4. Buồn làm sao buông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Có những nỗi buồn ta quẩn quanh trong ấy, có những kỉ niệm dù thiết tha đến vậy hay có những con người ta đắm say đến mấy,  cũng phải đến ngày học cách buông tay. 
• Duy chỉ có một người làm ta lạc nhịp,  hẫng nhịp và cả nhộn nhịp,  chỉ bằng một nụ cười bâng quơ hoặc một cái chạm tay rất khẽ.
• Tình yêu là thứ hủy hoại con người nhanh nhất, dù là yêu viên mãn hay chỉ là một phút xao lòng. Bởi vì cho dù yêu nhau đến cùng hay đành đoạn bỏ đi,  thì cái cảm giác sau khi trải qua một mối tình không hề dễ chịu.  Thậm chí ngay cả trong lúc còn yêu,  con người ta cũng luôn ngập tràn những lo toan,  hoài nghi và tự ti đến tội nghiệp.

• Ngơ ngác nhất là khi tất cả yêu thương cuối cùng khép lại với kết cục
“chẳng - để - làm - gì”

• Hoa nở để mà tàn
  Người gặp để rẽ ngang

• Người ta hơn ta nhiều vậy
   Ta lấy gì để sánh đây?

• Đi đâu cũng thấy mình thừa ra,  ở đâu cũng thấy bị bỏ lại,  rốt cục cả thành phố lớn đến nhường vậy mà tìm một nơi để co mình, tìm một người để yêu và tin, còn khó hơn bắt Mặt trời một ngày phải có đến hai bình minh.

• Cùng một con đường, cùng một loại cây,  mà bên ấy là xanh còn bên này mọi thứ đã lìa cành.
   Cùng một tình thương,  cùng một con người, mà khi ấy biết bao thiết tha còn lúc này lại vô chừng là xa lạ.
   Cùng yêu chung một niềm đau cả,  mà người ấy thì được Anh đáp trả nên hân hoan cam tâm với tình cảm sớt- chia-có-hạn-kỳ, còn em chẳng được gì ngoại trừ sự hoang đường tự mình
ảo tưởng.
• Nhớ một người không phải vì họ xứng đáng với nỗi nhớ niềm thương mình dành cho, mà vì họ đã từng cùng mình trải qua những thời khắc đẹp nhất của tuổi trẻ không trở lại bao giờ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro