Phần 3 : Náo loạn phòng bếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong mấy ngày nay , Bạch Vĩ luôn ở cùng Thương Vũ . Hầu như lúc nào cũng ở cạnh nhau , đẩy A Hoàng sang một bên . Chẳng hạn như lúc này ...

" A Miêu , nhanh lên nhanh lên " Thương Vũ vẫy tay với Bạch Vĩ . Lúc này đây hai người đang trốn trong một căn phòng bếp " nhỏ "

" Nhanh lên A Miêu , không  thì bị phát hiện đấy " Thương Vũ nói nhỏ , vẫy tay với A Miêu .

Ngáp ngắn ngáp dài . Cái tiểu tử thối này , lúc nào cũng đưa nàng đến cái nơi bẩn thỉu này để trộm thức ăn . Bực bội , làm bẩn hết lông trắng của nàng rồi .

Không nghe lời hắn , nàng tìm một chỗ sạch sạch mà ngồi xuống . Liếm liếm lông của mình . Ừm , không tệ , sạch hơn rồi . Rồi nàng lại cúi đầu , liếm tiếp .

Từ xa , Thương Vũ nhìn vào mà trứng mắt , cái con mèo này , từ lúc nào học được cái tính tiểu thư vậy .

" A .. " Đang tính gọi Bạch Vĩ thì nghe từ xa tiếng bước chân bước tới . Thương Vũ đưa ánh mắt nhìn A Miêu , chạy nhanh qua chỗ nàng , kéo nàng vào một góc .

Đang làm sạch lông , tự dưng bị kéo một phát làm bụi bám hết vào là Bạch Vĩ bất mãn , đưa mắt trừng Thương Vũ , tính lên tiếng kháng nghị thì Thương Vũ đã nhanh chóng kéo nàng vào một cái lu cũ . Ôm nàng vào lòng .

" A Miêu , im lặng " Hắn nói nhỉ vào tai nàng .

Người Bạch Vĩ khẽ run , tai là điểm mẫn cảm của nàng , tính nói gì đó thì nàng nghe thấy tiếng phòng bếp mở ra , nàng liền im lặng bởi nàng hiểu , phiền toái lại tới rồi .

" Aidada , Tam hoàng huynh , hình như ta nghe nói rằng dạo này phòng bếp có vài con chuột nhắt đúng không ?" Tiếng nói của một thiếu nữ vang lên .

" Ừ , đúng rồi , ta cũng có nghe nói nên hôm nay mới xuống đây xem thử coi " Giọng của một thiếu niên vang lên .

" Hừ , ta cũng phải xem con chuột nhắt này trốn giỏi thế nào mà người bếp tìm mãi cũng không được " Thiếu nữ lên tiếng .

" Được "

Ngồi trong lòng Thương Vũ , Bạch Vĩ vừa liếm chân , vừa nghe cuộc hội thoại . Cảm nhận được Thương Vũ đang ôm mình khẽ run , Bạch Vĩ biết được rằng những người này là vì Thương Vũ đến mà tìm phiền toái .

Aizzz ... Mấy ngày nay nàng bận dưỡng thương nên không chú ý nhiều ở bên ngoài , xem ra thân phận tiểu tử này không đơn giản ,  có lẽ là ..

Một tiếng leeng keeng cắt đứt suy nghĩ của nàng . Có vẻ như hai người kia đã tìm đến đây , cảm nhận được người đang ôm mình run lợi hại , Bạch Vĩ thở dài , thôi thì mình cứu hắn một mạng , đền lại hắn cứu mình vậy ,rồi từ nay sẽ không ai nợ ai ..

Khi người thiếu nữ chuẩn bị mở chiếc lu cuối cùng thì bỗng dưng cái nắp bật mở vung vào mặt thiếu nữ . Nàng ta trừng mắt lớn . Hét lên

" Ai ? "

" Meoww... " Bạch Vĩ kêu lên một tiếng , nhào vào người thiếu nữ , không biết là vô tình hay cố ý mà để lại một đường cài dài trên mặt thiếu nữ rồi chạy sang chỗ thiếu niên kia . Thể hiện " lung tung cào " trên mặt hắn rồi nhanh chóng chạy ra ngoài . Hai người thấy vậy toan tính đuổi theo . Bỗng thiếu nữ cảm thấy mặt mình ươn ướt , sờ lên , một tiếng hét kinh trời động đất vang lên :

"Máuuuuuuuuuuuuu ... aaaaaaaaaa..... Cứu taaaaaaaaa " rồi nàng ta ngất đi . Thiếu niên thấy vậy phang một câu chết tiệt rồi bế thiếu nữ lên .

" mau tìm đại phu , quận chúa bị mèo cào bị thương , nhanh lên . Đám còn lại mau đi tìm con mèo kia , tìm thấy liền ngũ ma phanh thây "

Đúng vậy , thiếu nữ vừa rồi là Quận chúa - Kỳ Nhã , con của vương già Kỳ Thảo .

" Vâng , Hoàng tử "

Còn thiếu niên vừa rồi là Tam Hoàng Tử của Kỳ quốc - Kỳ Trung Trương .

Sau khi mọi người đi khỏi rồi . Kỳ Thương Lang mới chui ra ngoài .

" Hú hồn " Hít sâu một hơi , may mắn thật . Nhưng mà ... A Miêu đâu rồi .. 

Không lẽ ... con mèo vừa nãy là a Miêu ?

Thôi .. xong rồi ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro