62. Edmund Kemper

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vụ án: Giết người hàng loạt, mất tích, đa số nạn nhân là nữ sinh.


Hung thủ: Edmund Emil Kemper - sát hại ông bà của mình khi mới 15t.


Nạn nhân:

1. bà Maude (66t): bà nội của Kemper, bị hắn dùng súng bắn chết, sau khi gục xuống bị đâm nhiều nhát.

2. ông Edmund (72t): ông nội của Kemper, bị bắn chết.

3. bà Clarnell Strandberg: mẹ của Kemper.


Nhiều nữ sinh bị giết hại như: 

-Mary Ann Pesce và Anita Luchessa mất tích vào ngày 7/5/1972.

-Aiko Koo mất tích vào ngày 14/9.

-Cindy Schall mất tích đầu năm 1973.

một số nạn nhân khác bao gồm phụ nữ và trẻ em.


***

Ngày 27/8/1964, Edmund Emil Kemper, 15 tuổi, được bố mẹ gửi tới sống cùng với ông bà nội tại một trang trại rộng lớn phía bắc California. Kemper từng ở đây với ông bà vào kỳ nghỉ Giáng sinh và học tại đây một thời gian trước đó.

Lần này quay trở lại, Kemper không được ông bà và những người trong trang trại chào đón. Bản thân Kemper cũng không thích quay lại đây.

Kemper ghét cách mẹ cậu đối xử với cậu, và cũng không thích bị ông bà mình quản lý. Cả hai luôn yêu cầu và ép cậu phải làm mọi điều theo ý họ. Kemper đã sớm có ý định chống lại và "trả thù" ông bà mình.

Trong cuốn sách viết về những kẻ giết người nổi tiếng và chứng bệnh tâm thần của chúng, bác sĩ tâm thần Donald Lunde có viết nhiều về Kemper.

Ngay từ khi còn nhỏ, Kemper đã muốn tất cả mọi người trên thế giới này phải chết, và hình dung ra cái chết của nhiều người. Kemper thích hành hạ những con mèo, đánh đập chúng, sau đó chôn sống hoặc giết chết.

Một buổi chiều tháng 8, bà Maude 66 tuổi - bà nội của Kemper có nặng lời quát mắng Kemper trong bếp. Trước đó, Kemper bị mẹ mình mắng vì không nghe lời. Kemper dồn mọi sự tức giận lên bà và tỏ ra hỗn láo. Đỉnh điểm của sự việc là Kemper chạy tới góc nhà, vớ lấy khẩu súng trường, hướng về phía bà và nổ súng. Sau khi bà Maude gục xuống sàn, Kemper hạ súng xuống, nhặt con dao bếp trên tay bà và đâm liên tiếp cho đến khi bà gục hẳn.

Với thân hình to cao hơn nhiều so với tuổi 15 của mình, Kemper dễ dàng kéo xác bà vào phòng ngủ. Việc tiếp theo Kemper nghĩ mình cần phải làm để che dấu chuyện này là giết ông nội.

Ông nội Kemper đã 72 tuổi nhưng còn khá khỏe mạnh, chính ông đã dạy Kepmer cách sử dụng súng vào kỳ nghỉ Giáng sinh năm ngoái.

Sau khi kéo xác bà Maude vào phòng ngủ, Kemper đã nghe thấy tiếng xe của ông ngoài hiên. Ngay khi ông Edmund vừa bước ra khỏi xe, Kemper đã nổ hai phát súng về phía ông. Kemper giấu xác ông trong gara ôtô.

Sau này, khi trò chuyện với bác sĩ tâm thần Donald Lunde, Kemper cho biết đây là cách hắn làm để "trả thù" bố mẹ.

Khi đã bình tĩnh hơn, Kemper gọi điện cho mẹ ở Montana và kể lại mọi chuyện đã xảy ra ở trang trại. Cô Clarnell hoảng hốt, không tin vào những gì con trai nói những vẫn gọi điện ngay cho cảnh sát để thông báo mọi chuyện.

Kemper cũng đã chủ động gọi điện cho cảnh sát. Cảnh sát nhanh chóng có mặt tại hiện trường.

Khi họ tới trang trại, Kemper đã ngồi sẵn ngoài hiên, dáng vẻ bình tĩnh, sẵn sàng bị bắt giữ.

Kemper bị coi là một kẻ máu lạnh nhất ở độ thuổi thanh thiếu niên. Theo Kemper khai nhận, việc giết hại bà Maude là do vô tình. Sau đó quá sợ hãi, hắn đã bắn ông nội để giữ kín mọi chuyện.

Vào thời điểm đó, hệ thống pháp luật ở California chưa đưa ra những điều luật cụ thể để trừng trị một kẻ tội phạm giết người mới chỉ 15 tuổi.

Kemper được chuyển đến trung tâm y tế để kiểm tra về tâm lý. Kết quả xác định Kemper có dấu hiệu hoang tưởng, tâm thần phân liệt. Tuy nhiên, chỉ số IQ của Kemper lại khá cao, gần như chỉ số IQ của một thiên tài.

Kemper bị quản thúc tại bệnh viện Atascadero của phòng điều tra. Tại đây, Kemper được kiểm tra tâm lý bởi những thiết bị hiện đại nhất.

Tòa án California xử Kemper theo khung hình phạt cao nhất dành cho trẻ vị thành niên, 5 năm tù giam không ân xá trước thời hạn.

Tuy nhiên, 5 năm trong trại giam không đủ để một kẻ vốn sẵn mang trong mình dòng máu sát nhân như Kemper hối hận. Được trả tự do, Kemper tiếp tục gây nên những vụ ám sát kinh hoàng hơn.

Thị trấn bên bờ biển Santa Cruz nằm phía Nam thành phố San Francisco, trên bờ biển Thái Bình Dương. Nơi đây được bao quanh bởi các dãy núi, đại dương và những cây gỗ đỏ cao chót vót. Rất nhiều những khu nghỉ dưỡng cao cấp được xây dựng ở đây.

Tuy nhiên, tình hình tội phạm ở Santa Cruz lại không "phù hợp" với điều kiện tự nhiên nơi này.

Chỉ trong vòng 4 tháng từ cuối năm 1972 đến đầu năm 1973, hàng loạt các vụ giết người đã xảy ra tại đây. Thời gian này được coi là thời gian kinh hoàng nhất ở Santa Cruz.

Cùng với những cái tên hay gắn liền với bạo lực và giết người như Frazier và Mullin, cảnh sát ở đây còn nhắc đến cái tên Edmund Kemper - một thanh niên trẻ nhưng đã từng chịu án tù 5 năm vì tội giết người.

Khi đươc tạm tha vào năm 1969, các bác sĩ tâm thần đã khẳng định Kemper không nên quay về sống với mẹ hắn. Thái độ thù ghét vốn có với mẹ của Kemper có thể khiến hắn trở nên bạo lực hơn.

Clarnell - mẹ của Kepmer sau khi chia tay người chồng thứ 3 thì làm trợ lý hành chính tại trường đại học ở Santa Cruz.

Kemper trở về sống với mẹ hắn. Hai người thường xuyên tranh luận với nhau về rất nhiều vấn đề.

Những năm tháng gắn với bạo lực, giết người đã ảnh hưởng lớn đến hành động của Kemper.

Sau khi tốt nghiệp trung học, Kemper muốn theo học ở học viện cảnh sát. Tuy nhiên, điều đó là không thể đối với một người đã từng phạm tội giết người như Kemper.

Một thời gian đi làm và tiết kiệm được một khoản tiền nhỏ, Kemper quyết định sống tách khỏi người mẹ "đáng sợ" của mình. Hắn chuyển đến Alemada sống với một người bạn. Tuy nhiên, Kemper vẫn thường xuyên về nhà để nhận sự hỗ trợ từ mẹ mình.

Thời gian này, Kemper mua một chiếc xe máy để tiện việc đi lại. Hắn chuẩn bị sẵn trong xe của mình dao, còng tay, súng... Kemper đã nghĩ đến việc sẽ giết người và đang chờ đợi cơ hội. Hắn thường xuyên cho các cô gái đi nhờ xe của mình, ước tính có khoảng hơn 150 người. Bất kỳ ai trong số họ cũng có thể là nạn nhân nếu hắn thích ra tay.

Ngày 7/5/1972, Mary Ann Pesce và Anita Luchessa đi nhờ xe một thanh niên. Gia đình hai cô gái này đã liên hệ với cảnh sát khi không thấy con mình quay về. Cả hai được thông báo mất tích.

Ngày 15/8, một phần cơ thể của Mary Ann Pesce đã được phát hiện tại một khu vực đồi núi gần đó. Xác Anita Luchessa không được tìm thấy. Cảnh sát cho rằng cả hai cô gái này đã bị giết chết cùng một ngày.

Ngày 14/9, Aiko Koo, một sinh viên nữ biến mất khi đi nhờ xe từ Berley về trường.

Đến đầu năm 1973, Cindy Schall, 18 tuổi, biến mất trong khi đi du lịch. Có thông tin xác nhận Cindy đã đi nhờ xe một thanh niên lạ trước khi được thông báo mất tích. Hai ngày sau đó, xác Cindy được tìm thấy trên một vách đá hướng ra biển.

Liên tiếp những vụ mất tích xảy ra khiến mọi người hoang mang.

Ngày 25/1, hai gia đình sống tại Santa Cruz bị bắn chết ngay tại nhà. Hung thủ rất liều lĩnh và ra tay dã man. Người dân ở đây thực sự hoảng loạn và lo lắng.

Cảnh sát cảm thấy bế tắc trong quá trình điều tra. Santa Cruz trở thành vùng đất nổi tiếng với các vụ giết người, mất tích... Nạn nhân chủ yếu là phụ nữ và trẻ em.

Ngày 23/4/1973, cảnh sát Santa Cruz nhận được một cuộc điện thoại. Một thanh niên 24 tuổi đã thú nhận những tội ác của mình. Người đó chính là Edmund Kemper.

Kemper đã thú nhận giết rất nhiều người và nạn nhân gần đây nhất của hắn chính là mẹ mình, Clarnell Strandberg. Clarnell đã bị giết 4 ngày trước đó, hiện tại xác đang được giấu trong tủ quần áo.

Qua cuộc điện thoại, Kemper tỏ ra hoảng loạn và muốn có ai đó đến đón mình. Hắn còn khai nhận thêm mình có hơn 200 viên đạn và 3 khẩu súng ngắn.

Nhân viên cảnh sát tiếp nhận cuộc điện thoại không tin những gì mình vừa nghe thấy. Anh đề nghị Kemper gọi điện lại cho mình sau đó vài phút và Kemper đã làm đúng như vậy. Kemper một lần nữa "thuyết phục" nhân viên cảnh sát đến nhà mình.

Theo thông tin Kemper cung cấp, Trung sĩ Aluffi đã có mặt tại nhà Clarnell Strandberg để xác minh thông tin.

Vừa bước vào nhà, Aluffi đã ngửi thấy mùi kinh khủng của xác người đang phân hủy. Khi ông mở tù quần áo kiểm tra, ông đã tìm thấy xác một người phụ nữ.

Cảnh sát và các nhân viên điều tra nhanh chóng được điều động đến hiện trường.

Ngay sau khi nhận được cuộc điện thoại tự thú của Kemper, cảnh sát có mặt tại nhà Clarnell Strandberg để xác minh. Xác bà Clarnell được tìm trong tủ quần áo. Cái xác đang trong tình trạng phân hủy.

Kemper đã bị cảnh sát địa phương bắt giữ. Hắn tỏ ra khá bình tĩnh.

Kemper ý thức được mình là một kẻ giết người nguy hiểm, khi ra tay hắn không kiểm soát được bản thân. Kemper sẵn sàng trả lời khi được hỏi và hai lần từ chối quyền yêu cầu có luật sư. Sau này, tại phiên tòa xét xử, Kemper đã nói rằng hắn muốn có luật sư nhưng không được chấp nhận.

Cậu chuyện của Kemper khiến các nhân viên điều tra thật sự bất ngờ. Hắn thừa nhận đã giết 9 người, bao gồm cả ông bà trước đó. Hắn biết cách tạo nên một vỏ bọc tin tưởng khiến các nạn nhân đi nhờ xe không cảm thấy lo lắng, bất chấp những cảnh báo của cảnh sát.

Để chứng minh cho những gì mình nói là đúng, Kepmer chỉ cho các nhân viên cảnh sát nơi giấu và phi tang xác các nạn nhân.


Cuộc đời của tên sát nhân

Sinh ra ở California, ngày 18/12/1948, Edmund Kemper là con thứ hai của Edmund Jr và Clarnell. Kemper có một chị gái và một em gái.

Năm 1957, khi Kemper 9 tuổi, Edmund Jr và Clarnell chia tay nhau. Clarnell và bọn trẻ chuyển đến Montana. Kemper không thích điều này và tỏ thái độ chống đối. Clarnell đã quyết định nhốt Kemper trong tầng hầm của ngôi nhà. Từ đó, Kemper nghĩ rằng mình là cái gai trong mắt mẹ. Hắn tỏ ra bất cần và thích làm mọi việc theo ý mình. Trong đầu Kemper đã hình thành những suy nghĩ bạo lực.

13 tuổi, Kemper giết con mèo cưng của mình bằng một con dao và nhét nó trong tủ quần áo. Clarnell phát hiện ra điều này và dường như phát điên với cậu con trai của mình.

Kemper bỏ nhà đi tìm người cha. Hắn nghĩ hắn sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Nhưng Edmund Jr đã kết hôn và có một cậu con trai. Edmund Jr không mong đợi sự xuất hiện của Kemper. Một thời gian sau đó, Kemper được đưa về Montana. Clarnell cũng không chào đón hắn khi cô đang lên kế hoạch cho việc tái hôn của mình. Kemper được gửi về California cho ông bà nội.

Kemper đã từng nghĩ mình phù hợp khi sống tại đây, nhưng chính tại đây, hắn đã bắt đầu giết người.

Sau khi mua chiếc xe máy và thường xuyên đi lại giữa nơi thuê ở và nhà mẹ, Kemper đã cho rất nhiều người đi nhờ xe.

Ngày 7/5, Kemper cho hai cô sinh viên Mary Anne Pesce và Anita Luchessa, 18 tuổi đi nhờ xe. Ban đầu, Kemper chỉ có ý định hãm hiếp hai cô, nhưng lo sợ bị lộ, hắn quyết định giết chết cả hai.

Pecse và Luchessa đã rất mừng khi được Kemper đồng ý cho đi nhờ xe. Hắn lái xe phóng nhanh ra phía đường cao tốc và rẽ vào một con đường vắng. Cả hai cô gái cảm thấy có điều gì đó không ổn. Kepmer đưa cả hai cô gái về nhà mình. Với thân hình to cao, hắn dễ dàng khống chế được hai cô gái. Pecse bị còng tay còn Luchessa bị buộc ngay tại xe.

Bạn cùng phòng của Kemper thường xuyên vắng nhà nên hắn có nhiều thời gian để xử lý Pecse và Luchessa.

Sau khi ra tay giết cả hai, hắn lôi họ vào phòng ngủ và bắt đầu chụp ảnh. Sau đó, hắn dùng dao chia nhỏ hai cái xác để dễ dàng cho việc phi tang. Một phần cơ thể của Mary Ann Pesce đã được phát hiện tại một khu vực đồi núi gần đó. Xác Anita Luchessa không được tìm thấy.

Ngày 14/9/1972, Kemper cho Aiko Koo đi nhờ xe và cũng ra tay giết hại cô bé.

Ngày 7/1/1973, Kemper mua một khẩu súng nòng 0.22. Ngay hôm đó, hắn gặp Cindy Schall, 18 tuổi xin đi nhờ xe. Kemper lái xe đưa Cindy đến một nơi hẻo lánh và dùng súng bắn chết cô trước khi đưa xác về nhà mẹ hắn. Xác Cindy cũng bị chia nhỏ và đặt trong bồn tắm. Sợ bị mẹ phát hiện, sáng sớm hôm sau, Kemper mang cái xác đi phi tang tại một vách núi.

Ngày 5/2, sau một cuộc tranh luận gay gắt với mẹ, Kemper bỏ ra ngoài. Nạn nhân ngày hôm đó của hắn Rosalind Thorpe và Allison Liu. Xác hai nạn nhân cũng được Kemper mang về nhà trước khi phi tang.

Sau khi giết chết 6 cô gái trẻ, mục tiêu tiếp theo của Kemper chính mẹ hắn, bà Clarnell. Vì lo sợ bị phát hiện ra việc mình giết người tại nhà, Kemper băn khoăn không biết nên chạy trốn hay giết mẹ.

Tối ngày 19/4/1973, Clarnell ra ngoài với bạn và trở về nhà khi đã hơi say. Kemper bước vào phòng bà và muốn nói chuyện. Tuy nhiên, Clarnell đã quá mệt để có thế tiếp chuyện hắn. Kemper bỏ ra ngoài.

Khi biết chắc chắn mẹ mình đã ngủ say, Kemper bước vào với một cái búa. Lúc này, hắn nghĩ cần phải giết chết mẹ để "trả thù", trả thù cho cách hắn được nuôi dạy để trở thành một kẻ giết người như bây giờ.

Sau này, tại phiên tòa xét xử, Kemper đã trở nên mất bình tĩnh và khóc lớn khi cảnh sát hỏi về cách hắn ra tay giết hại bà Clarnell.

Sau cuộc điện thoại gọi đến sở cảnh sát Santa Cruz thú nhận tội ác của mình, Kemper đã bị bắt. Hắn không ngần ngại khai hết những gì mình đã làm trong suốt thời gian qua, bao gồm cả việc ra tay sát hại mẹ đẻ để "trả thù". Một cuộc điều tra trên diện rộng chính thức được thực hiện. Rất nhiều bằng chứng có liên quan đến những nạn nhân bị mất tích được tìm thấy tại nhà và căn hộ đi thuê của Kemper.

Ngày 7/5/1973, Edmund Kemper bị truy tố về 7 tội danh giết người. Luật sư nhận bào chữa cho Kemper là Jim Jackson, luật sư nổi tiếng từng bào chữa cho hai kẻ giết người hàng loạt thời điểm đó. Trong vụ án này, rất khó có thể cứu Kemper khỏi mức hình phạt cao nhất khi những bằng chứng chống lại hắn rõ ràng như vậy. Điều duy nhất luật sư Jim Jackson có thể dựa vào đó là hồ sơ bệnh án của Kemper. Đã có thời gian, Kemper phải điều trị chứng bệnh tâm thần sau khi bị kết án giết hại ông bà nội mình.

Trong thời gian bị giam giữ chờ xét xử, Kemper đã cố tự tử hai lần bằng cách cắt cổ tay nhưng đều không thành công.

Phiên tòa xét xử Kemper được mở công khai ngày 23/10/1973. Có tới ba bác sĩ tâm thần đưa ra kết quả xác định Kemper hoàn toàn bình thường về tâm lý khi gây án. Kemper hoàn toàn ý thức được việc mình làm là sai, thậm chí hắn còn biết lên kế hoạch cho những vụ bắt cóc, giết người.

Em gái Kemper cũng khẳng định anh trai mình hoàn toàn bình thường. Tuy nhiên, cô không hiểu được tại sao có những lúc hắn hành động như vậy. "Kemper không bị tâm thần, anh ấy hoàn toàn bình thường, nhưng bên cạnh cuộc sống hàng ngày của anh ấy còn có một thế giới ảo khác."

Đứng trước vành móng ngựa, Kepmer thành khẩn khai báo tội lỗi. Hắn biết mình đang nói gì và những điều đó sẽ chống lại hắn. Kemper cố gắng thuyết phục đoàn bồi thẩm rằng tinh thần của mình không ổn định. Hắn từng tỏ ra hối hận và tìm đến rượu để quên đi những việc mình đã làm.

Phiên tòa xét xử kéo dài gần 3 tuần, rất nhiều thân nhân của các nạn nhân có mặt. Kemper tỏ ra khá bình tĩnh khi nghe tòa tuyên án.

Ngày 8/11/1973, sau hơn 5h bàn bạc, cân nhắc, đoàn bồi thẩm gồm 12 thành viên đã đưa ra phán quyết cuối cùng. Kemper phạm tội giết người ở cấp độ nguy hiểm. Tuy nhiên, tại thời điểm đó, tòa án tối cao đã xóa bỏ án tử hình. Tất cả các án tử hình được tuyên trước đó sẽ chuyển thành án chung thân không có khả năng phóng thích. Án tử hình được thi hành lại từ ngày 1/1/1974. Như vậy, bản án cuối cùng dành cho Kemper là án chung thân.

Kemper được đưa đến trung tâm tế ở Vacaville, phía Bắc San Francisco để theo dõi trước khi chuyển đến nhà tù an ninh ở Folsom chịu án.

Hai chuyên viên FBI John Douglas và Robert Ressler đang thực hiện dự án nghiên cứu quá trình phạm tội của những tên tội phạm giết người khét tiếng những năm 1970.

Cả hai cố gắng thu thập thông tin của những loại tội phạm khác nhau và thông tin của hơn 118 nạn nhân, trong đó có những người may mắn sống sót sau những âm mưu giết người. Edmund Kemper là một trong số 36 tù nhân đồng ý tham gia chương trình này.

Douglas đã rất ngạc nghiên khi Kemper đồng ý trò chuyện cùng với họ. Douglas nhận thấy Kemper hoàn toàn bình thường về tâm lý, và có khả năng nhận thức cao những việc mình đã làm. Cuộc trò chuyện diễn ra trong nhiều tiếng đồng hồ.

Kemper kể về gia đình mình. Kemper nghĩ vì hắn trông rất giống bố nên mới bị mẹ ghét bỏ như vậy. Trong mắt mẹ mình, Kemper như một cái gai, hắn bị nhốt một thời gian dài dưới tầng hầm và sau đó ở hẳn dưới đó vì mẹ hắn sợ hắn sẽ gây ảnh hưởng đến cô em gái. Chính trong nơi tối tăm này, Kemper đã tự tạo cho mình một thế giới riêng, và nuôi lớn sự hận thù với người mẹ. Việc giết hại Clarnell chính là việc cuối cùng giúp Kemper thoát ra khỏi thế giới ảo của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro