Đổi vợ (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bùi Chinh sớm đã chú ý tới cô, cũng có lẽ đã sớm bị cô hấp dẫn.

Anh thẳng thắn thành khẩn làm Khương Diệp rung động vô cùng, cô chủ động dán sát vào anh, hướng đến môi anh chạm khẽ.

Nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước.

Trong lúc cô lui về phía sau, Bùi Chinh níu lại gáy cô, đưa mặt một lần nữa đến gần, hơi thở khẽ khàng phun lên mặt cô, âm thành khàn khàn hỏi:

"Muốn không?"

Muốn cái gì?

Còn có thể là cái gì.

Đầu quả tim Khương Diệp run rẩy, đôi mắt lại nhìn chằm chằm mặt người đàn ông, đánh bạo đưa tay lên ôm lấy cổ anh:

"Muốn."

Bùi Chinh ngay lập tức xoay người lên trên đè ép xuống, một tay anh nắm lấy cằm cô, hơi thở nặng nề hôn cắn cánh môi, đầu lưỡi nóng bỏng tách kẽ răng luồn vào đảo quanh khoang miệng, vị muối biển tươi mát tràn ngập chóp mũi, hơi thở bị đoạt lấy, cô bị hôn như sắp thiếu oxy hít thở không thông.

Ngoại tình xác thật có thể làm con người cảm giác được kích thích, trái tim cô phấn khởi bồn chồn, máu huyết khắp người như đang sôi trào.

Tác phong Bùi Chinh như dã thú khi ở trên giường, những nụ hôn liên tiếp vừa thô bạo vừa kịch liệt, một tay anh cởi áo về phía trên đầu, lộ ra cơ ngực rắn chắc màu mật ong, đồng thời cúi người áp xuống, lại lần nữa mút cắn môi cô.

Có chút đau, càng nhiều hơn là sự kích thích.

Một bàn tay anh thăm dò đi xuống, cởi đai áo ngủ tơ lụa của cô ra, vuốt dọc theo cần cổ xuống đến ngực, ngón tay có kén, đi đến đâu đốt lửa đến đó, hun nóng Khương Diệp đến miệng khô lưỡi khô.

Môi đàn ông nóng bỏng hôn dọc từ khóe môi xuống đến đầu vú, anh thở hổn hển nâng nửa người trên lên, ánh mắt từ trên cao nhìn ngắm, đáy mắt sắc dục càng đậm.

Cơ thể Khương Diệp còn đẹp hơn nhiều so với tưởng tượng, tứ chi cân xứng thon dài, vòng eo tinh tế, đôi vú nhô cao mượt mà, núm vú phấn hồng ở giữa, màu sắc mê người.

Cô bị hôn đến thần sắc mê mang, khóe mắt phiếm hồng, miệng nhỏ hơi hơi giương lên đang thở dốc, lại như đang chờ đợi nụ hôn của anh.

Bùi Chinh cúi đầu một lần nữa hôn lấy môi cô, trên người cô rất thơm, rõ ràng dùng cùng một loại sữa tắm với anh, nhưng hương vị trên người cô càng dễ ngửi hơn một chút. Anh liếm hôn bả vai, cần cổ, hai mảnh xương quai xanh, một bàn tay xoa lên đỉnh đồi kiều nộn trắng nõn, hai đốt ngón tay kẹp lấy viên đầu vú màu hồng phấn như có như không xoa nghịch.

Hô hấp Khương Diệp nặng nề.

Đặc biệt là lúc người đàn ông cúi đầu liếm láp mút cắn đầu vú cô, làm bật lên một tiếng rỉ yêu kiều.

Đầu lưỡi nóng bảo đảo quanh đầu vú, dừng lại nặng nề liếm láp, hé răng ra cắn cắn, môi mỏng di di, âm thanh mút mát nuốt vào đánh thẳng vào màng nhĩ.

Hai tay cô nắm lấy tóc người đàn ông, yết hầu ngoài tiếng rên rỉ tinh tế, khắp người còn tê tê dại dại đến mềm mại, sống lưng như có dòng điện đánh trúng, da đầu tê rần một mảnh, hai bên đùi gắt gao kẹp chặt, lại cản không được sóng nhiệt trong cơ thể mãnh liệt trào ra.

Bùi Chinh còn đang liếm cắn núm vú cô, giống như uống sữa, như ăn một món ngon.

Khương Diệp bị liếm đến có chút chịu không nổi, móng tay bấu vào da đầu anh, vô thức tàn nhẫn cắm xuống.

Bùi Chinh dừng lại, hôn cắn một cái vào đống thịt vú, lúc này mới mút hôn dọc theo vòng eo mảnh khảnh đi xuống, cô mặc quần lót màu trắng, giữa đáy quần lót mỏng manh đã bị nước thấm ướt đẫm, ngón tay trỏ của anh đặt vào, cánh lớp vải dệt xoa xoa trên dưới.

Cô thật mẫn cảm.

Chỉ một động tác như vậy, mà cô lại run run, hé to miệng thở dốc.

Bùi Chinh kéo quần lót của cô xuống, tách hai đùi đang kẹp chặt sang hai bên, lấy khuỷu tay đè lại, hoa môi phấn nộn thật xinh đẹp, lớp lông thưa thớt mềm mại, hai mảnh cánh hoa rất nhỏ, dính đầy nước dâm sáng lấp lánh. Anh dùng ngón trỏ tách ra, nhẹ nhàng hoạt động.

Khương Diệp ngẩng cổ lên, miệng thở phì phò, một bàn tay bắt lấy chiếc gối sau đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm tay người đàn ông.

Tựa như nhìn xem anh muốn chơi cô như thế nào.

Bùi Chinh sờ viên hạt nhỏ đang gắng gượng, ngón cái chà xát, dính nước dâm bôi lên, đánh vài vòng, hai đốt ngót tay từ trên xuống dưới nhanh chóng quét qua quét lại, bụng nhỏ làm cho lên men, khoái cảm hết sức mãnh liệt, lúc Khương Diệp sắp kêu thành tiếng, môi bị người đàn ông lấp kín.

Hơi thở anh nóng bỏng cắn nuốt môi lưỡi.

Trong khoang miệng anh cô nức nở một tiếng cao trào, có nước dâm chậm rãi từ trong động nhỏ chảy ra, thấm ướt lòng bàn tay anh.

Bùi Chinh nặng nề hôn cô một cái, đưa ngón giữa vào bên trong, Khương Diệp nhíu mi, đưa tay bắt lấy cánh tay anh kháng cự, cô không thích ngón tay đi vào, rất khó chịu.

"Khuếch trương một chút." Bùi Chinh trấn an cô nói:

"Cứ thế đi vào, em sẽ đau."

Khương Diệp không nghĩ đến, ngón tay đi vào còn có hàm ý như vậy.

Bởi vì tử cung của cô quá sâu, khó có thể đạt được cao trào, làm cho Ngụy Thành Huy không có cảm giác thành tựu, thậm chí, vài lần anh ta thử dùng tay làm cô cao trào, lại không cẩn thận làm bị thương, dẫn đến có một khoảng thời gian cô rất chán ghét khi bị anh ta chạm vào.

Bùi Chinh lại cho thêm vào một ngón tay, anh sâu một chút, nông một chút nhẹ một chút moi đào, lực tay không nhẹ không nặng, moi đến bên trong ngập nước.

"Là chỗ này sao?" Bùi Chinh dừng ở một chỗ, ngón tay gấp lên trên chọc chọc.

Khương Diệp nằm ngồi không yên vặn vẹo, hàng mày nhăn lại, dáng vẻ vừa khó chịu vừa thoải mái.

Bùi Chinh biết mình đã tìm đúng chỗ rồi, một bàn tay đè bụng cô lại, một tay khác dùng lực, hai đốt ngón tay tốc độ cực nhanh moi lộng lên.

"Bùi Chinh......" Bụng nhỏ tê đến muốn mệnh, Khương Diệp bị làm cho khắp người run rẩy, cô duỗi tay bắt lấy cánh tay anh, âm thanh như muốn khóc: "Đừng động......"

"Không thoải mái à?" Anh không dừng lại, đưa môi lại gần hôn lấy môi cô:

"Nói cho anh."

Khương Diệp cắn môi lắc đầu, Bùi Chinh dùng đầu lưỡi cạy mở hàm răng, thả ra tiếng rên rỉ áp lực trong cổ họng, hai tay lung tung cào vào cổ anh, bỗng nhiên kêu dài một tiếng, bụng nhỏ run rẩy kịch liệt.

Có một dòng nước trào ra.

Bùi Chinh rút ra ngón tay đã ướt đẫm, một tay kéo quần sịp của mình xuống, bôi dòng nước dâm lên quy đầu đang gắng gượng, một lần nữa hôn môi Khương Diệp, đầu lưỡi cuốn lấy lưỡi cô, mút cắn nuốt vào, nghe tiếng cô kêu nức nở, lực mút càng thêm hung hãn, như thú dữ dã tính quá độ, chỉ biết đoạt lấy.

Quy đầu cực đại để ở cửa động, nhẹ nhàng chọc đánh.

Anh không đi vào ngay, chỉ cọ cọ, một chút lại một chút.

Cực kỳ sắc dục.

Khương Diệp thở hổn hển nhìn anh, Bùi Chinh đã cởi quần áo, lộ ra thân thể khôi ngô cường tráng, cơ bụng cơ ngực rõ ràng, xuống chút nữa là hai cẳng chân đầy lông, chắc anh đã chú ý đến tầm mắt của cô, bỗng nhiên dừng lại nâng nửa thân trên lên, cho cô tùy ý thưởng thức.

Khó trách anh nói muốn khuếch trương.

Lúc Khương Diệp nhìn thấy dương vật của anh, vô ý thức nuốt một ngụm nước miếng.

Sao có thể lớn như vậy.

Một cây thẳng tắp, quy đầu to lớn màu đỏ tím, cán dài gân xanh quấn quanh.

Lần nữa Bùi Chinh ép người xuống, một tay chống bên sườn mặt cô, cúi đầu tinh tế hôn môi, giọng nói anh ách.

"Suy nghĩ gì vậy?"

Khương Diệp ăn ngay nói thật: "Rất lớn."

Bùi Chinh cười nhẹ một tiếng, hôn thật mạnh một cái, nắm quy đầu để ở cửa động, nhân lúc nước dâm ướt át đỉnh vào bên trong.

Khương Diệp bị trướng đến ngưỡng cổ lên, người đàn ông nắm lấy cằm cô, cúi đầu hôn môi, vòng eo trầm xuống, cả gốc lẫn rễ đi vào, cuối cùng cũng cắm xuống.

"Ưm ...a" Khương Diệp trong khoang miệng anh kêu lên một tiếng, cô bị căng đến khó chịu, thân thể giống như bị lấp đầy.

Bên trong đường đi vừa nóng vừa chặt, lớp thịt mềm làm Bùi Chinh thật thoải mái, anh mút mạnh lưỡi cô, eo động đưa cắm hướng vào trong, dương vật to dài rút ra, lại hung hăng cắm vào, nước dâm bị cắm đến văng khắp nơi, mông thịt bị đâm phát ra tiếng vang.

Tiếng hôn môi mút mát, tiếng va chạm vào nhau bành bạch, tiếng thở dốc của người đàn ông. Những âm thanh này cứ tuần hoàn quẩn quanh màng nhĩ Khương Diệp, bị thúc đến không chịu nổi, tiếng hừ hừ như khóc phát ra từ khoang mũi, hai tay ôm lấy cổ người đàn ông, bị người đó hôn đến khó thở.

Bùi Chinh vén mái tóc dài hỗn độn của cô ra, nghiêng đầu hôn lấy vành tai, tiếng nói dày nặng khàn khàn khô nóng phun vào lỗ tai:

"Tam Tam." Anh hỏi: "Từ giờ về sau có thể gọi em như vậy được không?"

Anh lại thúc mạnh một chút, ngậm lấy vành tai cô bổ sung:

"Lúc chỉ có hai ta."

Tâm linh thỏa mãn có đôi khi so với thân thể được thỏa mãn càng có thể bắt được nhân tâm, trái tim Khương Diệp mềm mại một mảnh, cô ôm cổ người đàn ông, thở hổn hển nói: "Ừm" một tiếng.

Bùi Chinh làm càng ngày càng hung hãn, nâng eo cô lên hất hông không gián đoạn mà cắm đưa, quy đầu cực đại nhiều lần đỉnh vào tận tử cung, lần đầu tiên Khương Diệp bị làm như sắp phát điên, dường như sắp không thở nổi, khóc kêu đẩy đẩy cơ ngực rắn chắc của anh, muốn kêu chậm một chút, lời nói chưa nói ra khỏi miệng, đã bị khoái cảm to lớn nuốt hết.

Bụng nhỏ mỏi đến cực hạn, có thứ gì từ trong cơ thể mãnh liệt tràn ra, cô mất khống chế thét chói tai, trong cổ họng chỉ còn tiếng khóc nức nở:

"Bỏ đi...... Bùi Chinh...... không được...... A a a a a......"

Cao trào làm bụng cô trừu run khoảng bảy tám lần, cô hé miệng thở dốc, hai tay gắt gao bóp chặt cánh tay anh.

Bùi Chinh thả chậm tiết tấu, dừng lại chín nông một sâu cắm đưa, cô vẫn còn đang ở dư vị cao trào chưa hòa hoãn lại, hốc mắt nóng lên, lông mi rung rung có nước mắt sinh lý rớt xuống.

Anh cúi đầu liếm lấy, ngón tay cái đảo qua gương mặt nóng bỏng, hỏi cô:

"Có sao không?"

Khương Diệp vẫn còn hé miệng thở dốc, đôi mắt bị cơn cao trào làm cho mê ly thất thần, anh cúi đầu hôn chóp mũi cô, cảm thấy dáng vẻ này của cô thật câu người, vì vậy, động tác dưới háng lại nhanh hơn.

Khổ người Bùi Chinh to lớn hơn Ngụy Thành Huy, cũng cường tráng hơn, phảng phất như có tinh lực dùng mãi không hết. Một tư thế anh có thể làm vài phút, sức lực cùng tốc độ đều được khống chế ở bên trong, Khương Diệp giống như con cá nằm trên thớt, quyền sinh sát tùy ý trong tay anh.

Anh ôm cô ngồi lên lồng ngực, một bên đỉnh hông làm cô, một bên cùng nhau hôn môi. Khương Diệp thích tư thế này, vừa có thể ôm, vừa có thể làm tình, còn có thể hôn môi. Đôi tay lửa nóng dọc theo sống lưng đưa đến trước ngực, dừng lại đảo quanh đầu vú, nghe tiếng cô kêu rên, anh nặng nề mút cắn cánh môi, hai tay bắt lấy đôi mông thịt, phát lực đỉnh động.

Khương Diệp bị cắm đến da đầu tê dại, cổ ngưỡng cao cao, há miệng thở dốc.

Bùi Chinh lại há to miệng nuốt cắn núm vú, âm thanh mút mát kích thích khắp người Khương Diệp như có dòng điện chạy qua, một trận khoái cảm chạy dọc theo da đầu về phía tứ chi, cô ôm cổ người đàn ông nức nở rên rỉ, ở giữa lúc người đó ngang ngược dùng lực chọc vào, trừu run thân thể, mềm mại ngã vào lồng ngực anh.

Cả người cô thấm ra lớp mồ hôi óng ánh, tóc cũng ướt.

Bùi Chinh đẩy ra mái tóc vướng vào mặt cô, hôn trán cô, nâng cả người lên đổi tư thế khác.

Đưa lưng về phía anh, nằm sấp trên giường.

Từ sau anh đỡ dương vật ngang ngạnh cứng rắn, rốt cuộc cũng cắm xuống.

Sống lưng Khương Diệp run lập cập, mềm mại ghé vào trên giường run rẩy, hai tay cũng chưa có sức nâng lên.

Bùi Chinh cúi đầu hôn khớp xương nhô lên, bàn tay to rộng vớt lấy eo nhỏ, hất hông đâm vào mông thịt, cô bị đâm phủ phục ở trên giường, một trước một sau kích thích, hai luồng vú thịt trắng nõn bị thúc đến đến xóc nảy rung động, bàn tay anh đưa đến bóp lấy xoa nắn, dưới háng hung hăng chọc vào, cô thoải mái đến muốn khóc.

Bùi Chinh cắm mười mấy lần, nghe thấy tiếng cô kêu khóc liền dừng lại, một tay nắm lấy cằm cô xoay mặt qua, hỏi: "Đau không?"

Khương Diệp lắc đầu, thở hổn hển nói: "Rất thoải mái."

Bùi Chinh bỗng nhiên bật cười, anh giữ cằm cô hưng phấn cắn mút môi dưới, eo hông chọc vào biên độ lớn hơn nữa, sức lực như muốn đâm Khương Diệp bay cả ra ngoài, ván giường bị đánh kêu lạch cạch sơ xác.

Bùi Chinh hỏi vấn đề này, đơn giản vì kích cỡ mình quá lớn, lúc cùng Lộ Du Hi làm tình, anh chỉ cần dùng tư thế sau vào như thế này, Lộ Du Hi sẽ khóc kêu đau thành tiếng, thật sự rất đau, không nửa phần thoải mái.

Bây giờ gặp được Khương Diệp, thể xác và tinh thần đều phù hợp, cô chẳng những nói không đau, còn rất thoải mái, sao anh có thể không hưng phấn.

Khương Diệp không rõ vì sao Bùi Chinh lại hỏi vấn đề này, chỉ biết từ lúc cô trả lời vấn đề đó về sau, anh liền hưng phấn đè lưng cô xuống thúc vào suốt hơn mười phút, trong lúc đó cô cao trào ba lần.

Nước dâm chảy thấm ướt ga trải giường.

Bùi Chinh lại ôm cô, đè ở trên tường làm.

Cô đứng trên đất, đôi tay ghé trên tường, mông cong lên, nhận lấy những cú thúc cắm đưa từ đằng sau.

Cô quay đầu lại có thể thấy trên tấm gương trong phòng dành cho khách, thân thể cường tráng của người đàn ông đè cô gái trên tường điên cuồng hất hông cắm vào trong động, cô thấy dương vật màu đỏ tím từ trong cửa động ra ra vào vào, giữa lúc chọc vào rút ra có nước bắn ra cùng bọt trắng. Cánh mông bị đâm cho đỏ bừng rung loạn, cô chống lên tường, thở dốc rên rỉ, khoái cảm sâu như vậy, cảm giác mình sắp bị làm chết.

Bùi Chinh giữ cằm cô, khiến cô quay đầu lại, anh hôn cắn môi lưỡi, lực dưới háng không giảm, cô khóc kêu ư ư a a trong miệng anh, lại đổi lấy những cú thúc hung ác của người đàn ông.

Khương Diệp mềm như một vũng nước.

Bùi Chinh ôm cô đến đứng dưới vòi sen, dùng nước ấm rửa sạch mồ hôi trên thân thể, bàn tay dày rộng nắm giữ eo nhỏ, giúp cô đứng vững không trượt xuống.

Khương Diệp thở hổn hển dựa vào ngực anh, sức lực đưa tay lên cũng không có, chỉ có thể nghe thấy tiếng Bùi Chinh đang nói, âm thanh dấp dính tình dục, mang theo tiếng anh ách gợi cảm.

"Mệt không?"

Cô gật gật đầu, đôi môi mềm mại dán lên cơ ngực rắn chắc, cô bị hành động này của mình chọc cười, lại hôn hôn hai cái vào ngực anh.

Bùi Chinh dùng hai ngón tay giữ cằm cô, ngậm cánh môi mút cắn, cô bị hôn đến thiếu khí hít thở không thông, đôi mắt đỏ bừng nhìn anh, trong yết hầu còn phát ra tiếng nức nở, ánh mắt câu lấy anh làm ngực tê rần, kéo hai bên đùi nhỏ đặt lên eo, lại đỡ dương vật cắm vào.

Cô bị chọc đến ngẩng cao cổ thở dốc rên rỉ, đôi mông thịt bị đánh vào tường vang lên tiếng bành bạch rung động, người đàn ông dùng lực rất mạnh, dương vật cắm vào vừa cứng vừa nóng, mỗi một cú thúc vào đều cắm đến chỗ sâu nhất, nghe cô nức nở thành tiếng, lúc này mới rút ra, lại dùng sức lực hung hăng cắm vào.

"Bùi Chinh......" Cô vừa khóc vừa kêu, thân thể sớm đã không chịu nổi đạt đến cực hạn, khoái cảm mãnh liệt như nước tình dục đem cô bức điên, lắc đầu lung tung hoảng loạn, nước mắt sinh lý không nhịn được, lông mi chớp một cái liền rung rung rơi xuống.

Bụng nhỏ chướng đến cực điểm, cô bóp bả vai anh thét chói tai kêu dừng lại, Bùi Chinh ngậm lấy môi cô, dưới háng điên cuồng thúc lên kích thích làm mấy chục lần, chọc đến mức bụng nhỏ Khương Diệp kịch liệt trừu run, dường như cô vừa khóc vừa bị làm đến cao trào.

Bùi Chinh mút thật mạnh đầu lưỡi cô, hơi thở nặng nề như trâu, anh đột nhiên rút ra bắn lên bức tường sứ trắng, dòng nước tí tách tí tách chảy ra từ chỗ hai người giao hợp xuống dưới.

Khương Diệp vẫn còn tựa vào ngực anh run rẩy, anh cúi đầu hôn cô một chút, cô liền run lên một chút, cơ thể mẫn cảm đến không ra gì.

Thời gian đã khuya, Bùi Chinh không muốn lăn lộn nữa, tắm rửa sạch sẽ cho cô, lấy khăn lông bọc lại đặt người lên giường, ra ngoài rót cho cô một cốc nước, bón cho người uống xong, còn tìm một mảnh bạc hà bỏ vào miệng, bắt cô ngậm lấy.

Cơ thể Khương Diệp đã quá mệt mỏi, nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh, cô nhắm hai mắt hỏi anh:

"Bao lâu rồi anh không làm?"

Sau khi uống xong hai ngụm nước Bùi Chinh lên giường, nằm xuống đối mặt với cô, âm thanh vẫn thật ách: "Đã gần nửa năm."

Bùi Chinh ôm chầm lấy cô, lòng bàn tay vuốt ve cánh môi đang cong cong:

"Em cười rộ lên rất đẹp."

Một vẻ đẹp quyến rũ.

Đôi mắt cô không hề thanh lãnh đạm mạc, lấp lánh ánh nước, câu người mà không tự biết.

Anh cúi đầu hôn hôn cánh môi, lại áp xuống thong thả hôn cắn, nụ hôn dịu dàng tinh tế, triền miên dài lâu, lúc hai người tách ra còn kéo theo một sợi chỉ bạc.

"Ngủ đi." Anh dùng lòng bàn tay co cọ môi cô, lại cúi đầu hôn một cái.

Khương Diệp nhìn mặt anh, diện mạo của Bùi Chinh thiên về vẻ tục tằn, ngũ quan đường cong cứng rắn lạnh lẽo, ngay cả môi cũng giống như mũi dao thẳng tắp, lông mày bị cắt thành hai đoạn nhìn hơi hung dữ, ai có thể nghĩ rằng một khuôn mặt như vậy, sẽ dịu dàng đến thế.

Khương Diệp kề sát vào anh, hôn hôn môi anh, nói: "Ngủ ngon."

Cô không nói cho Bùi Chinh biết, từ lúc chào đời đến giờ, đêm nay là một hồi tình ái tuyệt vời nhất của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sắc