Nữ Oa Nổi Giận ( 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhóm người VƯƠNG TUẤN DŨNG đến Trúc Linh Sơn thì phát hiện cả thôn chỉ toàn nữ giới ko có nam nhân .

Tình cờ gặp được nha đầu Ngọc Linh , nàng ta thần thần bí bí dẫn cả nhóm người lên đỉnh núi , bắt đầu giải tỏa sự tò mò của mọi người ......

Theo lời nói của Ngọc Linh thì .....từ lúc nàng ta được 10 tuổi , đại khái là 2 năm trước có 1 số việc khiến nàng ta nảy sinh nghi ngờ .
Nghi ngờ chuyện gì ??

Phụ thân Ngọc Linh cùng với thúc thúc , bá bá , cửu cửu , ngoại công ( chú , bác , cậu, ông ngoại 🤔 nhỉ ? )
Mọi người đi vào vào rừng Thạch Lâm , sau đó ko thấy trở về nữa .

Nói đến đây thần sắc của Ngọc Linh trở nên ảm đạm .

" bà bà nói ....Nữ Oa Nương Nương nổi giận nên bắt hết tất cả nam nhân trong thôn .....trong 1 đêm ta liền trở thành cô nhi . "

" Nữ Oa !!!?? "
Mọi người 2 mặt nhìn nhau , cảm thấy thật khó tưởng tượng .

VƯƠNG TUẤN DŨNG cười lạnh .
" nha đầu , Nữ Oa ở đâu ra ? "

Ngọc Linh chun mũi .
" bà bà ta nói như vậy , mọi người trong thôn đều nói như vậy . Nữ Oa Nương Nương ở trong rừng Thạch Lâm ! "

BẠCH TRÌ nhẹ giọng .
" muội muội , rừng Thạch Lâm muội nói là ở đâu nha !? "

Ngọc Linh nghe được giọng nói nhỏ nhẹ thì dịu lại tâm tình .
" phía sau thôn ! "
Nói xong lại chỉ chỉ HOÀNG MINH MINH .
" huynh ! Đáp ứng điều kiện của ta . "

VƯƠNG TUẤN DŨNG trừng mắt ---- dã nha đầu nhà ngươi !!

HOÀNG MINH MINH nhìn nàng ta  .
" muốn như thế nào ? "

Ngọc Linh đứng lên bước lại gần , ngay trước mặt HOÀNG MINH MINH .

" Ta muốn chạm mặt huynh nha ! Thật trắng a , có phải rất mềm ko ? "

Mọi người hít mạnh 1 hơi , kinh hãi ---- đùa sao ?? Chạm mặt vị này .....người kia nổi điên thì làm thế nào ?

Tiếp đó Ngọc Linh liền vươn bàn tay nhỏ bé ra .....
Chỉ là , ngay lúc bàn tay của nàng ta còn 1 khoảng ngắn là chạm được mặt   HOÀNG MINH MINH thì bất chợt .....lại chạm vào ngón tay  !

Ngọc Linh ngạc nhiên --- là VƯƠNG TUẤN DŨNG bắt lấy cổ tay HOÀNG MINH MINH giơ ra , cố tình  cho nàng chạm trúng ngón tay .....hắn còn dùng ánh mắt quái dị mà nhìn ......

Nàng ta cảm thấy nam nhân hồng y này thật kỳ lạ ----- thế nào mà nam nhân dễ nhìn như vậy lại thật xấu tính ?

" huynh ! "
Ngọc Linh hiển nhiên ko hài lòng , bắt đầu chất vấn nam nhân cản trở chuyện tốt của nàng .
" sao lại cản ta chạm mặt huynh ấy chứ ?? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG nhếch môi .

" chạm tức là chạm ! Còn phải phân biệt nơi nào với nơi nào sao ? Khỏi cần nói thì chắc chắn tay của MINH nhi chạm vào cảm xúc rất tốt , ko thua gì mặt ...."

Ai nấy đỡ trán ---- như vậy cũng nói được !?

HOÀNG MINH MINH liếc mắt nhìn nơi cổ tay đang bị người ta giữ lấy .......giựt tay ra .

Ngọc Linh phồng má , trừng mắt .

" ngươi là người xấu ! Để cho Nữ Oa Nương Nương đến bắt ngươi đi ! "
Nói rồi bỏ chạy đi .

VƯƠNG TUẤN DŨNG đứng lên nhìn về hướng chân núi , mái nhà trong thôn san sát nhau , xa xa hơn nữa là 1 mảnh rừng âm u ......

TRIỆU PHỔ ngước nhìn theo .
" công tử , có hứng thú với Nữ Oa kia sao ? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG híp mắt , rít từng chữ nhỏ ...

" mặt xác là Nữ Oa gì gì đó , vài tin tức về bà ta mà MINH nhi phải chịu thiệt thật ko đáng . Nhất định phải bắt được , nếu thật là thần tiên .....tiễn bà ta 1 đoạn về lại Thiên Đình ! "

TRIỆU PHỔ nhìn trời ----- nặng .....nặng rồi !!!

HOÀNG MINH MINH đi về phía sát vách núi , đảo mắt ngắm nhìn TÔ CHÂU thành rộng lớn phía xa .

LÂM DẠ HỎA lại gần.
" công tử , có muốn tìm hiểu ko ? "

HOÀNG MINH MINH gật đầu .
" ta ko tin trên đời này có ma quỷ ....cũng như thần tiên ....."

...................

Mọi người trở lại thôn thì trời đã ngã chiều , nơi thôn nhỏ yên tĩnh , nhà nhà cài then chốt cửa .

LÂM DẠ HỎA ngồi bên bàn húp 1 muỗng canh gừng ấm nóng , nhìn đến Ngọc Linh đang ngồi tính toán sổ sách

" Linh Linh a~ , ở đây  mọi người đi ngủ sớm vậy sao ? "

Ko đợi Ngọc Linh đáp lời , lão bà từ trong quầy đi ra .

" nơi này cấm ra ngoài vào ban đêm , các người có nghe được tiếng động lạ thì cũng đừng để ý . "

Nói 1 câu , bỏ lại sự thắc mắc cho mọi người rồi kéo tay Ngọc Linh đi về phòng .

...........

Lúc chia phòng vậy mà lại có chuyện để bàn luận , trà lâu trong thôn nhỏ ko thể so sánh với thành lớn , nhưng vẫn có được 5 phòng .
Hiển nhiên vấn đề phát sinh từ đây !

Vài nha hoàn và quản gia ngủ lại trong mã xa , còn 1 nhóm 6 người đứng trước  gian phòng mà ngây ra .

LÂM DẠ HỎA vẻ mặt kinh ngạc nhìn BẠCH TRÌ .
" này , sao thần sắc ngươi kém quá vậy ? Đi đường nhiều nên mệt sao ? "
Nói xong , đẩy người vào phòng  .

Lại quay ra , vươn vai 1 cái .
" ai nha , nghỉ sớm 1chút cũng có lợi cho việc dưỡng nhan a~ "
Dứt lời , mở cửa 1 căn phòng đi vào , khép cửa lại , cài then .

TRÂU LƯƠNG, TRIỆU PHỔ liếc mắt nhìn nhau ----- giỏi a !

Kế đến tả , hữu  Tướng Quân rất ko khí phách bỏ lại Nguyên Sóai nhà mình mà mỗi người chia nhau 1 căn phòng .

Nháy mắt chỉ còn lại 1 căn .
VƯƠNG TUẤN DŨNG đưa tay đẩy cửa phòng .

" MINH nhi , ngươi nghỉ tạm phòng này đi . Sáng mai ta sẽ tìm chỗ khác tốt hơn . "

HOÀNG MINH MINH chẳng phải người hay e ngại , thật sự đi vào trong , ko nói ko rằng .....đóng cửa lại .

................

Trời còn chưa tối có thể ngủ hay sao ? Ấy vậy mà  cửa ra vào tửu lâu lại khóa mất rồi !

Vài người cứ nằm trên giường lăn qua lăn lại , hết nhìn trần nhà thì nhìn ra cửa sổ .

VƯƠNG TUẤN DŨNG lúc này cũng đang phát ngốc ...ngồi trên mái nhà ---- làm gì bây giờ !?

Còn đang hoang mang thì bỗng  thấy dường như có bóng người chợt  lóe  .
VƯƠNG TUẤN DŨNG đứng lên ---- ảo giác sao ?? Ko phải lão bà kia nói ban đêm cấm ra ngoài ư ? Hiện tại cả thôn cũng đóng khóa ở trong nhà hết rồi !

** tuuuu...tuuuu..... **

VƯƠNG TUẤN DŨNG ngoáy ngoáy tai ---- tiếng gì khó nghe vậy ?
.........

HOÀNG MINH MINH nhíu mày ---- âm thanh gì ở đâu phát ra ??
Lại gần cửa sổ , nhoáng 1 cái vọt lên đáp xuống trên mái nhà .

VƯƠNG TUẤN DŨNG ngạc nhiên nhìn bạch y nhân hạ xuống bên cạnh .

HOÀNG MINH MINH nghiêm mặt .
" nghe tiếng gì ko ? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG gật đầu , chính bản thân hắn cũng đang cảm thấy kỳ lạ .

Bất chợt HOÀNG MINH MINH tung người nhảy sang mái nhà đối diện , ko  ngừng lại ở đó mà còn tiếp tục chạy về phía trước .......
VƯƠNG TUẤN DŨNG cả kinh vội đuổi theo .

" MINH nhi ! "

Chuyện là vừa rồi ngay lúc hỏi  VƯƠNG TUẤN DŨNG thì HOÀNG MINH MINH nhìn thấy 1 thân ảnh đang chạy lên đỉnh núi , mà thân ảnh kia ----- là nam nhân !!!
Ko sai ! Nhãn lực của hắn rất tốt , đích thực là trông thấy 1 nam nhân !

Bất quá khoảng cách quá xa , lúc 2 người bọn họ đuổi tới thì thân ảnh kia đã biến mất vô tung .

HOÀNG MINH MINH cau mày lẩm bẩm .
" trong thôn vẫn còn nam nhân , tại sao lại nói dối ? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG nghiêng đầu lắng nghe ...
" A ! tức là có chuyện gì đó nên thôn dân che giấu hết nam nhân sao ? Đúng ko ? "

HOÀNG MINH MINH nhìn nhìn , gật đầu .
" có lẽ vậy ! "

Cả 2 trở về trà lâu , trong đầu đều có cùng 1 suy nghĩ ----- lại gặp chuyện thú vị rồi !

..............

Sáng ......nơi con sông nhỏ đầu thôn vang lên từng trận tiếng khóc thê lương .

Tiếng khóc vang vọng núi rừng , vang đến cả đôi tai của những vị thiếu niên cao thủ có nhĩ lực nhạy bén .

LÂM DẠ HỎA bịt tai chạy ra khỏi phòng .
" chuyện gì vậy a ? Sáng sớm mà khóc la ghê vậy ? "

Tất cả mọi người đều bị đánh thức .

HOÀNG MINH MINH cảm thấy đầu cứ kêu ong ong ko ngừng , sắc mặt trầm trọng bước nhanh ra khỏi trà lâu , tìm nơi phát ra tiếng khóc .

Những người khác theo sau , đến lúc lại gần con sông nhỏ trước thôn thì nói ko nên lời .....

Ven sông ......tiểu oa oa gào thét , thiếu phụ ( ý nói gái có chồng ) nấc nghẹn từng cơn , lão thái bà nghiêng ngả xĩu lên xĩu xuống .....
Bên cạnh họ là thật nhiều , thật nhiều nam nhân đang nằm..... Những nam nhân này đều đã chết !
Từng người, từng người nằm sấp nửa thân trên bờ , nửa còn lại dưới nước .....máu nhuộm đỏ cả 1 nhánh sông .

Ngay thời điểm này lại có 1 nam nhân khác ko biết từ đâu chạy đến , trên thân 1 kiện y phục của nha dịch quan phủ . Hắn ta nhìn đến tình cảnh trước mắt liền hoảng sợ bỏ chạy .....

Mà những người kia .....vẫn còn đó đau thương vì thân nhân đã mất .
1 lão thái bà bỗng ngẩng mặt , la to :

" Nữ Oa Nương Nương nổi giận !  Tuyết rơi tháng 6 , oan tận trời xanh !!! "

Câu nói kia theo gió tản đi .....vang vọng khắp khoảng không rộng lớn , đánh vỡ sự yên tĩnh nơi thôn nhỏ yên bình .

------------------------------------------------------

Cảm ơn ủng hộ 🙏🙏🙏🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro