7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở Mộc Lan muốn tìm cách chữa khỏi hắn chân thì Vân Biết Ý đang xử lý kia nữ nhân.

Tiếu Tiếu bỏ chạy sau bị bạch kiểm lừa hết tiền, nàng gặp không ít tội lại không dám trở lại. Thời gian trước không thấy Vân gia cho tìm kiếm mới trở lại.

Hắn sợ tiểu Nam mới nhận Mộc Lan làm mụ mụ gặp phải nữ nhân kia liền không tốt nên cho người giám sát để nàng đừng tới tìm.

Hắn tránh cho nữ nhân kia không tiếp xúc con trai lại là với Mộc Lan tiếp xúc.

Tiếu mẫu đối con gái còn là yêu thích nên nàng không nói cho Tiếu Tiếu sự thật chỉ nói tìm được người thế nàng gả thay nên Vân gia không truy cứu.

Theo nguyên tắc Mộc Lan là Vân gia chính thức con dâu , là Vân thái thái. Nàng cần phải đi dự một số tiệc với chồng để giữ mặt mũi cho gia tộc.

Vừa hay nàng tay đã lành, Vân mẫu liền cho người trang điểm cho con dâu đi dự tiệc.

Đây là người quen tổ chức, Vân Biết Ý cần đi phủng tràng để tỏ thái độ.

Mộc Lan không hiểu trong đó môn đạo chỉ cần đi theo là được, may mắn nàng có được vài cái kĩ năng sớm khiến bản thân trở nên xinh đẹp cực kì.

Ít nhất nàng như vậy có thể làm hắn giữ thể diện, Tiểu Nam thấy nàng liền khen đẹp. Vân mẫu cũng là hài lòng nàng kiệt tác.

Nàng cùng Vân Biết Ý đi vào đều khiến mọi người ngừng lại nhìn. Bọn họ nghe đồn Vân thái thái thay đổi người không biết là người như thế nào nhưng nhìn này thân trang điểm đoan trang có khí chất nữ nhân. Không ít người còn cảm thấy tiếc hận người như vậy gả cho cái tàn phế.

Mộc Lan không để ý bọn họ mà chỉ quan tâm nàng tay đang nắm Vân Biết Ý tay, nàng có thể truyền năng lượng cho hắn.

Mấy ngày rồi nàng truyền còn chưa tới 1% đâu, thực là cấp nàng. Đối với người khác Mộc Lan liền giữ im lặng mỉm cười.

Vân Biết Ý vừa tới liền đi thẳng tới nơi chủ tiệc, hắn là vì bằng hữu nể tình mới tới.

" Vân ca, ngươi cuối cùng cũng tới. Đây là tẩu tử đi, ta là Tưởng Mục Lương có thể gọi ta tiểu Lương là được.

Không nghĩ tới tẩu tử lại xinh đẹp như vậy."

Hắn biết Tiếu Tiếu kia nữ nhân cũng tham gia này bữa tiệc cho nên cố tình khen Mộc Lan, hắn là Vân Biết Ý nhiều năm bạn tốt cho nên Tiếu Tiếu bỏ Vân ca đi làm hắn không mừng.

So với nữ nhân kia, người này khí chất thanh tịnh, là cái thiện lương xứng với Vân ca.

" Chào ngươi tiểu Lương."

Mộc Lan còn không hiểu được Vân Biết Ý mối quan hệ nhưng mà hai người thân thiết như vậy nàng vẫn là chào hỏi theo hắn muốn.

" Trong chốc lát tiệc bắt đầu nếu như Vân ca cảm thấy chán có thể lên phòng nghỉ, phòng như cũ."

" Cảm ơn ngươi." Hắn biết tiểu Lương luôn vì hắn lưu trữ phòng nghỉ ngơi nên không nói nhiều.

" Không cần cảm tạ, ta còn phải tiếp khách nên đi trước."

"Ân."

Ở hai người tách ra một nữ nhân đang nhìn hết thảy liền không vui, nàng cho rằng thế thân nàng người không có tốt như vậy lại không ngờ nàng trên người trang phục là nàng đặt khi không có nhưng nữ nhân kia lại được.

Tiếu Tiếu là li hôn còn có không ít tin đồn nên nam nhân không ai để ý tới nàng. Đám nữ nhân lúc trước bị nàng trào phúng nên càng không cùng nàng tiếp xúc.

Mấy bằng hữu đều là vì nàng tiền mới cùng nàng chơi, thấy nàng luôn nịnh nọt làm nàng tưởng chính mình vẫn là còn là Vân thái thái ai cũng kính nàng.

Vân Biết Ý sớm thấy người, hắn đối Mộc Lan còn tính hài lòng nên không tính để hai người gặp mặt.

" Chúng ta lên lầu."

" Ngươi thấy mệt sao." Mộc Lan thấy người sắc mặt không tốt cho là hắn không thích ồn ào. Nãy giờ có không ít người tới chào hỏi.

" Ân, ngươi có đói không?"

" Có một chút." Vì bữa tiệc nàng trang điểm từ sớm còn chưa ăn gì.

" Ta kêu người đem ít ăn lên phòng."

" Ừ, vậy ta muốn thêm bánh kem." Nàng nhìn đống bánh kem nãy giờ thèm đã lâu nhưng không ai lấy ăn, nàng cũng không thể tự mình rời ra một mình ăn mảnh.

Hắn buồn cười nhìn nàng thèm dạng lại không chấp nhặt mà phân phó người phục vụ liền cùng nàng lên lầu.

Tới phòng Mộc Lan liền bỏ đôi cao gót ra, đi đau chân chết nàng.

Váy cũng rất dài không sợ người nhìn thấy.

Lúc trước người trước mặt hắn còn câu nệ, đợi thân dần nàng liền càng không để ý hình tượng.

Không thích cao gót, trong nhà không mang dép toàn đi chân không. Thoải mái như thế nào thì như thế đó.

Nhiều lúc Nam Nam bị nàng mang trật, hắn không tính nói bọn họ. Ít nhất ở tiểu Nam vui vẻ phân thượng.

Nhìn nàng như vậy, hắn liền biết mẹ nó chọn cao gót cho nàng dù thấp nhất cũng sợ không mang lâu.

Hắn cảm thấy có chút buồn cười. Không bao lâu người phục vụ đã mang thức ăn lên.

Đợi ăn uống no đủ rồi xuống dưới lầu chúc mừng sau bọn họ liền về nhà.

Cả ngày nàng giúp hắn khôi phục tuy chỉ 24% vẫn là có tiến bộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro