Đổi vợ (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bùi Chinh thu dọn xong phòng bếp, thấy Khương Diệp vẫn còn đang trò chuyện, cởi tạp dề ra, cởi bỏ nút áo sơ mi, nhảy lên xà đơn hít xà.

Hình như anh đang cố ý dụ dỗ cô.

Cúc áo sơ mi được phanh ra, lộ ra cơ ngực cơ bụng rắn chắc, quầy tây bao lấy hai cẳng chân dài mạnh mẽ có lực, theo động tác lên xuống phập phồng, có thể thấy được cơ bắp toàn thân căng lên thành hình dạng rõ ràng.

Một bên Khương Diệp nghe điện thoại, tầm mắt đặt trên cơ thể người đàn ông, anh làm hai mươi mấy cái hít xà, hơi thở hổn hển, mỗi một lần động tác nâng về phía trước đều sẽ phát ra tiếng thở dốc rõ ràng, đường cong hầu kết gợi cảm, Khương Diệp nhìn đến không thể rời mắt.

Quần tây bao bọc lại bộ phận nào đó, cho dù đang ở trạng thái mềm nhũn, cũng phình lên một bao, không thể khinh thường.

Khương Diệp từ chối ngắn gọn với người bạn đầu bên kia, cúp điện thoại, đi đến dưới xà đơn , Bùi Chinh thấy cô lại gần, từ xà đơn nhảy xuống dưới, hơi thở thô nặng hỏi cô: "Làm sao vậy?"

Biết rõ cố hỏi.

"Còn phải làm bao lâu?" Cô đưa tay sờ lên cơ ngực phập phồng của anh, vân da dưới lòng bàn tay căng chặt mạnh mẽ, tim đập rất nhanh.

Anh tiến lại gần trước mặt cô, ưu thế về chiều cao mang đến cảm giác áp bức vô hình, đôi mắt đen nhánh, hơi thở nóng bỏng: "Em muốn anh làm bao lâu?"

Rõ ràng nói là việc hít xà đơn, nhưng Khương Diệp đã cảm thấy điều mà anh đang ám chỉ.

Cô nhịn không được cong khóe môi: "Làm cả đêm đi."

Cô xoay người trở về, còn chưa kịp đi ra ngoài, đã bị Bùi Chinh kéo về ngực chặn ngang người ôm lên: "Được rồi, cả đêm."

"Bùi Chinh!" Khương Diệp cười run rẩy trong vòng tay anh: "Em không nói......"

Lời còn chưa dứt, đã bị Bùi Chinh chặn miệng, hơi thở nóng bỏng của anh mút lấy môi cô, đặt người lên bàn hôn sâu, ngón tay chui vào áo len, cách lớp áo lót mạnh mẽ xoa nắn đôi vú thịt.

"Đã nói." Anh nặng nề mút đầu lưỡi cô, hơi thở càng nặng nề thêm:

"Anh nghe thấy rồi."

Khương Diệp bị hôn đến thở hổn hển, gáy cô áp vào mặt bàn, áo len bị kéo mạnh qua đầu, phía dưới là áo lót thuần màu đen, người đàn ông cúi đầu cắn thịt vú trắng nõn, lưỡi mạnh mẽ đảo qua, hơi thở nóng bỏng kích thích đến lỗ nhỏ của Khương Diệp không tự giác chảy ra một dòng nước ấm.

"Em còn nói."

Anh kéo áo lót xuống, đầu lưỡi nhẹ nhàng day liếm núm vú, khoái cảm rùng mình chạy thẳng lên đầu, Khương Diệp duỗi thẳng mũi chân kêu ư ư a a, giọng nói anh ách như rót chì của người đàn ông vang lên bên tai:

"Muốn cho anh ăn no."

Thân trên Khương Diệp toàn bộ bị đặt lên bàn dài, áo len kéo lên đỉnh đầu, hai tay vẫn chưa được cởi hẳn ra, nửa mặt bị áo len che mất tầm nhìn, thấy không rõ cái gì, chỉ lộ ra môi đang hé mở thở dốc. Người đàn ông dùng đầu gối chặn hai chân cô, chen vào giữa chân, sống lưng đè thấp, dùng ánh mắt sáng quắc quét nhìn của cơ thể cô.

Làn da Khương Diệp thật trắng, những vết tích anh tàn ác chà đạp từ thứ bảy tuần trước, môi đỏ phía dưới bị làm sưng lên, lưng eo đau còn chưa nói, đi đường cũng khó khăn, dưỡng thương khoảng bốn ngày, lúc này mới đem những dấu hôn trên người lặn hết, Bùi Chinh đã nghẹn được bốn ngày rồi.

Dương vật đã ngạnh đến phát đau.

Anh nâng eo cô lên, tay vòng về phía sau cởi bỏ nút áo lót, bàn tay to rộng vuốt ve eo nhỏ mềm mại, mỗi lần cúi người xuống là ấn một cái hôn.

"Bùi Chinh......" Cô nhìn không thấy, hai tay buộc lại ở áo len, muốn cởi ra nhưng không có lực, không buông bỏ được tay, thị giác cũng không có, cảm quan trở nên mẫn cảm dị thường, cô có thể cảm giác được hơi thở nóng bỏng người đàn ông dừng trước ngực mình, cảm giác được bàn tay ấm áp du tẩu toàn thân, càng có thể cảm giác được đầu lưỡi ướt át nóng bỏng dừng trên làn da, da đầu rùng mình tê dại.

Anh giống như đang nhấm nháp một món ăn ngon nhất, trước tiên nhẹ nhàng liếm một miếng, sau đó dùng miệng bao lên, hé to miệng nuốt cắn.

Núm ti bị mút đến vừa ngứa vừa tê, Khương Diệp muốn kẹp chặt chân, lại bị người đàn ông chặn mở, cô nhìn không thấy, hai tay cũng không duỗi ra được, chỉ có thể duỗi thẳng hai đùi, cổ họng phát ra tiếng nức nở mơ hồ. Mỗi tay Bùi Chinh nắm một cái, xoa đảo hai luồng thịt vú no đủ, đem hai viên tròn tròn chụm lại với nhau, cúi đầu liếm lấy, mút lấy, cắn lấy.

Dòng nhiệt nóng phất qua da thịt, đầu lưỡi thấm ướt thật mạnh nghiền qua, từng dòng điện lưu dọc theo xương cùng lẻn đến da đầu, Khương Diệp dường như sắp khóc thành tiếng, hai đùi không ngừng lúc banh thẳng lại kẹp chặt: "Bùi Chinh...... Ưm......"

Miệng người đàn ông há to miệng nuốt vào, tiếng mút mát rõ ràng kích đến da đầu cô tê dại, sau sống lưng run lập cập, một dòng nước dâm từ trong cơ thể mãnh liệt trào ra.

Bùi Chinh phun từ trong miệng ra đầu núm vú bị cắn mút đến đỏ bừng, nghiêng đầu sang ăn môt bên khác, lại cắn vào thịt vú trắng trẻo, ăn đến hai đầu ti nước lóng lánh một mảnh, anh lại ngậm lấy một viên núm vú đặt ở kẽ răng nhẹ nhàng day cắn, răng cũng dùng lực, hai má bao lấy thịt vú trắng nõn, mồm to nuốt cắn, vừa hút vào vừa nhả ra, âm thanh làm Khương Diệp rung đùi kêu loạn.

Anh đem hai viên núm vú ăn đều đến trong suốt tỏa sáng, lấp lánh nước, đầu vú phấn nộn như một đóa hồng mai mọc trên nền tuyết, vừa nhỏ vừa hồng, nhẹ nhàng dùng tay quét qua, tuyết phía dưới chấn động rung rinh.

Cô thật mẫn cảm.

Ngón tay thô to du tẩu khắp làn da, cô liền ngẩng cao cổ thở dốc, vòng eo mảnh khảnh vặn vẹo lung lay, hai cánh tay bị áo len trói lại, cô không thể giãy giụa, chỉ có thể phát ra âm thanh run run từ cổ họng: "Bùi Chinh......"

Bùi Chinh liếm dọc theo eo nhỏ của cô đi xuống, liếm qua rốn mắt tinh tế, kéo quần jean xuống, đè hai bên đùi sang hai bên trái phải, hôm nay cô mặc quần lót màu đen, giữa đáy quần đã thấm ướt một mảnh nước nhỏ.

Anh cúi đầu thổi hơi nóng vào đó.

Khương Diệp mẫn cảm kẹp chặt chân, lại bị bàn tay to đè trở về.

Cách quần lót, anh dò đầu lưỡi ra liếm một ngụm, cơn tê ngứa rất nhỏ chui vào da đầu, lần này giống như miệng cống nào đó được mở, lấy lỗ nhỏ là tâm điểm, nơi nào đó được tháo cống mẫn cảm truyền dọc theo cơ thể thoát ra, cô há to miệng thở dốc, hốc mắt nóng lên.

Người đàn ông tiếp tục liếm lên, một chút lại một chút, quần lót bị liếm đến ướt một mảnh, vải dệt thấm ướt dán vào hoa môi, lưỡi dùng sức liếm một cái, đầu lưỡi chống lên âm đế nghiền qua, khoái cảm đột nhiên dâng cao, Khương Diệp ngẩng cao cổ nức nở: "Không cần...... Bùi Chinh......"

Cô không ngừng kẹp chặt hai chân, lại đem đầu người đàn ông kẹp đến ngày càng gần vào đó.

Cách một lớp vải mỏng, người đàn ông dùng răng ngậm lấy viên âm vật mẫn cảm vào giữa, nhẹ nhàng kéo ra gặm cắn, đầu lưỡi đảo quanh, khoái cảm càng ngày càng sâu, Khương Diệp gắt gao kẹp lấy đầu anh, ngẩng cổ thở dốc nức nở.

Đầu lưỡi nóng bỏng một chút lại một chút đâm thọc vào nơi mẫn cảm nhất, hoa tâm bị liếm đến nước dâm lan tràn, vải mỏng bị thấm ướt thường thường cọ qua âm đế, lỗ nhỏ vừa nóng vừa ngứa, cảm giác càng thêm trống vắng.

Gãi không đúng chỗ ngứa, chỉ biết càng ngày càng nứng.

Khương Diệp sắp bị bức đến phát điên rồi.

Cô vặn vẹo hai đùi muốn tránh, lại bị người đàn ông bóp eo ấn ở trên mặt bàn, mặt lưỡi dày nghiền qua vải dệt làm ướt đẫm cửa động, môi mỏng ngậm lấy viên âm vật hết gặm lại cắn, bụng eo Khương Diệp run rẩy, trực tiếp bị liếm đến cao trào.

Bùi Chinh cởi áo len cô ra, thả cho gương mặt lộ ra ngoài, hốc mắt nóng lên hơi nước, bụng nhỏ mỏi đến muốn khóc, cao trào qua đi rồi lại đón lấy một cơn trống rỗng.

Lúc này cô muốn Bùi Chinh tiến vào hơn so với bất kỳ thứ gì khác, muốn anh dùng sức làm cô.

Một tay Bùi Chinh kéo áo sơ mi trên người xuống, sau đó cởi đai lưng, quần tây rơi xuống mặt đất, trên người chỉ còn một chiếc quần sịp góc bẹt màu đen, đũng quần bị đỉnh cao cao, cây dương vật đang dâng trào như cây thương muốn chọc thẳng ra ngoài, hướng về phía Khương Diệp.

Khương Diệp mềm oặt chống hai cánh tay trên mặt màn, tầm mắt dừng ở ngũ quan cứng rắn lạnh lùng một đường quét xuống dưới bụng anh. Bùi Chinh tiến lên một bước rồi dừng lại, nắm lấy bàn tay cô đặt trên đỉnh quy đầu, cách lớp quần lót, Khương Diệp dùng ngón tay nhẹ nhàng cào cào.

Hầu kết người đàn ông lăn lộn một chút.

Khương Diệp nắm lấy cánh tay anh, từ trên bàn nhảy xuống, ngón trỏ vuốt dọc theo ngực xuống cơ bụng, dừng ở quần sịp, ngón trở câu lấy cạp quần, túm nó lột xuống dưới, lộ ra quy đầu như đầu cây nấm to lớn.

Mã mắt đã chảy ra chất nhầy hưng phấn.

Khương Diệp dùng sức tụt quần sịp xuống dưới, dương vật màu đỏ tím nảy ra đánh một cái, cán thô dài thẳng tắp, gân xanh gồ lên, khí thế làm cho người ta sợ hãi.

Cô vẫn đặt tay ở quần sịp kéo xuống, cơ thể cũng cúi xuống theo, thẳng cho đến khi đối mặt ngang hàng với cây dương vật hùng hổ kia, cô mới dừng lại, không cẩn thận đến gần làm quy đầu cọ qua một chút, bất ngờ mũi dính vào ít chất nhầy trong suốt ở mã mắt.

Cô sờ sờ cái mũi, vươn ngón trỏ ra đáp ở mã mắt, sau khi lòng bàn tay dính đầy chất nhầy, bôi lên toàn bộ xung quanh quy đầu.

Bùi Chinh nhẹ thở dốc một tiếng, bàn tay không tự chủ được giữ sau gáy cô, ấn người vào dương vật ở trước mặt, chỉ cần cô há miệng là có thể ăn được cự vật thô dài này.

Khương Diệp ngẩng mặt nhìn anh một cái, Bùi Chinh cũng đang nhìn cô, con ngươi thâm trầm, bên trong tràn đầy sắc dục.

Cô vươn lưỡi ra liếm quy đầu, đầu lưỡi quét qua thân gậy thon dài, cằm ngẩng lên, nhìn phản ứng của Bùi Chinh, người đàn ông không chịu được khống chế ngẩng đầu nuốt một ngụm nước miếng, bàn tay giữ gáy cô vô thức nắm chặt.

Khương Diệp bắt đầu mút mát mã mắt vào bên trong, như đang ăn kẹo mút, ngậm lấy toàn bộ quy đầu, mạnh mẽ liếm mút, một bên tay khác đi vuốt ve hai luồng tinh hoàn phình phình.

Cần cổ Bùi Chinh banh ra gân xanh, con ngươi đen nhánh không hề chớp mắt dừng trên mặt cô, hơi thở bỗng nhiên trở nên gấp gáp.

Cô há mồm ngậm lấy đầu nấm, một chút một chút nuốt vào trong họng, cho đến khi nuốt đến hết đường, mới kích thích đầu mình ra vào, một trước một sau đi nuốt cắn căn dương vật trong miệng kia.

Từ tầm nhìn Bùi Chinh đi xuống, trên người Khương Diệp đã cởi sạch sẽ bóng loáng, chỉ còn lại cái quần lót, ngồi xổm dưới háng anh, lộ ra bờ lưng trắng nõn, mái tóc đen như mực xõa tung trên vai, cô hơi ngẩng mặt lên, trong miệng nuốt cắn cây dương vật của anh, vừa thở dốc, vừa nhìn anh.

Hầu kết Bùi Chinh nặng nề hết lên lại xuống, tà hỏa dưới bụng xông lên trán, đốt đến hai tròng mắt anh đều đỏ.

Mạch máu giống bị ai đó thiêu đốt cháy lên, cự vật dưới háng Bùi Chinh đột nhiên bành trướng thêm một vòng.

Khương Diệp liếm đến hăng say, bỗng nhiên bị người đàn ông giữ gáy điên cuồng hất hông cắm vào mười mấy cái, cắm đến cô sắp buồn nôn, nức nở rên rỉ, yết hầu bị cắm đến xì xụp tiếng nước, cả người bị cắm đến trợn mắt.

Người đàn ông đột nhiên buông ra, ôm người cô ấn trên bàn.

Hai bên đùi bị tách ra, quần lót bị thô bạo kéo rách ném trên mặt đất, anh cũng không dạo đầu nữa, dùng nước dâm ở quy đầu bôi vào cửa động vài cái, thử hướng cắm thọc vào bên trong. Cửa động đỏ bừng nước dâm lan tràn, cự vật to lớn đi vào vẫn thật khó khăn, chen vào chỉ được nửa quy đầu. 

Khương Diệp bị căng đến duỗi thẳng thân mình, cô bắt lấy bả vai người đàn ông, nhẹ thở gấp kêu: "Chậm một chút......"

Bùi Chinh cương đến sắp nổ mạnh, nghe được lời này, đem quy đầu rút ra, thò hai đốt ngón tay cắm vào động nhỏ, ngoáy trái ngoáy phải khuếch trương, đường đi vừa chặt vừa nóng, thịt non tầng tầng lớp lớp cắn lấy ngón tay không cho ra ngoài, Bùi Chinh quay quay cổ tay, gấp ngón tay lại moi đào khối thịt non nửa mềm nửa cứng bên trong, cổ tay phát lực, một trên một dưới không ngừng đâm thọc.

Khoái cảm đâu đâu mà đến, bụng nhỏ toan trướng khó nhịn, Khương Diệp giống bị người ta điểm huyệt, bỗng dưng trừu động cong hai chân, cô banh thẳng mũi chân, bắt lấy cánh tay anh, móng tay vô thức khảm vào trong da thịt, cô hé to miệng thở dốc, trong họng tràn ra tiếng rên rỉ, giống bị người ta bóp chặt yết hầu, âm thanh nức nở đều đứt quãng: "A...... A...... Bùi Chinh...... Ha ưm...... Không......"

Bụng nhỏ càng ngày càng nhức mỏi, khoái cảm càng thêm bén nhọn, làm da đầu tê dại rùng mình thổi quét toàn thân, Khương Diệp rung đùi như đắc ý mà kêu, âm thanh kêu rên như sắp hỏng mất: "Không cần...... A a a a a...... Không cần...... Bùi Chinh......"

Eo bụng kịch liệt trừu run, ngón tay Bùi Chinh vừa mới rút ra, liền có một dòng nước phun ra ngoài, anh nắm dương vật trực tiếp chọc vào, vừa mới cao trào Khương Diệp bị chọc đến ưỡn cao cổ, căn bản không kêu được thành tiếng, nháy mắt kia trống rỗng một mảnh, ý thức hư vô.

Bùi Chinh vừa cắm đi vào liền ấn cả người cô lên bàn, cúi người xuống hôn cắn môi lưỡi, dọc theo cần cổ đi xuống mút vào viên đầu núm vú đang dựng thẳng, hai bàn tay véo lấy eo nhỏ, eo hông không ngừng đẩy vào rút ra, đem dương vật to dài cắm đến chỗ sâu nhất.

Đường đi ướt nóng bị chọc đến ngập nước, nước dâm tràn ra không ngừng từ cửa động, tiếng bành bạch bành bạch vì đâm vào vang lên không dứt bên tai.

Khoái cảm sâu như vậy, Khương Diệp bị thúc một hồi liền nức nở khóc kêu thành tiếng, sống lưng giống như có dòng điện, khắp người không ngừng run rẩy, cô nâng thân lên muốn bắt lấy cánh tay người đàn ông, lại bị anh bắt chéo đè lên đỉnh đầu, Bùi Chinh thở hổn hển đĩnh động thân mình, ánh mắt đen kịt nhìn xuống xuống dưới, thấy cô khóc đến đuôi mắt phiếm hồng, anh đột nhiên cúi người, hung hăng gặm cắn môi lưỡi, trong lúc cô nức nở rên rỉ, một tay bóp lấy cằm cô, năm ngón tay trượt xuống, nắm lấy yết hầu, dưới háng điên cuồng kích thích.

Anh thúc điên cuồng.

Khương Diệp cảm giác sắp bị anh chọc chết.

Mông thịt bị đâm cho bành bạch tiếng vang, lúc dương vật cắm vào, cảm xúc xé rách no trướng bức cho cô rung đùi, khoái cảm ở đâu tới ngập đầu, bụng nhỏ tức đến muốn đi tiểu, cô không khống chế được muốn thét chói tai, yết hầu lại bị người đàn ông bóp lấy, phát ra chỉ có tiếng nức nở hàm hồ "Ưm...... ư aaaa.....ưm......"

Ngoài cửa truyền tiếng nhập mật mã khóa bằng vân tay.

Cơ thể Khương Diệp bỗng dưng căng thẳng, kẹp đến đôi mắt Bùi Chinh sung huyết đỏ hồng, anh bóp hai cánh mông thịt, hơi thở nặng nề như trâu: "Đừng kẹp."

"Có người......" Khương Diệp không muốn khẩn trương, nhưng cô nghe được tiếng động.

Hình như Lộ Du Hi đã trở lại, vân tay vừa nhập lần một đã thất bại, đang thử nhập lần thứ hai, rõ ràng riếng cửa mở rồi bị người đóng lại, sau đó là giọng nói của Ngụy Thành Huy vang lên, hình như hai người đứng ở cửa cãi nhau.

"Bọn họ đã trở lại......" Khương Diệp càng khẩn trương hơn, động nhỏ kẹp lại càng chặt, Bùi Chinh suýt nữa bị bấm gãy, anh lui ra bên ngoài, lại bị kẹp đến dương vật phát đau, anh hít sâu một hơi, xoa thật mạnh hai cánh mông: "Tam Tam, em thả lỏng, anh không rút ra được."

"Đi......" Khương Diệp lo bị Ngụy Thành Huy nhìn thấy, khẩn trương đưa tay đẩy đẩy anh:

"Vào trong phòng."

Bùi Chinh căn bản không thể rút ra được, cúi người bế Khương Diệp lên, nhặt quần áo rơi đầy trên đất, một tay ôm cô vào phòng cho khách, nháy mắt họ vừa vào trong phòng, Ngụy Thành Huy cùng Lộ Du Hi cũng vào tới nơi.

Hai người đúng là đang cãi nhau, chỉ là nghe không rõ là chuyện gì.

Bởi vì, vừa vào phòng, Khương Diệp đã bị Bùi Chinh ấn ở trên tường thúc lên, cô vừa mới kẹp lấy có bao nhiêu tàn nhẫn, bây giờ người đàn ông này thúc cô tàn nhẫn bấy nhiêu.

Cô không dám phát ra động tĩnh, một tay che lấy miệng, lại bị thúc đến hốc mắt hơi nước mờ mịt, nước mắt sinh lý rơi xuống.

Bụng nhỏ thật mỏi, thật trướng, muốn đi tiểu.

Muốn cao trào.

Cô như hỏng mất lắc lắc đầu, thân thể run đến không thành dạng gì, hai tay ôm lấy cổ người đàn ông, dán môi mình vào cổ anh, không cho bản thân phát ra tiếng kêu rên, không biết có phải bên ngoài có người kích thích cô hay không, Khương Diệp cao trào đến vừa nhanh vừa mãnh, cô khống chế không được cắn cổ anh, tiếng rên vẫn tản ra một chút: " ô ô..."

Cửa mình ướt nóng kịch liệt co rút lại, kẹp đến eo Bùi Chinh tê dại, anh thở gấp một tiếng, buông Khương Diệp xuống, lật người quay lại đè trên tường, đè thấp sống lưng xuống, làm cô dẩu mông lên, trong bóng đêm, anh nắm dương vật thẳng tắp đỉnh vào lỗ nhỏ.

Vòng eo Khương Diệp run rẩy, bên trong động nhỏ lại trào ra một dòng nước dâm.

Bùi Chinh đảo xoa hai cánh mông thịt, hất hông thật mạnh đâm hướng vào giữa đôi mông, một bàn tay Khương Diệp chống tường, một tay khác đưa lên che miệng.

Cô nghe thấy tiếng Lộ Du Hi càng ngày càng gần, ở ngay cửa: "Ai? Bọn họ sao không ở nhà? Hay sớm ngủ rồi?"

"Làm gì đấy?" Ngụy Thành Huy đi đến.

"Sao không có tiếng động nào." Lộ Du Hi nói.

"Ngủ say." Ngụy Thành Huy nói.

"Sao ngủ lại không bật đèn?" Lộ Du Hi nói thầm một tiếng: "Sẽ không......?"

Khương Diệp sắp không chịu đựng nổi, cô quay người bắt lấy tay Bùi Chinh, muốn kêu anh chậm một chút, kết quả bị người đàn ông đè tay lại phía sau lưng, cánh mông thịt bị đâm cho vang lên bành bạch bành bạch, dương vật to dài thọc khai đường đi, quy đầu cực lớn mạnh mẽ đảo đến tận tử cung, Khương Diệp bị cắm đến da đầu tê rần từng trận, ánh sáng trước mắt chợt lóe, cô hé miệng sắp thét chói tai, âm thanh vừa mới phát ra đã bị Bùi Chinh bịt kín miệng.

Một tay anh che lại miệng cô, một tay khác đè lại hai cổ tay cô bắt chéo sau lưng đè trên mông, kéo nửa người cô đến giữa không trung, anh rất nhanh sẽ bắn, lực thúc vào càng ngày càng mạnh, tốc độ cũng nhanh, như là lao đến dũng mãnh cắm, cắm đến Khương Diệp ở trong lòng bàn tay anh mất khống chế khóc kêu.

"A a a ư ư......"

Bên trong nộn thịt ngập nước đột nhiên phun trào một dòng nước nóng, mã mắt bị tưới đến nóng run, Bùi Chinh thở gấp rút dương vật ra, đặt ở sau eo cô bắn tinh.

Khương Diệp muốn mở miệng nói chuyện, muốn hỏi Bùi Chinh, Ngụy Thành Huy cùng Lộ Du Hi sao lại về sớm như vậy, không phải sáng mai mới về sao?

Chỉ là chưa còn từ cao trào hòa hoãn xuống dưới, đã bị người đàn ông ngăn chặn đôi môi, đầu lưỡi dày rộng cạy hàm răng ra, chui vào quấn lấy đầu lưỡi cô, đầu lưỡi linh hoạt quét qua khắp nơi trong khoang miệng, anh dùng sức cắn mút môi lưỡi, hoặc hút hoặc cắn, mang theo lực nuốt cả nước bọt vào miệng mình, dường như muốn làm cô tắt thở.

"Bùi Chinh......" Cô thở dốc nặng nề, hai tay đặt lên người anh mềm đến không có sức.

Anh ôm cô vào trong ngực, dọc theo cánh môi hôn xuống cần cổ, ngậm lấy núm ti há to miệng cắn nuốt, một tay khác mạnh mẽ xoa nắn hai luồng thịt no đủ, thịt vú trơn trượt luồn qua kẽ năm ngón tay, anh véo xoa thật mạnh, lại cúi đầu gặm cắn, âm thanh mút táp kích đến cổ họng Khương Diệp phát ra tiếng nức nở mềm mại.

Lộ Du Hi ở ngoài cửa hình như gọi một tiếng Bùi Chinh, Khương Diệp không nghe rõ, bởi vì cô bị đẩy ngã lên giường, giữa lúc đầu váng mắt hoa, người đàn ông ôm cặp đùi cô đặt lên vai, bóp eo nhỏ lại thúc vào, cây côn thịt lại dâng trào nóng như lửa đốt, một lần chọc vào là chọc đến tận cung khẩu, cô ưỡn cổ lên, bắt lấy chăn dưới thân, nghiêng đầu che miệng, gắt gao không cho mình phát ra âm thanh nào.

Người đàn ông ôm lấy hai đùi, hung ác đĩnh hông đâm vào cánh mông, ván giường bị đâm cho chấn động, Khương Diệp lo lắng bị Lộ Du Hi ở bên ngoài nghe thấy, muốn mở miệng kêu anh nhẹ một chút, một lần hé miệng chỉ là tiếng khóc nức nở rách nát: "A a...ư ư.."

Hung khí quá mức thô dài, mỗi một lần cắm vào đều giống như cắm vào chỗ sâu bên trong linh hồn cô, Khương Diệp bị chọc đến bụng nhỏ vừa mỏi lại trướng, miệng cắn khăn trải giường, nước mắt sinh lý đầy mặt, lực người đàn ông rất mạnh, mỗi một cú thúc vào rút ra như muốn đâm bay cả người cô ra ngoài, tiếng mông va chạm lạch bạch lạch bạch vang vọng.

Khoái cảm ngập đầu mà đến, Khương Diệp gắt gao cắn chăn, âm thanh vẫn tràn lả tả ra ngoài: "Ưm a...ô ...."

Bùi Chinh ôm hai cánh đùi cô nhổm người dậy, nhấc mông cô lên giữa không trung, cơ hồ áp gần đến mặt cô, tư thế quái dị cực kỳ, khoái cảm lại rất sâu, Khương Diệp bị thúc vài cái đã không chịu nổi, cô lung lay bắt lấy khăn trải giường dưới thân, rung đùi bần bật khóc lóc: "Bùi Chinh......"

Cô muốn khóc, muốn thét chói tai, rồi lại muốn nhịn xuống âm thanh.

Cô muốn điên rồi.

Bùi Chinh lại làm đến càng mạnh mẽ hơn, lực đạo nặng đến toàn bộ giường đều bị làm đến phát ra tiếng vang cành cạch, Khương Diệp sợ bị Lộ Du Hi nghe thấy, lại sợ mình kêu ra tiếng, kích thích thật mạnh ở dưới thân, cao trào đặc biệt đến rất nhanh, cô gắt gao che miệng lại, nhưng vẫn phát ra tiếng khóc nức nở từ trong lòng bàn tay: "Ô ưm......"

Bùi Chinh lấy tay cô ra, hôn lấy môi cô, bế cả người xuống giường, giữ trong ngực mà làm.

Phía dưới dương vật và âm hộ dán chặt vào nhau, bên trên miệng bị lấp kín, khoái cảm quá sâu, Khương Diệp cảm giác chính mình như sắp chết rồi, cô gắt gao ôm lấy cổ Bùi Chinh, bị người đàn ông bóp eo nhỏ trên dưới thọc vào rút ra, dương vật thô dài cả căn đi vào hoàn toàn, quy đầu đảo đến nộn thịt nước sốt đầm đìa, sau khi nhợt nhạt cắm mười mấy cái, đột nhiên đỉnh một cái tàn nhẫn, Khương Diệp trực tiếp bị thọc đến kêu khóc thành tiếng, âm thanh đều bị người đàn ông ăn vào trong miệng.

Cô cao trào, eo bụng co rút trừu run, trong động kẹp chặt muốn chết.

Bùi Chinh rút ra ra bên ngoài một chút, thở dốc hôn hôn lên môi cô, chờ cho cô hòa hoãn lại, lúc này mới chín nông một sâu cắm đưa vào bên trong.

Khương Diệp run bần bật, trong thân thể phảng phất như có dòng nước không đọng lại được không ngừng phun ra bên ngoài.

"Tam Tam." Bàn tay to đặt sau lưng cô, đem cơ thể gấp gáp ôm chặt lấy, anh cúi đầu ngậm lấy đầu lưỡi cô mút mát, giọng nói khàn đặc:

"Anh không muốn thả em trở về."

Ngụy Thành Huy trở về có nghĩa là gì, hai người đều rất rõ ràng, trận trò chơi đổi vợ này sẽ kết thúc.

Đêm nay là ngày cuối cùng của tháng chín, ngày mai bọn họ mỗi người sẽ trở về gia đình của từng người, làm một hàng xóm vừa gần gũi vừa xa lạ ở đối điện.

Trừ khi, trò chơi này vĩnh viễn không bao giờ kết thúc.

Bùi Chinh giữ chặt eo mông, đem dương vật chôn sâu tiến vào trong cơ thể, anh nặng nề đỉnh hông, làm quy đầu tiến vào sâu bên trong, đâm cho Khương Diệp cả người run rẩy, cô mất khống chế thét chói tai, yết hầu ngoài tiếng khóc nức nở, câu đến Bùi Chinh thúc càng hung ác hơn, hận không thể đem hai viên trứng dái đều hung hăng nhét cả vào.

Khương Diệp đã không còn rảnh lo việc ở bên ngoài còn có Lộ Du Hi cùng Ngụy Thành Huy, cô chỉ biết, cô sắp bị làm đến chết.

Trong không khí dưỡng khí đều loãng, cô hé to miệng thở dốc, chỉ cảm thấy cả người đều quá nóng, cây dương vật kia trong cơ thể rất nóng, nóng đến mức mọi thời điểm cô chỉ muốn khóc kêu, vặn eo muốn bò về phía trước, lại bị người đàn ông giữ chặt eo ấn đến càng chặt, xương hông hướng lên trên đỉnh, thô dài dương vật liền thẳng tắp thọc mở đường đi, chọc tiến đến tử cung, chọc đến nước dâm tràn lan, tí tách tí tách rơi xuống.

Khoái cảm này càng tích càng sâu, bụng nhỏ toan trướng đến hốc mắt vẫn luôn tuôn ra nước mắt sinh lý, người đàn ông làm với tốc độ nhanh hơn, cô liền phát điên khóc nức nở thét chói tai, chịu không nổi mà kêu lên: "Không cần...... Không cần...... Không cần......a a a"

Cô đã cao trào, Bùi Chinh cũng không để ý không màng thúc càng điên cuồng, giống như dã lang hổ báo phát dục, bóp eo nhỏ cắm đưa mạnh mẽ, trực tiếp đem cô chọc ra nước tiểu. Cô kêu đến mất giọng, sống lưng thẳng run, người đàn ông nhợt nhạt cắm xuống, bụng nhỏ liền run rẩy một chút, một dòng nước dâm phun ra ngoài.

Trên tay người đàn ông đều dính nước dâm, cách một mảnh đen nhánh, anh đưa ngón tay trỏ đến trước miệng cô, làm cô nhấm nháp hương vị của mình, giây tiếp theo, ngậm lấy môi lưỡi cô hung ác hôn cắn, dưới thân như máy đóng cọc hướng bên trong cơ thể thọc vào rút ra.

Anh giống như một con dã thú, là loại đang phát dục như thế này.

Khương Diệp bị làm đến cuối cùng, dường như cả âm thanh đều phát không ra, chỉ còn tiếng nức nở mềm mại câu lấy anh: "Bỏ đi...... Bùi Chinh......"

Hình như Bùi Chinh ghé đến bên tai cô nói gì đó, nhưng gì cũng chẳng nghe thấy, khoái cảm sâu nặng đem cô vây quanh thổi quét, ở một vòng tiếp theo người đàn ông lao tới, cô bị làm trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Bùi Chinh bật đèn lên, ôm Khương Diệp đi ra ngoài chuẩn bị tắm rửa, kết quả Lộ Du Hi cùng Ngụy Thành Huy đều ở đó, hai người đồng thời quay đầu lại thấy một màn này, sắc mặt Ngụy Thành Huy đang bình thường bỗng nhiên thay đổi, hỏi Bùi Chinh sao lại thế này.

Lộ Du Hi vừa thấy Khương Diệp như vậy đã biết cô bị làm đến hôn mê, chọc chọc cánh tay Ngụy Thành Huy nói: "Không sao, tỉnh dậy thì tốt thôi."

Ngụy Thành Huy đi đến định trực tiếp đoạt người từ trong tay Bùi Chinh:

"Đưa cho tôi."

Bùi Chinh không buông tay: "Đêm nay cô ấy ở đây."

Lần đầu tiên anh lộ ra gương mặt hung hãn như vậy.

Lộ Du Hi vừa thấy biểu cảm này của Bùi Chinh, liền biết ngay cảm tình của anh đối với Khương Diệp không phải bình thường, trong lòng lập tức hoảng hốt, cô ta nói về phía Ngụy Thành Huy:

"Ngày mai rồi nói sau, hôm nay đều mệt mỏi, tắm rửa xong nghỉ ngơi sớm một chút, có chuyện gì ngày mai lại nói."

Ngụy Thành Huy hung hăng trừng mắt liếc nhìn Bùi Chinh một cái, vừa nãy nghe thấy âm thanh Khương Diệp bị làm đến khóc, anh ta đã liên tưởng đến mình đi ra ngoài mấy ngày nay, cảnh tượng Khương Diệp cùng Bùi Chinh lăn qua lộn lại làm tình hiện lên rõ ràng, nhưng thấy vợ mình rất phối hợp, còn bị người đàn ông chơi sướng đến mức như vậy, trong lòng càng thêm nén giận, hận không thể đánh thức Khương Diệp hoảng hốt tỉnh dậy, hỏi cô một chút xem sao lại thế này.

Bùi Chinh không thèm quan tâm hai người họ, ôm Khương Diệp vào toilet tắm rửa.

Chờ anh tắm xong đi ra, Ngụy Thành Huy cùng Lộ Du Hi đều đã không còn ở đó, chắc đã đi đến phòng đối diện, anh ôm Khương Diệp trở về giường trong phòng cho khách, bón cho cô uống nước, lại lấy máy sấy sấy khô mái tóc dài, nhìn cô ngủ dịu dàng an tĩnh, anh cúi đầu ấn từng chiếc hôn nhàn nhạt lên môi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sắc