1;8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm ơn bản thân ở tuổi 18
Chào tôi , chẳng là gì cả không biết mình là ai nên như thế nào . Tôi để tuổi 18 đi qua như thế đó . Không chỉ là "em" nữa mà là cả chính tôi cả con người này đã buông bỏ bản thân đến nhường nào . Tôi chả hiểu nổi đây là lời cuối dành cho tuổi 18 nhưng chẳng có lấy một câu tự hào . Đúng , bởi suốt hành trình của tuổi 18 ta đã bỏ bản bản thân đến thế nào chẳng làm được gì cả không tiền , không học , không cần tương lai . Tôi nghĩ em không cần thiết được sống . Có lẽ nói ra từ đó rất nặng nề và cả chính tôi còn chả dám chết . Tôi sợ cái chết nhưng nghĩ điều đó xứng đáng với người như tôi , sẽ chẳng tìm được ai buông bản thân mình lúc độ tuổi đẹp nhất mà chả làm gì cả như tôi là sự căm hận bản thân . Nhưng lại sợ , sợ bỏ mà chẳng thay đổi , sợ nghèo mà chẳng cố gắng . Ta không xứng có thời gian trên cõi trần , vậy tại sao lại cứ níu kéo nó . Sợ đau lắm , sợ cái cảm giác rơi từ tầng lầu đau lắm , sợ cầm dao nó đau lắm , chỉ là sợ lắm giá mà có cách nào thanh nhã nhỉ ? Nhưng nói vậy chứ mình sợ là vẫn còn yêu đời lắm , cảm ơn tôi nhé cảm ơn đã cố gắng trong tuổi 18 . Cố gắng sống một đời vô nghĩa . Chẳng ai mong như mình vô vị . Nhưng lạ thật chết không được . Mong chính mình sẽ phải khắc trong đầu cái tuổi 18 này . Và chúc tôi của sau nay khi đọc dòng này là uất hận chứ chẳng phải là "giá như mình đi vào năm 18 sẽ đỡ hơn" . Tôi tạm biệt tuổi 18 bằng mọi lời mà không muốn ai biết . Cảm ơn vì vào lúc trời đen em chẳng hề muốn sống , để khi sáng trời em tươi cười như thể chẳng để tâm đến bất kì lời chi . Tạm biệt tôi của tuổi 18
3:10:2022-3:10:2023

      23:58 - 02/10/23.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro