Chương 158 : Cuộc sống hàng ngày của một tên lười không thiết sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống hàng ngày của một tên lười không thiết sống

Tác giả : Kiều Dữu

Thể loại : Đam mỹ, Cổ đại, Cung đình hầu tước, Thiên chi kiêu tử, Niên hạ, Ngọt, Thụ lười không thiết sống muốn tìm đường chết x Công quân tử điên vì tình, nhảy qua nhảy lại giữa ranh giới hắc hoá

Văn án

Khương Ngộ là một vong hồn du đãng ngàn năm, tự dưng nhập vào một thân thể, trở thành vị hôn quân bị chém đầu cướp ngôi trong lịch sử.

Khương Ngộ: Ừm…

Thân là một tên lười, chức vị Hoàng đế này đúng là chẳng khác gì ác mộng. Khương Ngộ chỉ muốn chắp tay nhường lại hết thảy non sông, tốt nhất là được chết mau mau để quay về trạng thái du hồn.

Để ép nhà họ Ân nhanh chóng mưu phản, y gọi trưởng tử nhà ấy vào cung hầu hạ. Ngay tức khắc cả triều đình mắng chửi, nhà họ Ân suýt xông vào lột da rút gân y.

Đêm xuống, Khương Ngộ chậm rì rì đưa ra những yêu cầu hạ nhục Ân Vô Chấp đang nhìn mình bằng ánh mắt tàn nhẫn: Muốn ôm, muốn tắm, muốn mát xa, muốn dỗ ngủ.

Sau đó Ân Vô Chấp bị xua đi phê tấu chương.

Ngày thứ hai y tiếp tục hạ nhục: Muốn ôm, muốn đút cơm, muốn đẩy xích đu, muốn cưỡi ngựa.

Sau đó Ân Vô Chấp bị xua đi phê tấu chương.

Ngày thứ ba y trịnh trọng hạ nhục: Muốn cởi áo, muốn lên giường, ngươi phải quỳ xuống nghe lời trẫm.

Ân Vô Chấp nhìn tên lười đang nằm ườn ra trên long sàng: …

Khinh người quá đáng!!!

Ông đây không chơi chết nhà ngươi thì không lấy tên Ân Vô Chấp nữa!!!

Điên cuồng phê tấu chương.jpg

Sau đó một năm trôi qua, hai năm trôi qua, ngày nào tên lười cũng hạ nhục Ân Vô Chấp, ngày nào cũng ép hắn phê tấu chương. Nhưng ngôi vua của y lại ngày càng vững chãi, đất nước ngày càng giàu mạnh, triều đại ngày càng hưng thịnh và phồn vinh.

Tang Phê*: …

Theo lí thuyết mệnh ta đã cạn, sao vẫn chưa chết? Tự giết mình được không?

Tự sát nào.jpg

Ân Vô Chấp… Ân Vô Chấp điên rồi.

(*Tang Phê: nghĩa là tên lười điên điên không thiết sống, nhưng tác giả cũng sử dụng như tên riêng hoặc biệt danh cho thụ. Mình sẽ tùy từng tình huống mà edit).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro