vết sẹo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  warning: chap này chứa nhiều những câu từ và cảm xúc tiêu cực, xin đừng đọc nếu cậu đã đủ đau khổ rồi.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

   Anh à, họ lại thế nữa rồi, họ lại nói những lời như vậy. " Giống ôn, ôn dịch" đó là những lời mà bậc sinh thành sẽ nói với con cái của mình sao. Họ bắt em hiểu cho họ, cho những áp lực họ đang gánh chịu, rằng thế giới này tàn nhẫn với họ quá, rằng họ đã quá sưcs chịu đựng và cầu mong em đừng khiến họ mệt mỏi thêm nữa...vậy mà có bao giờ họ hỏi em cảm thấy thế nào đâu? Không, chưa bao giờ. Em vừa thương vừa giận, họ sống trong cái thời đại mà chính những vấn đề tâm lí của mình còn không nhận ra, để rồi sau này những người con của họ sẽ là người tiếp tục nhận được những vết sẹo đó và cứ thế, từ đời này sang đời khác,vết sẹo ấy cứ liên tiếp ăn mòn những sự sống nhỏ nhoi...

  Đòn roi không ngừng hằn sâu lên da thịt em. Không chỉ là những cái hạ cẳng tay thượng cẳng chân, lời nói, từng câu từng chữ, cứ như ngọn giáo vót nhọn gâm vào trái tim, thân thể, linh hồn...từng cơn, từng cơn. Những vết sẹo bị cháy xém. Em chuyển nỗi đau day dẳng thành câu chữ, thành ngôn từ, bởi dĩ thân thể tàn úa này chẳng thể chịu đựng thêm được nữa. Anh à, em có nên cầu mong nữa không anh? Em có nên tin vào thế gian này một lần nữa không anh? Mượn thêm những mong ước viễn vong để lấp đầy vết sẹo mà em mang trong mình.

Ôm những yêu thương vụn vỡ vào lòng, em một lần nữa được tái sinh.

---

Thương gửi những ngày ta còn sống.

Answer me, please.

13:49

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kyungsoo