Chương 2 : Hưởng thụ??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là cái hệ thống khủng bố gì vậy, tại sao tất cả cảm giác rõ ràng và chân thật đến vậy? Vô cùng đau đớn? Sợ hãi bao trùm? Cố Duyệt Tâm rõ ràng rành mạch như vậy bị gϊếŧ chết đến năm lần.

Vì sao lại muốn nàng đi công lược một tên sát nhân cuồng ma? Cho dù thể chất nàng có M đến đâu, cũng không thể chịu nổi cái thể loại này a.

Đúng vậy, trong thế giới hiện thực nàng đã che giấu bản tính cuồng mê bị bạo ngược của mình. Nàng có một người bạn trai cực kì tốt bụng, đời sống tìиɦ ɖu͙ƈ của bọn họ bề ngoài rất hài hòa, nhưng thật chất nàng chưa bao giờ có được cực khoái thực sự, mà nàng lại nhút nhát không dám nói cho bạn trai biết, chỉ có thể âm thầm mà chịu đựng.

Người ta nói ban ngày nghĩ gì về đêm liền mơ thấy điều ấy, lúc vừa tiến vào thế giới này, khi nàng nghe được hệ thống nói muốn nàng đi công lược mấy tên nam nhân biếи ŧɦái, nàng còn tưởng mình đang nằm mơ, mãi cho đến khi chân chính nếm trải cảm giác đau đớn bạo ngược, cùng kɦoáı ƈảʍ khi đang làʍ ŧìиɦ, nàng mới nhận ra tất cả mọi chuyện đều là sự thật.

Nam nhân phía sau vẫn còn đang dữ dội mà vô tình thao nàng, nước mắt cùng dâʍ ŧɦủy̠ của nàng không ngừng chảy ra, trước sau đem sàn nhà làm cho ướt đẫm.

“Fuck!” Nam nhân gầm nhẹ một tiếng, một lần nữa đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn vào chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng.

Tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng đánh vào thành đáy huyệŧ mẫn cảm của nàng, bản chất cuồng chịu ngược kết hợp với cơ thể đau đớn kíƈɦ ŧɦíƈɦ nàng một lần nữa đạt đến cực khoái. Nàng cũng cảm thấy thật bất đắc dĩ với cái cơ thể cuồng chịu ngược, càng đau lại càng hưng phấn này của mình.

Tìиɦ ɖu͙ƈ qua đi, cáu chết lại bắt đầu len lỏi.

Một lần cuối cùng, Cố Duyệt Tâm trái lại không còn cảm thấy kinh hoàng sợ hãi như những lần trước nữa, nàng liền buông thả thân thể run rẩy mà hưởng thụ kɦoáı ƈảʍ cuối cùng trong đời của mình, nhắm mắt lại, lẳng lặng chờ đợi hắn giơ dao chém xuống.

Không đợi được dao của hắn, Cô Duyệt Tâm mở to mắt, đúng lúc đối diện với đôi mắt thâm trầm u tối, tràn đầy hận ý đang nhìn nàng, “Tôi tưởng mình đang tra tấn cô, thế nhưng xem ra cô lại còn rất hưởng thụ, nhỉ?”

Nàng:…

Không có mà, chẳng qua là vì nàng đã chấp nhận số phận rồi, đằng nào cũng phải chết, vậy thì thôi nhất quyết không cần làm thêm gì nữa, vậy mà sao, chẳng lẽ ban nãy nàng đã lộ ra biểu cảm hưởng thụ gì hay sao

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro