/2/

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có lẽ War chưa bao giờ để ý điều này . Yin đã yêu đơn phương War từ năm lớp 10 . Luôn âm thầm nhìn lén cậu trong lớp , mỉm cười khi cậu lại làm một điều gì ngốc nghếch , cảm thấy thật dễ thương . Nhưng không để cho ai biết được bí mật này .

"Mày nói sảng gì vậy , một người như mày lại yêu đơn phương tao . Hahaha có ma mới tin những gì mày nói đấy . Đừng đùa nữa"

Yin lấy hết can đảm ôm War vào trong lòng "Tớ nói thật lòng , cậu có thích tớ không ?"

War cảm giác mặt mình đã nóng bừng , tai đỏ ửng lên , đẩy Yin ra , tìm cách lãng tránh "Tao đi trước nhé!" vội vàng chạy về nhà nhanh

"Cốc" cô giáo môn văn thấy War cứ nhìn ra cửa sổ không tập trung nghe giảng bài thì đi xuống dùng bút bi gõ lên đầu cậu.

"Ây da" War nhăn mặt đưa tay lên xoa xoa đầu

"War Wanarat tâm hồ em ở trên mây à . Về chép phạt 100 lần bài học hôm nay nộp cho tôi" Cô giáo giận dữ

" 100 lần biết bao giờ mới xong"

"Tôi không cần biết , trong vòng tuần cậu phải nộp đủ bản chép phạt cho tôi đấy"

Lúc tan học , War vội vàng thu dọn sách vở nhanh chân bước ra khỏi lớp . Yin vội vàng đuổi theo
" War , dạo này cậu cố ý tránh mặt tớ sao?"

"không có , tao...chỉ là dạo này tao muốn về nhà sớm chút nên vội vàng vậy thôi"

"Hai chữ nói dối đang ở trên trán của cậu kìa" Yin chỉ tay vào trán của cậu

War chột dạ , cậu lấy tay sờ lên trán mới nhận ra anh đang lừa mình . Đúng ngốc nghếch mà.
Yin nắm lấy tay của War kéo đi "Đến nhà tớ đi , tớ giả chữ , tớ chép phạt giúp cậu"

Nhà của Yin là một ngôi biệt thự khang trang , không ngờ nhà anh ấy lại giàu có đến vậy . Yin chưa bao giờ kể về gia đình mình .

"Mày là con trai nhà tài phiệt đấy à? Chưa bao giờ nghe mày nhắc đến!" War tò mò hỏi

"Tất cả những thứ này đều là của ba tớ , đâu phải của tớ . Có gì mà đáng kể ra chứ?"

Yin thật sự rất khiêm tốn , học giỏi mà gia thế cũng không phải dạng vừa nữa chứ .

"Cậu không định trả lời câu hỏi của tớ hay sao?"

War hiểu được ý trong câu hỏi của Yin nhưng cố tình lãng tránh "Lớp trưởng đáng kính của tao ơi , tao có điểm nào tốt đâu chứ "

"Nếu biết lý do thì tớ sẽ không thích cậu rồi" Yin thấy War là một cậu bé luôn tràn đầy năng lượng , mạnh mẽ lại còn rất tốt bụng nữa chứ

"Cậu hãy nhìn vào mắt tớ đây này đừng lãng tránh nữa được không? Cậu thích tớ không ? Trả lời thật lòng đi ?"

"Tao..."

Thật ra War cũng đã rung động , chỉ không dám thẳng thắn thừa nhận điều này .

"Tớ không ép cậu , làm bạn cũng được , nhưng xin cậu đừng tránh mặt tớ nhé . Đau lòng lắm"

War giọng nói nhỏ "Tao cũng thích mày"

Câu nói này làm cho Yin vui lắm "Cậu nói thật chứ?"

Chỉ thấy War gật đầu một cái , anh hôn nhẹ lên trán của cậu " cảm ơn cậu tớ vui lắm . Xin đừng rời xa tớ nhé . Tớ rất ghét những người bỏ rơi mình"

Mẹ Yin đã bỏ anh từ nhỏ ,  lúc ba anh còn  chưa có gì trong tay . Yin rất hận người phụ nữ đó , anh chưa bao giờ muốn gặp lại . Yin đã trở thành một người trầm tính , ít nói , tính khi lạnh lùng , không thích mở lòng với người khác .

"Được ,tao hứa"

Yin muốn cậu bé này luôn vui vẻ , muốn làm mọi thứ khiến cậu mãi cười tươi . Muốn ôm trọn cả thế giới của cậu vào lòng để bảo vệ .

Cuối Năm Lớp 12...
"War , gia đình chúng ta nợ một khoản tiền lớn . Đợi con thi xong tốt nghiệp , sẽ bán nhà trả nợ rồi chúng ta chuyển về quê sống" Mae của War vẻ mặt ủ dột

Thông tin này làm cho War bị sốc tâm lý.

"Tại sao không thể ở đây nữa vậy mae?"

"Ở đó ba con tìm được công việc phù hợp"

"Con sao vậy War ?" con đã quen ai ở đây à?" Đúng là chuyện gì cũng không thể qua mắt được mae War

"Con đang quen một cậu..." War kể cho mae nghe chuyện với Yin

"Chia tay đi ! Tương lai còn dài lắm , không có kết quả tốt đâu . Người ta là con nhà tài phiệt , nếu biết gia đình mình nợ nần như thế này họ sẽ khinh thường bame , họ sẽ không chấp nhận đâu. Nếu con không tự mình nói được thì để mae gặp cậu ấy nói hộ con"

"Con sẽ tự nói"

War không biết nói với Yin thế nào , cậu chẳng muốn làm anh đau nhói . Kết quả thi tốt nghiệp War đã đậu . Tất cả là nhờ có Yin giúp cậu học tập tốt hơn . Nghĩ tới thôi trái tim War như thắt lại đau nhói vô cùng . Phải làm sao để Yin không tổn thương ? Chắc chắn không thể tránh khỏi , nhưng thà đau một lần rồi thôi , còn hơn là vấn vương . Nhà đã được bán để trả nợ , hai ngày nữa gia đình War sẽ rời khỏi Bangkok .

"Yin chúng ta chia tay đi..." Yin không muốn tin những gì War nói

"War , tớ đã làm gì sai ? Tớ làm gì khiến cậu giận , cậu nói đi , tớ hứa sẽ sửa mà . Xin cậu đừng rời xa tớ được không ? Cậu đã hứa rồi mà"

"Xin lỗi"

"Không ! War , cậu cho tớ một cơ hội đi . Xin đừng chia tay được không! "

Nếu như cậu nói ra ba làm ăn nợ người ta một khoản tiền lớn phải bán nhà đền bù , chắc chắn sẽ không dễ nói lời chia tay với Yin . Thà khiến anh ấy đau một lần rồi buông bỏ ý định còn hơn , dù sao cũng chả gặp nhau thêm lần nữa .

"Xin lỗi nhé Yin ! Tao chỉ muốn trêu đùa tình cảm của mày một chút nhưng tao chán rồi . Đừng níu kéo nữa"

"Không phải vậy , cậu nói dối"

"Haha ! Tao không nghĩ mày thật lòng đến vậy . Tao đã cá cược trên tình cảm của mày . Tao thắng rồi"

Ánh mắt ôn nhu của Yin nhìn War đã thay đổi , không còn chút dịu dàng , ấm áp nào nữa . Thay vào đó là sự căm ghét hiện rõ trong đôi mắt cậu . "cậu đùa giỡn với tôi ? Tôi sẽ khiến cho cậu cả đời này thua tôi!"

_______________________
Xin trào các bạn dth đáng iu của tui ❤
Chap này hay hong mn ưi ???
Vẫn là câu nói cũ mình là cô bé Doãn Anh dễ thương, cute hột me đây ❤
Ig : ankara_doris
NGUYỄN NGỌC DOÃN ANH

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro