Chương 586

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôn Trạch Fanny lúc này đang đứng trên thảm đỏ, xấu hổ đến mức có thể dùng đầu ngón chân đào ra căn phòng ba phòng ngủ và một phòng khách, cô không ngờ sự kiện trọng đại đầu tiên mình tham gia ở Hoa Hạ lại đáng xấu hổ như vậy.

Ngay lúc cô đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan không biết phải làm thế nào thì một giọng nói từ phía sau truyền đến, chủ nhân của giọng nói đó chính là người mà cô vô cùng căm ghét!

George: "Trời ơi! Ôn Trạch Fanny thân mến, em đang đợi anh à?"

Ôn Trạch Fanny thực sự muốn chửi thề!

Nhưng bầu không khí xấu hổ lúc này khiến cô không còn lựa chọn nào khác, nếu cô giả vờ ở đây đợi George, mọi thứ coi như hợp lý.

Vì vậy Ôn Trạch Fanny cứng ngắc quay đầu lại cười: "Đúng vậy, George, chúng ta cùng đi vào đi."

George tươi cười rạng rỡ, lập tức vươn khuỷu tay: "Được! Nắm tay ta!"

Ôn Trạch Fanny khóe miệng giật giật, nhưng vẫn là nắm chặt cánh tay đối phương và đi về phía trước cạnh nhau.

Quả nhiên, hai người vừa gặp nhau, phóng viên lập tức bắt đầu quay phim.

Hai người này không phải đã cãi nhau trên mạng, thậm chí ước có thể diệt môn đối phương sao? Bây giờ lại nắm tay?

Tin tức lớn!

Mau chụp!

Những ánh đèn nhấp nháy một cách tuyệt vọng, ít nhất nó đã xóa đi sự bối rối của Ôn Trạch Fanny.

Cả hai đi suốt quãng đường từ thảm đỏ đến khu ký tặng, mỉm cười và ký tên, trước khi quay lại để chụp ảnh chung.

Một phóng viên trên khán đài hét lên và hỏi: “Xin lỗi, hai người đã làm hoà rồi sao?”

Ôn Trạch Fanny nhíu mày, làm hoà gì? Có vẻ như cô và George có thêm một số mối quan hệ kì lạ ...

George ngay lập tức trả lời: "Vâng! Chúng tôi đã quay lại với nhau!"

Có một sự náo động trong khán giả, đèn flash nháy lên một cách tuyệt vọng.

Trong đầu Ôn Trạch Fanny đột nhiên vang lên một tiếng gầm, nụ cười trên mặt cô lập tức đóng băng, cả khuôn mặt suy sụp.

Cô hét thầm sau lưng George!

Chết tiệt George, ngươi có bị bệnh không?

George bị mắng, anh nhìn Ôn Trạch Fanny với vẻ mặt khó hiểu.

Cô đợi hắn trên thảm đỏ, không phải muốn quay lại với nhau sao?

Hắn đương nhiên biết nữ thần muốn giữ thể diện, cho nên hắn đã ra mặt nói.

Hắn đâu có làm gì sai!

...

Bên trong hội trường.

Bảy cô gái của Destiny ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người sau khi họ bước vào, những ánh mắt rực lửa dõi theo họ mọi lúc mọi nơi.

Chỗ ngồi đều đã sắp xếp xong, trước ghế sô pha có đặt một bàn cà phê, trên đó bày trà, đồ uống và các loại đồ ăn nhẹ.

Destiny Girls Group được xếp ở giữa hàng thứ hai, hai chiếc ghế sofa cong đủ cho bảy người ngồi cùng nhau.

Hàng đầu tiên không dành cho họ, những người ngồi ở hàng đầu tiên đều là những nhân vật lớn như Cố Bắc Hoài và Dương Dung Quân.

Cát Đông Tuyên nhìn vị trí ở hàng đầu tiên và tham lam giơ quả đấm nhỏ lên: "Chúng ta sẽ cố gắng ngồi ở hàng đầu tiên vào năm sau!"

Chu Sa bình tĩnh phá vỡ mộng tưởng của cô: "Hàng đầu tiên dành cho những tiền bối đã ra mắt hơn 20 năm."

Đặng Tư Nam: "Cố Thiên Vương thì không."

Chu Sa: "Cố Thiên Vương đã giành được một số giải Grammy, địa vị của anh ấy không thể so sánh được."

Trong khi một vài người đang nói chuyện, ánh mắt của họ vô thức nhìn vào Nam Tương Uyển.

Này! Cảm giác khi yêu Thiên Vương thế nào?

Nam Tương Uyển không ý thức được đang bị đồng đội đàm tiếu, cô bắt đầu ăn đồ ăn nhẹ trong tay, mắt nhìn về phía trước.

Cố Bắc Hoài ngồi trên ghế sô pha ở giữa hàng đầu tiên, ngoại trừ Dương Dung Quân dám ngồi xuống, những người khác đều đứng xa xa, như thể họ sợ anh.

Còn bên cạnh và sau lưng anh, có khoảng hai mươi nam nữ thanh niên đang đứng, tất cả đều không quá 20 tuổi.

Nhóm thanh niên tuấn tú mỹ mạo này đứng đó cung kính.

Nam Tương Uyển đột nhiên nhớ ra rằng Bắc Bắc đã thành lập một cơ sở ươm tạo nghệ sĩ một thời gian trước để đào tạo những người mới này trên quy mô lớn, bao gồm các ca sĩ thần tượng và diễn viên, tóm lại, nó liên quan đến nhiều khía cạnh khác nhau của giới giải trí.

Hai mươi người trước mặt cô hẳn là đợt đầu tiên của những người mới xuất sắc, hôm nay đến đây để học hỏi thêm, cũng nhân tiện làm quen với các tiền bối trong vòng.

Bởi vì những người mới trưởng thành sau khi đào tạo sẽ được ký hợp đồng với các công ty.

Về phương diện này, Cố Bắc Hoài không độc chiếm quyền ký kết vào tay Nam Bắc Entertainment, mà anh mở rộng quyền hạn trên diện rộng, tất cả các công ty giải trí đều có thể đến cơ sở đào tạo của anh để tuyển chọn nghệ sĩ.

Nghe nói quy trình đào tạo khá nghiêm ngặt, nói là đào tạo nhưng thực chất là huấn luyện, bao gồm rèn luyện thể chất, tư thế đứng ngồi, quản lý hình tượng, sàng lọc tài năng sơ bộ.

Những người bước ra từ cơ sở đào tạo đều có tố chất tâm lý xuất sắc và có nền tảng nhất định, một khi được ra mắt trong làng giải trí sẽ phát triển nhanh hơn so với những người mới bắt đầu từ hai bàn tay trắng.

Với mức độ này, nhiều công ty giải trí đã sẵn sàng rục rịch.

Trước khi cơ sở đào tạo bàn giao những người mới, họ sẽ xem xét các hợp đồng ký kết do công ty giải trí mang tới để ngăn những người mới này ký phải hợp đồng mờ ám.

Có sự bảo đảm này, vô số người muốn phát triển trong giới giải trí đều đổ xô đến cơ sở đào tạo của Cố Bắc Hoài, dù huấn luyện mệt mỏi cỡ nào cũng sẽ tiếp nhận.

Nam Tương Uyển tạm thời không tìm ra mối quan hệ lãi suất ở cấp độ này, cơ sở đào tạo kiếm tiền như thế nào?

Nhưng đây là việc của Bắc Bắc, cô cũng không hỏi nhiều, hôm khác đi xem có hạt giống tốt không, ký cho công ty giải trí Hoa Loan một ít.

Khi cô đang ngẩn người, phía trước có khoảng hai mươi thanh niên đột nhiên nhìn sang, tất cả đều mỉm cười.

Nam Tương Uyển: "???"

Cô định cho qua nhưng một giây sau họ đã tiến đến.

Có mấy chục người, khí thế hùng hổ đi tới, một lúc sau đã đứng trước mặt Nam Tương Uyển.

Sau đó...

Họ đứng thẳng người ngay ngắn, cúi chào, hô to:

“Chào Nam tổng!”

Dáng điệu oai vệ đó khiến những người xung quanh giật mình.

Cát Đông Tuyên suýt phun ra một ngụm nước, phải một lúc sau cô mới hết sặc.

Nam Tương Uyển sững sờ và nhìn nhóm người.

May mắn thay, khoảng hơn hai mươi người này chỉ là đến chào hỏi, hiển nhiên là theo lệnh của Cố Bắc Hoài, sau khi chào xong liền rời đi, đi đến hàng cuối cùng ngồi xuống.

Rất ngoan!

Cát Đông Tuyên nhanh chóng nhấp một ngụm đồ uống, thấp giọng nói: "Ha ha, vừa rồi
mình sợ chết khiếp, những người này thật là đáng sợ, mình thật sự đã bị giật mình khi họ hét lên!"

Chu Sa cười: " Có cảm giác như họ đang đi con đường trở thành ca sĩ. Một vài người trong số họ rất thích hợp để lập nhóm."

Là đội trưởng, tầm nhìn của cô khá tốt.

Nam Tương Uyển cúi đầu không nói, chỉ trong chốc lát cô liền cảm thấy vô số ánh mắt quét qua mình, trong đó có mấy cái là đến từ các ông chủ công ty giải trí.

Họ đang rất vội!

Quả nhiên, trong vòng hai phút, mấy ông chủ đã đứng dậy đi về phía những người trẻ tuổi phía sau.

Cố Thiên Vương làm vậy nghĩa là sao? Anh đã đồng ý sẽ không kí kết độc quyền, mở ra thẩm quyền ký kết tự do!

Vậy tại sao anh lại yêu cầu những hạt giống tốt này đến chào Nam Tương Uyển? Còn gọi là Nam tổng, sợ người khác không biết rằng Nam Tương Uyển có công ty giải trí của riêng mình hay gì?

Hai người định gây sự à?

Những người có mặt đều là người thông minh, họ đều biết rằng những người có thể được Cố Thiên Vương đặc biệt mang đến đây rõ ràng là một nhóm người sắp tốt nghiệp từ cơ sở đào tạo.

Họ sắp ký hợp đồng với các công ty và gia nhập làng giải trí!

Một ông chủ đã vội vàng cùng những người mới nói chuyện phiếm, sau đó người thứ hai cũng đứng dậy, không lâu sau, một đám ông chủ của các công ty lớn cứ thế ngồi ở hàng cuối cùng.

Cố Bắc Hoài ngồi ở hàng thứ nhất lúc này lộ ra nụ cười hồ ly.

Cơ sở đào tạo từ trước đến nay đều tự đầu tư vốn, tiền tuy là chiếm đoạt từ cấp trên, nhưng lợi nhuận đó đủ sao?

Anh đặc biệt mang nhóm người này đến đây, chỉ để khiến các công ty lo lắng!

Đang trong tình trạng cướp người thì việc nâng điều kiện sẽ quá dễ dàng.

Chà, cơ sở đào tạo không phải là nơi để các công ty lớn đào tạo miễn phí những người mới đến, chưa kể đến sự phát triển toàn diện của những người mới này về đạo đức, trí tuệ, thể chất, thẩm mỹ và lao động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro