Chương 1. Đòi tiền, ngươi cũng xứng!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Hạ tổng, ngài có thể cho em mượn ít tiền được không?"

Hứa Chuẩn nói xong câu đó, vẫn luôn không dám ngẩng đầu.

Trên mặt cậu nóng rát đau, cảm giác thẹn thùng cực kỳ. Nhưng cậu không có biện pháp! Cậu cần tiền để tiếp tục sống.

Ánh mặt trời chiếu tiến tầng cao nhất của văn phòng, thời tiết thực tốt. Nhưng Hạ Thành Dương tâm tình lại cực kì không vui vẻ.

Hắn ngước mắt, hai tròng mắt âm trầm dừng ở người nam nhân đối diện.

Hứa Chuẩn thực câu nệ ngồi ở trước mặt hắn, đôi tay đặt ở trên đùi, hơi hơi cuộn tròn ngón tay lại, lòng cậu đang cực kì hoảng loạn.

Cậu buông xuống mặt mày, bởi vậy cũng không có nhìn đến Hạ Thành Dương cười lạnh có bao nhiêu chói mắt.

"Lúc trước lời tôi nói cậu đều đã quên?" 

Hạ Thành Dương nói làm Hứa Chuẩn cả người chấn động, đầu của hắn chôn đến càng thấp, càng sâu, tựa hồ hèn mọn như bụi bặm dơ bẩn.

Lời hắn nói lúc trước cậu chưa từng quên: Xuống giường thì tôi và cậu không quen biết lẫn nhau.

Nhưng Hạ Thành Dương cũng không biết, cậu yêu hắn, yêu đến mất khống chế. Hạ Thành Dương đưa ra yêu cầu cùng Hứa Chuẩn làm bạn tình, cậu liền không nghĩ nhiều mà đồng ý. 

Mỗi tuần Hạ Thành Dương đều sẽ tới tìm cậu, làm xong loại chuyện này về sau không có chút lưu luyến rời đi, cũng không sẽ không qua đêm ở lại nhà Hứa Chuẩn.

Hạ Thành Dương quả thực làm rất tốt trong vai trò bạn tình, mà cậu lại là người không thực tế, ảo tưởng giữa hai người sẽ phát sinh cái thứ gọi là tình yêu.

"Em em không quên! Chúng ta chỉ là quan hệ bạn tình."

Hứa Chuẩn gian nan mà phun ra những lời này, trái tim không ngừng đau nhói, khó chịu.

"Cho nên cậu có tư cách gì mà tìm tôi đòi tiền? Hay là cậu đến đây để bán thân?" 

Hạ Thành Dương từng câu từng chữ đều mang theo trào phúng, làm Hứa Chuẩn cảm giác vô cùng nhục nhã.

Cậu không phải bán thân kiếm tiền!

Từ đầu đến cuối cậu đều chỉ thuận theo Hạ Thành Dương đã làm loại chuyện này.

"Em"

Hứa Chuẩn muốn vì chính mình giải thích, nhưng Hạ Thành Dương căn bản không cho cậu một cơ hội nào.

"Trên giường thì biểu hiện không khác gì xác chết, không hứng thú nỗi. Nếu không phải đáng thương ngươi, ta như thế nào sẽ chạm vào ngươi? Đòi tiền, ngươi cũng xứng!" 

Hạ Thành Dương dùng sức nắm cằm Hứa Chuẩn, cưỡng ép đem mặt cậu nâng lên.

Tay Hạ Thành Dương rất lớn, Hứa Chuẩn đau đến hàm răng run lên, môi không khỏi khẩn trương mà mấp máy, ánh mắt đều hiện ra vẻ thống khổ.

Hạ Thành Dương càng thêm dùng sức nhéo cậu, hắn ở cố ý làm đau cậu, muốn tra tấn cậu.

Mấy năm nay, vì danh lợi mà không thiếu người đến tiếp cận Hạ Thành Dương, muốn đếm không xuể, ai cũng đều biểu hiện thực chân thành, nhưng cuối cùng vẫn là mang theo mục đích để lợi dụng hắn.

Thực mệt mỏi, hắn còn tưởng rằng Hứa Chuẩn cùng những người khác không giống , ít nhiều cũng thật lòng thích con người hắn. 

Hạ Thành Dương thậm chí còn có ý nghĩ sẽ cùng Hứa Chuẩn duy trì mối quan hệ bạn tình nhiều năm liền.

Kết quả, chỉ qua ba tháng, Hứa Chuẩn liền nhịn không được mở miệng tìm hắn đòi tiền. 

"Thật ghê tởm!" 

Hạ Thành Dương buông ra tay, rút ra khăn giấy đem ngón tay lau khô, dường như đụng phải thứ gì đó bẩn tưởi. 

Hạ Thành Dương động tác làm Hứa Chuẩn nan kham muốn chết, cậu thần sắc cứng đờ, chật vật rũ đầu.

Mặt Hứa Chuẩn không khỏi tái nhợt, thoạt nhìn bất lực lại đáng thương, làm Hạ Thành Dương lòng tràn đầy bực bội. 

"Không trả tiền liền tính toán ăn vạ không chịu đi? Hứa Chuẩn, ngươi như vậy mà không biết xấu hổ?" 

Hạ Thành Dương cảm thấy thực phiền phức, hiện tại hắn không biết bản thân từng nghĩ tốt về Hứa Chuẩn ở điểm nào.

Hắn xách cánh tay Hứa Chuẩn lên, đem cậu đẩy ra ngoài cửa.

"Cút đi!" 

Lời nói vô tình của Hạ Thành Dương cùng với âm thanh đóng cửa phòng, vô tình nện ở bên tai cậu.

Mặt Hứa Chuẩn càng ngày càng trắng bệch.

Xung quanh có rất nhiều ánh mắt của nhân viên nhìn qua, những ánh mắt tò mò mà suy xét làm cậu cả người khó chịu.

Đã chật vật đến như vậy, cậu cũng phải chừa cho chính mình chút tôn nghiêm, Hứa Chuẩn cúi đầu, vội vàng rời đi.

Cảm xúc dao động quá lớn, cậu vừa mới đi ra khỏi Hạ thị liền bị kích thích đến ho khan lên, cậu ho thật sự lợi hại, thân thể đơn bạc lung lay như sắp ngất. 

Hứa Chuẩn che miệng, cảm giác có chất lỏng ấm nóng phun ra, theo khe hở ngón tay chảy xuống không ngừng.

Trên mặt đất, rơi xuống từng giọt máu đỏ tươi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro