Chương 18- Lần nữa thành tân sinh (2): Hogwarts cùng chuyện bên lề về Magic Hat

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày nhập học. Nhà ga King's Cross, bến 9 ¾

Sau khi gia trưởng (Stella) đưa họ tới chính mình 2 cái gia tộc chuyên chúc khoang tàu và cấp tốc rời đi, hai đôi người trẻ tuổi lúc này đang nhàn nhã hưởng thụ còn sót lại riêng tư thời gian trước khi lần nữa trải nghiệm học sinh kiếp sống với một đám miệng còn hôi sữa hài tử.

Thỏa mãn nhấp cắn một miếng bánh, Harry nghi hoặc lên tiếng: "Nói mới nhớ, rốt cuộc dì Stella mấy ngày nay đang vội vàng sự tình gì nhỉ? Sẽ không phải là chuẩn bị soạn bài cho chúng ta chứ?"

"Cũng không phải."

Cưng chiều giúp Harry lau đi vụn bánh quy trên mặt, Thomas khẽ cười giải thích: "Dì ấy lúc này hẳn là bận rộn chuẩn bị nguyên liệu cho phục sinh nghi thức chứ? Mấy ngày trước, ta còn thấy thực nhiều ẩn chứa sinh mệnh lực đồ vật trong thư phòng dì Stella."

"Nếu là chuyện này, anh ngược lại có biết một chút. Dường như dì Stella là có chút xem bất quá nghi thức phục sinh mà lần trước bọn anh dùng, cho nên lần này dì ấy quyết định sử dụng một cái cao cấp hơn nghi thức thì phải?"

Bỏ cuốn ma thư viết đầy cổ lão Rune tự trên tay xuống, Zelda nghiêng đầu nhìn Vincent hỏi: "Đúng không, thân ái?"

"Xác thực là có chuyện này."

Vincent đem pha tốt chén trà cho vợ mình, mỉm cười đáp: "Ta nhớ dì Stella còn cằn nhằn qua đâu. Bảo rằng nếu không phải lúc đó đang sắm vai, tiện thể giúp em ôn dưỡng linh hồn, dì ấy tuyệt sẽ không dùng loại kia cấp thấp lại không có cổ lão quý tộc pháp sư phẩm giá phục sinh nghi thức đâu."

"Này thực là người chú trọng cao quý phẩm vị (?!) như dì Stella sẽ nói đây." Nhấp một ngụm trà, Zelda nhẹ bất đắc dĩ bật cười.

"Là quá mực chú trọng có được không?" Harry bĩu môi nói: "Ban đầu, em cứ nghĩ Max là người nhất chú trọng lễ nghi rồi. Nhưng từ khi sống với dì Stella sau, em nhận thấy chính mình quá ngây thơ rồi. Dì ấy quả thực là so với nhất chú trọng lễ nghi Slytherin càng Slytherin!"

"Haha... Chẳng phải nhờ vậy mà lễ nghi của em so với lúc trước trở nên càng tốt hơn hay sao?" Ôm lấy eo Harry, Thomas bật cười quát mũi cậu hỏi.

"Anh thì sướng rồi." Cậu hừ hừ đáp: "Trong khi em phải dùng tận hơn 2 tháng mới miễn cưỡng thông qua được khóa đào tạo lễ nghi Địa ngục của dì Stella, anh chỉ cần 5 ngày liền thu thập đâu vào đây."

"Đó là do Max có cơ sở lễ nghi tốt cùng thời gian dài lắng đọng, nên mới thanh nhàn như vậy. Còn em là nửa đường nhảy vào, vì thế đương nhiên sẽ tốn thời gian hơn rồi." Zelda nghe vậy, nhẹ giọng an ủi nói.

"Sao... Này cũng hẳn phải cám ơn nguyên bản em liền có Slytherin tố chất a."

Harry nhún vai, đáng yêu nháy mắt với anh trai mình: "Lúc trước, nếu không phải do đối phù thủy giới pháp thuật không phải rõ ràng lắm, em hẳn đã trở thành Slytherin tân tấn vương tử đâu~"

Bị em trai mình manh tới, Zelda phì cười vươn tay nhéo má cậu một cái: "Là là là, ta tiểu vương tử. Hiện tại em có thể nói cho anh trai của mình biết, sáng nay trước khi rời khỏi trang viên, dì Stella đã nói gì với em không?"

"Ah?"

Đưa tay xoa xoa cái má bị nhéo, Harry không để ý đáp: "Dường như là gì đó liên qua đến học tập sự tình thì phải. Dì ấy bảo chúng ta phải đến phòng chứa bí mật sau giờ giới nghiêm, còn nói nhất định phải thông qua con đường mà những con rắn trong lâu đài chỉ đường nữa."

"Là muốn chúng ta đi bàng thính toàn bộ quá trình dì ấy dùng phục sinh nghi thức đi? Em nhớ, dì Stella dường như có lẩm bẩm gì đó về bài luận văn liên quan đến việc này. Hẳn sau đó chúng ta sẽ phải làm cái này." Thomas tiếp lời.

Nghe vậy, Vincent khẽ cười: "Dù sao, chúng ta trình độ đã sớm vượt qua các học sinh trong trường mà. Để phòng ngừa phung phí thời gian, dì ấy liền kiếm chút việc cho chúng ta làm."

"Nói như vậy, không phải chúng ta sẽ phải viết luận văn về nghi thức phục sinh mới hay sao?!" Harry phản ứng lại kinh hô, rồi cậu quay sang cầu cứu với nhà mình bạn lữ: "Max~~~"

"Ngốc ạ. Mù lo lắng gì đâu?"

Vô cùng thuận thế đem nhà mình tiểu kiều thê đặt lên đùi, Thomas nhẹ cốc đầu cậu nói: "Mới phục sinh nghi thức luận văn hẳn là dành cho anh cùng Ed. Dù sao cái này liên quan đến linh hồn cùng tái tạo nhục thân vấn đề, vừa lúc bọn anh cũng có tìm hiểu qua, tuy rằng phương pháp vận dụng không đúng lắm. Luận văn nghiên cứu mà em cùng Zelly phải làm khả năng cao sẽ là một cái khác."

"Thật không?" Harry một bộ ngốc manh, nghi ngờ hỏi.

"Ta đã bao giờ nói dối em chưa?"

Nhìn bầu không khí xung quanh hai cậu em bắt đầu phao phao hồng phấn khí tức, Zelda cùng Vincent cùng nhìn nhau bật cười. Hai đôi người trẻ tuổi lại lần nữa chú tâm vào việc của mình.

Lúc này, một tiếng còi vang lên. Đoàn tàu tốc hành bắt đầu lăn bánh, chở một làn mới tân sinh đến ngôi nhà chung mới của bọn họ- Hogwarts.

. . .

Ngồi trên thuyền nhỏ băng qua Hắc Thủy hồ, sau khi lắng nghe Zelda kể về những hắc lịch sử của tổ tiên nhà mình từ thời học sinh, Harry tham thở nói: "Vậy ra, không phải bỗng dưng gia tộc Potter liền trở thành Gryffindor đại biểu a. Mới đầu, khi biết tổ tiên nhà mình còn là Slytherin học sinh, em còn thực bất ngờ đâu. Hiện tại, em có chút hoài nghi năng lực phân loại nhà của Magic Hat."

"Lúc Stephen nhập học, Hogwarts vẫn chưa phân làm 4 nhà như hiện tại mà còn đang thi hành học chung chính sánh. Đến lúc baba nhóm cùng dì Nana với dì Hegla quyết định phân chia nhà, tên kia đã thành năm 2 học sinh rồi." Vincent mỉm cười giải thích: "Vì là học trò của baba, nên lúc phân nhà, Stephen được sắp xếp vào Slytherin."

"Là vậy sao?" Harry nhìn sang Zelda hỏi: "Em nhớ anh Zel học cùng năm với cụ tổ phải không? Quang cảnh khi Hogwarts chưa phân nhà như thế nào đâu?"

Bị hỏi, Zelda lâm vào hồi ức khẽ bật cười đáp: "Nói thế nào đâu... Kia thời điểm, Hogwarts tựa như một cái nhốn nháo đại gia đình vậy. Tuy rằng lúc sau phân chia nhà vẫn như cũ ấp áp, nhưng cảm giác trang trọng hơi nặng hơn một chút. Cảm giác lúc đó, nụ cười trên môi baba cùng các dì khi ở trường có phần thiếu đi đâu."

"Khi ấy, dường như là giáo hội săn lùng phù thủy đang diễn ra thời điểm a?" Vincent cũng nhéo cằm cảm khái: "Thành lập trường học ở giữa lúc cả giới phù thủy đang lâm vào nhất nguy nan thời điểm... Quả nhiên, baba nhóm là nhất vĩ đại đâu."

"Bọn họ vẫn luôn thật vĩ đại. Đây là điều mà toàn bộ giới phù thủy đều công nhận." Thomas mỉm cười nói.

Lúc này, vốn đang di chuyển tiểu thuyền đột nhiên dừng lại. Thì ra, trong lúc chúng ta nam hài nhóm mải trò chuyện thời điểm, thuyền chở các thân sinh đã lần lượt cập bến. Là linh hồn của Hogwarts – Holly săn sóc đem tốc độ thuyền của họ chậm lại.

Mới đặt chân xuống bờ, hai đôi người trẻ tuổi liền cảm nhận được một luồng ẩn chứa hân hoan cảm xúc ma lực gợn sóng cuốn lấy người mình. Bọn họ mỉm cười nhìn nhau, đi theo vị giáo viên tiếp dẫn tân sinh lần này- giáo sư của bộ môn Biến Hình, thầy Albus Dumbledore.

Đi tuốt đằng trước, vừa giảng giải vài điều về Hogwarts vừa bí mật liếc nhìn nhóm người Zelda, Dunbledore âm thầm cảm khái: 'Slytherin lần này lại tới một đợt không tưởng được tân sinh đâu. Tóc bạc như tuyết... Đôi song sinh này hẳn là hài tử trong nhà mà giáo sư Nevaeh từng nhắc tới đi?'

Nghĩ tới vị kia chỉ dùng buổi trà chiều liền giúp mình tháo bỏ mọi khúc mắc trẻ tuổi nữ giáo sư, Dumbledore không khỏi nhẹ nở nụ cười. Ông cảm giác được những năm học sắp tới, không chỉ Hogwarts mà cả phù thủy giới cũng sẽ thay đổi vì những kia hài tử.

Không biết rõ chính mình vừa vô tình bắt lấy tương lai chân thực cảnh tượng, mở cửa Đại Sảnh Đường ra, giáo sư Dumbledore dẫn theo một đám tân sinh đi tới. Lập tức, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía họ... Không! Phải nói một cách đúng hơn là nhìn hướng nhóm người Zelda.

Hết cách rồi. Ai bảo ngoại hình bọn họ quá mức thấy được đâu?

Vincent cùng Thomas không nói. Lịch sử đã chứng minh cho chúng ta biết, cái tồn tại đang hoặc đã từng mang tên Tom Marvolo Riddle chính là một cái đúng nghĩa hành tẩu nhân gia thiên thần. Đặc biệt là sau khi hai vị thiên thần này được rèn dũa dưới tay nào đó có "phẩm vị cao đến tức chết thần" người giám hộ, bọn họ mị lực càng là đột phá một mảnh lớn.

Nếu nói tất cả các thiếu nam thiếu nữ đều cảm thấy mùa xuân đến ngay khi mới nhìn thấy anh em Vincent, thì lúc họ nhìn sang hai cái thiếu niên bên cạnh nhị vị thiên thần, cơn mưa thất tình không chút khách khí ập về phía họ.

Bởi vì Zelda cùng Harry dung mạo không thể nào nhìn thẳng ư? Sai rồi, là vì bọn họ quá đẹp!

Thông thấu tất cả các tài liệu (chủ yếu là đồng nhân truyện), chúng ta đều phải nhận đồng rằng khi vứt bỏ cặp kính vừa to vừa xấu nào đó, Harry James Potter là một cái mỹ nhân.

Dung mạo thiên sứ, mái tóc đen nghịch ngợm xù lên cùng với đôi mắt mèo màu Avada câu nhân. Chỉ với một nụ cười, không ai có thể từ chối yêu cầu của bọn họ, bao gồm hai vị Dark Lord chồng họ. (Ngạch... trừ Stella ra, bởi định lực của người nào đó thực sự quá kinh người)

Đương nhiên, bên trên là trước đây hình tượng.

Còn bây giờ, màu tóc của Zelda cùng Harry đã chuyển sang màu bạc trắng như tuyết hệt với dì Stella của họ. Mà bởi vì đã được Stella dùng cấm thuật huyết thống dung hợp, làm cả hai tiếp nhận đến một phần siêu siêu siêu nhỏ Chủ Thần huyết của cô, khiến cho dung mạo của họ càng thăng cấp đi lên.

Coi kỹ hai cái mang như vậy rõ ràng tiêu chí tính đặc điểm thiên sứ, lại lén nhìn ngồi ở hàng ghế giáo sư bên trên vị kia trước sau như một lãnh tĩnh biểu cảm. Các học sinh khóa trên đều lén gạt nước mắt trong lòng.

Lý do ư?

Đại khái là vị nào đó dạy môn D.A.D.A kiêm tân tấn chủ nhiệm nhà Slytherin nữ giáo sư, tại kết thúc năm học từng đặc biệt thông báo với mấy vị huynh trưởng nhà Slytherin rằng hai cậu cháu trai yêu quý của mình cùng bọn họ hôn phu sẽ tới Hogwarts đi học vào năm học tới, nếu không muốn bé mặt liền đừng làm ra liều lĩnh sự tình như một đám không não Gryffindor.

Cũng không biết là cái nào to mồm để lộ đi ra, chẳng mấy chốc toàn bộ Hogwarts đều biết chuyện này. Trái ngược với mấy cái mang đầy tiếc nuối mà tốt nghiệp học sinh, số còn lại đều thầm cá cược với nhau một trận về dung mạo của 4 vị thần bí tân sinh kia.

Đừng hỏi tại sao lại làm vậy, ai bảo nhan trị trung bình của các giáo sư đều không thể nào tán thưởng nổi đâu? Phải biết, khi Stella mới nhậm chức thời điểm, số nhiều học sinh còn cảm thán rằng sinh thời có thể nhìn thấy được một vị nhan trị siêu cao nữ giáo sư tới làm việc ở Hogwarts thay vì ở Bộ.

Hiện tại, bọn họ xác thức đã chiêm ngưỡng được dung mạo cháu trai của giáo sư Nevaeh cùng kia hai cái thần bí hôn phu. Thế nhưng...

Cảm giác thất tình này là đến cùng lúc nào mới có thể tán đi đây ???

Không đề cập tới thân tình thất thường của mấy cái khóa trên học sinh, sau khi cho các tân sinh đứng ngay ngắn xếp hàng, giáo sư Dumbledore liền mang một cái ghế bốn chân ra đặt trước mặt các học sinh năm nhất.

Bên trên cái ghế, một cái nón phù thủy vá chùm vá đùp, te tua nằm lặng đó. Chỉ thấy cái nón vặn vẹo một chút, một miếng thoạt gần vành nón mở ra như một cái miệng và nó bắt đầu hát:

{{ Người nào vô Gryffindor,

Cái lò luyện trang dũng cảm.

Người nào vô Hufflepuff,

Nơi đào tạo kẻ kiên trung,

Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng,

Đáng tin, đúng người chính trực.

Ai vào được Ravenclaw,

Nơi đào luyện trí tinh nhanh?

Vừa ham học lại chân thành.

Hoặc Slytherin cũng thế,

Dạy cho ta đa mưu túc trí,

Làm sao miễn đạt mục tiêu. }}

Ở bên dưới, đứng trong màng cách âm Harry chợt lên tiếng: "So với hơn 50 sau, trông Magic Hat có vẻ... lành lặn hơn?"

"Mặc kệ nó có lành lặn hơn hay không, ta tuyệt đối sẽ không đội nó lên đầu!" Thomas ghét bỏ nói.

"Chuyện đó thì em không cần phải lo đâu." Vincent khẽ cười giải thích: "Đừng quên chúng ta huyết thống. Không cần đội lên đầu, chỉ cần hơi lộ ma lực ở một khoảng nhất định cách nó không xa, Magic Hat sẽ biết phải làm gì."

"Ồ? Còn có chuyện này sao?" Thomas hứng thú nhìn sang anh trai mình.

"Mọi người đều biết rằng quý ngài bậc thầy dược sư Godric khá lười biếng trong việc vệ sinh phòng mình, lý do dường như là quá bận rộn để làm những việc này. Cho nên rất nhiều đồ vật của ngài ấy, bao gồm Magic Hat, đều không phải thực sạch sẽ."

Zelda nhàn nhạt liếc nào đó bẩn thỉu cái mũ, thay chồng mình đáp: "Tuy về sau kết hôn với baba, tật xấu này của hắn đã thu liễm rất nhiều. Nhưng đó chung quy chỉ là thu liễm, không phải hoàn toàn từ bỏ. Vì thế, để bảo vệ các tân sinh Slytherin mà đặt biệt là hậu bối nhà Malfoy, khỏi cái mũ đáng sợ nào đó, baba đã thiết kế ra một cái nho nhỏ pháp thuật."

"Nho nhỏ pháp thuật?" Harry nghi hoặc hỏi.

"Đúng thế."

Zelda khẽ gật đầu: "Nội dung cái này pháp thuật khá đơn giản. Chỉ cần đem ma lực ẩn chứa đại biểu tính cách của mình phóng ra và để Magic Hat cảm nhận được nó, em có thế dễ dàng lướt qua việc phải đội nó lên."

"Không hổ là Slytherin. Như vậy bảo vệ phẩm giá ma thuật hẳn chỉ có ngài ấy mới nghĩ ra được." Thomas nhẹ tán thưởng.

"No, no, no... My dear little brother." Vincent mỉm cười lắc đầu nói: "Về chuyện đó thì em có chút nhầm lẫn một chút. Người đưa ra ý tưởng này là chị dâu đáng kính của em cơ, baba chỉ đưa nó thành sự thật mà thôi."

"Nga?" Thomas nhẹ nhướng mi nhìn sang Zelda.

Người sau chỉ khẽ hừ lạnh nói: "Tuy rất kính trọng nhân cách của Magic Hat, nhưng để cho các tân sinh của Slytherin bị nó ám mùi... Chuyện đó là ta không thể nào chịu được!"

Harry cùng Thomas nghe vậy liền nhìn nhau cười, cảm thấy luôn nghiêm túc anh trai (chị dâu) đôi khi thực quá mức đáng yêu. Trong khi hai đôi tiểu phu phu đang câu được câu không trò truyện, giáo sư Dumbledore đã bắt đầu gọi tên từng cái tân sinh lên để làm lễ phân loại...

.

.

.

Miu: Vốn định làm nốt phần còn lại của chương 18 rồi lại đăng. Cơ mà kệ đi! Ta đi ngủ đây... Adieu~~~

.

.

Còn tiếp~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro