[Longfic ItaMizu] Ái

[Longfic ItaMizu] Ái

30,791 2,543 85

Văn án:Đối với Mizuki mà nói... cô sinh ra chỉ vì Itachi, sống vì Itachi và cho đến lúc chết cũng là vì Itachi. Cô chết không oán, không hận, cũng không hối dù cho anh đã từng làm những điều sai trái khiến cô đau nhưng cô vẫn sẽ làm tất cả vì anh. Có thể nói Itachi là tất cả đối với Mizuki, bởi thế nên... Itachi hãy để em đến và thay đổi cuộc đời đầy đen tối của anh đi..."Itachi, em đã nói sẽ làm tất cả vì anh... thế nên đừng buồn... cũng đừng khóc như thế... em sẽ rất đau..."Đối với Itachi ngoại trừ Sasuke thì Mizuki chính là người mà anh không thể nào đánh mất, anh có lỗi với cô rất nhiều, cũng nợ cô rất nhiều. Dù cho anh có tổn thương cô, có sai trái, có bị cả thế giới căm hận thì cô vẫn như ngày xưa ấy đứng về phía anh như thế..."Mizuki, anh mắc nợ em quá nhiều, vì thế nên em nhất định phải sống, sống thật tốt để anh trả nợ nhân tình cho em."♡>>>>><<<<<♡P/s: Chào mừng các nàng lọt hố nhà Au, Au thì rất dễ, chỉ cần gạch đá cho Au để tích kinh nghiệm, còn lại thì cứ tùy ý các nàng!…

[One Shot][Đoản Văn] Chuyện Xưa Chưa Kể: Kiếp Sai Lầm

[One Shot][Đoản Văn] Chuyện Xưa Chưa Kể: Kiếp Sai Lầm

26 4 1

Nàng vốn chẳng phải là người của thời đại này, nàng là một linh hồn của thế giới khác xuyên không đến nơi đây, nàng những tưởng nàng sẽ có một cuộc sống như bao câu chuyện ngôn tình lãng mạn đã từng đọc. Nàng mơ nàng sẽ có một cuộc sống hạnh phúc bên phụ mẫu và có một lang quân yêu thương mình nhất mực, hoặc giả nàng chỉ cần có một cuộc sống bình dị thôi cũng chẳng sao, ngày ngày đan áo dệt vải chăm lo cho con. Nhưng nàng đã lầm, những hạnh phúc nàng có hiện tại, phụ̣ mẫu của nàng, trượng phu của nàng, tất cả đều là giả, những thứ nàng nhìn thấy lúc bấy giờ tất cả đều chỉ là một vở kịch của tất cả bọn họ mà thôi...Lúc này đây, nàng bỗng nhận ra, thì ra những gì nàng trải qua trước kia đều chỉ là một giấc mộng dài đằng đẵng hư ảo vô thực, nàng cười, nàng nhạo báng sự ngu xuẩn của bản thân, nàng khinh bỉ sự ngây thơ trong cái suy nghĩ non nớt của mình! Nàng sai rồi, tất cả đều sai rồi, mọi thứ nàng có, mọi điều nàng thấy tất cả chỉ là trăng trong nước hoa trong gương, nhưng nàng lại tin, nàng tin đó là thật. Để rồi giờ đây nàng vẫn ngu ngốc một mực tin tưởng nó cho đến tận lúc chết đi, đến tận lúc người đó chính miệng nói với nàng rằng tất cả đều là giả nàng mới vỡ lẽ bản thân mình xuẩn ngốc đến nhường nào. Nhưng thôi, nàng quan tâm làm gì nữa, hết rồi, kết thúc rồi đến đây thì chấm dứt thôi...…