Chương 29: Bạch Nguyệt Quang Bác Sĩ × Lão Nam Nhân Nhà Giàu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Cũng không phải rất muốn lên xe Tần Uyên, nhưng xe đối phương đã đến trước mặt cậu, hơn nữa còn gửi lời mời,từ chối thì dường như có chút giả tạo.

Cậu do dự vài giây trước khi lên xe.

Trong xe rất yên tĩnh, tài xế ngồi ở phía trước nhìn không chớp mắt, giống như một người trong suốt, không có một tia cảm giác tồn tại.

Tần Uyên nghiêng mặt, chậm rãi mở miệng nói: "Vừa rồi..."

Lời còn chưa nói hết, Cố Cũng nhanh chóng cắt đứt hắn nói: "Chuyện vừa rồi, anh quên đi. Tần Uyên hơi dừng lại, trong cổ họng phát ra một tiếng cười khẽ, "cậu cho rằng tôi muốn nói cái gì? "

Cố Cũng lỗ tai giống như bị thiêu cháy, cậu xấu hổ thấp giọng nói: "Còn có thể có cái gì..."

Thanh niên xinh đẹp trước mắt vẫn là trước sau như một da mặt mỏng, vừa rồi bình tĩnh thong dong cũng bất quá chỉ là một tầng biểu hiện, khuôn mặt trắng sứ hiện lên ửng đỏ nông, lỗ tai như vỏ sò cũng đỏ đến sắp nhỏ máu.

Rõ ràng chơi hoang dã như vậy, hết lần này tới lần khác ở trước mặt hắn lại thuần tình như thế...

Tần Uyên thưởng thức sự lúng túng, mới không nhanh không chậm tiếp tục mở miệng nói: "Ý tôi là vừa rồi, Tần Tử Tuấn vội vàng lái xe ra ngoài, ngay cả nguy hiểm lái xe say rượu cũng không để ý, không biết là đi gặp người nào.

Cố Cũng phát hiện mình nghĩ lệch lạc, thở phào nhẹ nhõm, vài giây mới nói: "Đại khái là có chuyện gì quan trọng đi. "

Mắt phượng hẹp dài của Tần Uyên hơi nheo lại, giọng nói nặng nề hỏi: "cậu cứ tin tưởng nó như vậy sao?"

Cố Cũng thuận miệng trả lời: "Quan trọng nhất giữa các cặp đôi không phải là tín nhiệm sao? "

Dứt lời, là một trận trầm mặc khiến người ta hít thở không thông.

Không biết qua bao lâu, Tần Uyên mới ý vị thâm trường nói một câu, "cậu nói rất đúng." Ngay sau đó, hắn chuyển sang câu chuyện khác, hỏi: "Hôm nay có trách tôi quấy rầy chuyện tốt đẹp của cậu?" -

Nói thật, Cố Cũng không trách Tần Uyên, cậu chỉ là có chút tiếc nuối chưa kịp hung hăng đánh Tần Tử Tuấn một trận.

"Không sao, chuyện này cũng là có thể tha thứ." Cậu lắc đầu và nói, "Tôi hy vọng anh có thể tìm thấy tên trộm sớm."

Tần Uyên ý tứ không rõ: "Có lẽ đã tìm được rồi. "

"Hả?" Cố Cũng nghi hoặc nhìn hắn.

Nhưng Tần Uyên lại không nói tiếp, chỉ nhìn Cố Cũng thật sâu, nghĩ thầm, tên trộm kia ở chân trời nhưng gần ngay trước mắt.

Người đó không ăn cắp đồng hồ, nhưng người đó đã đánh cắp trái tim của hắn và nhào nặn nhiều lần.

Trong xe nhất thời không nói gì, yên tĩnh đến mức chỉ có tiếng gió từ cửa sổ rót vào, không biết có phải là rượu lên trên hay không, Cố Cũng có chút buồn ngủ, tựa lưng hơi híp mắt, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ chợt lóe lên.

Tần Uyên nhìn bộ dáng nhu thuận này của cậu, không hiểu sao lại nghĩ đến chó con, đúng là ma xui khiến giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa tóc và đầu Cố Cũng một chút.

Cố Cũng vừa mới làm xong Cố Tiểu Cẩu, động tác này trong nháy mắt khơi dậy phản xạ có điều kiện của cậu, rất tự nhiên cọ cọ lòng bàn tay Tần Uyên.

Cố Cũng: "..."

Tần Uyên ngẩn người, trong đôi mắt đen nhánh xẹt qua một nụ cười.

Cố Cũng buồn bực nói: "Đừng sờ đầu tôi. "

"Được, tôi sai rồi." Tần Uyên biết phải nghe lời mà xin lỗi, trong cổ họng lại phát ra một tiếng cười khẽ.

Cố Cũng: "..."

Cười cái gì cười, có cái gì buồn cười.

Lúc này, chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại, đến nhà.

Cố Cũng lập tức muốn xuống xe, cảm ơn Tần Uyên và nói lời tạm biệt, "Cám ơn anh đã tiễn tôi, tôi muốn về nhà."

Tần Uyên lại gọi cậu lại, "Chờ một chút, tôi có một thứ muốn cho cậu xem."

Nếu đổi lại là bình thường, Cố Cũng có lẽ còn có vài phần hiếu kỳ, nhưng hiện tại cậu chỉ muốn lập tức rời xa Tần Uyên, để tránh làm ra hành vi chó con không khống chế được gì, ở trước mặt nam nhân nháo ra chuyện cười.

"Hôm nào đó đi, tôi hiện tại muốn nghỉ ngơi." Cậu uyển chuyển cự tuyệt, ngay cả nhìn cũng không thấy Tần Uyên có biểu tình gì, mở cửa xe xuống xe, bước chân vội vã.

Tần Uyên nhìn bóng lưng cậu rời đi, con ngươi đen dần dần trở nên u ám, giống như giếng cổ sâu không lường được, ý cười thu liễm sạch sẽ.

"Quên đi, ngày mai lại cho cậu xem cũng giống nhau."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro