Loạn Tình (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tang Ân là mồ côi cha mẹ , từ nhỏ sống cùng người dì, nhà cô có truyền thống văn chương lâu đời. Mẹ cô là nhà văn nhân học nổi tiếng, năm bà ấy 20 đã mang thai khi chưa chồng nên không ai biết được cha cô là ai. Cô lên 3 thì mẹ mất, cô sống cùng người dì ở goá cũng là một học thuyết gia.

Tang An nổi tiếng từ nhỏ, thông minh tài giỏi, còn là cháu gái của Tang Gia , nhưng vì mẹ cô " chửa hoang " nên bên họ Tang không ai công nhận .

Cô lên 5 đã thuộc " Tử Phố Văn "
Lên 10 đã được vào trường lớp đào tạo tiểu thuyết gia.
15 tuổi đã là tác giả lớn của nhiều trang mạng xã hội ...
18 tuổi đã có một lượng người hâm mộ truyện sách bật nhất ...
20 tuổi đã là tiểu thuyết gia danh tiếng nhất bảng A thành phố .

Tang Ân sớm đã được chọn là người nối nghiệp của Tang Gia, sớm đã che lấp hai chữ "con hoang", sớm đã làm người mẹ quá cố tự hào, sớm đã không phụ công người dì yêu thương chăm sóc như con ruột ....

Suốt 15 năm, cái tên Tang An vẫn luôn nổi bật trong làng nghệ thuật văn chương đại chúng

Ai ngờ được , cuộc sống của cô bị xáo trộn bất ngờ khi bà ngoại, người từ lâu nay vẫn chưa từng đến thăm cô một lần lại hẹn cô ra gặp.

Quả thật không phải mục đích gì tốt đẹp , bà ta do bị Sài Tường Quân ép buộc , nếu không gả cô cho con trai ông ta thì từ trên xuống dưới nhà này sẽ không có ngày yên ổn , vì không muốn phá sản nghiệp truyền đời của nhà họ Tang , lão bà kia liền đến tìm cô.

Gương mặt bà chưa hẳn đã già , trời phú cho Tang lão phu nhân Tang Yếm một gương mặt không mấy già nua , lớp phấn mỏng mùi trầm hoa điểm trên gương mặt , môi mọng hơi có kẽ viền nhưng không che lấp vẻ đẹp " lão " vốn có.

Càng nhìn bà , cô lại nhớ đến người mẹ quá cố , chỉ là người bà ngoại này chưa từng cười với cô ...

Tang Yềm ngồi một cách tao nhã trên ghế , bộ dáng thành thục của những vị phu nhân quý tộc. Cô nhẹ nhàng vén một bên mái tóc , tay nâng nhấp lý trà nhẹ , mắt lại lần nữa nhìn Tang Yếm .... "

Trước giờ tôi mang họ Tang , nhưng chưa từng được Tang Gia các người công nhận . Hôm nay Tạng lão phu nhân lại đến đây bắt tôi gả cho con trai Sài Tường Quân? Có phải quá vô lý không ? "

Cô không kiêng nề mở to mắt trùng người đàn bà trước mặt ánh mắt cô như xuyên thấu mọi sự ....

"Cô mang họ Tang , cô là cháu gái của nhà này . Trách nhiệm của cô là cứu vớt gia tộc "

Khuôn mặt bà ta có phần kiêng dè , có phần cứng nhắc , giọng vẫn giữ điềm tĩnh như thế ...

"Tang Gia còn một đứa cháu gái ngoài tôi kia mà , còn một thằng cháu trai vô dụng nữa đó chứ ? Sao bà không gả Tang Hy cho con trai của Sài Tổng , bảo bọc nó lâu như vậy cũng đến lúc nó trả ơn cho bà rồi ?

" Tang Ân cố tình đánh vào trọng điểm của bà là Tang Tốn Hy , đứa con gái út của con trai bà , cũng là đứa cháu bà yêu thương , nhưng tiếc cô cháu gái này lại không có tư chất nối nghiệp , bởi ngoài làm cô tiểu thư giàu có ra thì Tang Hy chả biết làm gì ?

" Tang Hy sinh ra đã được bảo bọc như trân châu , mẹ nó là nhà văn hoá trà đạo , cả gia tộc đều là tiếng tăm . Không phải thứ chửa hoang như ai kia "

Mắt cô từ khi nào đã đỏ ngầu , mẹ cô không có chửa hoang , cô có ba đàng hoàng , Ông ấy chỉ vì một số lý do nào đó mà bỏ đi thôi .....

" Tang Gia các người muốn tôi trả ơn ? Được thôi lấy một tháng đàn ông đầu có khó gì ? Huống chi lấy thằng đàn ông nhu nhược như thế , không khó mấy ? ...

Hồi tưởng kết thúc cũng là sau khi tiệc cưới linh đình đã tàn , cô khá hối hận vì lợi nói lúc đó . Bởi người chồng Sài Tinh cũng có vẻ không yêu thích gì cô.

Tang Ân nằm gấu áo đi về phía tân phòng . Cánh cửa màu đen , phía trên có treo vòm hoa màu đỏ và chữ " hỷ " rất to. Tang Ân hít một hơi thật sâu nằm lấy khóa cửa đẩy mạnh, căn phòng xa hoa lộng lẫy hiện ra trước mắt. Thoáng ánh mắt cuộc cứ tưởng người đàn ông ngồi trên ghế là chồng mình nhưng hình như không phải , khuôn mặt người này có vẻ già dặn đôi chút , chững chạc hơn , ma mị hơn ....

Tân hôn không thấy chồng , chỉ thấy bố chồng , thân ảnh cao lớn ngồi trên ghế bên cửa , mặt yêu nguyệt đến mê người , ánh đèn ngủ ấn áp quanh phòng , khuôn mặt vương đầy bụi trần , sự già dặn thấu hiểu đời .... môi cô mấp máy nhẹ ...

" Ba .... "

Là Sài Tường Quân , lúc làm lễ ông ta cũng cứ nhìn cô mãi , ánh mắt như chiếu xuyên cơ thể vậy , rất sắc bén như con sói nhìn lấy món mồi .

Ánh mặt kia thâm sâu hướng về cô ...

" Là chồng " trá hình " của em .... "

Cái quái gì đang xảy ra thế này ? Tên bệnh này làm trò gì thế ? Cô nằm gấu váy khó khăn bước gần người đàn ông kia , khẽ cau mày nhẹ , khuôn mặt sau đó nhanh chóng khôi phục vẻ lạnh lùng.

" Đêm tân hôn của vợ chồng con , sao ba lại ở đây ?? "

Giọng cô đều đều rất dễ nghe , nhưng sâu trong lời nói là sự khinh bị đến ăn

" Tang Ân , tôi chỉ hơn em 15 tuổi , nói đến già cũng không hẳn , nói đến đạo lý thì con trai tôi làm sao bằng cha nó , tôi đợi em lâu như thế , lẽ nào không bằng một thằng nhãi ranh em chưa từng gặp mặt "

" Sài Tường Quân , tôi hỏi ông đến đây làm gì ??? "

" Đến thay tôi động phòng "

Lại một giọng nam trầm khàn nhẹ vang sau lưng cô , khỏi nhìn cũng biết là ai , cô nhếch mỗi nhẹ , tay buông dần gấu váy bước đến chiếc ghế bành lớn , mắt đưa nhìn tên Sài Tinh vô dụng kia .

" Chẳng lẽ Thiếu gia Sài Tịnh ăn chơi đến nỗi bất lực , phải nhờ cha mình động phòng giúp sao ? "

Hắn ta trừng mắt nhìn cô , miệng quát như con đàn bà bị đâm sau gáy ...

" Cô câm miệng ! "

Cô chẳng màng để ý đến tên đàn bà kia , mắt liếc sang anh....

" Còn Sài Tường Quân , có phải ông thiếu đàn bà đến mức muốn đè con dâu mình rồi không ? "

Cô vẫn giữ nụ cười khinh thường , đầu hơi nghiêng nghiêng khiêu khích ... anh nhếch môi nhẹ , nụ cười như không .

Sài Tịnh tức giận đến mặt đen như nhọ nồi , nếu không phải có ba nuôi ở đây , hắn ta sẽ giết chết con đàn bà này , hắn đương nhiên thừa biết cưới cô chỉ là che giấu sự ưu ái của Tường Quân dành cho cô , hắn cũng thừa biết anh muốn có cô đến mức nào , nên càng không dám động.

Mặt hắn bỗng giãn ra đôi chút, trông nham nhở đến kinh tởm .

"Thay vì tôi động phòng với cô , thì để cha tôi thay thế đi . Loại đàn bà như cô cũng chỉ để giúp duy trì giống nòi thôi mà "

Cô không nhẫn nhịn được mà đứng lên bước tới giáng vào má hắn một cái tát tức giận . Lần đầu tiên cô cảm thấy bị sỉ nhục như thế , cha con hắn là gì cơ chứ , lấy tư cách gì mà áp bức cô?

Tường Quân càng lúc càng tối mặt , ánh mắt nãy giờ dõi theo cô từng hành động , càng không nghĩ cô ra tay đánh con trai mình .

" Sài Tịnh , tôi nói cho anh biết . Tang An tới sống trên đời này gần 20 năm , lần đầu tiên tự tôn bị hạ thấp đến gót giày . Hai người đừng nghĩ chỉ có chút tiền tài thì đè ép được tôi"

Anh trầm mi mắt lại , có vẻ không vừa ý điều gì.

" Tịnh , ra ngoài "

Hắn ta kiềm nén cơn giận dữ rồi bỏ ra ngoài . Trong căn phòng xa xỉ kia chỉ còn đôi nam nữ kia . Cô chậm rãi rút điều thuốc lá từ hộp trên bàn , đưa lên môi ngậm lại , tay bật diêm hộp lửa mồi thuốc

Tưởng Quân cau mày giật điều thuốc trên môi cô , đưa xuống chân giẫm lên .

" Thuốc lá không tốt "

" Liên quan? "

" Thay vì dùng thuốc lá , tôi và em làm chuyện khác tốt hơn đi "

Anh nắm siết cổ tay cô rồi kéo sầm vào lòng , cả thân thể đầy đặn áp chặt vào lòng ngực kia , mùi hương nam nhân khiến cô có chút cứng nhắc , có chút si mê , có chút sợ hãi . Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi quát lớn .

" Sài Tưởng Quân , buông ra đồ khốn , tôi là con dâu của ông "

"Con dâu tôi cũng sẽ đè chết em "

Tưởng Quân giữ chặt đầu cô đặt nụ hôn lên môi đào mọng , Tang Ân vẫn thể chống cự khỏi thân thể to lớn kia . Chết tiệt , nụ hôn đầu của cô, sao lại là anh kia chứ ???

Anh tham lam chiếm trọn đôi môi kia , tay giữ chặt hai cổ tay cô cố định trên đỉnh đầu, tay kia đưa sau lưng cô kéo khóa chiếc váy cưới, chiếc váy cưới rơi xuống cũng là lúc nước mắt cô rơi theo....

Đoán xem một cô con dâu bị bố chồng làm nhục thì như thế nào ? Uất Ức Tủi nhục ?

Nhưng hãy nhìn xem cái người sau khi hoan ái thì lao vào viết lách như còn một sách kia là ai vậy ?

Tưởng Quân dựa người vào thành giường , tay cầm ly rượu , bộ dạng phong lưu tăng thêm đặc sắc , mắt anh không khỏi nhìn về vết máu trên giường

Cô mặc độc một áo sơ mi , mắt đeo kính , tay vừa viết , tay kia đặt trên bàn gỗ gõ nhẹ . Đó là thói quen lúc cao hứng sáng tác của cô .

"Tang Ân , tôi vừa cưỡng bức em đấy "

Cô ngẩng mặt lên , có vẻ suy tư .

"Cảm giác không tệ"

Gì cơ? Không tệ? Người con gái thật khó hiểu ...

Anh bước đến sau lưng cô , vòng tay bao quanh khuôn ngực căng tràn . Nhưng ai kia cao hứng đến mức không để ý anh , không ngừng ghi ghi viết viết tay trên mặt bàn gò nhanh hơn

Cuối cùng soạn thảo thành một bản , vẻ mặt đầy hào hứng . Vì quá dài nên anh không buồn nhìn tới, chủ yếu chỉ là nhìn bộ dáng của cô lúc này. Cao hứng đến đỏ cả chóp mũi.

Cô đứng dậy thì Tường Quân cũng đành buông cô ra , ngón tay luyến quyến vuốt dọc sống lưng khiến Tang Ân bứt rứt đến dựng tóc .

" Thôi ngay!!Tôi phải đến tòa soạn, ông tốt nhất đừng có phiền !"

Ai kia nhanh chóng thay đồ , đóng sầm cánh cửa khiến anh trong lòng hụt hẫng...

 Người ta nói Tang Ân là mẫu người của công việc , sự nghiệp đối với cô trên hết và không có gì là đánh bại được ... 

Sài Tường Quân khẽ thở dài , tay chạm vào khăn tay của cô để lại, mùi hương nữ nhân khiến anh không ngừng thương nhớ .

"Tang tổng, mừng cô phúc hỷ "

Cô lườm toàn bộ nhân viên ở đó , sau đó bước đến văn phòng của mình 

" Sao lại thế?Có khi nào Sài thiếu gia chọc giận cô ấy rồi không? "

" Hôm qua em họ tôi nói thấy Sài Tịnh ôm nữ nhân từ hộp đêm đi ra"

'Thảo nào Tang tổng đáng yêu của chúng ta lại tức giận như thế? "

Bên ngoài không ngừng xì xào khiến cô phải quát lên ... 

Tên thiếu gia khốn kiếp đó , rõ muốn phá hoại danh tiếng của cô mà . Để bên bọn "chó săn" biết được , chẳng ải sẽ được lên trang nhất rồi? Lúc đó mặt mũi cô để đâu chứ?

Cô tan sở thì đến thẳng chỗ của Sài Tường Quân , cao ốc chọc trời của thành phố , tập đoàn thương mại tư nhân Chính Uy . Mặc cho thư ký ngăn cản , cô xông đến văn phòng chủ tịch to lớn .

" Để cô ấy vào. Sau này Sài thiếu phu nhân có tới, hãy để cô ấy trực tiếp đến văn phòng tôi "

Cô tức giận đập hai bàn tay bên bàn làm việc của anh.

" Sài Tường Quân , tốt nhất kêu con trai ông an phận một chút . Đừng làm ảnh hưởng danh tiếng của tôi , dù gì tôi cũng là người của công chúng . Chuyện hôm qua tôi đã nhắm mắt coi xuông , nếu con trai ông còn gây tai tiếng cho tôi thì dừng trách ! " 

Anh khẽ nâng bàn tay cô xót xa nâng niu , hôn nhẹ lên mu bàn tay nõn nà . 

" Được , cái gì cũng theo ý em . Đừng đập , đau tay em đấy " 

Cô rút tay lại , sau đó quay người bỏ đi . Anh luyến tiếc bóng dáng nhỏ , cười khổ 

" Ai báo tôi lại yêu em làm gì chứ ? "

Thư ký nổi bước anh đi đến chỗ cô , từ công ty đến nhà cô không xa nhưng đủ làm anh lo lắng . Tiếng của cô chống cự trong nhà khiến anh đạp cửa xông vào . 

Sài Tịnh khốn kiếp không ngừng cố gắng làm nhục cô . 

Anh một cước đánh hắn ngã nhào vào hàng giá sách , đau đớn ôm lấy thân mình , khó khăn rên rỉ . 

Tường Quân liền ôm cô vào lòng , trấn an cô gái nhỏ bé . Nhìn cúc áo đã bung hết cả ra , cặp gò bồng lộ cả ra ngoài . 

Anh điên tiết đánh con trai nuôi mình đến thừa sống thiếu chết , một khắc từ Sài Tịnh , tống hắn đi thật xa .

"Tang Ân , đừng sợ . Tôi ở đây rồi ... "

"Lão già , tôi chỉ muốn ông . Không muốn hắn ... " .

 Anh vừa lo lắng thì bị câu nói của cô làm cho giật mình . Chỉ muốn anh ? ... 

Bên ngoài xôn xao tin đồn " Tang Ân vô sỉ quyến rũ cả ba chồng , khiến Sài Tịnh bị tống đi thành phố khác làm việc " 

Cô trầm mặc nhìn những tờ báo trên bàn mình , liền kêu người chuẩn bị xe đến tập đoàn Chính Uỵ .

"Tang Ân , mau gọi một tiếng  mẫu nào . Đợi chồng con về , cả nhà ta có thể đoàn tụ rồi ?"

Cô sững sờ nhìn anh , rồi nhìn người đàn bà duyên dáng ôm anh bên cạnh . Khó khăn gọi hai tiếng " kế mẫu"

Tang Ân lần đầu thất tình thật đáng sợ , toàn bộ đoản văn viết trên mắt xã hội đủ sủng hay ngược đều cho cái kết thật bi thương.

Nam chính chết không lý do , ngược luyến tàn tâm khiến con dân, đọc giả một phen gào thét biểu tình . Nhưng lượt theo dõi không hề giảm đi mà còn tăng gấp hai , khiến toà soạn mang lên doanh thu đáng kể . Cô lao vào công việc như một con ngốc , chưa đầy một tháng đã xanh xao khiến nhân viên không ngừng xót xa .

Tang Ân nhìn đồng hồ , đã là mười một giờ đêm , bước vội ra thang máy thì gặp ngay Sài Tịnh , hắn ta có vẻ kỳ lạ . 

" Tôi đến đón cô ... " 

"Không cần " 

Xoay bước vào thang máy , hắn ta cũng đành bước theo , tùy ý  cổ tay áo vest . 

" Tôi không phải tự nhiên mà đến đây , đều là lão già đó kêu tôi đến .... mời cả nhà ta đi ăn cơm " .

Đôi mắt đê tiện đầy gian xảo khẽ liếc qua biểu hiện của cô , có tình nhấn mạnh chữ " cả nhà " Tang Ân hơi rụt người , đi ăn cơm để ngắm anh ta cùng " kế mẫu " thân mật chăng ? Cô còn tưởng anh thực sự có tình cảm với mình , nào ngờ cũng chỉ là vui đùa , cô cũng thật ngu ngốc mà ảo tưởng . Bị làm nhục mà nghĩ rất thanh cao . 

" Tang Ân , tôi và cô diễn một vở kịch , cô thành công lay lại danh dự , tôi thành công lấy lại chức vị " 

Cô quay sang nhìn Sài Tịnh khó hiểu . Cuộc chiến chỉ mới bắt đầu . 

Nhà hàng sang trọng Baley Norch do một người bạn của anh làm chủ , nhờ đó anh đã đạt được bàn ăn với bên ngoài phong cảnh tuyệt đẹp.

" Tường Quân , không phải cậu nói rất yêu cô bé kia sao ? Mỹ nhân lúc nãy là người nào ? "

" Là bình phong che mất thiên hạ , cô ta là thuộc hạ của tôi "

Tường Quân nhìn ra ánh đèn thành phố ảo diệu , tay nâng ly rượu uống cạn một hơi , lòng nhớ đến ánh mắt của Tang Ân lần trước , quả nhiên rất kích động . 

Lần này nên giải thích với cô ấy , toàn bộ đều vì sự an toàn của cô mà làm . 

Tống Kinh nhìn anh , cất giọng :" Nếu không phải vì cô gái đó , cậu cũng không cần đợi lâu như vậy ? Nếu năm đó cậu lấy Trúc nhi thì giờ đã có con lớn rồi ? " 

" Tôi mà lấy Trúc nhi , chúng ta bây giờ có thể ngồi đây uống rượu sao ? Hơn nữa ... tôi yêu Tang Ân " 

Bốn năm trước Sài Tường Quân vì một lần nghe một nữ sinh cấp ba đọc diễn thuyết luận văn thì đem lòng thương nhớ . Vì một người không biết mình là ai mà hủy hôn với thiên kim tài phiệt gia Đình Tiểu Trúc , giúp cậu bạn thân Tống Kinh cầu hôn lại vị thiên kim kia . Năm đó một phen hỗn loạn.

Trong ba năm anh không ngừng dõi theo nữ sinh nọ , đến khi cô gái đó trở thành Tang Ân tổng biên tập toà soạn Bính Ly ... 

Hai người trò chuyện một lúc thì cô và Sài Tịnh đi vào , khoác tay đầy vẻ thân mật ... 

Anh cau mày nhìn vào tay hai người , chiếc nhẫn cô và hắn ta đeo là đồ đôi . Cố tình để anh nhìn thấy .

" Ba ... " 

Một tiếng " ba " của cô khiến Tường Quân kích động , Sài Tịnh nhìn biểu cảm của hai người mà không khỏi đắc ý .

" Ba , Chú Tống . Vợ chồng con tới rồi ..."

Hắn tùy tiện đặt tay lên hông cô , tiến về phía bàn ăn . Anh quan sát từng biểu hiện trên khuôn mặt khá lúng túng của cô . Anh ghen rồi Tang Ân khẽ cất tiếng chào hỏi Tống Kình thì " kế mẫu " của cô bước vào . Định gọi " chủ nhân " thì bị anh kéo lại  màn kịch ngọt ngào .

" Bảo bối , em đi lâu như thế ? " 

Sở Tình nhìn anh dạng trừng mắt, sau đó nhanh chóng vào vai diễn của mình . Âm thầm quan sát người con gái đối diện . 

" Em thấy hơi không khoẻ . Đều tại anh , lúc chiều không để người ta nghỉ ngơi " 

Tang Ân cup mi mặt , Sài Tịnh thấy thế liền nắm chặt tay cô để lên bàn , thể hiện sự quan tâm .

" Ba với dì thật mặn nồng , khiến bọn con cũng mừng " 

Anh không quan tâm đến hắn, cứ nhìn Tang Ân . Mọi biểu cảm đều bị hắn tóm lấy . 

" Ba , lần này con về ... muốn đưa Ân Ân đi tuần trăng mật " 

Ân Ân ? Nữ nhân của anh lại dám gọi như thế ? Tên này ăn gan hùm rồi? Hai người đàn ông ngầm đấu mắt với nhau , một người tức giận , một người ung dung . Anh khẽ đưa đặt lên vai Sở Tình ôm vui vẻ.

" Được , hai đứa mau đi bồi đắp tình cảm , sớm sinh cho ta một đứa cháu "

Cô không động dũa lấy một cái , mắt vẫn nhìn chăm chăm vào tay anh đang đặt lên vai " kế mẫu " . Lòng chợt thất lại . 

Bữa ăn nhàn nhạt kết thúc , Tường Quân tìm cơ hội kéo cô ra một góc . 

" Rốt cuộc em muốn làm gì ? " 

Cô khó hiểu nhìn anh , thờ ơ đáp .

"Ba à , là tôi hỏi ba muốn gì mới đúng ? Lúc thì nói yêu thương ngọt ngào , lúc thì ôm người khác say đắm hạnh phúc . Ba muốn tôi phải làm gì thì mới hải lòng ? "

Anh nhìn có bần thần ,  bụng là giải thích .

" Ba à , tôi phải đi cùng con trai ba , sắp tới chúng tôi còn nhiều dự án "

" Chẳng phải em yêu tôi sao ? Nếu không yêu tại sao lại đau lòng ? Vì gì mà sa vào Sài Tịnh ? Vì gì mà tâm thần bất định ? " 

" Tôi không yêu ông , càng không yêu con trai ông . Tang Ân tôi 10 tuổi đã học tập làm tiểu thuyết gia . 15 tuổi đã là tác giả lớn của trang sách mạng nổi tiếng , năm nay 20 đã là tiểu thuyết gia danh tiếng của thành phố . Sài Tường Quân , ông cho rằng chỉ vài biến cố tôi sẽ đau khổ khuất dưới chân bọn đàn ông các người sao ??? Nên nhớ tôi là tiểu thuyết gia , tâm trí của tôi ngoài đặt cho văn chương và trang sách thì chẳng có gì trên đời này tôi bận tâm cả . Ông muốn đánh gục tôi ? Ngu xuẩn ! " 

Cô xoay người bước đi , bóng dáng cao ngạo , cô độc . Sự bất an dâng lên cả trái tim , toàn bộ đều do anh làm sai ? 

" Tang  , em thật sự là người phụ nữ tàn nhẫn nhất thế gian "

Sài Tường Quân đã điên lên rồi , mấy ngày thấy hình ảnh thân mật của hai người liên tục xuất hiện trên mặt báo . Còn nhận không sự ngưỡng mộ từ mọi người. Cô đã cùng Sài Tịnh đi Giang Âu tuần trăng mặt , làm anh đã ăn không ngon ngủ chẳng yên rồi.

" Tang Ân, rốt cuộc em muốn tôi phải như thế nào dậy ? "

Ly cà phê thứ ba vỡ nát trên sàn nhà , gân xanh nam nhân nổi lên kinh sợ . Cậu thư ký nhỏ bé bên cạnh cũng run rẩy không thôi .

Ánh mắt Sài Tịnh nhìn vào người phụ nữ đang mải mê công việc kia . 

" Người ta nói Tang Ân là người phụ nữ của công việc quả là không sai . Chuyện đả kích như thế nào cũng không động được cô ? "

" Không phải hạng chân làm tay mềm như anh ? " 

Quả là miệng lưỡi đàn bà , sắc nhọn đến từng con dao . Nhưng Sài Tịnh kia đã quá quen rồi chuyên quan trọng với hắn ta lúc này là địa vị và tiền . Nghĩ tới bộ dạng của tên cha nuôi khốn kiếp đó vất vả như thế nào cũng đã đủ khiến hắn hài lòng.

Tang Ân nhìn vào hồ sô luận văn mình đã làm lúc trước , thầm nghĩ có lẽ nên dừng lại . Thực ra luận văn mà cô chuyên tâm viết mấy tháng nay là về chuyện tình giữa nữ chính và nam chính cách mình hơn chục niên , cũng như là viết về giữa cô và anh

Nhưng xem ra đã không còn nữa, anh đã có người khác rồi, nói gì đi nữa cũng chỉ là đã từng....

Ngày cô và Sài Tịnh trở về nước sau kỳ nghỉ , Tường Quân càng tỏ vẻ thân mật cùng cô " vợ giả " kia hơn . Càng khiến Tang Ân từ tinh thần tốt lại đi xuống trầm trọng . Dạo quanh phố xá , tìm kiếm một chút cảm xúc văn chương , cô lại  mặt với Tang Tốn Hy , cô em họ nức tiếng là tiểu thư danh giá . Cũng là cháu gái nhưng Tang gia chỉ biết đến cô ta , một tiểu thư không tư chất cũng không thể nối nghiệp , bề ngoài thể hiện bản thân mình danh giá và phẩm chất nhưng sen bùn lẫn tạp , không thể che giấu . Ngoài vung tiền vô bổ vào mua sắm thì cô ta cũng chỉ giỏi với cái danh " quý nữ " Tang gia thôi . Những bài văn mà cô ta viết ra đương nhiên không thể so sánh với Tang Ân . Nhờ tiếng tăm Tang Yểm , cô ta mới có chỗ đứng đến giờ . 

" Õ , ra là chị họ ... thật trùng hợp " 

Tang Tốn Hy giờ cái giọng điệu của những cô tiểu thư hiền thục , nụ cười nhẹ nhàng mà cô ta dùng để mê hoặc người tai 

Tang Ân từ  vốn đã rất chướng mắt với cô em họ này nên định chào hỏi rồi lướt qua nhanh . Nhưng cô ta có vẻ không muốn 

" Chị a , nghe nói chị kết hôn với Sài Tịnh rất hạnh phúc , sao hôm nay lại một mình dạo phố thưởng hồng thế kia ? "

Thật chướng tai ? Thì ra thấy Tang Ân không có ai liền muốn bắt nạt ? Đâu có dễ 

" Chồng tôi là doanh nhân , không phải lúc nào cũng rảnh rỗi như cô mà đi gây chuyện với người khác " 

Cô khẽ nghiêng đầu cười vui vẻ ... 

" Chứ không phải chị hạ tiện quyến rũ ba chồng nên gạt phăng chồng mình đi ? " 

Đụng trúng tim đen của mình , mặt cô càng lúc đen lại . Môi nhếch lên nguy hiểm , đây là biểu hiện của cô lúc muốn hại người . 

" Ít ra tôi còn danh giá ở vị trí tổng biên tập tòa soạn bật nhất thành phố Bính Ly . Người ta biết đến Tang gia vì Tang tổ , Tang Lục Sương " , * Tang Yểm , Tang Cửu Muội " , Tang Ái Doanh " và người đủ tư cách làm truyền nhân thứ sáu là Tang Ân tôi Chứ có ai quan tâm đến nhân vật là Tang Tồn Hy cô đâu ? ( Nói về Tang Gia ) 

* Tang Lục Sương : mẹ cả của Tang Yếm , bà nổi danh là hai bộ ân ngôn của đời mình . Vào những năm chiến tranh , bà vang danh nao lòng người bằng thơ ca và bút sĩ . Bà người đầu tiên khiến Tang gia vựt sáng hơn bao giờ . Hiện tại bà còn sống và được trao tặng danh hiệu danh giả . Khác so với Tang Yểm. Bà rất yêu thương Tăng Ân

* Tang Yểm : Bà là người rất ít đưa ra tác phẩm , bà chỉ có một tác phẩm duy nhất của đời mình và nổi danh nhờ nó . Trong giới thượng lưu bà nức tiếng về sự giàu có của người chồng và nổi tiếng từ hai cô con gái , với đứa con trai là nhà biên kịch của mình . 

* Tang Cửu Muội : là con gái đầu của Tang Yểm , là người nuôi dạy Tang Ân thành người , cũng là người sáng lập ra tòa soạn Bính Ly. Từ nhỏ Cửu Muội không gần mẹ nhiều nên dù tuổi trưởng thành , bà đã tách khỏi Tang gia mà bắt đầu riêng biệt . Bà là nhà học thuyết gia nối tiếng . 

*Tang Ái Doanh : là mẹ của Tang Ân , bà là người đáng thương của gia tộc . Và là một tác giả nổi tiếng với nhiều bộ văn đẫm nước mắt . Bà yêu ba cô nhưng ông ta không hề đáp lại , để lại bào thai rồi biến mất . Nửa cuộc đời của bà dành cho Tang Ân và mối tình đau đớn kia ..

Tang Tốn Hy vì trước mặt nhiều người nên đành nhẫn nhịn , giữ lấy hình tượng đẹp mắt với mọi người . Cô bước đi ngang cô tiểu thư kia , vẻ mặt cho thay tâm trạng có vẻ tốt hẳn.

" Thứ gì có thể mất, tự tôn thì không " 

Được vài con dường , cô lại nhìn thấy Sở Ngọc , cô ta đang ngắm nghía những bộ trang sức của cửa hàng 

" Ra là kế mẫu ...."

Sở Ngọc đang giúp Tường Quân làm việc , lấy thân phận là Sài phu nhân để khảo sát toàn bộ châm điểm của Mộ Quang .

Tiếng kêu Tang Ân làm cô giật thót một cái , không phải chứ ? Sao lại gặp " cục cưng " của chủ nhân ở đây chứ ?

" Kế mẫu à ? Sao dì lại ở đây ? Tôi tưởng giờ này dì phải hạnh phúc bên Sài lão gia rồi chứ ? "

Sở Ngọc nuốt nước bọt , thật không biết xử lý thế nào đây ? Nếu hiền lành im lặng thì sẽ lộ hết , còn nếu kênh kiệu trống trả sẽ bị chủ nhân trách phạt mất .

Sở Ngọc quay người lại , mặt có chút cứng nhắc .

" Ra là Tang Ân , dì ... dì chỉ là đi mua sắm chút thôi . Dù gì Tường Quân cũng rất bận bịu"

Cô nhếch mép , Tang Ân quả thật thấy người này không phải khó ưa ? Cô ta sợ cô đến mức tay chân đều run hết rồi .

"Tang Ân , con đừng mang bộ mặt đáng sợ đó mà hù chết dì con chứ "

Sài Tường Quân bước đến , mắt nhìn cô gái của mình , nhưng tay lại ôm eo Sở Ngọc cố tình trêu ngươi.

" Tang Ân này độc ác như thế đấy . Chẳng qua trong mắt ai kia , nữ chính thuần khiết đáng yêu mãi cũng chỉ là kế mẫu "

Anh bóp chặt eo Sở Ngọc , hình như tức giận lắm rồi .

Cô bước qua hai người họ , đi đến hiệu trang sức phía trước . Lần trước có đặt vài món đến thời hạn lấy rồi .

Sở Ngọc nhìn chủ nhân mình vô tội vạ . Chủ nhân à , ngài tha cho tôi đi , tôi còn đống văn liệu chưa lo xong , không rảnh chơi cùng hai người đâu ? Cặp mắt ai oán hướng vị boss đang chăm chú vợ mình kia .

Anh kéo Sở Ngọc vào trong , thân mật biết bao người ghen tị . Tang Ân đang ngắm lại vài bộ trang sức mình đặt , trong đó có cặp nhẫn rất vừa mắt . Là cô đặt cho anh và mình , chỉ là chưa còn có cơ hội nào .

" Chà , Sở Ngọc à em xem thứ này có đẹp không ? Anh liền mua cho em ? "

Biết Sài Tổng có tình chọc điên người nọ , liền phối hợp diễn theo .

" Nhưng đất làm , em "

" Anh là ai chứ ? Quan trọng là con dâu à , con có thể hay không nhường cho ta thứ này ? Dù gì con và Sài Tịnh cũng có thể đặt lại thứ khác ? "

Lần này hơi quá mức chịu đựng của Tang Ân rồi . Sài Tường Quân , tên khốn.

" Được thôi , rác cuỗm rác , rất hợp với hai người . Coi như tôi tặng "

Nhanh chóng lấy món trang sức còn lại , rồi rời khỏi . Tường Quân cười khẩy cho đến khi ánh mắt giao nhau với cặp nhắn trong hộp ...

Cơn đau dạ dày lấn áp cả sự cao hứng sáng tác của cô , mày liễu chau lại với nhau , tay cô khẽ xoa bụng nhẹ nhẹ . Rõ ràng lúc chiều đã uống thuốc , sao lại đau thế này ? Cô bước ra ngoài , nhân viên và thư ký đều đã tan làm rồi . Cô bước vào bếp định pha cốc sữa ấm . Nhưng không ngờ đèn chợt tắt hẳn , cầu chì nổ một tiếng rất to . Tang Ân vốn rất sợ bóng tối , rất sợ âm thanh lớn liền ôm tai ngồi thụp xuống đất .

Cửa ra ngoài tự dưng lại đóng mạnh vào , cảm giác sợ hãi khiến toàn thân cô run rẩy .

Cô lùi người lại sau bếp , hai tay ôm lấy tai , cơn đau dạ dày vẫn không dứt.

Tiếng giày nam vang càng lớn , cô còn nghe cả tiếng đe doạ

" Mày ra đây , tạo sẽ không tha đâu "

Là kẻ biến thái sao ? Gần đây có mấy toà nhà bị kẻ đột nhập quấy rầy , nhưng Bính Ly an ninh tốt như thế sao lại có biến thái chứ

" Ra đây , sẽ khiến mày dục tiên dục tử "

Cô càng lui sâu bếp , càng nghe tiếng bước chân càng gần , sau đó là tiếng bảo vệ và cô thư ký . Tiếng giày nam liền dừng lại sau đó lại xa dần rồi biến mất , đèn cũng mở lên .

" Tổng Biên Tập ... chị sao thế này "

Cô bé trợ lý liền chạy đến đỡ cô lên , hai người họ liền đưa cô lại ghế ngồi rồi báo cảnh sát khi cô thuật lại câu chuyện .

Cô rời khỏi cũng là gần đêm , tay ôm bụng khó khăn rời khỏi toà soạn , đến giữa đường liền gặp Tường Quân , anh hớt hải chạy về phía cô , không hiểu vì sao nhưng mắt cô mờ dần , không còn cảm thấy gì nữa .

Tỉnh dậy đã là nửa đêm , cô đang nằm trên giường ngủ ở nhà anh . Lúc bất tỉnh anh đã kịp đưa cô về nhà sau đó gọi bác sĩ , cô bị đau dạ dày khá nặng một thời gian dài nên dẫn đến ngất xỉu .

" Em không sao chứ ? "

" Cần gì ba phải quan tâm ? "

Cô cau mày , ôm bụng nhăn nhó , miệng còn cứng để đáp lại.

" Lấy cương vị là ba chồng mà quan tâm em "

" Chưa đủ tư cách "

Tang Ân xoa xoa bụng , nhăn mặt trả lời , Tường Quân liền đi lấy cốc sữa . Lúc trở lại Tang Ân đã lục lọi túi xách tìm thuốc , vẻ mặt rất đau đớn , anh bước đến bên tủ đưa chỗ thuốc vừa lấy của bác sĩ cho cô .

" Không cần "

Nữ nhân ngốc này , còn bệnh sĩ

" Không uống sẽ đau chết " .

Chần chừng một lát liền lấy chỗ thuốc uống sạch , một lúc thì sắc mặt liền khá lên . Tường Quân lấy trong túi áo hộp nhẫn lần trước . Cô nhếch mép khinh khi .

" Không phải tặng má nhỏ sao ? "

"Khắc tên tôi và em , tặng cho Sở Ngọc cũng thấy ngượng "

Tang Ân dựa người vào thành giường , tay mân mê hộp nhẫn, giọng đều đều khăn đục tâm thương

" Đồ nhẫn tâm "

" Anh không phủ nhận "

Tang Ấn thở đều đều , cơn đau ở bụng còn âm ĩ, mắt nhắm lại lim dim .

" Tôi rất yêu em "

"Nói dối chó cắn...."

Nữ nhân độc miệng này......

Nữ nhân độc miệng này , không mắng Tường Quân liền thấy khó chịu ? Nói chỉ vài câu đã muốn mắng người ?

" Tại sao lại làm bản thân như thế ? "

" Sao ba không đi mà quan tâm kế mẫu ấy ? "

"Sở Ngọc chỉ là thuộc hạ "

" Đê tiện "

Nói với nữ nhân này chỉ được vài ba câu đã tức chết . Tường Quân đặt hộp nhẫn trên bàn , quả thật không khí có chút ngột ngạt . Anh đưa tay vên vài lọn tóc của Tang Ân .

" Giả nhân giả nghĩa "

" Đừng có hở chút lại mắng anh "

" Mắng anh thì mất miếng thịt nào sao ? "

"Tại sao không nghe anh nói chứ ? "

" Ngứa tai "

"...."

Tiếp đến lại không khí im lặng , chỉ còn lại tiếng thở đều đều của Tang Ân .

Sài Tường Quân cả đời ngoài dành cho thương trường , tất cả tâm tư đều đặt về Tang Ân . Nếu không phải lo lắng việc kia , anh đã sớm cưới cô rồi . Nhìn người hơi thở mệt nhọc , đau lòng đan xẻ áy náy . Cánh tay khẽ ôm cô vào lòng , Tang Ân bất giác còn anh ra sau đó vì đau mà cũng dừng phản kháng , miễn cưỡng để anh ôm vào lòng

" Em rốt cuộc đã gây thù với ai ? " .

" Tôi còn chẳng nhớ là bao người "

Anh đưa tay vuốt tóc Tang Ân , sợi tơ đen bóng mượt lướt trên tay yên ả , mùi cơ thể nữ nhân dầy âm muội .

" Tang Ân .. "

" Đừng nghĩ nhiều , tôi mệt rồi ... "

Muốn hỏi nhưng lại thôi , muốn nói nhưng lại bất giác im lặng . Chưa được bao lâu , cô đã chìm sâu vào giấc ngủ . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sắc