Part 4: Thủ Đoạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cuộc chạm trán giữa Karthus và đạo quân Demacia do Garen và Lux dẫn đầu tại Cảng Âm Hồn, một hành trình kì lạ của ánh sáng đã diễn ra tại vùng đất của bóng tối . Đoàn quân tiên phong của Demacia với hơn trăm lính tinh nhuệ được dẫn dắt bởi Sức mạnh Demacia – Garen và Tiểu thư ánh sáng – Lux đang hướng đến phòng thí nghiệm bí mật của nơi đây, người dẫn dường của họ là chúa tể Hắc ám với Khúc Cầu Hồn trứ danh – Tiếng ru tử thần Karthur , Với sức mạnh bên trong người của Lux – Soi rọi – đã giúp đoàn quân dũng mãnh đẩy lùi đi cái thứ bóng tối quái quỷ đang nuốt chửng nơi đay. Với từng bước đều và khí thế hừng hực, cùng những ánh mắt kì lạ của đám âm hồn đang hướng về đoàn quân như từ thiên đường chiếm đóng địa ngục. Bỗng nhiên Garen gọi Karthur :

– Còn bao lâu nữa chúng ta mới đến được cái hang động chết tiệt đó hả, bộ xương khô ?

– Không lâu nữa đâu, sắp đến rồi. – " Nếu không vì đại sự của ta thì ngươi đã chết lâu rồi thằng nhãi ranh " Karthur thì thầm

– Dẫn đường nhanh lên đi- Garen vẫn luôn thủ thế và siết chặt thanh gươm Demacia nặng hơn 100kg trên tay.

– Ta vẫn đang đi khá nhanh, chỉ do đoàn quân người chậm mà thôi. – Karthus liếc nhìn đám quân Demacia trải dài hơn 1km đằng sau – " Ngươi hãy đợi đấy " – Gã nghĩ

Khoảng một giờ sau, đoàn quân dừng chân tại một bức tường đá hoa cương dựng đứng cao hơn 10 mét , bức tường đầy một màu đen huyền bí. Karthur chỉ tay vào bức tường, nói :

– Sau bức tường này là hang động các ngươi tìm .

– Được rồi . – Garen nâng thanh gươm của mình lên định chém nát bức tường thì bị Lux ngăn cản

– Đợi em một chút, em thấy có một chút bất thường với bức tường này. – Lux giơ tay ra ngăn cản Garen rồi tiến đến phía bức tường dò xét. Xong việc cô quay về phía Karthur

– Ngài Karthus, liệu đây có phải đây là bức tường đá cổ ngữ được tạo nên từ những chữ viết cổ, bắt nguồn từ cuộc chiến tranh năm xưa?

– Qủa không hổ danh là pháp sư tài giỏi của Demacia. Đúng vậy, đây chính là bức tường cổ ngữ của đại quân đế chế Tiền – Demacia năm xưa đã xây dựng nên bằng cổ ngữ nhằm bao quanh Quần đảo bóng đêm, khi xưa nơi đây vẫn tràn ngập ánh sáng, đó chỉ là quá khứ sau cuộc chiến với lũ quái vật hư không đã tàn phá nơi này và biến quần đảo thành thiên đường với ta. – Karthus ngước lên trời, với cặp mắt không tròng hắn như nhìn xuyên thấu cả màn đêm này. Đối với hắn và lũ âm binh, nơi đây như thiên đường vậy.

– Thật không ngờ nó vẫn còn tồn tại. – Lux tỏ vẻ thích thú – Có lẽ nên cho các pháp sư Demacia đến đây để tìm hiểu thêm về thứ vũ khí cổ ngữ mà người xưa sử dụng. Từ sau cuộc chiến tranh cổ ngữ cách đây gần 1000 năm thì thứ vũ khí này gần như đã biến mất. Tôi chỉ còn có thể thấy chúng trên các bản viết tay từ thư viện Demacia.

Karthus nhìn Lux – "Cô ả này không thể xem thường.. Nó biết quá nhiều" – tại Hòn đảo bóng đếm này, việc nói lên 2 từ "cổ ngữ" là một điều cấm kỵ với mọi sinh vật đối với Karthus. Kể cả mụ Elise cũng chẳng dám đá động tới 2 từ này trước mặt hắn. Thứ vũ khí cổ này như có ma lực chỉ phát huy tác dụng với những người có tư chất thiêng về ánh sáng: về tình yêu, hòa bình và lòng nhân ái. Còn hắn, Karthus nghĩ đến đây vội rờ vào trái tim đã biến mất từ lâu trong cơ thể hắn – "Cái thứ cổ ngữ quái quỷ này, chính nó đã khiến ta thành ra thế này. Nếu khi xưa ta không bỏ rơi Elise, chấp nhận một cuộc sống người thường với sức mạnh hắc ám vô biên có được từ quyền trượng ma pháp và quyển sách gọi Hồn này. Hẳng có lẽ ta đã tìm ra cách trường sinh khác và có 1 cuộc sống bất tử trên thân xác người phàm. Chỉ vì quá đam mê sức mạnh và bị ám ảnh về cái chết – Karthus vội che mặt – Chỉ vì một phút bốc đồng.." Karthus đã tìm đến bãi chiến trường của các trận đánh lớn trong cuộc chiến tranh cổ ngữ, thu thập đủ 1000 linh hồn còn thoi thóp để làm vật hiến tế, với chỉ một câu trong kinh cổ ngữ: "Linh hồn ta thuộc về thân xác ta". Hắn đã được ban một quyền năng vô biên – Hoặc – một lời nguyền vĩnh viễn: linh hồn hắn mãi sẽ không bao giờ rời thân xác hắn, cho dù cơ thể hắn có thối rửa, chỉ còn trở xương như bây giờ, mãi mãi linh hồn hắn phải bị giam trong thân xác này. Cho dù thân xác này có tan thành tro bụi, thì linh hồn hắn vẫn phải ở tại nơi thân xác hắn đã tan thành tro bụi.

– Nếu không thể phá huỷ thì làm sao có thể vượt qua. Để ta chém thử một nhát. – Garen hét to làm đứt mạch hồi tưởng của Karthus khiến hắn chợt bừng tỉnh

– Tuỳ ngươi thôi . – Karthur thách thức " Thằng ngốc như ngươi không biết sức mạnh của thứ vũ khí này đâu" – Tại nơi mà con tim khi xưa của Karthus còn tồn tại, hắn cảm thấy nhói đau.

Không đợi Karthur nói hết câu Garen ngay lập tức dồn hết sức mạnh vào thanh gươm rồi chém một nhát lên bức tường. Mọi thứ không như gã nghĩ, sau cú chém, bức tường thậm chí không có một vết xước mà còn phản lại xung lực từ cú chém thêm mươi phần hất bay Garen xa hơn năm mét .

– Ngươi không thể phá vỡ bức tường này đâu. – Karthur nhắc lại, hắn nhìn Garen thích thú như thể gã được xem một thằng hề làm trò vậy .

Từ đằng xa gã thấy Garen đứng dậy, bộ giáp của hắn gần như vỡ nát trước sức mạnh khủng khiếp của bức tường, từ miệng hắn máu tươi nhỏ ra từng giọt một, hắn nặng nề đứng dậy:

– Ta không tin , để ta thử lại một lần nữa. – Vẫn cầm chắc thanh gươm trong tay, Garen tính lao đến..

– Anh quên mất nhiệm vụ của chúng ta ư? Evelynn đang gặp nguy hiểm trong đấy – Lux chạy đến bên Garen cản lại, dùng khăn tay lau máu trên mặt Garen. Garen như bừng tỉnh.

– Xin lỗi , anh dường như không thể dừng bước trước mọi đối thủ .

– Em biết anh là một đấu sĩ dũng mãnh mà. Chúng ta mau đi thôi – Lux an ủi, cô nàng cũng quá bất ngờ với sức mạnh của bức tường. Quay sang Karthus, cô hoài nghi – Bây giờ chúng ta vượt qua bằng cách nào.

– Ta chắc tiểu thư đây biết phép tốc biến chứ? Hãy làm theo tôi. – Karthus đối mặt với bức tường rồi...

Nói hết câu, Karthur biến mất trước mắt mọi người để lại đằng sau một lớp bụi ma thuật màu vàng kì lạ, đám quân lính còn đang ngỡ ngàng trước sự việc vừa xảy ra thì đằng sau bức tường, giọng khàn khàn của Karthur vọng sang :

– Nhanh lên nào. Chúng ta không có cả ngày đâu.

– Đợi chúng ta một chút – Garen đáp lời gã, hắn vẫn còn chóng mặt sau cú phản đòn lúc nãy – Mọi người hãy đứng ngoài này đợi, ta và em gái sẽ vào đó. Chúng ta đi thôi – Garen quay sang phía Lux nói

Ngay lập tức , cả hai dùng phép tốc biến bay xuyên qua bức tường cổ ngữ một cách đơn giản. Khi cả hai mở mắt ra , họ thấy một hang động sâu hun hút, trước thềm hang những dòng máu đen quạnh đang tràn ra ngoài và lan rộng ra xung quanh. Từ trong hang , những đàn dơi hút máu bay túa ra, một mùi tanh hôi bốc lên xộc ra xung quanh, Lux phải che mũi lại.

– Chúng ta đi nhanh lên, nơi này thật khó chịu. Quá nhiều chướng khí không tốt – Lux hối thúc

– Vậy thì nhanh lên. – Karthus mỉm cười, một nụ cười đầy ẩn ý.

Từng bước, từng bước một, ba người đang dần đi sâu vào bên trong hang động. Càng vào sâu không khí càng khó chịu, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc , những bức tường nhiễu máu xuất hiện càng nhiều, Lux càng khó chịu thêm, ánh sáng từ người cô ngày càng nhạt dần, Garen hét to :

– Nhanh lên một chút đi, em gái ta có vẻ càng yếu thêm khi vào sâu trong hang.

– Cố lên một chút , chúng ta sắp vào đến điểm tận cùng rồi. – Karthur đáp lời , gã thừa biết hang động này là một vỏng tròn và cái phòng nghiên cứu thì ở ngay trung tâm hang động, từ nãy đến giờ gã chỉ đi vòng sao cho ánh sáng của Lux thêm yếu ớt, có vẻ Lux sắp đến cực hạn rồi. Gã cười thầm trong bụng và chỉ tay về phía trước

– Đến rồi.

Trước mắt Garen và Lux là một căn phòng rộng , căn phòng đầy máu, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc , Lux thều thào không ra hơi:

– Đợi em một chút, không khí nơi này độc lắm.

"Có vẻ cô ta đã quá yếu ớt rồi" – Karthur nghĩ . Lux giơ quyền trượng ánh sáng lên, từ quyền trượng một dòng ánh sáng kì lạ soi sáng xung quanh rồi bay quanh Lux và Garen, cả hai dường như được bao bọc trong một lớp giáp ánh sáng kì diệu ngăn cách cả hai với không khí độc hại nơi này. Lux nói :

– Khá hơn một chút rồi, chúng ta nhanh chóng tìm kiếm thôi – Lux lại trở nên tươi tỉnh.

Tìm kiếm được một thời gian mà không tìm thấy gì , Lux nói :

– Có lẽ ở đây có một cơ quan bí mật nào đó. Chúng ta cần phải tìm ra nó – Lux suy ngẫm.

"Con bé này rất thông minh và có pháp thuật vô cùng mạnh mẽ , thật là một mối nguy hiểm lớn" – Karthur nghĩ thầm, cần phải thủ tiêu nó trước khi đại cục diễn ra. Cơ mà luôn có Garen bên cạnh thế này thì...

– Aha! Đây có vẻ là một công tắc bí mật, mau lại đây xem . – Karthur gọi Lux và Garen đến , gã chỉ vào một viên đá kì lạ có đầy các kí hiệu. Tất nhiên gã thừa biết đây là công tắc mở cửa bí mật.

– Có vẻ là nó.. Để em thử xem sao – Lux rọi quyền trượng vào cái viên đá, ánh sáng từ quyền trượng chiếu vào làm mặt đất rung lên . Các kí hiệu được sắp xếp trong không khí , một dòng chữ kí hiệu khó hiểu. Lux hô to , giọng vui mừng – Ý của nó là "Dẫm lên" . Đây là một dạng chữ cổ ngữ ngày xưa đây mà .

– Được rồi !! Để đó anh – Garen nhấc chân lên.

Nhanh chóng Garen dẫm mạnh một phát lên viên đá, mặt đất đột nhiên rung lên dữ dội, từ góc của căn phòng một cầu thang bí mật dẫn xuống lòng đất.

– Nhanh lên nào. Chúng ta càng lúc càng đến gần hơn với cô bé – Garen lớn tiếng

" Chẳng có gì dưới đó đâu , lũ ngốc " Karthur cười thầm một cái rồi đi theo Lux và Garen . Cầu thang này dài hơn trăm mét được làm bằng đá bóng tối cực cứng chắc , từ những bậc thang từng dòng khí đen hắc ám bay lên che phủ hang động phía dưới trong một màn sương đen quạnh . Ánh sáng từ quyền trượng của Lux ở dưới đây cũng chẳng khác gì bị màn đêm nuốt chửng , ánh sáng le lói dẫn đường xuống tận đáy của hang động . Từ trên trần hang động những ngọn lửa ma trơi bay lượn lờ xung quanh như hù doạ những kẻ dám đặt chân đến nơi này.

Sau khoảng mươi phút dò dẫm trong bóng tối, ba người đã đặt chân đến đáy của hang động. Nơi này không một chút ánh sáng chỉ có bóng tối và không khí ảm đạm , lạnh lẽo đến rợn người. Từ đằng xa hơn mươi mét, một ánh sáng xanh dương lạnh lẽo le lói chiếu qua những khe hở của căn phòng . Garen nói :

– Vào thôi. Tiểu thư Evelynn đang ở trong đấy. Em soi đường được chứ Lux. – Garen lo lắng nhìn sang

– Vâng . Em sẽ cố. – Lux có vẻ đã thấm mệt, việc duy trì ánh sáng đã tiêu tốn khá nhiều năng lượng của cô ấy, và ánh sáng từ chiếc khiên đang dần yếu đi .

Lux dùng toàn bộ năng lượng còn lại soi sáng căn phòng phía trước, Garen bước đi trước, từ phía góc căn phòng ánh sáng từ quyền trượng chiếu đến bị phản chiếu lại. Garen bước đến, thì ra là một chiếc bàn bằng thuỷ tinh trong suốt, trên mặt bàn ngổn ngang đầy những bản báo cáo và sơ đồ hang động . Garen bước đến cầm một bản báo cáo lên, gã hét lên:

– Đúng là nơi này rồi. Lux, em xem này " Ngày 14 – 7 , mẫu vật cuối cùng số hiệu 3967 . Một dòng máu pháp thuật mạnh mẽ , một mẫu vật tuyệt vời. Tên: Shauna Evelynn , gia tộc Shauna , thành bang Demacia" Có vẻ hắn có cộng sự ở đây.

– Có lẽ cô bé vẫn còn trong này . Hi vọng cô bé còn sống là rất mong manh. Anh mau xem bản đồ hang động xem nhà ngục ở đâu. – Lux thều thào, cô lo lắng cho cô bé tội nghiệp kia. Dù gì đó cũng là một thành viên trong hoàng tộc và Evelynn lại là vai em của Lux

"Cho dù các ngươi tìm thấy nhà ngục cũng chẳng có gì bên trong, một thứ thú vị đang đợi các ngươi trong đấy" Karthur nghĩ thầm, nãy giờ hắn vẫn im lặng theo dõi.

– Ở hướng này – Garen chỉ tay về bên trái trong khi tay vẫn còn lăm lăm tấm bản đồ trong ta – Ta phải chôn sống gã Vladimir, không! phải cắt hắn ra từng khúc trong khi hắn còn sống, và chôn sống hắn! hắn có vẻ ở trong đó. – Garen nói giọng đầy tức giận và chỉ vào căn phòng kín

Ngay lập tức gã chạy nhanh về hướng nhà ngục, Lux đi theo sau. Nhà ngục này không giống như những nhà ngục khác, nơi này cũng làm hoàn toàn bằng đá bóng tối như những bậc cầu thang trước đó. Gã chạy nhanh đến căn phòng cuối cùng ở tận cùng nhà ngục vì những phòng giam bên ngoài hoàn toàn trống rỗng .

– Aahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh . – Garen hét lên trong tuyệt vọng

– Có chuyện rồi – Lux thầm nghĩ rồi nhanh chóng chạy đến .

Trước mắt cô là một căn phòng trống rỗn , chỉ có duy nhất một thứ. Máu dường như tràn ngập căn phòng, từ bốn bức tường và cả trần căn phòng máu bám chặt vào. Một căn phòng toàn máu nhưng thứ quan trọng hơn cả là ở giữa căn phòng. Chính giữa căn phòng có một cái xác khô, nó bé tầm bằng một đứa bé ba tuổi, trên cái xác quấn một chiếc khăn lụa màu vàng. Lux khuỵ xuống nói trong nước mắt :

– Chiếc khăn này...... là phần quà của tôi...... tặng cho cô bé !! Cô bé..... đã .........đã ................chết rồi .............. sao?

– Không, không thể nào – Garen nói trong vô vọng, gã nuốt nước mắt nói. Một người như Garen luôn cứng rắn trên sa trường vẫn có một chút gì đó yếu đuối tại căn phòng ngục này

"Chà chà , không ngờ tên Vladimir sắp đặt mọi thứ còn tuyệt hơn cả ta nghĩ" Karthur cười thầm, gã dư biết cái xác đó là của một đứa bé Ionia bị Vladimir bắt về trước đó. Gã tiến lại gần phía Lux, nâng cô dậy an ủi :

– Dù sao cô bé đã chết , đừng tự trách mình nữa.

– Tôi sẽ mang xác cô bé về.

– Được thôi, dù gì cô bé cũng nên trở về nơi đã sinh ra. – Karthus giả ngây. Hắn như muốn phá ra cười với vở kịch này của Vladimir

– Ta sẽ phá huỷ nơi này, một lần và mãi mãi – Garen cắm thanh gươm xuống, giọng đầy căm hờn tức giận

– Nếu ngươi muốn phá huỷ nơi này hãy lên mặt đất trước đã. Ta phải siêu thoát cho những linh hồn ở nơi này – Đơn giản vì Karthus chỉ không muốn bị chôn vùi trong đây cùng với gã Garen nóng tính – "Y có thể làm những điều điên rồ trong tình thế này" – Hắn nghĩ

– Đợi chút , có một........ tờ giấy trên...... bức tường kìa anh – Lux chỉ tay vào bức tường trước mặt. Có vẻ cô vẫn sốc khi thấy xác Evelynn.

Garen đi đến, gã cầm tờ giấy trong tay , mặt bàng hoàng :

– Là gã Vladimir, gã đã biết chúng ta sẽ đến. Gã chế nhạo chúng ta .

– Đi thôi anh, chúng ta không nên lảng phí thời gian. Phải...... về an táng......... cho Evelynn tội nghiệp. – Lux đau buồn.

Cả ba đi theo lối cũ để trở lên mặt đất. Nhìn sắc mặt Lux có vẻ khá hơn dù cô vẫn còn bàng hoàng vì cái chết của Evelynn. Garen đi về phía Karthur :

– Ngươi hãy siêu thoát cho những linh hồn đi. Làm nhanh lên, ta sẽ phá huỷ cái hang động chết tiệt này.

– Được rồi! – Karthur đáp.

"Thằng ranh con, khi đám Noxus đến ta sẽ cho ngươi chết một cách đau đớn" – Karthur nghĩ thầm rồi gã mở cuốn sách pháp thuât của mình ra lẩm bẩm vài câu. Một lúc sau, hàng ngàn linh hồn bay từ hang động – Nó chỉ là đám lâu la thuộc hạ của Karthus được hắn ra lệnh chuyển về căn cứ mới ở phía Nam quần đảo.. Karthur đóng cuốn sách lại. – Xong rồi đó. Còn lại là việc của ngươi .

Garen ngay lập tức giơ thanh gươm lên trời, gã hét to :

– HỠI NHỮNG PHÁP SƯ CỔ ĐẠI CỦA DEMACIA , HÃY CHO TÔI SỨC MẠNH CỦA CÁC VỊ.

Ngay lập tức, một tia sáng chiếu xuyên qua những đám mây mù của Quần đảo bóng đêm đi vào thanh gươm của Garen. Nhìn thanh gươm không khác gì một tia sáng huỷ diệt. Garen cắm thanh gươm xuống, hét to :

– DEMACIA .

Từ trên trời , một ánh sáng hình lưỡi gươm xuyên xuống hang động. Trong phút chốc , hang động chỉ còn là một đống đổ nát – mặc dù bức tường cổ ngữ vẫn còn trơ đó, như một tấm bia mộ của hàng vạn linh hồn đã bị Vladimir giết hại – Garen dìu Lux đang ôm xác Evelynn đi ra, đám quân lính đang ngỡ ngàng trước sự việc vừa diễn ra. Garen nói giọng đầy đau buồn

– Nhiệm vụ thất bại. Tiểu thư Evelynn đã ra đi mãi mãi.

Đám quân sĩ nghe thấy thì cuối đầu tiếc cuối. Từ đằng xa, một quân sĩ trong đám ở bờ biển đi vào, vội vã nói:

– Thưa tướng quân.. Có biến rồi!

....................................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro