[Nhan khống - PN] 1-5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

01. Năm đó, khi Sở Duệ Uyên 9 tuổi lần đầu gặp Liễu Quân An, cảm thấy y vừa dốt vừa lười nhác, không hiểu nổi vì sao phụ hoàng lại chọn cho mình một kẻ như thế làm bạn độc. Nhưng cái tên vừa dốt vừa lười đó đúng là người ngốc có phúc của người ngốc, mỗi ngày sống thật tiêu dao tự tại, khiến hắn tự dưng cũng thèm được biếng nhác một phen, đôi lúc nghĩ giá được như y thì tốt biết mấy. Không ngờ, hắn lại nghe được một lời khuyên răn từ Liễu Quân An, như kinh mộc đập vào tim. Hóa ra, y không phải là tên ngốc thật sự, miễn cưỡng có thể xem là đại trí giả ngu.

02. Lúc hoàng quý phi sinh cho phụ hoàng hắn một đứa con trai, Sở Duệ Uyên hâm mộ hoàng tử mới sinh này vẫn còn mẹ ở bên, lại được sủng ái biết bao. Xét cho cùng nhìn vấn đề tuổi tác, hoàng đệ có được sủng hơn nữa cũng không lay động được nền móng kế thừa đại thống của hắn. Chỉ là, hắn bỗng nhiên ý thức được, hóa ra phụ hoàng đối với mình luôn luôn phòng bị đến thế, chỉ e lúc đầu chỉ định Liễu Quân An làm thái tử bạn độc cũng mang ý phòng ngừa hậu họa. Cái cảm giác chua chát khi vừa tỉnh một hồi đại mộng này, không thể nói cùng người khác, người khác cũng không thể an ủi. Cho nên, khi nhìn thấy đại công tử nhà thừa tướng kinh tài diễm tuyệt mà vẫn phụ từ tử hiếu, một cảm giác khó tả lan tỏa trong tim hắn. Tựa như ngưỡng mộ, tựa như đố kị; tựa như mong ước, lại tựa như động lòng.

03. Ý niệm vừa sinh, vạn ác cũng nảy. Ý niệm vừa khởi, vạn hung theo về. Kinh diễm và mong ước chôn trong lòng quá lâu, biến thành chấp niệm. Bất luận là đem người ta đút vào trong túi làm của riêng, hay là đem người ta bẻ cánh, bôi đen, đến ngày đại hôn của Liễu Quân Bình, chấp niệm trong lòng hắn đã đơm hoa ác, kết quả hung tàn - trẫm là thiên tử, là vạn thổ chi chủ, vạn nhân chi quân, bởi lẽ gì lại không thể thỏa mãn tâm nguyện của mình? Vì thế, điểm binh, xuất cung.

04. Nhưng tên Liễu Quân An làm bạn cùng hắn mấy năm trời đã ngăn hắn lại. Lê dân bách tính và giang sơn tươi đẹp này... Liễu Quân An nói không sai, hắn tuy là thiên tử cao quý, nhưng vây cánh chưa đủ cứng cáp, nếu vì kích động nhất thời làm nhục đích trưởng tử của thừa tướng, chỉ sợ hậu quả gây ra không phải cái hắn đủ sức gánh lúc bấy giờ.

05. Liễu Quân An lại nói thích hắn, muốn làm thế thân cho ca ca của mình. 10 năm sau, khi hồi tưởng lại, Sở Duệ Uyên không cách nào giải thích nổi vì sao lúc đó mình lại gật đầu đồng ý. Có thể là do thiếu niên nóng máu bị cản trở bèn nổi giận báo thù. Cũng có thể vì cầu mà không được, đành lui một bước mà cầu cái khác. Cũng có thể, chỉ bởi vì ánh mắt Liễu Quân An khi nói ra những lời đó, ôn nhu dịu dàng đến thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro