CHỈ ĐƠN GIẢN LÀ XỬ NỮ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ừ thì em vẫn ổn! Tôi biết mà. Không cần ai bên cạnh em vẫn sống, có sao đâu. Thế nhưng liệu điều ấy có làm em vui lên được? Xử Nữ à! Sao em cứ mãi gồng mình lên như thế, sao không để nước mắt rơi theo đúng quy luật mà tạo hóa đã ban tặng dành riêng cho nó, sao không để cho nó được sống đúng với vai trò của mình? Tại sao đau không được la, mà buồn lại không được khóc? Em làm thế được gì sau tất cả những niềm đau? Sao không cho bản thân mình một lần được sống với chính con người thật của mình, vui được cười, buồn được khóc, đau được la và được giận, được hờn như tự nhiên mà tất thảy mọi người đều bình đẳng như nhau chứ. Thực ra, việc chịu đựng và gồng mình lên như thế đã thành quá quen thuộc với em đến nỗi thành thói quen, chẳng phải giả vờ hay chứng tỏ ra điều thêm gì nữa, đã thành một bản năng, bản năng của một cô gái là em rồi Xử Nữ à!

Xử Nữ thật rất khó mở lòng và không hề chủ động chìa tay ra cho ai đó nắm, rất khó mở lòng mình ra để bày tỏ tình cảm cho người khác biết được. Em chẳng thể nào đủ tự tin để nói với ai đó rằng hãy cũng nắm tay nhau đi hết con đường người nhé. Dù yêu, dù thương, dù đau em vẫn một mình và chỉ một mình chịu đựng. Thế nhưng em lại luôn sẵn sàng nắm lấy tay ai đó khi người ta cần. Em không giỏi chủ động nhưng luôn hết mình khi người khác muốn được giúp đỡ chỉ cần em cảm thấy điều đó là cần thiết và xứng đáng. Xử Nữ à! Em ngốc lắm, biết không?

Em thuộc kiểu người chẳng có mức kiên nhẫn cao siêu, nhưng lại có khả năng chờ đợi tuyệt vời. Vẫn cứ mãi đợi chờ và dõi theo ai đó cho dù tháng ngày có trôi qua và dòng đời ngoài kia vội vả như thế nào thì với em niềm tin vào tình yêu vẫn luôn là bất diệt. Lục lọi, tìm tòi những hoài niệm cũ năm nào xa xưa ấy mang trở về hiện tại để có thể giúp em níu chút yêu thương và đủ niềm tin để đợi chờ không tuyệt vọng, để có đủ hi vọng chờ một người không biết đã về đâu.

Thế đấy, ngông nghênh, ngây ngô, ngơ ngác và lạnh lùng, thủy chung và mang một trái tim ấm áp – là những từ ngữ có thể diễn tả về em đấy Xử Nữ à. Em chẳng giống ai trong cái thế giới rộng lớn này, em chỉ là riêng em – một Xử Nữ khác biệt hoàn toàn với bao người xa lạ khác. Em vẫn là em đấy thôi, vẫn cứ ngây thơ, vẫn cứ lạnh lùng, vẫn cứ một mình và vẫn cứ lặng yên.

Bạn có đủ yêu thương, có đủ bản lĩnh, có đủ mạnh mẽ, có đủ gai góc, có đủ kiên trì, có đủ vững chắc để cùng em vượt quá giá băng của mùa Giáng Sinh năm nay không? Hi vọng góc giáo đường năm ấy bây giờ không còn mình em đơn độc một mình và tiếng kinh cầu thôi không còn vang vọng buồn vương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro