt Rio hờn dỗi như vầy, Mele cười, nhéo má anh. Anh hất nhẹ tay cô ra, mặt ngó ra chỗ khác. Mele đành phải dùng chiêu mời mọi người về hết thôi.

-Cám ơn mọi người đã đến đây. Giờ cũng tối rồi, mọi người nên về nhà đi ạ.

Sau đó Mele kéo tay Rio chạy vù ra ngoài. Cả hai ngừng lại ở một căn phòng gần đó, thở hổn hển. Cô đặt tay lên vai anh, và hai người rơi vào một nụ hôn mãnh liệt.

Dứt ra trong tiếc nuối, Rio vuốt tóc Mele, hôn nhẹ lên chỏm đầu cô. Anh ôm cô, vùi mặt vào hõm vai ấy.

-Rio này.

-Hửm?

-Cái hồi anh nói không yêu em ấy... là thật à?

Rio rời hõm cổ Mele, khó hiểu nhìn cô. Cô chỉ ngại ngùng cười, trên má lấm tấm vài nét hồng.

-Em chỉ thắc mắc thôi.

-Ừm, thật sự là...đúng. Lúc đó anh với em chỉ là bạn thôi, em còn có bạn trai nữa. Nên... hừm, đúng vậy.

Đó là một lời nói dối.

Mele gật đầu, rồi cô và Rio lại cùng rơi vào nụ hôn. Lần này nó mãnh liệt hơn.

Và mọi thứ và mọi người đều bị lãng quên, chỉ còn lại hai người.

IV.

Mele nhàu nát tờ giấy đang cầm trong tay, cố gắng không để rơi ra một giọt nước mắt nào. Nhưng cô đã thua, và đành để bản thân khóc.

Nhìn vào căn phòng bệnh đang đóng kín kia, Mele cảm thấy bất lực. Cô không thể làm được gì, cũng không thể can ngăn được ai.

Tên bệnh nhân: Rio
Chẩn đoán: Xơ gan

Rio đã bảo với cô mọi ngày rằng anh ấy rất ổn. Rio đã bảo với cô mọi ngày rằng anh ấy sẽ luôn luôn ở bên cô, không bao giờ rời xa.

Đó là một lời nói dối.

Anh đã để lại một Mele cô đơn, một mình, không người thân. Anh đã để lại một Mele với trái tim đau khổ.

Và anh đã để lại cho Mele câu nhắn cuối cùng.

Anh yêu em, mãi mãi là như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro