Thụ Độc (Part 3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lá vươn lên, chạm tới những ánh nắng mai
Cả chở che cho, vùng đất nuôi sống thân mình
1 ngày bầu trời ko xanh, từng chiếc lá cx dần tàn
Rơi khẽ khàng, chậm rãi úa tàn
Chẳng còn đây vết tích xanh màu
Đồi núi xưa kia đã chẳng thấy, vì lòng tham lớn dần sẽ dẹp băng
Tiếng khẩn cầu nhỏ, trải từng đêm vắng, chẳng một ai thấu cho

Sông kia nay chẳng biết vui là gì, hoa chẳng còn tỏa hương
Mà thế nhưng sao ta chỉ có thể nhận một bài học lãng quên
Đã từng có những lúc mỏi mệt, bị dòng xoáy cuốn đi chẳng dừng
Chuyện của cây, chẳng giống như ta đang trưởng thành sao

Che chắn biết bao nhiêu mái nhà
bóng mát cho bao trẻ thơ vui đùa
Thanh lọc ko khí cho thế giới, chẳng ngại ngần chi

Mọi sự trách móc đều chẳng nói
Mọi sự khổ đau luôn im lặng
Chỉ biết dịu dàng với tất cả

1 ngày bầu trời ko xanh, từng chiếc lá cx dần tàn
Rơi khẽ khàng, chậm rãi úa tàn
Chẳng còn đây vết tích xanh màu
Đồi núi xưa kia đã chẳng thấy, vì lòng tham lớn dần sẽ dẹp băng
Tiếng khẩn cầu nhỏ, trải từng đêm vắng, chẳng một ai thấu cho

Sông kia nay chẳng biết vui là gì, hoa chẳng còn tỏa hương
Mà thế nhưng sao ta chỉ có thể nhận một bài học lãng quên
Đã từng có những lúc mỏi mệt, bị dòng xoáy cuốn đi chẳng dừng
Chuyện của cây, chẳng giống như ta đang trưởng thành sao

Sông kia nay chẳng biết vui là gì, hoa chẳng còn tỏa hương
Mà thế nhưng sao ta chỉ có thể nhận một bài học lãng quên
Đã từng có những lúc mỏi mệt, bị dòng xoáy cuốn đi chẳng dừng
Chuyện của cây, chẳng giống như ta đang trưởng thành sao

Vượt qua và nhận thành công"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro