susanze enoch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1

Lê Khê ngồi trước máy tính lần lượt đọc các email độc giả gửi đến, sau đó lựa ra mấy câu chuyện có đề tài hay rồi tiến hành chỉnh sửa biên tập. Đây là công việc thường nhật của cô, không ngừng đọc câu chuyện của người khác, không ngừng đối diện với câu từ. Ngày ngày đọc chuyện của người khác, còn mình đứng ở góc độ của người quan sát mà đánh giá những lầm lỗi trong câu chuyện đó, cảm giác như vậy cũng không tệ, sau đoạn kết còn có thể dùng một thân phận khác để góp ý: “Nội dung cốt truyện có thể như thế này thế này…”

Cô là biên tập viên làm việc trong một tạp chí không lớn không nhỏ, tiền lương không quá cao nhưng cô rất hài lòng.

Cô thích nhìn những câu chuyện được thành hình, xuất hiện dưới dạng câu chữ, trải qua bao vui buồn hợp tan rồi dần hòa vào hỉ nộ ái ố của chính mình.

Vẫn ngồi trước máy tính, cô xoa bóp bàn tay mỏi nhừ, cầm cốc đến phòng nghỉ lấy nước. Vừa đi được hai bước chợt nghe thấy Tiểu Trương và Tiểu Ngô cùng phòng đang cầm tờ báo giải trí nói chuyện to tiếng, “Tổng giám đốc Hướng si tình thật, ở bên Tỉnh Lan nhiều năm thế rồi mà còn có thể một lòng với cô ấy.”

Tiểu Ngô phản đối ra mặt, “Mắt mũi cô kiểu gì thế, tuy Tỉnh Lan được coi là mối tình đầu của Hướng Đình thật đấy, nhưng bây giờ Hướng Đình đã kết hôn sinh con rồi mà còn dính lấy Tỉnh Lan, thật hết chỗ nói. Xã hội bây giờ kiểu gì vậy, ‘người thứ ba’ trắng trợn dường này còn được gọi là si tình.”

Tiểu Trương lắc đầu, “Hướng Đình với Tỉnh Lan đã ở bên nhau nhiều năm, mà bà vợ chưa từng xuất hiện trước công chúng của Hướng Đình chẳng qua chỉ là người hi sinh cho vụ hôn nhân chính trị thôi, người Hướng Đình thật lòng là Tỉnh Lan.”

“Dùng hai chữ thật lòng là có thể phá hoại gia đình người ta à?”

“Đúng là buồn cười, cô dùng con mắt nào thấy Tỉnh Lan phá hoại gia đình nhà người khác?”

“Hướng Đình rõ ràng đã kết hôn mà Tỉnh Lan còn suốt ngày quấn quanh anh ta, chẳng lẽ có lý?”

Lê Khê đứng bên cạnh nhìn hai người tranh cãi, đột nhiên cảm thấy rất thú vị, “Chuyện này có liên quan gì đến hai người đâu, cần gì ầm ĩ như vậy?”

Tiểu Ngô nói, “Không thể vì không liên quan đến mình mà bỏ qua loại chuyện đạo đức đê hèn thế này.”

Tiểu Trương cãi lại, “Người ta là mối tình đầu của nhau, nếu không có bà vợ thế lực lớn kia, có lẽ họ chính là cặp đôi hạnh phúc nhất trên thế giới này.”

Lê Khê ho khan một tiếng, “Thôi hai người cứ tiếp tục đi.”

Trên thế giới luôn có một nhóm người coi cái ác như kẻ thù, cũng có có một nhóm người coi ‘tình yêu chân chính’ quan trọng hơn tất cả.

Lê Khê lấy nước sôi xong liền đặt cạnh máy tính chờ nguội.

Tiểu Trương và Tiểu Ngô vẫn đứng chỗ cũ tranh cãi.

Hướng Đình quả thực có thể coi là người nổi tiếng ở thành phố Lạc Xuyên, sau khi tiếp nhận tập

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro