Tiểu LÂN LÂN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhóm người VƯƠNG TUẤN DŨNG vừa trở về TÔ CHÂU thì nghe đồn có đứa nhỏ đến nha môn tìm HOÀNG MINH MINH . Ai nấy đều tò mò quyết đi xem thực hư ra sau .

Trái lại , ai kia trong lời đồn thì tỏ ra ko hứng thú . LÂM DẠ HỎA và BẠCH TRÌ có vẻ cũng ko muốn đi .
Trốn trốn tránh tránh càng làm người khác thêm nghi ngờ .

.............

Trước cửa nha môn , các nha dịch lẫn huyện lệnh mới đến nhậm chức đều vô cùng đau đầu .

Sáng nay vừa mở đại môn ra liền có 1 tiểu hài nhi vọt vào , nháo lên nháo xuống đòi tìm cái gì mà ....MINH MINH ....!?

Chốn quan phủ nào phải chợ trời mà có thể tùy ý ra vào ?
Huyện lệnh tức giận muốn quát mắng vài 3 câu rồi đuổi đi , bất quá .....khi nhìn thấy tiểu hài nhi này rồi thì ngốc lăng ra . Liền đẩy sang cho các nha dịch thực thi nhiệm vụ .

1 người trong số đó ngồi xuống đối diện với hài nhi kia nhỏ nhẹ nói :
" em nhỏ , ta nghe em cứ luôn miệng kêu MINH MINH ......vậy người đó là gì của em  a~ ?? "

Tiểu hài nhi kia nhoẻn miệng cười , cười đến tâm can toàn bộ nha dịch mềm nhũn ra .

" MINH MINH là ái nhân của cháu nha~~ . "

" ??? "

Tất cả mọi người trong nha môn há hốc mồm kinh ngạc .
Huyện lệnh cũng là hết cách , lại gần chọt nhẹ ngón tay vào cái má phúng phính của hài nhi trước mặt , còn ko ngừng cảm khái ----- đáng yêu quá a , thật mềm a~ .

" em nhỏ , năm nay mới bao tuổi mà đã có ái nhân ? "

Tiểu hài nhi vươn cánh tay ngắn ngủn ra trước , bàn tay nhỏ nhỏ xinh xinh xòe ra ...

" 4 tuổi rưỡi nha~ "

" A ! "
Huyện lệnh kinh hãi quá mức , biết rằng cứ mãi như vầy ko phải là cách
.....chẳng qua , có thể xua đuổi hài nhi này hay sao ?

Tất cả mọi người nhìn nhau , đầu lắc như trống bỏi ---- ko thể a !!!

Còn đang vò đầu bức tai , ngoài cửa lại có 3 người tiến vào .
...............

Nhóm người VƯƠNG TUẤN DŨNG đi đến nha môn thì 1 mạch thẳng vào đại đường .
Nha dịch chạy đến ngăn lại , huyện lệnh càng thêm buồn bực ---- như thế nào bây giờ ai muốn ra vào nha môn thì  đều tự ý như vậy a ?
Bước lên tính nói gì đó , TRIỆU PHỔ tiện tay rút ra 1 khối lệnh bài . Huyện lệnh nhìn đến 2 mắt trợn tròn , lệnh bài kia có hình hắc hổ đang nằm  và 1 chữ TRIỆU trên bụng ----- còn ko phải lệnh bài của TRIỆU gia quân hay sao ?

Huyện lệnh lui lại vài bước , TRIỆU PHỔ khoát tay ra hiệu im lặng . Huyện lệnh gật gật đầu , nha dịch cũng mơ hồ ....nhưng là huyện thái gia còn phải khép nép , phận tôi tớ cũng đành cúi đầu làm theo .

VƯƠNG TUẤN DŨNG vốn dĩ chẳng để ai vào mắt , hắn hiện tại đang bị thu hút bởi tiểu hài nhi trước mặt .

Tiểu hài nhi kia 1 thân bạch y cắt may tinh tế , loại vải thượng hạng ắt hẳn là con nhà phú quý .
Tay ngắn chân ngắn , màu da trắng sáng ko phải người TRUNG NGUYÊN . Mắt to tròn , mũi cao , môi nhỏ hồng hồng , tóc búi cao gọn gàng , đang ngồi trên ghế mà đung đưa 2 chân đây  .......loại hình này tổng thể mà nói chính là ----- đầy tiên khí !

VƯƠNG TUẤN DŨNG gãi cằm cân nhắc ----- nhìn làm sao cũng thấy quen quen nga~ .....
Vẫy vẫy tay với TRIỆU PHỔ.
" nhìn quen ko ? "

TRIỆU PHỔ nhìn đến xuất thần , mãi 1 đỗi lâu mới nói được vài chữ .
" thật .....con mẹ nó yêu nghiệt ! "

TRÂU LƯƠNG cau mày tặng cho 1 cước .
" cái tên này , nó là hài tử a ! Nói chuyện cho đàng hoàng . "

Tiểu hài nhi kia bất chợt sinh khí , nhảy xuống khỏi ghế chỉ tay vào TRÂU LƯƠNG .
" thúc thúc này , ta ko phải hài tử ! "

Ai nấy cắn răng nhịn cười ---- khí phách a !!

TRÂU LƯƠNG dở khóc dở cười .
" vậy.... Bạn nhỏ , em mấy tuổi rồi ? "

Tiểu hài nhi đưa ngón tay quệt ngang mũi , môi nhỏ chu chu .
" 4 tuổi rưỡi nha~~ . "

Mọi người ôm ngực .....

VƯƠNG TUẤN DŨNG ngồi xuống đối mặt  .
" nhà ở đâu ? Tìm ai đây ? "

" tìm ái nhân nga~~ . "

" cái gì ?? Thân nhân sao ?? "
VƯƠNG TUẤN DŨNG cảm thấy buồn cười ---- 4 tuổi rưỡi đã đi tìm ái nhân ??? Thật là tuổi trẻ tài cao !!!

Tiểu hài nhi giơ ra 1 ngón tay chọt vào chóp mũi VƯƠNG TUẤN DŨNG .

" ta nói ái nhân !! Ái nhân của ta danh xưng là HOÀNG MINH MINH !!! "

!!!!!

Hiện trường trầm mặc .....

TRIỆU PHỔ, TRÂU LƯƠNG thở cũng ko dám thở mạnh .

VƯƠNG TUẤN DŨNG đen mặt .
" HOÀNG MINH MINH ? Người đó ra sao ? Ở đâu ? "

Tiểu hài nhi cười tủm tỉm .
" nga , MINH MINH và ta ở phương BẮC . Thân phận ko thể nói rõ được , nhưng là MINH MINH cực kỳ cực kỳ suất ! 1 thân y phục trắng cực kỳ cực kỳ đẹp !!! Cả thành TÔ CHÂU này chắc hẳn ko ai đẹp bằng MINH MINH a~ "

TRIỆU PHỔ cười gượng , lại gần .
" bạn nhỏ , em tên gì ? "

" gọi MINH LÂN , nhũ danh LÂN LÂN "

VƯƠNG TUẤN DŨNG cười nhẹ .
" tiểu LÂN LÂN , ta đưa ngươi đi gặp MINH nhi , thế nào ? "

LÂN LÂN nghiêng đầu quan sát nam nhân trước mặt ----- ừm , mắt to giống mình , mũi cũng cao , môi cũng đẹp .....cũng khá suất như MINH MINH nga~~ chắc ko phải kẻ lừa đảo trẻ em đem bán đâu !!?
MINH nhi ?? Là gọi MINH MINH sao ?
Gật đầu 1 cái .

" được nha~ , ca ca này giúp ta tìm được  MINH MINH rồi .....ta sẽ kêu MINH MINH thưởng cho ngươi ! "

VƯƠNG TUẤN DŨNG cảm thấy gân xanh sau ót cũng nổi lên hết rồi ----- phải 1 câu MINH MINH , trái 1 câu MINH MINH ......nghe đến muốn phát điên mà !!!

TRÂU LƯƠNG ôm ngực , tổn thương a tổn thương ----- như thế nào lúc nãy gọi hắn thúc thúc , gọi người nào đó thì ca ca ?? Ta có già lắm đâu !?

..............

Huyện lệnh vui như bắt được vàng , tiễn chân " khách " ra về .

Thế là 1 nhóm 4 người ----- 3 lớn 1 nhỏ dắt nhau đi trên đường .
Tổ hợp này cũng quá hài hòa đi , bá tánh ko ngừng xuýt xoa khen ngợi .

TRÂU LƯƠNG nhìn nhìn lên trời ----- nắng a !! Làm sao lại lạnh vậy ?

VƯƠNG TUẤN DŨNG 2 hàng chân mày  nhíu đến mức muốn sát lại ----- giỏi a MINH nhi ! Đúng là người gặp người yêu nga~ , cư nhiên ngay cả tiểu hài tử cũng dụ dỗ !!
...............

Trong đại trạch , HOÀNG MINH MINH đang nhàn nhã ngồi thưởng trà bỗng ngứa mũi .....hắt xì 1 cái rõ to .

LÂM DẠ HỎA, BẠCH TRÌ tròn mắt ---- bệnh rồi ???

--------------------------------------------------------

Cảm ơn ủng hộ 🙏🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro