Minwon: Lời Yêu Ấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khuyến khích vừa nghe nhạc vừa đọc

"những gì anh nói em à
em phải sống vì em
nhưng anh hiểu mà
đớn đau trải qua nhiều quá

như những gì anh nói
em phải hạnh phúc
hãy để cảm xúc
cho em phút yếu lòng

anh sẽ bên em...
...anh sẽ chờ em"*

*: lời bài hát "những gì anh nói"

Tôi gặp em vào chiều mưa tuyết dưới chân thành cầu nơi dòng người lướt như ánh sao...

Vào đúng cái ngày mà tâm hồn em vụn vỡ.

Sơ mi trắng, áo len mỏng màu cà phê, áo măng tô dài vắt ngang tay. Em tựa lưng vào cái tủ điện thoại đỏ chói cạnh chân cầu đi bộ. Một tay cầm điện thoại áp sát vào tai. Tôi chẳng thấy em nói gì, chỉ thấy mắt em cứ đỏ lên giữa thời tiết lạnh cắt da cắt thịt. Rồi em gật đầu, ậm ừ đôi ba câu, tắt điện thoại.

Em cứ cúi gằm mặt xuống, rồi tính kiên cường cũng chẳng đủ để em đứng vững nữa. Em cứ thế ngồi thụp xuống cạnh tủ điện thoại ôm mặt mà nấc lên.

"Salut, Vu. Êtes-vous d'accord?"

Em ngẩng mặt lên nhìn tôi, cái ánh nhìn đó khiến tôi phải tự hỏi lòng mình. Nguyễn! Minh! Khôi! Nói tiếng Pháp với Vũ làm gì cơ chứ!?

"Vũ, em ổn không?"

Xem tôi vừa nói gì này? Tôi vừa mở mồm hỏi người yêu cũ có ổn không khi người ta ngồi khóc ngoài đường giữa trời đông. Nhìn là biết không ổn mà còn hỏi??

Vũ không trả lời tôi, mắt em đỏ quạch và còn phủ một tầng nước mỏng do mới khóc huhu xong. Tôi cầm tay đỡ Vũ đừng dậy, chẳng nói chẳng rằng đỡ lưng đẩy em vào một quán cafe. Vũ chẳng hiểu gì, cũng chẳng quan tâm. Vì tôi vẫn hay làm thế khi em còn là của tôi.

"Anh vẫn luôn nói điều này khi ta còn yêu. Cho đến giờ, anh vẫn sẽ nói lại"

"Vũ, Đặng Quân Vũ. Nhìn anh này. Nhớ lấy, hãy cứ để cảm xúc cho em những phút gục xuống bật khóc, nhưng cũng hãy nhớ rằng em phải sống vì bản thân mình"

"Anh hiểu, em đã trải qua quá nhiều đớn đau. Nhưng mong em nhớ rằng, thời gian đã mất rồi thì đừng nuối tiếc, biết đâu người em dành trọn tình cảm lại là người chẳng thể bên em?"

"Anh chẳng biết anh sẽ yêu ai đâu, anh chỉ ước là một ngày nào đó em sẽ ngoảnh lại. Vì luôn luôn có anh đằng sau"

Ôm mãi làm gì thứ tình cảm vỡ vụn, em ơi?

Để tôi ôm tình em vào nắng ngàn

Cho sớm mai tâm hồn em bừng sáng

Em lại yêu như ngày ta trẻ dại

Bỏ mùa đông đang ngủ lại lưng đồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#seventeen