Bỏ đi (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau
Cô và Sana quyết định đi khu vui chơi để quên đi chuyện buồn . Hai con ng lá gan bé như nhau mà toàn chơi những trò mạo hiểm
Trò tàu siêu tốc
Sana : Aaaaaa ưm !!
T/b : Ê chưa đi mà hét gì rữ vậy ? * bịt miệng Sana lại *
Sana : Hét trước tui sỡ tí nữa ko có sức mà hét
T/b : Bó tay
Nói vậy thôi chứ T/b nhà chúng ta cũng la hét ko kém . Hai con ng đi tàu siêu tốc mà la hét khóc lóc . Mấy chục ng đi cùng chuyến tàu hợp lại cũng ko bằng . Và nhìn 2 cô bằng cặp mắt * xa lánh + khinh bỉ *
Khi xuống hai cô cũng ko còn sức phải nhờ ng ta đỡ ra ngoài ghế . Tay chân bủn rủn . Mãi sau mới hoàn hồn được
Sau đó 2 cô đã thề là sẽ ko bao giờ chơi mấy cái trò mạo hiểm như thế này nữa . Rồi họ dắt nhau đi ăn kem .
Đến chiều 2 con ng đã nhát gan rồi lại còn có tính tò mò nên lại rủ nhau vào nhà ma . Ko biết khi vào trong có chuyện gì mà sau một lúc thấy có 2 ng đang bế 2 cô gái vào phòng y tế
Đến tối ở nhà Sana
Sana : Ê T/b tui tìm được công việc làm thêm cho bà rồi đấy . Làm phục vụ ở một quán ăn . Bà thấy sao ?
T/ b : Tốt quá . Cảm ơn bà nha !
Sana : Nhưng công việc này rất vất vả . Bà có chắc là làm được ko đấy ?
T/b : Ko sao đã đến lúc tui phải tự lập rồi . Ko thể suốt ngày dựa dẫm vào ng khác được
Sana : Uk Được rồi . Nhưng bà đừng làm quá sức nha ?
T/b : Tui biết rồi !
Sáng hôm sau là ngày đầu cô đi làm . Quán ăn này thực sự rất đông . Cô là lần đầu làm nên rất hậu đậu thường bị làm vỡ bát , bị đưa nhầm đồ , ... nên rất hay bị mắng . Cô trước chưa làm mấy công việc này này bao giờ cả . Các a rất cưng chiều cô nên đã làm hết cho cô . Bây giờ cô nhận ra trước đây cô thực sự là một ng vô dụng . Trước đây đi học về là a Jin đã nấu sẵn đồ ăn cho cô . Khi các a đi tour cũng nhờ ng giao đồ ăn mỗi ngày cho cô . Nói chung cô ko phải làm gì cả . BTS để có được như ngày hôm nay thì các a đã phải đổ ra rất nhiều máu mồ hôi và nước mắt . Tiền học , tiền ăn uống , tiền sinh hoạt của cô đều là tiền của các a . Những đồng tiền mà hàng ngày các a chạy lịch trình dày đặc mới có được . Vậy mà trước giờ cô ko quan tâm . Cô thật quá vô tâm mà
Vậy là cô đã đi làm được một tuần rồi . Cũng đã dần quen với công việc đi sớm về muộn này rồi
11h đêm tại quán ăn xx
Cô thấy có ng khách bước vô nên chạy ra
T/b : Xin hỏi quý khách dùng gì ạ
V : T/b ?
Giọng trầm ấm quen thuộc này cô chưa từng quên . Tuy 7 ng đang ngồi đeo khẩu trang nhưng cô đã biết họ là ai
RM : T/b một tuần nay e đã đi đâu ? Có biết bọn a lo cho e lắm ko hả ?
Jin : Dạo này em ăn uống thế nào ?
Jimin : Tại sao e ko gọi cho bọn a ?
Jhope : Sao e lại làm ở đây ?
bla ... bla
Các a hỏi tới tấp làm cô ko biết trả lời từ đâu
T/b : Dạo này e sống cũng bình thường . Ăn uống cũng ổn . Các a đừng lo cho e
Suga im lặng từ nãy giờ bây giờ mới lên tiếng : Em còn giận a sao ?
T/b : Ko e ko giận oppa . Chỉ là e muốn sống tự lập thôi
Jungkook : Tự lập của em là làm việc đến nỗi ng gầy hẳn đi . Tay chân đều bị thương như thế này hả
T/b : Em ...
Jin : T/b về với bọn a được ko ?
Cô nhìn a rồi cúi mặt xuống lắc đầu
All : Tại sao ?
T/b : E... Em muốn học cách tự lập . E ko muốn là gánh nặng của các a . E biết các a là ng nổi tiếng nếu nhỡ ai phát hiện thì sẽ rất phiền phức . E ko nên về đo nữa
Jhope : E ko phải là gánh nặng của bọn a . E là bảo bối của bọn  . E biết ko một tuần nay bọn a lúc nào cũng nhớ đến e . Ko còn tâm trí để làm việc . T/b à về với bọn a đi .
T/b * gật đầu * : Nhưng em vẫn muốn đi làm . E ko muốn dựa dẫm vào các a nữa
RM : Được rồi . Nhưng e sẽ làm ở công ty với bọn a . A sẽ nói với a quản lý
Vậy là 8 ng họ ăn tối vui vẻ với nhau . Những hiểu lầm cũng đã được gỡ bỏ . Họ lại trở về bên nhau 👏👏👏

-------------------

Mấy mị nhìn hình là hiểu rồi đó .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro