[T] Buông tay hay níu giữ? [Long fic | HaeHyuk, YeWook]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: phuthuy_tinhyeu (Gọi mình là Lazy, Lucy hoặc Nấm nhá)

Pairings: HaeHyuk, YeWook

Rating : T, pink, sad ...

Disclaimer: Các anh không thuộc về au. Nhưng số phận của các anh do au định đoạt. Kekekeke *nở nụ cười man rợ*

Category: đủ thể loại

Summary: anh à! Liệu buông tay anh ra em có hạnh phúc không? Và nếu cố chấp níu giữ anhlại thì anh và em có được hạnh phúc không?

Fic này là fic đầu tay của ta. Mong mọi người ủng hộ và cứ chém nhiệt tình vào vào nhá. Chém thật vs lòng mình. Ta thích thẳng thắn hơn là nịnh nọt.

Note: + ELF lai Sone mời clickback

Anh à! Em phải làm sao đây anh?

Em sẽ phải sống như thế nào nếu không có anh đây?

Em sẽ chết nếu cứ tiếp tục như thế này anh ạ!

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Chap 1

Hôm nay là vẫn là ngày bình thường như bao nhiêu ngày khác. Buổi sáng “trời trong xanh, đất hiền hòa, bàn chân em bước đi nhè nhẹ”. Nhưng với biệt thự nhà họ Kim thì quả là không bình thường chút nào. Bởi vì hôm nay nhị thiếu gia của họ đã dậy sớm hơn mọi ngày mà không cần bất cứ cái đồng hồ báo thức hay bất cứ ai đánh thức cả. Vừa bước xuống cầu thang cậu đã nghe thấy chất giọng trầm ấm mà khỏi cần nhìn cậu cũng biết là ai:

_Hyuk Jae à! Hôm nay em nhớ mang theo ô nhá. Với lại em tìm cái gì để chống trời nhá. Huynh nghĩ hôm nay trời sẽ mưa to đấy. Mà có khi mưa xong à trời sẽ sập đấy – Anh nói mắt vẫn gián vào tờ báo, tay thì vẫn cầm cốc café nhâm nhi buổi sáng. Đó là thói quen của anh.

Cậu thì ngây thơ không hiểu huyng mình đang nói gì:

_Huynh à! Huynh nói cái gì mà lạ thế? Bộ sáng nay huynh uống lộn thuốc à? – Vừa nói vừa tiến lại vị huynh già của mình (không phải au nói nhá) đặt tay lên trán anh. Cậu nghĩ:

“ Có nóng đâu mà sao huynh ấy nói chuyện khó hiểu thế nhỉ? Hay huynh ấy lại đang tương tư cô nào? Gì mà trời mưa chứ? Trời đang trong xanh, gió nhẹ, sớm mai hồng thế này thì lấy đâu ra mưa chứ? Còn cái gì mà trời sập nữa chứ? Aishiiiii. Huynh mình càng ngày càng khó hiểu! Có khi nào bệnh cũ của huynh ấy lại tái phát không? Thôi không nghĩ nữa. Huynh ấy vẫn là người hâm đơ như thế mà.”

Đang nghĩ thì cậu giât mình vì bị ăn một cái kẹo cốc miễn phí từ vị huynh đáng kính của mình. Cậu la lên:

_ Á sao huynh cốc em?

_Vì sao à? Tự đi mà hỏi mình đi

_Yahhhhh! Huynh!!! Hôm nay bộ huynh uống lộn thuốc hay sao mà hết nói chuyện khó hiểu rồi lại quay ra cho em ăn kẹo cốc miễn phí là sao?

_Huynh không có uống lộn thuốc mà mày mới là đứa uống lộn thuốc ý nhóc con ạ. Còn vì sao huynh cho mày ăn kẹo cốc thì tự mày đi mà giải thích đi. Mệt

_Yah Huynh uống lộn thuốc thì có. Đang không tự dưng nói trời mưa còn rồi còn cái gì mà trời sập nữa chứ! – Mát chớp chớp. Tay chỉ ra ngoài. _ Huynh nhìn xem hôm nay trời quang mây tạnh thế này thì mưa ở đâu ra chư? Với lại trời cao thế kia,sập kiểu gì?

Shock tập 1. Yesung thực sự không biết nói gì với đứa em trai ngấy thơ vô (số) tội của mình nữa.

_Thôi mau vào ăn sáng đi rồi còn đi học. Huynh cho mày 15’.

_ý trời!!! Huynh giết em à?

_Có đi không thì bảo?

_Vâng.

*15’ sau*

_Huynh em xong rồi. Chúng ta đi thôi. – Cậu tiến đến kéo vị huynh già của mình đi

Bên trong căn biệt thự có 2 người ôm nhau, nhìn 2 đứa con của mình mà mỉm cười hạnh phúc.

Trong khi đó tại biệt thự Lee gia hay nói đúng hơn là tại biệt thự của 1con người mang cái tên Lee Dong Hae, biệt danh Cá ngố. Cụ tỉ là căn phòng của anh ta:

_Huynh à! Dậy đi huynh! – Giọng mè nheo của 1 người con trai có khuôn mặt baby cất lên

_Ukm! Hạt Đậu bé nhỏ, dễ xương, đáng yêu của huynh à? Để huynh ngủ thêm 10’ nữa nhá? – Anh mắt vẫn nhăm, miệng thì nói, tay thì giật tấm chăn trùm kín đầu và khò…khò…khò

_khôngggggggggggg! Huynh dậy ngay cho em. Nếu huynh mà không dậy thì em không biết những bể cá cảnh của huynh nó sẽ như thế nào đâu đấy. – Miệng thì nói, tay thì giật giật tấm chăn ra khỏi người huynh mình

_Em muốn làm gì với chúng thì làm. Kệ em. Huynh ngủ. – Anh cũng không vừa giật lại tấm chăn. Anh biết cậu không dám hay nói đúng hơn là cậu không nỡ làm gì bể cá cảnh của anh đâu vì cậu cũng rất yêu chúng mà.

_Yahhhh! Nếu huynh mà không dậy em sẽ đi nói với uma, appa là tối qua huynh lại đến vũ trường cho tới khuya mới về, rồi còn lôi theo con người có tâm hồn trong sáng, thánh thiện, ngây thơ như em đi cùng. – Vừa nói vừa trèo lên người anh dậm nhảy tại đó.

_Cái gì? – Anh bật dậy làm cậu mất đà ngã xuống dưới đất. _ Em mà trong sáng, ngây thơ, thánh thiện á? Huynh có nhầm không nhỉ? Em là ác ma thì có chứ ngây thơ, trong sáng, thánh thiện cái nỗi gì?

_ui da! Huynh. Huynh biết em đang ngồi ở đâu mà? Sao còn bật dậy làm chi? Ui da cái mông của tôi!

_hahahaha…đáng đời em.

_Huynhhhh! Mà em trong sáng thiệt chớ bộ, chứ ai như con Cá ngố nhà huynh! Bla…bla…bla

_Yahhhh! Huynh mày bla…bla…bla…

_@$#^&%%&^(&

_@&%^*^&*^$%#

Và thế là cuộc khẩu chiến giữa hai thiếu gia tài giỏi và đáng kính của tập đoàn đá quý Shappire bắt đầu. Người ngoài nhìn vào sẽ chẳng ai có thể tin nổi 1 người là vị Chủ tịch tài giỏi và 1 một người là tổng giám đốc cũng tài giỏi không kém của tập đoàn đá quý nổi tiếng thế giới. Và kết thúc màn khẩu chiến luôn là màn rượt nhau trong phòng của 2 vị thiếu gia và màn rượt đuổi luôn được kết thúc bằng hai câu nói rất chi là… của 2 vị thiếu gia: “Yahhh! Huynh! Quân tử động khẩu chứ không động thủ nhá” và “Wookie à! Huynh sẽ rất vui và hạnh phúc khi được đem em ra chế biến món đậu hầm đấy”

Sáng nào cũng thế, 2 anh em họ mở đầu buổi sáng hết sức độc đáo và theo cách riêng của mình. Đầu tiên sẽ là màn đấu võ mồm (một cách thể dục và hoạt động miệng buổi sáng tốt đó chứ), sau đó là rượt nhau té khói trong phòng và kết thúc bằng 2 câu nói bất hủ. Nếu như buổi sáng nào mà không có đủ 3 thủ tục đó thì hình như hôm đó đối với biệt thự biệt thự Lee gia là 1 ngày không bình thường. Ăn sáng xong Dong Hae và Ryeo Wook leo lên xe và “Đại học thẳng tiến”

End chap 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro