[Nhan khống 3] 136-140

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

136. Đêm trừ tịch, theo thông lệ, CEO bản triều mở tiệc trong cung mời văn võ bá quan và các mệnh phụ phu nhân. Tôi lên tiệc uống 3 chén, sau đó lấy lí do “thân thể không khỏe” rút lui. Nếu không, mặc nguyên bộ cung trang hoàng hậu này, tuy đã được các cung nữ khéo tay trang điểm cho không đến nỗi nào, nhưng đứng trước cả trăm người, ai nấy đều cảm thấy gượng gạo. Sau khi lui ra ngoài, tôi bèn cho người mời mẹ và chị dâu vào hậu cung, ba mẹ con tâm sự vài chuyện riêng tư. Chưa được bao lâu thì Sở Duệ Uyên cũng “rượu bốc lên đầu”, bảo bá quan tiếp tục tiệc tùng, bản thân thì hồi cung trước. Mẹ và chị dâu tôi vô cùng biết ý mà hành lễ rồi rời đi, để lại tôi vẫn mặc một thân nữ trang, bị CEO bản triều lăn qua lăn lại suốt một đêm.

137. Bước sang năm mới, theo lệ được nghỉ chầu 3 ngày. Vì thế, tôi lại bị lăn qua lăn lại 3 ngày. Đến hết ngày thứ 3, thì lần lượt xảy ra hai chuyện lớn.

138. Một là chị dâu tôi bị đau bụng, động thai sinh non. May sao, từ sau hôm mùng 1, tôi đã mời Giang thần y vào trú trong phủ thừa tướng, nếu không, chưa biết chừng chị dâu đã phải một thây ba mạng phen này.

139. Chuyện còn lại, đại khái là đêm trừ tịch, một số quan viên trong triều bị cosplay nữ trang (vốn cũng có xấu lắm đâu?) của tôi kích thích. Chưa đợi qua rằm tháng giêng, mười mấy vị đại thần tiểu thần đã cùng nhau dâng tấu, xin CEO bản triều lập phi.

140. Các cung nữ thái giám ở hậu cung, vốn cực kì biết gió chiều nào che chiều ấy. Sau này chưa nói trước được, nhưng ít nhất hiện tại, hoàng hậu tôi đây được sủng ái đến mức nào, bọn họ đều thấy trong mắt, ghi trong lòng. Cho nên dù tôi không thích dính dáng đến việc triều đình, nhưng chân trước Sở Duệ Uyên vừa ở trên triều chỉ ra những chuyện vi phạm luật pháp, phá hoại kỉ cương, thương phong bại tục của đám quan viên nọ, chân sau đã có người chạy đến hớt nẻo kiếm câu chuyện làm quà lúc tôi đang ăn trưa ở hậu cung. Tôi một bên kinh thán CEO bản triều trùng sinh chuyến này thủ đoạn chế ngự nhân tâm và giám sát quan lại không thua kém gì vài vị hoàng đế triều Minh; một bên không thể không cảm khái, bảo sao các cuộc đấu đá tranh sủng chốn hậu cung các triều các đời đều có thể viết thành một cuốn “Lịch sử chiến tranh không khói súng”.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro